Tiên Ngục

Chương 145: Thay ngươi làm chủ (thượng)




Lúc này, chỉ qua hơn mười tức công phu, Huyền Cơ Tôn Giả liền đi tới trước mặt Tô Triệt.

Vẫn là giống như trước đó lần thứ nhất, vô thanh vô tức xuất hiện ở cùng một vị trí, gác tay mà đứng, nhìn cũng chưa từng nhìn Tô Triệt.

- Bái kiến sư tôn.

Tô Triệt cung kính hành lễ.

- Luyện Khí tầng chín rồi, nửa năm không thấy, tốc độ tu luyện của ngươi ngược lại là rất là đáng mừng.

Huyền Cơ Tôn Giả thân là tu sĩ Kim Đan hậu kỳ, phạm vi thần thức bao phủ ít nhất có thể đạt tới 500 trượng. Thần thức quan sát, còn chuẩn xác hơn mắt thường rất nhiều.

Tô Triệt trầm giọng đáp:

- Trước đó lần thứ nhất, từ chỗ Ngọc Thanh sư huynh nghe được tình huống của Tiểu Di Tiên Cảnh, đệ tử liền bế quan lần nữa, toàn lực tu luyện, hy vọng có thể nhanh chóng đạt tới cảnh giới Luyện Khí Đại viên mãn, cũng dễ tiến vào Tiểu Di Tiên Cảnh, thay sư tôn tầm bảo.

- Ah?

Thần sắc Huyền Cơ Tôn Giả khẽ biến, lập tức xoay người lại:

- Nói như vậy, ngươi là cam tâm tình nguyện tiến vào Tiểu Di Tiên Cảnh rồi?

- Đúng vậy.

Tô Triệt đáp:

- Đệ tử tự tin là người có phúc duyên thâm hậu, nhất định có thể tìm được bảo vật toàn thân mà ra.

Từ lúc nửa năm trước, Tô Triệt đã có một loại rất dự cảm bất hảo, nhưng mà, dù sao cái kia đều là suy đoán, không nhất định chuẩn xác. Không thể đơn giản là vì một loại suy đoán, lại chạy trối chết, từ nay về sau chạy trốn đến tận đẩu tận đâu, mà ngay cảđảm lượng trở về sư môn tìm tòi đến tột cùng là chuyện gì cũng không có. Phương thức xử sự như vậy, cũng không phải phong cách của Tô Triệt.

Trọng yếu hơn là, ở bên trong tính cách của Tô Triệt tồn tại trình độ cố chấp nhất định. Không cam lòng bởi vì nguyên nhân Chân Chân, mà từ nay về sau, lại trở thành cuồng đồ bị Thiên Huyền Tông truy nã, lưng đeo tội danh không nên có. Đã từng là kiếp sống bộ khoái, khiến cho hắn không có cách nào tiếp nhận kết cục lưng đeo tội danh chạy án như vậy, cái kia so với giết hắn đi còn khó chịu hơn.

Cho nên, Tô Triệt lựa chọn hai năm sau tự nguyện tiến vào Tiểu Di Tiên Cảnh, dùng cái này để giao dịch với Huyền Cơ Tôn Giả, lại để cho hắn giúp mình rửa sạch oan khuất, cũng chính là bảo trụ chính mình.

Tô Triệt từ chỗ Ngọc Thanh biết được, năm mươi năm mở ra Tiểu Di Tiên Cảnh một lần, là đại sự cả Tu Chân giới, Thiên Huyền Tông chỉ có thể chiếm mười danh ngạch đệ tử, ý nghĩa, Huyền Cơ Phong chỉ có thể phân phối đến một danh ngạch đệ tử Nhập Cảnh. Nhưng mà, cái danh ngạch này nhìn như quý giá, lại khiến cho Huyền Cơ Tôn Giả cực kỳ đau đầu.

Nguyên nhân là, các đệ tử đều không phải người ngu, cũng biết, tiến vào Tiểu Di Tiên Cảnh, cùng phán quyết tử hình không có gì khác nhau, tỉ lệ sống sót 1%, ai dám lấy mạng đi đánh bạc?

Trong hàng đệ tử nội môn, vốn chỉ có Ngọc Thanh là cảnh giới Luyện Khí Đại viên mãn, nhưng hắn vì trốn tránh chuyện Tiểu Di Tiên Cảnh, vậy mà dưới tình huống chuẩn bị chưa đủ mạo hiểm bế quan, sớm Trúc Cơ rồi, những đệ tử nội môn Luyện Khí tầng chín khác, vì trốn tránh tai ương Tiểu Di Tiên Cảnh, đều nghĩ tất cả biện pháp áp chế tu vi, tuyệt không dám ở khoảng thời gian này tấn cấp cảnh giới Đại viên mãn.

Đối với Huyền Cơ Tôn Giả mà nói, thân là Tiên đạo chính tông, lại không thể giống như Môn phái Ma Đạo bức bách các đệ tử đi chịu chết như vậy, cho nên, vì cái danh ngạchnày, hắn cũng rất nhọc lòng, nhưng vẫn không tìm được người thích hợp. Truyện Tiên Hiệp - Truyện FULL

Bởi vậy, Tô Triệt cho là mình lấy ra cái này làm tiền đặt cược, có lẽ Huyền Cơ Tôn Giả sẽ rất động tâm.

