Tiên Nghịch

Chương 1889: Sự tự tin của tiên hoàng!



- Việc này vốn là kế hoạch của hắn! Theo như lời hắn nói trước đây, cần ta nhận được truyền thừa tu vi của tiên tổ, sau đó trở thành tiên tổ đời thứ hai, nhờ đó giải khai phong ấn cho toàn tộc hắn.
 
Việc này ta vốn không tin, cho nên sau khi bị mắt phải kia nuốt vào, ta không hề phản kháng, mà dung nhập linh hồn vào trong Thiên Nghịch, giả vờ như hồn đã bị hủy diệt mà giấu giếm được, chính là vì muốn xem người này rốt cuộc là có kế hoạch gì, thì ra là như vậy!
 
Vương Lâm đã nhìn thấy hết toàn bộ, trong lòng đổi với quốc sư đã chiếm được thân thể mình đã có một chút kính nể.
 
- Lấy thân thể của ta sau khi được truyền thừa một chút tu vi của tiên tổ, còn gia cố thêm thân thể của người điên, lấy thân thể của hai người bọn họ hóa thành hai mắt của tiên tổ, khiến cho đầu của tiên tổ thoạt nhìn như có sức sống, không giống như là người chết. Dù sao đây cũng là sức mạnh của bản thân tiên tổ, sau khi phối hợp với thứ ở trong mắt phải, không biết dùng phương pháp gì mà khiến cho đầu của tiên tổ mở miệng nói ra những lời như vậy!
 
Với phương thức này có thể giải khai một cách hoàn mỹ phong ấn của toàn tộc hắn! Dù sao loại phong ấn này cũng là một loại cấm chế, thuộc về một loại được pháp tắc thừa nhận, cho nên muốn cởi bỏ trên thực tế phải lừa gạt được pháp tắc! Dù sao pháp tắc cũng giống như là vật chết, tuân theo quy củ, những hành động của quốc sư này thật sự là có khả năng thành công!
 
Phương thức giải khai phong ấn quỷ dị này Vương Lâm chưa từng nghĩ tới, lúc này tận mắt nhìn thấy không khỏi kính nể tư duy kỳ diệu của đối phương.
 
- Chỉ là.người này thật sự là quốc sư sao.
 
Trong lúc Vương Lâm trầm ngâm, đầu của tiên tổ chuẩn bị kết thúc lời nói.
 
Điệu.Vong Đôi mắt trên đầu của tiên tổ kia tràn ngập kim quang, lời nói trong miệng của quốc sư kia chính là thanh âm của quốc sư. Trong lúc hắn chậm rãi nói ra, đúng lúc một chữ cuối cùng sắp ra khỏi miệng, liền có kinh biến phát sinh!
 
Một tiếng cười dài từ trong lỗ thủng trên không trung bỗng nhiên truyền ra. Cùng lúc đó, một giọt máu màu vàng nhanh chóng từ bên trong không trung gào thét hiện lên. ngay khi một chữ cuối cùng sắp sửa được đầu của tiên tổ nói ra, giọt máu màu vàng này bỗng nhiên rơi lên trên mi tâm cái đầu của tiên tổ!
 
Khi giọt máu tươi kia rơi xuống, đầu của tiên tổ bỗng nhiên chấn động. Chỉ thấy giọt máu màu vàng kia nhanh chóng tràn ra, trong nháy mắt bao phủ toàn bộ cái đầu của tiên tổ. Cái miệng đang mở ra lập tức bị giọt máu màu vàng này lóe lên bao trùm, đem một chữ cuối cùng kia chặn đứng lại!
 
Quốc sư đang chiếm cứ thân thể Vương Lâm lúc này mở mạnh hai mắt, phát ra một tiếng rít gào phẫn nộ tới cực hạn. Thân thể hắn nhoáng lên một cái, lao ra khỏi mắt phải của tiên tổ này, nhưng trong tiếng ầm vang, bị giọt máu tươi màu vàng bao trùm, không thể thoát ra! Lúc này cái đầu của tiên tổ đã hoàn toàn biến đổi, toàn bộ tản mát ra ánh sáng màu vàng, giống như là một cái đầu tượng do chất lỏng màu vàng tạo thành!
 
- Liên Đạo Chân!
 
Quốc sư rống lên!
 
Tiếng cười dài vang vọng không trung của tiên hoàng từ trong lỗ thủng vọng ra. Tiên hoàng từng bước bước ra, trực tiếp đứng trên đỉnh đầu của tiên tổ!
 
