Tiên Nghịch

Chương 873: Cổ Thần khí



Lúc này, Vọng Nguyệt gầm rít vang trời, ngôn ngữ của Cổ Thần ẩn chứa bên trong. Cũng trong nháy mắt, tinh không phía trước Vọng Nguyệt lập tức vỡ ra một đạo cái khe, lao thẳng đến Huyền Bảo thượng nhân.
 
Gần như chỉ trong nháy mắt, tinh không nơi Huyền Bảo thượng nhân bỗng nhiên sụp đổ, vang lên âm thanh ầm ầm. Thần sắc của lão vẫn như thường, tay phải chỉ về mũi tên dài ba mươi trượng phía trước, hạ giọng nói:
 
- Không Niết!
 
Đồng tử trong mắt Viêm Lôi Tử co rút lại, thần sắc cực kỳ ngưng trọng. Mũi tên này, trong ký ức hắn vẫn nhớ rõ, chính là một trong những trọng bảo của Tu Chân Liên Minh - Thứ Không Niết Tiễn!
 
Nghe đồn, mũi tên này có lai lịch không rõ ràng, tồn tại đã rất lâu. Từ lúc Tiên giới con thì nghe nói mũi tên này đã vấy một giot máu cổ quái, có thần thông cực kỳ khó lường!
 
Khi quyết định gia nhập La Thiên, Viêm Lôi Tử đã có đối sách với tất cả các pháp bảo của Tu Chân Liên Minh. Lúc này, khoảnh khắc cảm nhận được Thứ Không Niết Tiễn, đáy lòng hắn hiện lên một nụ cười lạnh.
 
- Thứ Không Niết Tiễn nghe đồn uy lực khó lường, nhưng không biết so với con Nguyệt Thú này thì thế nào!?
 
Mũi tên kia, dưới một cái chỉ ra của Huyền Bảo thượng nhân, lập tức chấn động, lao thẳng về phía trước, như tên rời cung, nhanh chóng bay thẳng tới Vọng Nguyệt!
 
Hai mắt Vọng Nguyệt lộ ra vẻ lạnh như băng, khoảnh khắc khi mũi tên xuất hiện, nó lập tức cảm giác được nguy hiểm. Lúc này, khi mũi tên này xông tới, Vọng Nguyệt há to mồm gào rít, hư không trước người nhanh chóng ngưng tụ vô số tinh quang, nháy mắt hình thành Cổ Thần Chỉ!
 
Ngay khi Cổ Thần Chỉ xuất hiện, lập tức chỉ về phía trước, ầm ầm lao thẳng về phía mũi tên.
 
Trong tiếng rống giận của Vọng Nguyệt, lập tức có vô số Vọng Nguyệt nhỏ hơn từ trong miệng nó lao ra. Đám này có hơn mấy trăm ngàn con, mỗi con đều cao chừng nghìn trượng, vạn trượng. Tất cả lao ra lập tức khiến cho cả chiến trường đại loạn.
 
Chiến trường này dường như đã không phải là cuộc chiến giữa La Thiên và Liên Minh mà đã trở thành cuộc đấu giữa Liên Minh và Vọng Nguyệt!
 
Theo vô số Vọng Nguyệt lao ra phân tán, cả đám tu sĩ Liên Minh sắc mặt đều đại biến, nhanh chóng lui về phía sau. Nhưng tốc độ của bọn họ lại quá chậm so với Vọng Nguyệt. Lúc này Vọng Nguyệt tràn ngập lập tức làm nổi lên một tràng gió tanh mưa máu.
 
Bên trong chiến loạn, thậm chí một số ít tu sĩ La Thiên cũng bị lan đến. Trong đó, Vương Lâm cũng bị một con Vọng Nguyệt cao tới hơn ba nghìn trượng lao tới. Thần sắc hắn âm trầm, nhoáng lên cấp tốc tránh đi, không muốn giằng co nữa!
 
Vương Lâm biết khi loại Vọng Nguyệt nhỏ hơn xuất hiện thì mục đích của của nó nó chỉ có một. Đó là ngưng tụ ra Cổ Thần Chỉ tối cường đại.
 
