Tiên Ngục

Chương 1222: Lại một món sinh ý (thượng)




Đừng xem nơi này là địa bàn của Phượng Lâm, nàng cũng là làm không được.

Tông Dịch, Lam Linh và Tô Triệt đồng dạng làm không được.

Thế nhưng, có người lại có thể làm được.

- Các ngươi thật đúng là đánh bạc da mặt, dự định không biết xấu hổ phải không?

Vẫn là ghế lô số 276, vẫn là thanh âm thanh tú chậm rãi đó, lại đánh vỡ sự yên lặng và cục diện bế tắc tại hiện trường. Hắn nhàn nhạt nói rằng:

- Đã như vậy, thì đều cút đi cho ta sao!

Hô!

Trong đấu giá hội trường thật lớn, nhất thời trở nên trống rỗng vắng vẻ, chỉ còn rất ít người.

Hơn ba trăm Tiên Đế, hơn năm nghìn Đại La Kim Tiên, sau khi hắn phóng xuất những lời này, thậm chí chưa kịp làm ra phản ứng, đã bị một cổ truyền tống lực hoàn toàn không thể kháng cự, thoáng cái tất cả đều bị đưa đi.

Cũng không biết là bị đưa đi đâu.

Trong hội trường, từ thần bí nhân trong ghế lô số 276 kia, cũng chỉ còn lại Tô Triệt, Lam Linh, Tông Dịch và Phượng Lâm.

Rất hiển nhiên, thần bí nhân này phi thường rõ ràng, bốn người Tô Triệt căn bản là một đội.

Tô Triệt và Lam Linh tốc độ phản ứng cũng là tương đối mau lẹ, lập tức từ trong ghế lô bay ra, rơi xuống trên lễ đài, cùng Phượng Lâm và Tông Dịch đứng cạnh nhau, hướng về phía ghế lô số 276 khom người thi lễ:

- Bái kiến Tiên Tôn!

Không có gì phải suy đoán, người có thể làm được loại trình độ này, có thể có lực lượng như vậy, trừ Tiên Tôn ra, sẽ không còn khả năng khác nữa.

Chỉ bất quá, tạm thời còn không xác định, hắn rốt cuộc là vị Tiên Tôn nào mà thôi.

- Lúc này thanh tịnh.

Thần bí nhân chậm rãi nói rằng:

- Ta vừa báo giá ba vạn năm, Phượng Lâm, đến lượt ngươi.

Phượng Lâm cười khổ lắc đầu:

- Tiên Tôn đại nhân nếu muốn đạt được mai Hứa Nguyện Quả này, Phượng Lâm đâu còn hi vọng cái gì nữa.

- Ai nói cho ngươi, ta nghĩ muốn mai Hứa Nguyện Quả kia?

Thần bí nhân cực kỳ không nói lý đáp:

- Hứa Nguyện Quả của Ngọc Hoàng Thiên gia hỏakia, đối với ta có thể có tác dụng gì?

Sự tình hắn có thể làm được, tự ta làm không được sao?

A?

Bốn người Tô Triệt sững sờ ở tại chỗ, hoàn toàn không hiểu được người này rốt cuộc muốn làm gì? Một Tiên Tôn, ăn no không có chuyện gì, chuyên môn chạy tới trêu đùa người khác sao?

Chỉ nghe được, thần bí nhân kia tiếp tục nói rằng:

- Thứ ta muốn đó là loại dược hoàn Thiên Vũ cung cấp cho Thiên La Thánh Mẫu...Ân, ta cần một trăm vạn mai, hiện tại là được.

- Hiện tại không có.

Tô Triệt vội vàng trả lời:

- Huống hồ, ta từng đáp ứng qua với Thánh Mẫu Tiên Tôn, trong vòng nghìn năm, ưu tiên cung cấp cho nàng, bảo đảm sẽ không lại bán cho những người khác.

- Là như thế này sao?

Thần bí nhân nhàn nhạt nói rằng:

- Nhắc nhở ngươi một câu, cự tuyệt ta, ngươi sẽ rất khó người.

Tô Triệt nhất thời vẻ mặt khó khăn, đồng thời, đã truyền âm cho Phượng Lâm, lặng lẽ hỏi:

- Trong Tiên Tôn, ai là nổi danh không nói lý?

Phượng Lâm lườm hắn một cái, trong lòng nói đều loại thời gian này, ngươi còn có tâm tư kể chuyện cười.

Tô Triệt có thể lý giải tâm tình giờ này khắc này của nàng, giương tay lên, đem một mai trữ vật giới chỉ ném cho nàng.

Trong giới chỉ, chỉ có một mai Ngọc Hoàng Hứa Nguyện Quả trơ trọi.

Tô Triệt đem trữ vật giới chỉ có chứa Hứa Nguyện Quả kia ném cho Phượng Lâm, chính là vì mau chóng bắt được những sinh linh Tiểu Thế Giới kia, bởi vì kế tiếp có khả năng sẽ lọt vào một vị Tiên Tôn làm khó dễ, rất khó nói sẽ phát sinh loại sự tình nào.

