Tiên Nghịch

Chương 789: Phong ấn Vọng Nguyệt



Thân Công lão tổ bước một bước tới gần Vọng Nguyệt. Hai bàn tay hắn mở ra từng đạo lôi quang từ trong cơ thể điên cuồng lao ra, trong lúc lôi quang hình cung tản ra hóa thành từng con Lôi long, tuy không thể so với Thái cổ Lôi Long nhưng cũng đều là do Lôi Linh biến thành!
 
Đám Lôi Long này trong khi rít gào, số lượng không dưới vạn con. Chúng nó bắt nguồn từ Thân Công lão tổ, sau khi lao ra hướng tới xúc tu toàn thân Vọng Nguyệt triển khai thế tấn công cuồng bạo.
 
Liệt Vân tử của Chiến gia, một thân áo trắng như âm hồn. Tốc độ hắn quá nhanh, trong tay một thanh kiếm nhỏ màu bạc thường thường trong khi lóe ra sẽ đâm lên cơ thể Vọng Nguyệt. Một khi đâm trúng, thanh kiếm nhỏ màu bạc liền bộc phát ra ánh sáng có thể khiến cho hai mắt tu sĩ nổ tung. Trong ánh sáng bạc lóe lên, thanh kiếm nhỏ màu bạc trong nháy mắt kéo dài vô hạn, không ngờ xuyên thấu thân thể Vọng Nguyệt, xuyên qua bên kia thân thể nó!
 
Đây đúng là đại thần thông vang danh La Thiên Tinh vực của Liệt Vân tử - Tâm động Tiên thuật – Có tâm, không gì có thể cản trở!
 
Ngũ Thải đạo nhân toàn thân hoá thành năm đạo hào quang, ánh sáng năm màu này phảng phất có được thần thông to lớn, trong khi xoay tròn hình thành một lốc xoáy thật lớn. Lốc xoáy này tràn ra khắp trời đất, kéo dài vô hạn. Ở bên trong lốc xoáy xuất hiện chín mươi chín thân hình người con gái hư ảo. Mỗi một người thần sắc đều trang nghiêm, khoanh chân ngồi trong lốc xoáy. Một cỗ lực lượng âm nhu tới cực hạn từ trong cơ thể chín mươi chín người con gái này mạnh mẽ lao ra, ngưng tụ cùng một chỗ hóa thành một ác quỷ dữ tợn trăm trượng. Nó dùng thân hình khổng lồ lao thẳng đến Vọng Nguyệt.
 
Huyết Thần tử bộ mặt lãnh đạm, toàn thân nhoáng lên một cái lập tức "phịch" một tiếng hóa thành một mảnh huyết quang lớn. Huyết quang này rất nồng đậm chầm rãi tràn ra, gần như trở thành màn sương máu vây quanh Vọng Nguyệt đồng thời lập tức sôi trào theo từng xúc tu của Vọng Nguyệt chui vào trong cơ thể nó. Ở trong cơ thể Vọng Nguyệt bắt đầu phá hoại dữ dội!
 
Tiếng nổ "ầm ầm" không ngừng vang lên, từ trong cơ thể Vọng Nguyệt vang dội.
 
Viêm Lôi tử hai tay bấm pháp quyết, lập tức trước người xuất hiện vô số mảnh vỡ. Mỗi một mảnh đều là một mảnh địa lục của Tiên giới biến thành, sau khi nó xuất hiện được hai tay hắn khống chế lập tức xoay tròn vây quanh Vọng Nguyệt. Một cỗ lực lượng Tiên giới nồng đậm tại lúc này lấy cường độ từ trước tới nay chưa từng có hóa thành một cơn gió lốc, bao phủ tinh không!
 
Vì hành động này, toàn bộ La Thiên Bắc vực trong mấy tháng thời gian dĩ nhiên bị Lôi Tiên điện toàn bộ chiếm cứ chỉ vì bắt con Vọng Nguyệt này!
 
Tiếng rít gào của Vọng Nguyệt càng ngày càng kịch liệt, thân hình khổng lồ của nó không ngừng va chạm. Đau nhức truyền từ trong cơ thể khiến nó gần như phát cuồng. Nó đã rất lâu rất lâu chưa có bị đau đớn như vậy. Trong trí nhớ của nó, trừ thanh âm năm xưa ra, không có bất kỳ sinh linh nào có thể gây ra nỗi đau như vậy cho nó!
 
