Tiên Ngục

Chương 1161: Tạm mượn thân thể (thượng)




- Cùng ngươi đồng dạng không phải sao?

Khóe mắt Viện Viện cười cười, gạt Trác Phong truyền âm nói với Tô Triệt:

- Sự kiện Thiên Ý Thần Lô kia, ngươi sẽ buông tha sao?

Dứt lời, cũng không cho Tô Triệt cơ hội ngụy biện, quay người rời đi.

- Nữ nhân này, còn rất hiểu ngươi!

Lão Hắc cười nói.

...

Hai tháng nhoáng một cái đã qua, cùng Vạn Tượng Luyện Khí Môn giao dịch lần thứ hai, đến phiên Thiên Huyền Trân Bảo Phường đưa hàng đến thăm.

Chuyện này, ba Thiên Tiên nô bộc nhất định là khó có thể đảm nhiệm, hai ngàn kiện Tiên khí thượng phẩm, giá trị gần ba trăm vạn tiên tinh, làm không tốt sẽ là người hàng hai không, ném tài lại bỏ mệnh. Nguồn truyện: Truyện FULL

Làm phiền Trác Phong đại thúc đi một chuyến a. Cũng may, cự ly cũng không xa, dùng tu vi Kim Tiên của hắn, vài canh giờ là có thể phản hồi.

Lúc này giao dịch, cũng tương đối thuận lợi, không có bất kỳ khúc chiết gì.

Rất hiển nhiên, lão gia hỏa Tông Dịch kia còn đang tích lũy tín nhiệm của Tô Triệt đối với hắn, dù sao cũng không cần cá nhân hắn bỏ tiền...

Hàng năm tám ngàn kiện Tiên khí thượng phẩm, phải chia làm bốn lần mua vào, chủ yếu là bởi vì tổng cộng hơn một ngàn vạn tiên tinh, một lần thanh toán tiền mà nói. Mặc dù Vạn Tượng Luyện Khí Môn là siêu cấp tông môn, cũng cảm thấy khó có thể thừa nhận.

Cũng không thể vì mua pháp bảo, mà thắt dây lưng đến trình độ thở không nổi.

Mỗi lần trả ba trăm vạn tiên tinh, vẫn là có thể.

Lần giao dịch thứ ba, lại lần nữa đổi thành Tông Dịch mang theo tiền hàng tự mình đăng môn, lúc này, hắn giống như hơi nhàn hạ, ngồi xuống thân mật nói chuyện cùng Tô Triệt, hơn nửa canh giờ còn không có ý cáo từ.

Lão gia hỏa tương đối hay nói, Tô Triệt biết rõ đối phương lòng mang ác ý, cũng phải thừa nhận, lão quỷ này phi thường giỏi về đắn đo lòng người, nghệ thuật ngôn ngữ tạo nghệ sâu đậm, trong lúc bất tri bất giác cũng sẽ bị hắn miêu tả chuyện xưa nào đó hấp dẫn.

Cái này nếu làm một gian khách, chuyên môn đầu độc nhân viên trọng yếu môn phái khác, đó cũng là một loại người tương đối đáng sợ.

Tuy nói, Tông Dịch tính toán Tô Triệt, đồng thời Tô Triệt cũng tính toán tương kế tựu kế nhanh chóng diệt trừ tai họa này, giờ phút này mặt đối mặt khoảng cách gần nói chuyện với nhau, song phương đều ở lá mặt lá trái, nhưng kỳ quái chính là, theo thời gian một hơi một hơi trôi qua, Tô Triệt rõ ràng cảm giác được, trên người Tông Dịch lão quỷ phát ra tín hiệu nguy hiểm càng lúc càng mãnh liệt, tựa hồ, vẻn vẹn một khắc sau hắn ra tay với mình, một kích trí mạng...

- Sao có thể như vậy?

Tô Triệt biểu hiện ra chuyện trò vui vẻ, nhưng trong nội tâm lại nghi hoặc vô hạn: Tông Dịch lão quỷ coi như là điên mất rồi, cũng không có khả năng dưới loại tình huống này hiển nhiên đối phó mình a.

Phải biết rằng, Trác Phong đại thúc vẫn đứng ở phía sau mình, trong thiên thị còn cất dấu một lão hầu tử Đại La Kim Tiên, cho hắn một trăm lá gan, cũng không dám làm như vậy.

Huống hồ, dù nói thế nào, hắn cũng chỉ là Kim Tiên hậu kỳ mà thôi, trên người sao lại tản mát ra tín hiệu nguy hiểm mãnh liệt như thế?

Nhớ ngày đó, mặc dù ở trong Tiên Ma chiến trường, thân ở địa bàn của Khởi Nguyên Ma tộc, khoảng cách gần đối mặt hai Kim Dực Ma Vương, vài Ngân dực, một đoàn Đồng dực, mình cũng không có cảm giác nguy cơ nghiêm trọng như vậy.

- Hắn rốt cuộc là ai? Tại sao lại như vậy?