Lúc này đây, Không Niết Tiễn kia cũng gào rít xông tới, va chạm với Cổ Thần Chỉ do Vọng Nguyệt biến ảo ra. Một tiếng nổ ầm ầm nháy vang lên, truyền khắp Liên Minh Bắc Bộ!
 
Chỉ thấy vết máu đã xám đen trên mũi tên ba mươi trượng kia trong nháy mắt va chạm đã tràn ra một cỗ khí tức tang thương, hoá thành một mũi tên vô hình, không ngờ phá khai Cổ Thần Chỉ, xuyên thấu qua, lao thẳng tới Vọng Nguyệt!
 
Cảnh tượng này khiến Vương Lâm mở to hai mắt, lộ vẻ khiếp sợ.
 
Thân mình Vọng Nguyệt lần đầu tiên hơi đình chỉ, lại bắt đầu hống lên. Cùng lúc đó những con Vọng Nguyệt loại nhỏ xung quanh, gồm cả con đang truy kích Vương Lâm cũng đều xoay người bắt đầu gầm thét.
 
Đây không phải là một đầu Vọng Nguyệt gầm rống ma là cả hơn mấy trăm ngàn Vọng Nguyệt do Vọng Nguyệt mẹ triệu tập ra cùng nhất tề gầm rống.
 
Một cây Cổ Thần Chỉ chỉ xuất hiện trong phạm vi lớn. Cổ Thần lực nồng đậm nháy mắt đã tràn ngập tinh không. Vương Lâm chỉ cảm thấy lông tóc toàn thân dựng ngược hết cả lên. Ngay lúc này hắn lộ ra vẻ mừng như điên, lập tức hấp thu.
 
Hắn có thể rõ ràng cảm nhận được, thân thể Cổ Thần như đang diễn ra một hồi nhảy vọt, đang không ngừng cường đại. Cổ Thần chi tinh đang vây ở Tam tinh và nửa tinh đang trong trạng thái hư ảo, lúc này không ngờ đang có xu thế ngưng tụ thành thực chất.
 
Hết thảy những điều này khiến cho Vương Lâm mừng như điên.
 
- Cổ Thần khí! Không ngờ tới dĩ nhiên là ngưng tụ ra Cổ Thần khí, tuy nói cỗ khí tức này không nhiều lắm nhưng quả thực tồn tại!
 
Trong tinh không mấy vạn dặm có vô số Cổ Thần Chỉ trong chốc lát điên cuồng ngưng tụ, đảo mắt một Cổ Thần Chỉ gần như đã đạt tới thực chất xuất hiện ở trong tầm mắt của mọi người xung quanh.
 
Trên đó toái liệt ra những hoa văn kỳ dị, nhưng lại rất rõ ràng. Cảnh tượng này thì dù là Huyền Bảo thượng nhân cũng phải ngẩn ra, sắc mặt hơi chút biến hoá, thần sắc có chút âm trầm.
 
- Vọng Nguyệt này so với ghi chép trong cổ tịch có chút khác nhau! Tuy nhiên, ta có Thứ Không Niết Tiễn, con Vọng Nguyệt này dù có cường đại thế nào cũng tuyệt đối không thể vượt qua được một tên này!
 
Huyền Bảo thượng nhân cực kỳ tin tưởng vào Thứ Không Niết Tiễn này!
 
- Thứ Không Niết Tiễn của ta tuy chỉ có cửu phẩm nhưng nếu có thể thu được Vọng Nguyệt để luyện thành pháp bảo, tất nhiên sẽ có thêm một chí bảo Thứ Không Niết Cực. Hai thứ này dung hợp lại, hơn nữa mấy vạn năm qua chuẩn bị, lão phu có tới tám phần nắm chắc có thể hình thành Thứ Không Niết Tiễn bát phẩm! Do đó, địa vị của ta trong Trưởng lão Đoàn sẽ có lực chống lại Trọng Huyền Tử!
 
Thứ Không Niết Tiễn kia tốc độ không giảm, trực tiếp công kích tới, lại lần nữa va chạm với Cổ Thần Chỉ vừa ngưng tụ lần nữa!
 