Trong tiếng rống giận, cái mồm to của nó mở ra lập tức rất nhiều Vọng Nguyệt nhỏ điên cuồng từ miệng nó bay ra. Trong các loại Vọng Nguyệt nhỏ này có tám con lớn vạn trượng, còn lại ngàn trượng, trăm trượng. Trong khi lao ra, Vọng Nguyệt cơ thể mẹ rít gào lên dữ dội, ngôn ngữ Cổ Thần mơ hồ truyền ra từ trong miệng Vọng Nguyệt.
 
Cũng không phải chỉ có cơ thể Vọng Nguyệt mẹ truyền ra ngôn ngữ Cổ Thần, mà là toàn bộ Vọng Nguyệt, bất kể lớn nhỏ lúc này đều phát ra ngôn ngữ Cổ Thần.
 
Cơn giận của Vọng Nguyệt như một chỉ của Cổ Thần. Trong ngôn ngữ phức tạp của Cổ Thần kia, gần như phía trước mỗi một con Vọng Nguyệt đều sáng lên vô số điểm sáng. Những điểm sáng này biến ảo từ trong hư vô mà ra, điên cuồng ngưng tụ. Trong phút chốc, một chỉ của Cổ Thần tràn ngập khắp tinh không!
 
Trong tinh không, vô số Vọng Nguyệt này hình thành vô số Cổ Thần chỉ. Đây là một trong những thần thông cực kỳ mạnh mẽ của Vọng Nguyệt.
 
Cổ Thần chỉ tung hoành trời đất, lấy Vọng Nguyệt làm trung tâm điên cuồng tấn công về bốn phía. Lực lượng mạnh mẽ lập tức khiến cho sáu người biến sắc mặt!
 
Thần thông của Vọng Nguyệt không có chấm dứt. Sau khi đánh ra Cổ Thần chỉ, thân hình khổng lồ của nó lay động dữ dội. Từng tiếng gầm nhẹ không ngừng truyền ra. Thân hình khổng lồ của nó điên cuồng co rút lại, dường như muốn lấy ra toàn bộ sức sống trong cơ thể để hấp thu. Từng tiếng động "phanh phanh" vang lên, vô số xúc tu toàn thân Vọng Nguyệt lập tức gãy từ gốc!
 
Vô số xúc tu rơi khỏi thân thể, trong khi hung hăng vặn vẹo đột nhiên toát ra tảng lớn xúc tu rất nhỏ. Cũng chỉ trong chớp mắt không ngờ hình thành từng Vọng Nguyệt vạn trượng!
 
Cảnh tượng này trừ Huyết Thần tử dung nhập vào cơ thể Vọng Nguyệt là không thể nhìn thấy, sáu người còn lại tâm thần chấn động dữ dội. Cho dù là Viêm Lôi tử, con ngươi hai mắt co rụt thật mạnh, lộ ra vẻ hoảng sợ!
 
- Đây là loại Vọng Nguyệt gì vậy, trong sách cổ căn bản không có ghi chép thần thông giống như Vọng Nguyệt này!
 
Vào lúc Vọng Nguyệt thi triển thần thông kinh người đáng sợ nhất này, đúng là lúc toàn bộ người thường và tu sĩ ở chỗ Vương Lâm bị hấp thu toàn bộ sức sống mà tan vỡ.
 
Sau khi xúc tu hấp thu toàn bộ nơi dài hẹp này, nhanh chóng biến mất. Gần như trong nháy mắt xúc tu nơi này giảm bớt đi rất nhiều.
 
Nhất là ở phía trước Vương Lâm, hơn trăm xúc tu quấn quanh Cổ Thần, lúc này tốc độ hấp thu cực kỳ khủng bố. Đây không còn là hấp thu, mà đã thành cắn nuốt!
 
Trên mỗi một xúc tu đều xuất hiện rất nhiều mụn, điên cuồng cắn nuốt lực lượng Cổ Thần!
 
