Tiên Ngục

Chương 27: Chính thức nhập môn (hạ)




Ngược lại, nhìn lại quảng trường này, trong mấy ngàn tên đệ tử, không ít người có thực lực Luyện Khí kỳ tầng thứ sáu, người kiên trì chờ ở đây nhất cũng đã chờ hơn mười năm.

Đợi hơn mười năm, nhưng vẫn không thể nào được tiên duyên bên trong. Nhưng hắn chỉ là một hài tử Luyện khí kỳ tầng một mà thôi, chỉ đi theo sau mông của Ngọc Thanh sư huynh, vậy mà lại nhận được hết hảy. Cái này cũng khiến rất nhiều người giận điên người!

Cho nên, trong vô số ánh mắt nhìn về phía Tô Triệt có vẻ hâm mộ, nhưng phần nhiều chính là ghen ghét.

Trước mắt bao người, Tô Triệt mắt nhìn mũi, mũi nhìn tâm, tận lực bảo trì vẻ trầm tĩnh và vững vàng, nhưng trong nội tâm vẫn có chút phỏng đoán:

- Nhiều người trông mong được thu nhận như vậy, có lẽ Ngọc Thanh sư huynh sớm đã quen, thậm chí là không thèm để ý mới đúng, tại sao hết lần này đến lần khác lại chiếu cố cho ta nhiều như vậy?

Nghi hoặc nhàn nhạt chợt lóe lên trong lòng. Nhưng nghĩ lại, bản thân mình chỉ là một tiểu nhân vật không quan trọng, không có chỗ nào đáng giá để Ngọc Thanh sư huynh hao tốn tâm tư. Coi như là hắn đã biết bí mật về tiểu tháp trong đầu, nhưng cũng không cần phiền toái như vậy a, chỉ cần một phát đập nát đầu mình, vô cùng đơn giản lấy ra không được hơn sao?

Kế tiếp phải tiến về trước Huyền Cơ Phong, nhưng phạm vi Thiên Huyền Tông này cũng thật quá lớn, khoảng cách giữa những ngọn núi chính không chỉ là ngàn dặm.

Ngọc Thanh mang theo Tô Triệt ngự kiếm mà đi, bay trọn vẹn ba canh giờ mới đi đến được Huyền Cơ phong.

Dùng tu vi Luyện Khí kỳ đại viên mãn của Ngọc Thanh, vốn chỉ cần hai canh giờ để đi hết lộ trình này. Nhưng vì mang theo Tô Triệt nên tốc độ phi hành nhất định chậm hơn một chút.

Huyền Cơ Phong, cũng đồng dạng như Tiên Duyên Phong Tô Triệt nhìn thấy, cũng hùng vĩ to lớn, đâm thẳng lên trời cao.

Giờ phút này, nếu có người nói mười ngọn núi chính Thiên Huyền Tông là mười trụ cột chèo chống Thượng Thiên, Tô Triệt cũng tin tưởng mà không có chút nghi ngờ nào.

Ngọc Thanh mang theo Tô Triệt đáp xuống giữa sườn núi Huyền Cơ Phong, sau đó giảng giải cho hắn:

- Độ cao Huyền Cơ Phong chia làm bốn cấp độ, giữa sườn núi chính là chỗ đệ tử ngoại môn ở, có hơn sáu ngàn người; Bên trên chính là chỗ đệ tử nội môn như ta ở, ước chừng năm trăm người, bên trên nữa chính là chỗ đệ tử chân truyền ở, chỉ có mười người.

Nói cách khác, toàn bộ Thiên Huyền Tông cũng chỉ có vẻn vẹn một trăm tên đệ tử chân truyền.

Tô Triệt tính nhẩm trong nội âm, Thiên Huyền Tông có hơn hai mươi vạn đệ tử ngoại môn, mười ngọn núi chính có tổng cộng năm ngàn đệ tử nội môn, nhưng toàn bộ tông môn chỉ có trăm tên đệ tử chân truyền.

Ngọc Thanh nhìn lên đỉnh núi, lộ vẻ ngưỡng mộ, nhỏ giọng nói:

- Không cần nhiều lời, ngươi cũng có thể đoán được, chỗ cao nhất trên đỉnh núi chính là nơi ân sư Huyền Cơ Tôn Giả chúng ta ở, Huyền Cơ Kim Điện!

- Sư huynh.

Tô Triệt cẩn thận hỏi:

- Ta vừa mới gia nhập Huyền Cơ Phong, chẳng lẽ không đi khấu kiến sư tôn sao?

- Ngươi không gặp được đâu. Nguồn truyện: Truyện FULL

Ngọc Thanh lắc đầu nói:

- Đệ tử nội môn như ta, nếu không có chuyện quan trọng, ngày bình thường cũng khó mà gặp sư tôn được một lần, chỉ có đệ tử chân truyền mới có thể lắng nghe sư tôn dạy bảo định kỳ.

- Diện thụ kỹ nghệ, tài vi chân truyền!

Nói đến đây, trong mắt ngọc Thanh lóe lên tia sáng mơ ước, giống như lúc đệ tử tự tu nói đến thân phận đệ tử ngoại môn, trong mắt ánh lên tia sáng hâm mộ và mơ ước.