Mang nghi vấn như thế, thẳng đến Tông Dịch đi ra đại môn cửa hàng, lúc này Tô Triệt mới âm thầm thở phào nhẹ nhõm, nhưng mà, có một càm giác hoảng loạn nói không rõ quanh quẩn trong lòng.

- Loại cảm giác này rất không đúng, tựa hồ, sắp tới sẽ có sự tình phát sinh!

Tô Triệt tuyệt sẽ không trong lòng còn có may mắn, lập tức lấy ra đưa tin tiên phù mà lão hầu tử cho mình...

Cùng lúc đó, Tông Dịch mang theo hai đệ tử tâm phúc bay khỏi Hạo Nguyên thiên thị, bên trong cực tốc phi hành, trong lúc đó, hắn cũng nhướng mày, sinh lòng cảnh giác.

Họa trời giáng!

Độ cao trên đỉnh đầu không đến trăm trượng, một độc thủ che trời lăng không ngưng hiện, dùng xu thế sét đánh không kịp bưng tai, phần phật một cái, một trảo xuống phía dưới.

Thầy trò Tông Dịch, một Kim Tiên hậu kỳ, một Huyền Tiên hậu kỳ, một Huyền Tiên trung kỳ, ba Chân Tiên như vậy có thể nói là không hề năng lực chống cự, theo độc thủ che trời biến mất, bóng dáng cũng không có, biến mất vô tung...

Ba thầy trò Tông Dịch bị độc thủ che trời bỏ vào một không gian có chút kỳ lạ, trên không thấy trời, dưới không thấy đất, giống như một hư không mờ ảo không có bất kỳ thật thể tồn tại, nhưng lại có vô số đạo hắc bạch khí trụ cực kỳ quỷ dị tràn ngập ở trong tầm mắt.

Những hắc bạch khí trụ này giống như thân hình một thiên long dài hẹp, lẫn nhau dây dưa cùng một chỗ, không có quy luật nào đáng nói, tràn ngập ở cả không gian.

Tông Dịch lập tức ý thức được, mình hẳn là bị một vị cường giả bắt vào lĩnh vực của hắn, trong nội tâm đoán rằng:

- Chẳng lẽ là lão hầu tử Hạo Nguyên thiên thị kia, nhận ra được ta?

Nhị đệ tử của Tông Dịch từng ẩn núp trong Hạo Nguyên thiên thị một khoảng thời gian, đương nhiên biết rõ lão hầu tử này, cũng có thể đoán được hắn là một cao nhân giả ngốc ẩn vào thiên thị, tối thiểu nhất cũng phải là Đại La Kim Tiên.

Nhưng mà kế tiếp, Tông Dịch cũng hiểu, mình đã đoán sai, cũng không phải lão hầu tử kia, mà là...

Hô!

Phía trước cách đó không xa, hai đạo hắc bạch khí dây dưa lẫn nhau bỗng nhiên tách ra, một cảm giác bay lên không quá rõ ràng, giống như bóng người không có thật thể.

Mặc dù không tính rõ ràng, nhưng Tông Dịch vẫn có thể đủ nhìn thấy rõ, người này một thân hắc bào, tóc dài đen nhánh rơi lả tả sau lưng, giống như thác nước vậy, dài chừng vài chục trượng; Một đôi đồng tử giống như hắc động vũ trụ, khiếp tâm hồn người, tà dị đến cực điểm.

Đây đều là màu đen trên người hắn thể hiện ra, cũng là bộ phận tương đối rõ ràng nhất.

Còn lại, chỉ là lộ ra làn da, một mảnh trắng bệch gần như trong suốt, cơ hồ phân không rõ hình dáng ngũ quan.

Một người chỉ vẹn vẹn có hai màu hắc bạch, giống như hoàn cảnh không gian nơi này...

- Vạn Tượng Luyện Khí Môn Tông Dịch, mang theo hai đệ tử, gặp qua...

Mắt thấy thần bí nhân này dần dần tiếp cận tới, Tông Dịch vội vàng dùng lễ vãn bối.

Trong nội tâm tinh tường, đối phương có thể dễ dàng bắt ba người mình vào lĩnh vực cá nhân, tối thiểu nhất cũng phải là Đại La Kim Tiên trung hậu kỳ, thậm chí, cấp bậc Tiên Đế cũng có khả năng.

Chỉ là, không đợi hắn nói ra hai chữ 'Tiền bối' ở đằng sau, bóng người gần như hư ảo kia vung tay lên, hai đệ tử tránh ở sau lưng Tông Dịch liền gào khóc thảm thiết...

Hai Huyền Tiên bỗng nhiên bành trướng. Phịch một tiếng muốn nổ tung lên, trong chớp mắt chuyển hóa làm hai đạo khí trụ một đen một trắng, lẫn nhau dây dưa xoay tròn, gia nhập vào bên trong vô số khí trụ, đã trở thành một trong số đó khó có thể nhận biết.

- Chết rồi!

Tông Dịch phi thường xác định, hai đệ tử tâm phúc của mình triệt để tiêu vong, không tồn tại nữa.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.