Cùng lúc đó, những xúc tu hung hăng nhất trong khi mấp máy trên thân chúng nó phân hóa thành vô số xúc tu. Những xúc tu này gần như trong nháy mắt biến ra vô số nữa, kéo dài rất nhanh lập tức chui vào trong cơ thể đứa bé Cổ Thần, tiếp tục cắn nuốt!
 
- Đứa bé Cổ Thần này là nguồn gốc sinh mạng của Vọng Nguyệt.
 
Hai mắt Vương Lâm chợt lóe hàn quang, tay phải bấm pháp quyết đang định ra tay. Bỗng nhiên thanh âm tang thương lúc trước biến mất lại một lần nữa vang lên ở nguyên thần Vương Lâm.
 
Thanh âm này so với lúc trước cực kỳ suy yếu, dường như bất kỳ lúc nào đều có thể tiêu tan.
 
- Không nên ra tay. Ta với Vọng Nguyệt đã thành một. Nếu ngươi ra tay lập tức sẽ bị Vọng Nguyệt công kích. Người trong tộc của ta, nhanh chóng rời đi, đưa người có thể chịu đựng sự truyền thừa của ta tới. Thời gian của ta không còn nhiều… Thanh âm tang thương kia càng ngày càng yếu. Tới cuối cùng, dưới vô số xúc tu cắn nuốt kia, gần như không thể nghe thấy.
 
- Với lực lượng của ngươi không thể ra ngoài từ nơi đây. Ta tiễn ngươi một đoạn.
 
Đứa bé Cổ Thần bị vô số xúc tu quấn quanh kia đột nhiên mở mạnh hai mắt. Vào khoảnh khắc hắn mở mắt này, tám điểm sáng mơ hồ xoay tròn ở mi tâm hắn đột nhiên "phịch" một tiếng, sụp đổ!
 
Cổ Thần toái tinh!
 
Loại tan vỡ này hóa thành một lực xung kích khổng lồ không thể tin nổi, lập tức giống như gió lốc xuyên qua bên cạnh Vương Lâm, thẳng đến lốc xoáy ở lối vào nơi hẹp dài này.
 
Vào lúc gió lốc này nhằm phía lốc xoáy, trong lốc xoáy xuất hiện rất nhiều hồng quang, cũng là Huyết Thần Tử kia. Thân hình hắn trong thời gian ngắn ngưng tụ, sau khi hắn dung nhập cơ thể Vọng Nguyệt không ngừng phá hoại tìm tới được nơi này. Chỉ có điều ngay khi thân hình hắn ngưng tụ thì cơn lốc do lực lượng Cổ Thần hóa thành "ầm" một tiếng chạm tới.
 
Với tu vi của Huyết Thần Tử cũng phải cất lên một tiếng kêu đau đớn, toàn bộ thân hình bỗng nhiên sụp đổ. Một cỗ lực lượng yêu dị lập tức tràn ngập, hóa thành một vật yêu dị ở trước người hắn, thay thế hắn ngăn cản lực lượng Cổ Thần. Mắt vật yêu dị này lộ ra vẻ khiếp sợ, vừa mới thành hình lập tức "phịch" một tiếng liền sụp đổ, bị cuốn về phía sau. Cả huyết quang cũng trực tiếp bị đánh ra, bức lui ra ngoài lốc xoáy.
 
Thân hình Huyết Thần Tử ngưng tụ trở lại. Lúc này sắc mặt hắn cực kỳ tái nhợt, phun ra một ngụm máu tươi, thân hình nhanh chóng lui về sau. Trong khi lui ra lại liên tục phun máu, cả người nhanh chóng uể oải. Nguyên thần hắn bị thương nặng, nếu không phải có vật yêu dị cùng bản mạng hắn tương liên ngăn cản, giờ phút này chắc hắn đã chết!
 
Ánh mắt hắn lộ ra vẻ hoảng sợ, bên trong còn lộ ra một cỗ sợ hãi và không thể tin.
 
- Cổ Thần!
 
Phía sau Huyết Thần tử, hư ảnh vật yêu dị kia một lần nữa biến ảo ra, cũng cùng hắn hô lên lời này. Ngay cả ánh mắt cũng giống như đúc, trong kinh ngạc mang theo hoảng sợ.
 