Cùng lúc đó. Song Tử Đại Thiên Tôn cũng từ trong lỗ thủng đuổi theo. Hai tiểu cô nương này sắc mặt có chút tái nhợt, nhưng thần sắc lại cực kỳ ngưng trọng. Sau khi xuất hiện, hai nàng đảo ảnh mắt, lập tức ngưng tụ lại cái đầu ở dưới chân của tiên hoàng, đồng tử trong mắt bỗng nhiên co rút lại.
 
- Quốc sư. mưu kế của ngươi thật là thâm sâu! Ngươi đã biết ngay từ đầu Đạo Phi vốn là thân thể phản tổ được chuẩn bị, vì thế dĩ nhiên Phản tổ đại pháp lấy thân thể của Đạo Phi làm chủ. Ngươi cũng biết Minh Đạo Tôn kia chẳng qua chỉ là một thế thân để cho Đạo Phi cuối cùng có thể nhận được truyền thừa thành công mà thôi! Theo suy nghĩ của ngươi, sự tồn tại của Minh Đạo Tôn chính là để triệt tiêu sự gian nan của truyền thừa, vì đạo mà Minh Đạo tu cao ngạo đến cực điểm, cho nên ngươi mới dùng lời lẽ khiến cho ta dẫn Vương Lâm tới đây. khiến cho Minh Đạo Tôn điên cuồng, tiếp đó còn giúp cho hắn duy trì sự điên cuồng này một lúc. Hắn càng kiên trì được lâu, thì Đạo Phi lại càng nắm chắc được thành công, cho nên ngươi mới làm cho ta đưa Vương Lâm này tới nơi này. Kế hoạch này khiến cho ngươi rất tâm đắc, ngươi ẩn giấu kế hoạch của ngươi, tưởng rằng thật sự có thể giấu được ta sao!
 
Tiên hoàng mỉm cười, nhưng thần sắc hắn lại lộ ra một vẻ hãnh diện, trong hai mắt hắn còn có một vẻ cơ trí, như thể tất cả mọi chuyện trong thiên hạ đều không thoát ra khỏi ánh mắt hắn!
 
- Năm đó đầu tiên là ngươi muốn ta giết chết Vương Lâm, thật sự là đã nhìn thấu tính cách của ta, ngươi càng muốn ta giết hắn. ta hết lần này đến lần khác hoài nghi, sẽ không giết sao? Ngươi cho rằng ta không biết Vương Lâm chính là người mà ngươi đang cự kỳ khao khát đoạt xá sao! Nhưng ta vẫn không giết hắn. mà còn chuẩn bị giùm cho ngươi!
 
Tiên hoàng mỉm cười, cúi đầu nhìn xuống cái đầu của tiên tổ ở phía dưới, trong lời nói của hắn tràn ngập sự tự tin! Đây là sự tự tin khi tất cả mọi chuyện đều nằm trong lòng bàn tay!
 
- Bởi vì ta có thể nắm trong tay hết thảy mọi thứ, ta còn đem Vương Lâm này đúng theo kế hoạch của ngươi từng bước một chậm rãi đưa tới tổ thành này, đưa tới hoàng cung này!
 
Ta muốn xem quốc sư ngươi có thể cười như thế nào!
 
Ngươi muốn chuyển truyền thừa của Minh Đạo Tôn lên người Vương Lâm, còn muốn đoạt xá thân thể Vương Lâm, vì thế điều khiển hắn đi tới nơi này, trở thành mắt phải trên đầu của tiên tổ.
 
Ngươi còn tính ra Vương Lâm sẽ cứu Đạo Phi, nhất định sẽ tìm Song Từ Đại Thiên Tôn nhờ trợ giúp, có thể ngăn cản bước chân của ta, lại thêm ta đã đem giam cầm Đạo Phi ở trong địa cung, có cơ hội triển khai Phản tổ đại pháp, đem Đạo Phi hóa thành mắt trái!
 
Tiếp đó ngươi dùng thuật đặc biệt của Điệu vong tổ khiến cho tiên tổ mở miệng, muốn gỡ bỏ phong ấn của tộc ngươi. Hết thảy chuyện này, quả thật ngươi tưởng rằng ta sẽ không biết sao?
 
Tiên hoàng cười ha hả.
 
Song Tử Đại Thiên Tôn ở trên không trung thần sắc ngưng trọng, không khinh cử vọng động, mà nhìn chằm chằm cái đầu của tiên tổ kia. Hai tiểu cô nương này trong lòng xuất hiện sự kiêng kị hiếm thấy!
 