Tiếng rống của Vọng Nguyệt lại hoá thành công kích, thân mình khổng lồ của nó theo sát Cổ Thần Chỉ xông lên. Nhưng ngay tại khi Thứ Không Niết Tiễn đánh vào Cổ Thần Chỉ thì toàn bộ Liên Minh Bắc Vực lại nổi lên biến hoá kinh thiên!
 
Cổ Thần Chỉ lại không ngờ sụp đổ thêm lần nữa! Tiếng động ầm ầm đinh tai nhiếc óc vang lên! Toàn bộ tu sĩ xung quanh, thậm chí ngay cả Vương Lâm, cũng khí huyết đảo ngược, trực tiếp phun ra.
 
Hắn đã như thế liền không cần phải nói tới những người khác. Một đám tu sĩ không ngờ đương trường bị đánh chết, thân mình ầm ầm tan nát, hoá thành huyết nhục.
 
Dù là đám người Huyết Thần Tử, dưới chấn động không thể tưởng tượng được này, sắc mặt cũng đại biến, đồng loạt lui về phía sau. Nháy mắt bốn phía xung quanh thân thể Vọng Nguyệt đã không còn tu sĩ nào ở lại nữa!
 
Chỉ có bốn kim giáp Tiên vệ vẫn chặt chẽ vây khốn Vọng Nguyệt, phối hợp với chín con Hồ Điệp màu đen không ngừng nhấc lên phong bạo!
 
Khoảnh khắc khi Cổ Thần Chỉ vừa ngưng tụ lại sụp đổ, những con Vọng Nguyệt loại nhỏ không ngờ cũng tan nát hơn phân nửa, đương trường tiêu tan!
 
Từng bãi máu màu lam bắn tung toé ra, dường như đem toàn bộ tinh không nhuộm thành màu lam vậy!
 
Đây là lần đầu tiên Vương Lâm nhìn thấy Vọng Nguyệt sụp đổ! Tuy chỉ là Vọng Nguyệt loại nhỏ nhưng số lượng tiêu tan cũng khiến cho tâm thần của hắn chấn động!
 
Vọng Nguyệt chính là vật ở trong thân thể Cổ Thần, độ cứng rắn thì căn bản không thể tưởng tượng được! Dù là Vọng Nguyệt loại nhỏ cũng không phải là thứ mà tu sĩ có thể phá nát. Nhưng cảnh tượng trước mắt lúc này cũng đảo điên tất cả!
 
- Thứ Không Niết Tiễn này rốt cuộc là pháp bảo cấp độ nào!?
 
Vương Lâm lau đi máu tươi trên khoé miệng, ngẩn ngơ nhìn về phía trước, trong đầu trở nên trống rỗng.
 
Trừ bỏ đại lượng Vọng Nguyệt loại nhỏ và Cổ Thần Chỉ ra, Thứ Không Niết Tiễn của Huyền Bảo thượng nhân cũng đồng thời tiêu tan. Chỉ thấy trên đó xuất hiện vô số cái khe tinh mịn, dưới sự trùng kích cực kỳ cường đại không ngừng vỡ ra từng tấc một!
 
Tinh quang trong mắt Huyền Bảo thượng nhân loé lên, thân mình lập tức bước ra. Hết thảy trước mắt tuy hắn đã đoán trước nhưng cũng không đúng hoàn toàn, nhưng thân thể to lớn của nó cũng không vượt qua dự tính của lão.
 
- Vọng Nguyệt này là của lão phu!
 
Huyền Bảo thượng nhân cười to đi ra. Chỉ thấy phía trước hắn, nháy mắt khi Thứ Không Niết Tiễn tiêu tan cũng có một đạo hắc mang từ bên trong chợt loé ra.
 
Hắc mang này rõ ràng cũng là một mũi tên nhỏ, nó chỉ dài ba tấc, hình dáng giống như đúc mũi tên ba mươi trượng kia, chỉ khác là vết máu trên thân nó không phải có màu xám đen mà là màu đỏ tươi!
 
Vết máu đỏ thắm, như là vừa bị dính máu vậy!
 
Đây mới chân chính là Thứ Không Niết Tiễn!
 
Một tên này lao ra, tốc độ nhanh đến không tưởng được, phút chốc đã đâm vào một trong hai mắt của Vọng Nguyệt!
 