Gần như không chút do dự, Huyết Thần tử trong khi lui về sau, thân hình "phịch" một tiếng hóa thành một mảnh huyết quang lớn, cũng với cả hư ảnh yêu dị phía sau, dùng huyết độn mà đi.
 
Bên ngoài, tất cả xúc tu toàn thân Vọng Nguyệt gãy từ gốc, hóa thành vô số Vọng Nguyệt vạn trượng. Cảnh tượng này khiến cho sáu lão quái xung quanh đều hít sâu một hơi.
 
Ánh mắt Viêm Lôi tử lóe lên, không chút do dự hai tay bấm pháp quyết lập tức đem pháp bảo do vô số mảnh vỡ Tiên giới hình thành tràn ra bốn phía, hình thành những mảnh vỡ trôi nổi khắp nơi. Cùng lúc đó, dưới một tiếng gầm nhẹ của Viêm Lôi tử, một cỗ lực lượng kỳ dị từ trên những mảnh vỡ này nhanh chóng tản ra.
 
Trên mỗi một mảnh vỡ đều có linh tính mạnh mẽ. Sau khi tràn đi cũng nhanh chóng xoay tròn, bao vây toàn bộ Vọng Nguyệt vào bên trong, nó xoay tròn dữ dội hình thành một lốc xoáy khổng lồ, tràn ngập khắp tinh không.
 
Lão già áo đỏ họ Hướng vung hai tay áo lên lập tức trận pháp bát giác cực lớn bao phủ Vọng Nguyệt "ầm" một tiếng sụp đổ, hóa thành vô số trận pháp phân ra bao phủ mỗi một Vọng Nguyệt loại nhỏ ở bốn xung quanh. Trong tiếng Lôi hỏa "ầm ầm" điên cuồng hạ xuống, thân hình lão già họ Hướng này nhoáng một cái, khoanh chân ngồi ở trên trời cao, một tay bấm pháp quyết, tâm thần phân ra vô số dung nhập trong mỗi một trận pháp.
 
Bốn đồng tử kia lại gắt gao vờn quanh bốn phía Vọng Nguyệt, Huyết đan trên đầu không ngừng truyền ra những tiếng "phanh phanh" liên tiếp hợp lại phong tỏa tất cả đường ra của Vọng Nguyệt.
 
Liệt Vân Tử của Chiến gia hai mắt lóe hàn quang, tay cầm ngân quang đi qua vòng vây của bốn đồng tử, đến gần sát vô số Vọng Nguyệt nhỏ. Thân hình hắn rất nhanh, thường thường ngân quang chợt lóe lên, đòn tấn công đã xuất ra.
 
Chỉ có điều tất cả công kích dưới Cổ Thần chỉ của Vọng Nguyệt phẫn nộ đều không có tác dụng gì. Vô số Cổ Thần chỉ ngưng tụ phía trước Vọng Nguyệt giờ phút này điên cuồng lao ra bốn phía.
 
Oanh… Oanh… Oanh… Tiếng nổ liên tục vang lên, nhất là Cổ Thần chỉ ngưng tụ trước Vọng Nguyệt cơ thể mẹ lại phảng phất như một đạo lực lượng của trời đất, trực tiếp đánh lên trên phong ấn do bốn đồng tử dùng Huyết đan tạo thành.
 
Một đồng tử trong đó lập tức sắc mặt tái nhợt, phun ra một ngụm lớn máu tươi. Huyết đan trên Thiên Linh Cái lập tức xuất hiện vết rạn, trong tiếng kêu "tách tách", một luồng sương màu đỏ từ trong tràn ra, nhanh chóng tràn ngập bốn phía.
 
Cùng lúc này, một đồng tử đối diện với hắn sắc mặt cũng trở nên tái nhợt, thân hình lay động, thân thể lập tức uể oải. Nhưng ở mi tâm hắn lại có một đạo hồng quang lóe lên chói mắt.
 
Cuối cùng hồng quang lao ra, dung nhập vào trong Huyết đan trên Thiên Linh Cái.
 
Trong nháy mắt khi hồng quang rời khỏi đồng tử này, thân thể hắn "phịch" một tiếng, sụp đổ.
 