Khi Phượng Lâm tiếp lấy giới chỉ, còn có vẻ hơi sửng sốt, bởi vì nàng muốn trả cho Tô Triệt hai vạn sinh linh Tiểu Thế Giới, đó lại không thể tùy tiện trữ vật giới chỉ nào cũng có thể chứa đựng được.

Hai vạn sinh linh Tiểu Thế Giới, mỗi cái đều chứa ba trăm triệu trí tuệ sinh linh, ngang với hai vạn tinh cầu như Khải Nguyên Tinh, chí ít cũng phải là không gian của Tuyệt Phẩm tiên khí mới có thể chịu tải được. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.

Tuy nói, mỗi một sinh linh Tiểu Thế Giới thể tích bên ngoài đều có thể thu nhỏ vô hạn, có thể biến thành nhỏ như hạt cát, nhưng không gian bên trong chúng cũng là cố định.

Không gian đương nhiên là có định luật của nó, đây là một môn khoa học cực kỳ phức tạp, một hai câu khó mà giải thích được rõ ràng. Nói chung, hơn hai vạn sinh linh Tiểu Thế Giới này, tất cả đều bố trí trong bản mạng pháp bảo của Phượng Lâm, cũng là một không gian tùy thân quy mô lớn nhất mà nàng nắm giữ.

Vị Tiên Tôn trong ghế lô số 276, có cho phép Phượng Lâm đem những Tiểu Thế Giới kia nhất nhất chuyển giao cho Tô Triệt hay không?

Lúc này xem ra, hắn hình như cũng không có ngăn cản, Phượng Lâm nắm chặt thời gian, lập tức giơ tay phải lên.

Tô Triệt cũng là giơ tay phải, cùng Phượng Lâm đối chưởng với nhau.

Loại cách làm này tựa như hai mã xa đối đuôi xe vào nhau, để hàng hóa trên che chuyển dời lên thùng xe.

Hô hô hô...

Hơn hai vạn sinh linh Tiểu Thế Giới, tựa như hạt đậu, từ không gian tùy thân của Phượng Lâm chuyển dời đến không gian Tiên Ngục của Tô Triệt.

Tốc độ nhanh hơn, cũng cần thời gian nhất định, đủ một khắc trôi qua, chỉ bất quá hoàn thành khoảng một vạn.

Cũng may, ghế lô số 276 không hề động tĩnh, vị Tiên Tôn kia thoạt nhìn vẫn rất có kiên trì.

Một vạn hai, một vạn ba...Một vạn tám, một vạn chín.

Khi đạt được hai vạn, Phượng Lâm lại vẫn là không có dừng lại, tiếp tục hướng bên Tô Triệt chuyển vận sinh linh Tiểu Thế Giới.

Đôi mắt đẹp của Phượng Lâm chậm rãi nháy, im lặng biểu đạt: đều cho ngươi, ta giữ lại vô dụng.

Cái này đương nhiên là một loại cảm tạ đối với hắn.

Hơn hai khắc trôi qua, Tô Triệt từ chỗ Phượng Lâm tiếp thu đến tổng cộng hai vạn tám nghìn sinh linh Tiểu Thế Giới, cuối cùng cũng hoàn thành món giao dịch đặc thù này.

Đợi được hai người song chưởng phân khai, sau đó, trong ghế lô số 276 lúc này mới truyền ra thanh âm thanh tú chậm rãi nói:

- Xong việc? Các ngươi thật đúng là quá chậm.

Đồ vật tới tay, Tô Triệt âm thầm thở phào một hơi, đối với vị Tiên Tôn không biết tên này nói rằng:

- Làm phiền Tiên Tôn đại nhân đợi lâu, thật là xin lỗi.

- Không sao cả, chút kiên trì ấy ta vẫn có.

Thần bí nhân nhàn nhạt nói rằng:

- Vậy được rồi, một trăm vạn mai dược loại này, hẳn là có thể cho ta đi sao?

Tô Triệt vẫn là cười khổ lắc đầu, trả lời:

- Tiên Tôn đại nhân có thể đợi một nghìn năm nữa, ta hiện tại xác thực lấy không ra được, thậm chí, căn bản cũng không có bắt đầu chế tạo số lượng lớn loại dược hoàn này.

- Chờ ngươi hơn hai khắc, ta đã tận tình tận nghĩa, ngươi dĩ nhiên còn muốn để ta đợi thêm một nghìn năm nữa, đây là định đùa giỡn ta đúng không?

Thần bí nhân trong giọng nói lộ ra không vui rõ ràng.

- Người này là hạng không giảng đạo lý a!

Tô Triệt trong lòng thở dài, biểu hiện ra lại chỉ có thể uyển chuyển giải thích:

- Tiên Tôn đại nhân, tình huống là như thế này. Lúc đầu tại Thiên Ý Hư Không, ta chỉ là biểu diễn cho Thánh Mẫu Tiên Tôn hàng mẫu. Bởi vì ta căn bản không xác địnhkiện hàng mẫu có hợp với yêu cầu của chư vị Tiên Tôn hay không, mới có thể lợi dụngcơ hội hôm ấy, làm phiền Thánh Mẫu Tiên Tôn giúp ta giám định một chút.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.