Cũng không phải chỉ có một chút, mà là một sự kiêng kị rất sâu! Bên trong mắt phải trên cái đầu của tiên tổ, sắc mặt quốc sư đã chiếm lấy thân thể Vương Lâm tái nhợt, ánh mắt lộ ra vé không thể tin! Hắn không hề tính ra chuyện này, hết thảy mọi chuyện tiên hoàng đều rõ như lòng bàn tay! Nhưng ở trong cơ thể hắn. Vương Lâm đang nấp ở bên cạnh Thiên Nghịch Châu củng vô cùng bình tĩnh. Nếu hắn muốn, bất cứ lúc nào củng có thể chiếm lại cơ thể, nhưng hắn lại chưa làm vậy.
 
- Chuyện này sẽ không đơn giản như vậy.Người này nhìn thì như quốc sư. nhưng hắn thật sự là quốc sư sao.Nếu hắn không phải, thì chuyện này rốt cuộc là như thế nào. rất thú vị.
 
Linh hồn Vương Lâm tiếp tục ẩn nấp, không khinh cử vọng động, hắn còn muốn xem tiếp. Trên đầu của tiên tổ, tiên hoàng mỉm cười hãnh diện.
 
- Quốc sư à, toàn bộ kế hoạch của ngươi ta đã nhìn thấu rồi, nhưng kế hoạch của ta ngươi cho rằng ngươi đã biết được rồi sao. Ngươi tưởng rằng ta thật sự muốn Đạo Phi nhận truyền thừa sức mạnh của tiên tổ sao? Ngươi tưởng rằng ta để cho Vương Lâm tới địa cung này chỉ để kích thích Minh Đạo Tôn. khiến cho hắn duy trì được một chút thời gian sao?
 
Bây giờ ta nói cho ngươi biết, ngươi sai rồi! Toàn bộ phán đoán của ngươi đều sai hoàn toàn rồi! Kế hoạch của ta trong thiên địa này không ai có thể nhìn thấu được, ngươi không được, Vương Lâm cũng không, bất cứ một Đại Thiên Tôn nào cũng đều không thấy được! Kế hoạch của ta chính là cái đầu của tiên tổ này! Cái đầu này tử vong đã nhiều năm, không thể sống lại được, chỉ có thể ở nơi này hóa thành ngọn núi trấn áp linh hồn trong bảy mươi hai châu của tiên tộc ta!
 
Nhưng nó lại là vật mạnh nhất của tiên tộc ta, cũng có thể nói là một pháp bảo hùng mạnh nhất, còn có thể khiến cho ta trong lúc nguy cấp có thể hoàn toàn kế thừa tu vi của tiên tổ!
 
Là kế thừa, chứ không phải là truyền thừa!
 
Nhưng tiên tổ đã chết, hắn như đã bị người ta ngủ mã phân thây, xé thành từng mảnh, không ai biết là ai đã giết chết hắn. đến nay cũng chi tìm được một cái đầu này, một cái đầu đã tử vong!
 
Ta đã suy nghĩ rất lâu, thủy chung không thể khiến cho cái đầu này tỉnh lại, nhưng ở trên người ngươi ta lại nhìn thấy được hy vọng. Quả nhiên ngươi đã không làm cho ta thất vọng, năm đó ta chỉ cần đưa ra cho ngươi một gợi ý, quả nhiên ngươi đã theo gợi ý của ta mà nghĩ ra biện pháp khiến cho cái đầu này tỉnh lại! Tốt, tốt lắm!
 
Tiên hoàng cười to, giơ chân phải lên, đạp lên cái đầu bên dưới. Lập tức cái đầu của tiên tổ này tản mát ra kim quang vạn trượng, bao phủ tiên hoàng vào bên trong!
 
CÓ vật này, bổn hoàng sẽ là Đại Thiên Tôn mạnh nhất! Song Tử, ngươi có dám đánh với bổn hoàng một trận nữa không!
 
Tiên hoàng ngẩng đầu. lộ ra một sự tự tin rất lớn. Thân thể hắn nhoáng lên một cái, bất ngờ theo cái đầu tiên tổ ở dưới chân lao thẳng tới Song Tử.
 