Rất nhiều trận pháp bát giác do lão già áo đỏ họ Hướng thi triển ra, lúc này dưới sự tấn công vô số Cổ Thần chỉ, yếu ớt không chịu nổi một đòn, toàn bộ sụp đổ!
 
Lão già áo đỏ kia khóe miệng chảy ra một vòi máu tươi.
 
Viêm Lôi Tử hai mắt đỏ bừng, khẽ quát một tiếng. Hai tay hắn ấn quyết biến hóa, lập tức mảnh vỡ Tiên giới trong phút chốc phóng lớn, giống như có một cỗ lực lượng vô cùng tràn ngập bên trong. Gần như trong khoảnh khắc, trong phạm vi vô số vạn dặm xung quanh phảng phất như Lôi chi Tiên giới lại xuất hiện!
 
Liếc mắt nhìn qua, bốn phía xung quanh tất cả Vọng Nguyệt toàn bộ đều là mảnh vỡ Tiên giới. Những mảnh vỡ này được Lôi quang liên kết với nhau, bao vây Vọng Nguyệt đồng thời điên cuồng ép tới.
 
Giờ phút này toàn bộ La Thiên Bắc vực đều chìm trong một loại chấn động dữ dội, phảng phất như tinh không sắp sửa sụp xuống!
 
- Các vị đạo hữu! Giúp ta phong ấn con thú này!
 
Tiếng nói của Viêm Lôi Tử giống như tiếng sấm khai thiên tích địa, trong lúc tiếng "ầm ầm" truyền đi, hai tay hắn duỗi ra, gân xanh trên mặt nổi lên, thi triển ra toàn bộ tu vi!
 
Một tia khí tức trở về bổn nguyên trong nháy mắt từ trong cơ thể Viêm Lôi Tử mạnh mẽ lộ ra. Khí tức này chỉ có một tia nhưng chỉ là một tia khí tức này truyền ra cũng khiến cho những Vọng Nguyệt bị vây quanh kia trong mắt lộ vẻ kinh hoàng.
 
Nó nghĩ tới, trong trí nhớ thật lâu trước kia của nó. Trong thanh âm đáng sợ cảnh cáo nó cũng ẩn chứa loại khí tức này, chẳng qua khí tức của thanh âm kia càng đậm hơn mà thôi!
 
Thậm chí cái cảm giác sợ hãi của Vọng Nguyệt năm xưa khi nghe tiếng nói kia lúc này khi thấy khí tức từ trong cơ thể Viêm Lôi Tử truyền ra lại trở về tràn ngập trong trí nhớ nó.
 
Nó nhớ tới năm xưa sau khi nó cảm nhận được khí tức này, phảng phất như khi về trong cơ thể Cổ Thần – loại cuộc sống mờ mịt không có thần trí.
 
Tiếng rít gào dữ dội từ trong miệng Vọng Nguyệt truyền ra. Thân hình khổng lồ của nó lúc này chuyển động điên cuồng. Từng tiếng ngâm nhỏ kỳ dị truyền ra trong khi nó rống giận, gần như trong phút chốc, tất cả Cổ Thần chỉ do Vọng Nguyệt ở xung quanh toàn bộ hướng về phía trước Vọng Nguyệt cơ thể mẹ dung hợp lại.
 
Vô số Cổ Thần chỉ này dung hợp lẫn nhau, ở trước Vọng Nguyệt cơ thể mẹ ngưng kết ra.
 
Ngón tay Cổ Thần không còn là hư ảo, mà phảng phất như thật sự tồn tại!
 
Làn da thô ráp, nứt nẻ như những phù văn ngầm ấn lên. Cổ Thần chỉ dùng trạng thái thực chất xuất hiện trước thân thể Vọng Nguyệt khổng lồ.
 
Ngón tay điểm ra trong tiếng rít gào!
 
Ba đồng tử phía ngoài thân thể Vọng Nguyệt không có bất kỳ lực cản nào, tại khoảnh khắc Cổ Thần chỉ điểm tới "phanh phanh" sụp đổ. Huyết đan phía trên Thiên Linh cái bọn họ tại lúc này cũng "ầm" một tiếng toàn bộ vỡ vụn, hóa thành tảng lớn sương màu đỏ tràn ngập.
 