Nhưng trên thực tế, Huyền Cơ Tôn Giả thật sự dễ đối phó như Tô Triệt suy nghĩ sao?

Huyền Cơ Tôn Giả im ắng cười cười, tiếng nói trầm trọng vang lên trong đại điện:

- Tô Triệt, lá gan ngươi không nhỏ, ý định làm giao dịch cùng ta sao?

- Sư tôn, sao lại là giao dịch chứ?

Tuy trong nội tâm Tô Triệt cũng cho rằng đây là một chuyện rất dễ dàng, nhưng ngoài miệng lại không thể thừa nhận, vì vậy, cả gan giải thích nói:

- Giả như, sự kiện Chân Chân sư tỷ mất tích, thật là đệ tử làm ra, như vậy, cách làm của đệ tử xác thực có đủ sắc màu giao dịch. Nhưng mà, Chân Chân sư tỷ mất tích không có quan hệ với đệ tử, thứ cho đệ tử cả gan nói bừa. Đệ tử cho rằng, nếu ngài là sư tôn của đệ tử, liền có nghĩa vụ thay đệ tử chủ trì công đạo, trợ giúp đệ tử rửa sạch oan khuất. Đồng dạng, đệ tử thân là đệ tử của ngài, cũng có nghĩa vụ thay sư tôn làm việc, mặc dù chuyện này vô cùng nguy hiểm, cửu tử nhất sinh.

- Ha ha, lời này nói cũng là có lý.

Huyền Cơ Tôn Giả xoay người quăng đến ánh mắt tán thưởng, bởi vì, đệ tử có lá gan nói chuyện cùng mình như vậy, thật sự không nhiều lắm, mặc kệ nói thế nào, đảm lượng của tên tiểu tử này vẫn là rất đáng khen.

- Tô Triệt, ngươi nói không sai, Thiên Vật Phong Chân Chân mất tích, nếu là ngươi làm, mặc dù ngươi nguyện ý vì ta tiến vào Tiểu Di Tiên Cảnh, ta cũng chưa chắc sẽ bảo toàn ngươi. Nhưng nếu không có quan hệ gì với ngươi, ta sẽ làm chủ cho ngươi, ai cũng không thể vô duyên vô cớ mà oan uổng đệ tử của ta.

- Đa tạ sư tôn.

Tô Triệt hành lễ hô lên.

Thân hình Huyền Cơ Tôn Giả khẽ động, đi vào phụ cận, cùng Tô Triệt cách xa nhau mấy trượng, mặt đối mặt ngồi xếp bằng trên bồ đoàn, trầm giọng nói:

- Như vậy, ngươi trước hết hướng ta chứng minh trong sạch của ngươi, ta mới có thể quyết định, phải chăng nên làm chủ thay ngươi hay không?

- Tốt , sư tôn…

Vì vậy, Tô Triệt liền đem sự tình từ đầu đến cuối tinh tế nói ra một lần, từ Tưởng Sâm và Tống mập mạp làm khó dễ cùng vu hãm mình, đến trong núi hoang tách ra khỏi Chân Chân và Phỉ Vân, ở trong đó, ngoại trừ không có đề cập tới sự tình có quan hệ với Tiên Ngục, còn có số lượng tiêu hao Độn Địa Đan cũng không nói con số thực tế, chỉ nói là tiêu hao ba viên...

Đợi đến lúc Tô Triệt nói xong toàn bộ, Huyền Cơ Tôn Giả khẽ gật đầu, nói ra:

- Vật còn sót lại của ma tu đầu trọc kia, còn ở chỗ của ngươi không?

- Còn.

Tô Triệt liền lấy Vạn Quỷ Phiên, huyết sắc Ma Đao, Huyết Vân Chướng cùng với đan dược Thất phẩm Lệ Sát Đan, tất cả đều lấy đi ra.

Huyền Cơ Tôn Giả vẫy tay một cái thu những vật này tới, xem xét từng cái một phen, nhưng lại hỏi:

- Ác quỷ ở bên trong Vạn Quỷ Phiên này đâu ?

- Đệ tử cảm thấy những ma vật nầy không nên lưu lại thế gian, vì thế đều hủy diệt tất cả.

Những lời này của Tô Triệt nửa thật nửa giả, mấy trăm ác quỷ xác thực là đều bị hủy diệt, chỉ có điều, đã thành đồ ăn cho lão Hắc, cũng không có cao thượng như Tô Triệt quảng cáo mình rùm beng như vậy mà thôi.

Nửa năm qua, lão Hắc nuốt chửng mấy trăm ác quỷ, vô số Yêu hồn cùng Ma Hồn, thực lực linh hồn đã tấn cấp đến một điểm giới hạn, tương đương với trình độ Luyện Khí Đại viên mãn, từ đó về sau, lại là đình trệ không tiến.

Điều này nói rõ, hắn thôn phệ chi đạo cũng không có thông thuận như trong tưởng tượng, đồng dạng tồn tại bình cảnh, chỉ có điều, phương thức đột phá cảnh giới cùng tu luyện giả bình thường cực kỳ bất đồng, tạm thời còn không có nghiên cứu ra phương pháp cụ thể.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.