Song Tử Đại Thiên Tôn, hai tiểu cô nương kia cắn răng, lập tức ở phía sau lưng hai nàng có một mặt trời màu tím hiện ra. Mặt trời màu tím kia tản mát ra tử quang, hình thành hai kiếm ảnh màu tím, lao thẳng tới tiên hoàng, Trong khi tới gần. hai kiếm ảnh này dung hợp với nhau, hóa thành một đạo kiếm quang, trong nháy mắt đã lao tới. Nhưng ngay khi nó tới gần, chỉ thấy tiên hoàng kia giơ tay phải lên. vung lên bầu trời, lập tức cái đầu của tiên tổ ở dưới chân hắn trong mắt tỏa ra kim quang bao phủ ngợp trời, giống như là tạo nên một ánh mắt thực chất, trực tiếp nhìn về phía kiếm quang màu tím do Song Từ Đại Thiên Tôn biến hóa ra kia!
 
Tiếng ầm ầm vang lên kinh thiên, chỉ thấy kiếm quang màu tím kia ngay khi đụng vào kim quang trong mắt của tiên tổ phát ra, lập tức sụp đổ, hóa thành vô số mảnh tứ tán, còn hình thành một gợn sóng lan ra. khiến cho Song Tử Đại Thiên Tôn không ngừng phải lùi lại phía sau.
 
Tiên hoàng kia mỉm cười, trong khi hai mắt của cái đầu tiên tổ lóe lên kim quang, hắn giơ tay phải túm vào hư không, lập tức một con phi điểu màu vàng xuất hiện ở trong lòng bàn tay hắn. Hắn vung tay về phía trước, phi điểu này giang rộng cánh, lao thẳng tới Song Tử Đại Thiên Tôn.
 
Song Tử Đại Thiên Tôn kia trong lúc lùi về phía sau. hai tiểu cô nương này thần sắc ngưng trọng, nhìn thoáng lẫn nhau, không nghĩ ngợi lập tức bay lên. dung hợp với vầng tử dương kia. Hai thân thể giống như là hai làn khói, không ngờ ngưng tụ lại với nhau, hóa thành một nữ tử khoảng hai mươi tuổi, tướng mạo cực kỳ xinh đẹp! Nữ tử này toàn thân mặc áo trắng, hai mắt lóe lên sát khí, ngay khi hiện thân liền giơ tay lên, lập tức thiên địa biến thành màu tím!
 
- Giao Vương Lâm ra đây, bổn tôn sẽ lập tức rời khỏi, không quan tâm nơi đây xảy ra chuyện gì, nếu không.phá nát tổ thành!
 
Bên trong cấm cung này tràn ngập sắc tím, ở bên trong địa cung phía trên cùng trong khoảnh khắc này lóe lên tử quang. Thậm chí ở bên ngoài hoàng cung tại tổ thành, trên bầu trời của Tiên Cương Đại Lục, màu tím kia cũng bao phủ từng tấc đất, từng căn nhà. đem toàn bộ tổ thành hoàn toàn bao phủ!
 
Cùng lúc đó. trên bầu trời của Tiên Cương Đại Lục, một thiên thạch màu tím khổng lồ có thể so với một nửa tổ thành xuất hiện ở trên bầu trời, dần dần hạ xuống, tản mát ra uy áp kinh người, khiến cho tổ thành ầm ầm chấn động, mặt đất xuất hiện vô số vết nứt. Vô số tu sĩ hoảng sợ dùng đủ loại phương pháp vội vàng bỏ chạy. Thần sắc tiên hoàng ngưng lại, nhìn chằm chằm Song Tử Đại Thiên Tôn sau khi hợp thể kia, cái đầu tiên tổ ở bên dưới thân thể tiên hoàng lập tức lóe lên kim quang vạn trượng, giống như là đối kháng với tử quang kia. Kim quang này là sức mạnh thuộc về tiên tổ, tử quang kia ở trên mặt đất giãy giụa chậm rãi lùi lại.
 
- Nếu trước kia khi cái đầu của tiên tổ chưa mở hai mắt, ta sẽ không thể điều khiển được, thì Tử Lâm Tín Thuật, thuật mạnh nhất của Song Tử ngươi có lẽ có thể khiến cho bổn hoàng phải thỏa hiệp.Nhưng hiện giờ, chỉ là một Tử Lâm Tín Thuật, cũng không đủ!
 
Thần sắc của tiên hoàng lại lộ ra một sự tự tin vô cùng. Nhưng đúng lúc này, đột nhiên có một thanh âm già nua bỗng nhiên vang vọng trong cấm cung.
 
- Vậy nếu có thêm lão phu thì có đủ không!
 
Theo thanh âm này vang vọng, chỉ thấy từ bên trong lỗ thủng trên bầu trời, Cửu Đế Đại Thiên Tôn bước ra. Ở phía sau hắn. Hải Tử Thiên Tôn sắc mặt tái nhợt đi theo.
 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.