Phong tỏa biến mất, hàng loạt Vọng Nguyệt lao ra trong tiếng rống giận. Đúc lúc này Thân Công lão tổ bước ra một bước, toàn thân lôi quang chuyển động, trong phút chốc hình thành một mảng lớn lực lượng Lôi đình hóa thành một Lôi Long rít gào một tiếng ngăn cản Cổ Thần chỉ.
 
Dường như toàn bộ La Thiên Bắc vực đều bị chấn động. Tiếng nổ "ầm ầm" quanh quẩn tinh không. Ngay cả không gian xung quanh cũng bắt đầu sụp xuống một tảng lớn. Ngoài mười vạn dặm, phòng thủ do sứ giả Lôi Tiên điện cũng bị tinh không sụp đổ ảnh hưởng đến, xuất hiện một khe hở nhưng lập tức liền bị lôi quang che kín.
 
Đồng thời quỷ vật do thần thông của Ngũ Thải đạo nhân hóa thành lao ra trong tiếng rít bén nhọn, bắt đầu tấn công Vọng Nguyệt.
 
Người đàn ông trung niên họ Công Tôn theo sát phía sau Ngũ Thải đạo nhân hóa thành một con ưng khổng lồ, há mồm phun ra một cái chuông lớn. Cái chuông này hư ảo bao phủ trên con ưng khổng lồ. Theo con ưng đó lao ra, từng tiếng chuông hùng dũng lập tức xuất hiện.
 
Trong tiếng chuông này ẩn chứa lực lượng rất mạnh, tiếng chuông vang lên tinh không bốn phía lập tức sụp đổ dữ dội hơn, trực tiếp cuộn trào, điên cuồng xông tới Vọng Nguyệt.
 
Nhưng những đòn tấn công này tại Cổ Thần chỉ gần như chân thật kia cũng lập tức bị sụp đổ. Đầu tiên là Liệt Vân Tử của Chiến gia. Ngân kiếm của người này chạm một chỗ với Cổ Thần chỉ. Lập tức trong cơ thể hắn truyền ra những tiếng "phanh phanh". Liệt Vân Tử phun ra một ngụm máu tươi, thân hình nhanh chóng lui về sau. Nhưng sau khi lui ra hơn mười trượng, hai mắt Liệt Vân Tử lộ ra lửa giận ngút trời, không ngờ lại không lui ra sau nữa, lại xông lên!
 
Tu vi hắn cực cao, giờ phút này dưới Cổ Thần chỉ kia vẫn không có bị chết, chỉ có điều nguyên thần bị thương nặng!
 
Cổ Thần chỉ không có ngừng, lại điểm tới phía trước. Lão già áo đỏ họ Hướng gầm nhẹ một tiếng, toàn thân giống như đám mây máu trực tiếp lan tràn, hình thành một trận pháp bát giác màu đỏ va chạm với Cổ Thần chỉ!
 
Chỉ trong nháy mắt, quỷ vật do thần thông của Ngũ Thải đạo nhân biến thành trực tiếp lao ra. Thân hình tại khoảnh khắc đến gần Cổ Thần chỉ, va chạm một cái hóa thành màn sương đen lớn, điên cuồng tràn ngập giống như là muốn cắn nuốt.
 
Thân Công lão tổ không chút nghĩ ngợi, hai tay bấm pháp quyết điểm một cái lên mi tâm. Lập tức Lôi Long ở bốn phía nhanh chóng ngưng tụ, chỉ khoảng nửa khắc biến hóa thành đạo lôi đình hơn mười trượng, dùng tốc độ mắt thường không thể nhìn thấy trực tiếp va chạm với Cổ Thần chỉ!
 
Người đàn ông áo đen họ Công Tôn biến thành hắc ưng cũng không có dừng lại, đồng thời lúc mọi người đón đỡ Cổ Thần chỉ. Con hắc ưng lao mạnh lên, trong tiếng chuông mênh mông hùng dũng quanh quẩn, cái đầu đánh lên Cổ Thần chỉ.
 
Năm người đứng đầu La Thiên Tinh vực liên hợp ra tay hình thành lực lượng đủ để hủy diệt bất kỳ một tinh cầu tu chân nào. Thậm chí hủy diệt La Thiên Bắc vực cũngkhông khó.
 