Khoảnh khắc khi nó đâm trúng, từ trên mũi tên này tràn ra một cỗ lực lượng điên cuồng, đột ngột ầm ầm dang lên, rung động cả tinh không! Thân mình khổng lồ của Vọng Nguyệt cũng lần đầu tiên run rẩy, không ngừng lui về phía sau!
 
Hai mắt của Vọng Nguyệt tràn ngập một cơn lốc xoáy màu đen, vang lên âm thanh ầm ầm của sự sụp đổ. Lập tức máu màu lam như hai dòng suối trực tiếp phun ra!
 
Bên trong cơn lốc xoáy màu đen kia, mũi tên xoay tròn hướng sâu vào bên trong, tốc độ càng nhanh hơn, tiếp tục công kích. Mỗi lần tấn công lại tạo ra sụp đổ thêm!
 
Vọng Nguyệt gầm lên thảm thiết, truyền vang tinh không!
 
Âm thanh thê lương này khiến cho thân mình Vương Lâm chấn động, như có một cơn đau trong tâm điên cuồng khuếch tán. Hắn nhìn chằm chằm vào Vọng Nguyệt, tốc độ lùi lại còn nhanh hơn!
 
Đây là lần đầu tiên trong vô số năm tháng qua nó trọng thương như thế! Tiếng kêu thảm của nó quanh quẩn, những con Vọng Nguyệt loại nhỏ còn lại lập tức sụp đổ rất nhiều! Âm thanh bang bang không ngừng vang lên, mấy vạn dặm tinh không, toàn bộ số Vọng Nguyệt loại nhỏ hoàn toàn tử vong!
 
Đôi mắt của Vọng Nguyệt là một mảnh đỏ rực! Vọng Nguyệt đã chân chính phẫn nộ rồi!
 
Lửa giận lúc này đã vượt xa hết thảy vô số năm. Nhất là thời điểm sinh tử nguy cơ như lúc này, mũi tên trong mắt hắn dĩ nhiên đã uy hiếp đến tính mạng của nó!
 
Trong phẫn nộ, sự thảm thiết trong tiếng gầm rống của Vọng Nguyệt đã đạt tới đỉnh, bên ngoài thân thể hắn có bảy tinh điểm mơ hồ biến ảo ra, xoay tròn quanh thân thể nó.
 
Trong tiếng gầm rống của nó, lập tức một tinh điểm mơ hồ kia tự bạo phịch một tiếng!
 
Cổ Thần toái tinh!
 
Vương Lâm nhìn hết thảy một màn này, hai mắt lộ ra quang mang kỳ dị!
 
Theo tinh điểm này sụp đổ, một cỗ lực lượng tuyệt cường từ trong cơ thể Vọng Nguyệt điên cuồng dâng lên. Lực lượng này quá lớn, trong tiếng bang bang không ngừng, cơn lốc màu đen trên mi tâm của Vọng Nguyệt lập tức bị xé rách!
 
Còn mũi tên kia không ngờ cũng bị bức ra, thoát ly khỏi thân thể Vọng Nguyệt!
 
Cảnh tượng này khiến cho Huyền Bảo thượng nhân biến sắc!
 
- Không có khả năng! Ghi chép trong cổ tịch, Vọng Nguyệt bình thường tuyệt không có khả năng ở sống sót dưới pháp bảo Thứ Không Niết Tiễn này! Thân thể của Vọng Nguyệt này tuy lớn, mặc dù khí thế độc ác ngập trời nhưng nhất định cũng phải trọng thương!
 
Viêm Lôi Tử trên tinh không nhìn hết thảy những điều này, khoé miệng lộ ra một nụ cười lạnh!
 
- Tiền bối từng nói qua, mục đích đưa Nguyệt Thú này đến Liên Minh đó là khiến nó càng tức giận càng tốt. Càng trọng thương, con thú này phá hoại càng lớn, càng cường đại!
 
Vọng Nguyệt này đã cực kỳ tức giận, giờ phút này mượn toái tinh lực, đem mũi tên này bức ra. Đau đớn kịch liệt khiến nó gần như mất đi lý trí, hai mắt hồng lên. Trong đầu nó lúc này chỉ có một ý niệm: Giết, giết, giết!
 
- Gầm!
 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.