Tô Triệt cũng có điều ngộ ra trong tâm:

- Núi cao còn có núi cao hơn, bước chân vào con đường tu luyện là phải vĩnh viễn không ngừng tiếp tục truy cầu!

- Tô sư đệ, đưa ngươi đến nơi này, coi như là thực hiện lời hứa hẹn ban đầu rồi.

Ngọc Thanh dùng ngữ khí hòa hoãn nói:

- Đệ tử ngoại môn mới tiến vào, phải đưa tin cho các Đại sư huynh, còn phải đến Truyền Công Các gặp Trịnh quản sự để đổi lấy công pháp. Những chuyện này, ta không tiện hỏi tới.

- Đệ đã rõ.

Tô Triệt cúi đầu lần nữa, nói:

- Đại ân đại đức của sư huynh, Tô Triệt vĩnh viễn không quên.

Ngọc Thanh cười cười khoát tay.

- Không cần trịnh trọng như vậy, cũng không phải ngày sau không tương kiến nữa. Ta nói rồi, vào Huyền Cơ Phong, ta có thể làm người truyền công của ngươi, sau này, gặp nan đề gì về tu luyện thì cứ tới tìm ta.

Dứt lời, thúc giục phi kiếm, bay lên cao.

Đưa mắt nhìn thân ảnh biến mất trong mây mù mờ mịt tiên khí, lúc này Tô Triệt mới xoay người sang chỗ khác, cẩn thận đánh giá hoàn cảnh chung quanh.

Nơi này là một bình đài giàn giáo tu kiến ngay giữa sườn núi, phạm vi trăm trượng, cực kỳ rộng lớn. Trong bình đài giàn giáo này, tại vị trí gần vách núi là một tòa lầu các cao hơn mười trượng.

Trên tấm biển treo trên lầu các viết năm chữ to Huyền Cơ Phong Ngoại Tông.

Một ngôi lầu các như vậy, phóng vào thế tục, Tô Triệt khẳng định phải dùng những chữ "hùng vĩ đồ sộ" để đánh giá. Nhưng ở chỗ này thì loại quy mô này cũng chỉ là bình thường, tùy ý đều có thể thấy được tại Huyền Cơ Phong.

Mở đại môn lầu các ra, Tô Triệt chậm rãi tiến vào, chỉ thấy tại lầu một đều trống trơn, trên mặt đất bày biện mấy trăm cái bồ đoàn nhưng lại không có người nào.

- Lên đây đi.

Một đạo thanh âm hùng hậu từ bậc thang bên trái truyền xuống dưới.

Tô Triệt bước lên bậc thang, nhẹ chân nhẹ tay tiến tới.

Không gian tầng hai có chút nhỏ hơn, nguyên nhân có thể là do phân thành rất nhiều phòng nhỏ. Trước một cái cửa sổ, một đạo nhân trung niên xoay người nhìn Tô Triệt, trầm thấp nói:

- Ta vừa mới thấy được, ngươi là đệ tử do Ngọc Thanh sư huynh đưa tới, đúng không?

- Đúng vậy.

Tô Triệt chào nói:

- Sư đệ Tô Triệt, bái kiến Đại sư huynh.

Tô Triệt cảm giác được thực lực vị đại sư huynh này thâm bất khả trắc, tựa hồ so với Ngọc Thanh sư huynh đều lợi hại hơn rất nhiều, điều này nói rõ rất có thể hắn đã là tu sĩ Trúc Cơ Kỳ rồi.

Tu vi Trúc Cơ Kỳ vẫn chỉ là đệ tử ngoại môn cũng không phải quý hiếm kỳ lạ tại Thiên Huyền Tông, chứng minh tư chất người này bình thường, nhất định là vượt quá năm mươi tuổi, cốt linh mới thành công đạt đến Trúc Cơ Kỳ, tư chất có hạn, nhất định đã nhiều lần mất đi cơ hội trở thành đệ tử nội môn.

Bất quá, dù sao thì tu vi cũng là Trúc Cơ Kỳ, trong môn phái cũng đều đạt được địa vị nhất định, đảm nhiệm một chức vụ gì đấy. Tương lai nếu có vận hạnh tiến nhập Kim Đan Kỳ thì chức vị sẽ tăng lên các bậc cao như Kim Đan Hộ pháp.

Thế nhưng mà, tiến nhập Trúc Cơ đã không dễ, tỷ lệ ngưng kết Kim Đan càng là trăm không có một, dùng ngàn khó vạn nan cũng không đủ hình dung a!

Đại sư huynh ngoại môn tên là Thường Đồng, thân là một đệ tử ngoại môn, tạm thời còn chưa có tư cách đạt được đạo hiệu, vẫn dùng tên họ thế tục để xưng hô.

Vừa rồi hắn nhìn thấy Huyền Cơ Ngọc Thanh đại danh đỉnh đỉnh tự mình dẫn Tô Triệt đến nơi này, đủ để nói rõ tiểu sư đệ mới tiến vào cửa này là nhân vật có bối cảnh, có chỗ dựa.

Cho nên lúc nói chuyện với Tô Triệt thì thái độ của hắn vẫn tương đối khách khí.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.