Lúc này thần thông của bọn họ hình thành một cơn gió lốc mạnh mẽ điên cuồng có thể thổi tan hư vô. Cơn gió lốc này quá mạnh mẽ, cho dù là sứ giả Lôi Tiên điện ở ngoài mười vạn dặm sắc mặt cũng biến đổi lớn. Thậm chí trong đó một số tu vi chỉ mới tới Âm Hư không ngờ dưới dư âm của gió lốc này làm cho sắc mặt tái nhợt, khóe miệng chảy máu tươi.
 
Gió lốc này gào theo trực tiếp va chạm với Cổ Thần chỉ gần như thực chất!
 
Ầm!
 
Một tiếng nổ truyền khắp toàn bộ La Thiên Bắc vực, điên cuồng quanh quẩn. Áo trắng của Liệt Vân Tử nhuộm đỏ, cả người không ngừng phun ra sương máu thân hình bị đánh văng ra.
 
Người đàn ông áo đen họ Công Tôn, con ưng khổng lồ do thần thông biến thành sụp đổ, ngay cả cái chuông lớn cũng bị cuốn lộn nhào. Trong cơ thể Thân Công lão tổ truyền ra từng hồi tiếng động, khuôn mặt biến thành tái nhợt, liên tục phun ra máu tươi, nhanh chóng lui về phía sau.
 
Trận pháp bát giác phía trước lão già họ Hướng cũng sụp đổ, cả người uể oải hẳn, bước chân lảo đảo lui về sau, mặt không có huyết sắc. Người bị thương nặng nhất lại là Ngũ Thải đạo nhân có tu vi yếu nhất trong năm người. Thần thông người này bị phá, thân hình lập tức chấn động kịch liệt, tiếng "bang bang" vang lên, hắn không ngừng phun ra máu tươi. Thân hình không chút do dự nhanh chóng lui về sau.
 
Năm người đều bị thương nặng!
 
Cổ Thần chỉ cũng sụp đổ dưới thần thông năm người hợp lại!
 
Loại thần thông trình độ này va chạm vào nhau hình thành một luồng lực xung kích như sóng dữ, lấy nơi đây làm trung tâm điên cuồng tản ra bốn phía. Tinh không không ngừng sụp đổ trong loại tiếng "ầm ầm", sóng gợn cuồn cuộn nổi lên tràn ra khắp nơi.
 
Khoảng cách mười vạn dặm chỉ trong khoảnh khắc liền bị sóng xung kích này lan tới. Trong đó mấy viên tinh cầu tu chân vứt đi dưới sóng gợn đi qua ầm ầm vỡ vụn!
 
Sứ giả Lôi tiên điện ngoài mười vạn dặm lập tức một đám miệng phun ra máu tươi, thân hình cũng không thể giữ tư thế khoanh chân bao vây, toàn bộ bị cuốn ngã về phía sau!
 
Phía ngoài, hai vòng vây do tu sĩ áo đỏ và áo đen tạo thành cũng đồng dạng bị lan đến. Bọn họ sắc mặt đều tái nhợt, lùi lại phía sau tránh khỏi.
 
Lúc này Vương Lâm trong cơ thể Vọng Nguyệt, đứa trẻ Cổ Thần trước mặt Vương Lâm toàn thân run lên dữ dội. Xúc tu quấn quanh phảng phất như điên cuồng, nhanh chóng cắn nuốt. Phía trên mi tâm lại có một viên tinh phát ra một tiếng "ầm" – sụp đổ!
 
Sau khi toái tinh, một lực lượng khổng lồ bị xúc tu hút đi đồng thời hai mắt Cổ Thần lộ ra ánh sáng kỳ dị. Một câu nói phức tạp truyền ra từ miệng hắn, sau đó trực tiếp tách ra một cỗ lực lượng toái tinh, trước thân thể Vọng Nguyệt hình thành một truyền tống trận phong cách cực kỳ cổ xưa!
 
- Người trong tộc của ta… Nhanh đi… mang tộc nhân chân chính tới đây, tới… Vương Lâm trầm mặc, liếc mắt nhìn đứa bé Cổ Thần cực kỳ suy yếu kia một cái thật sâu, bước chân vào truyền tống trận, biến mất!
 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.