Tiên Ngục

Chương 547: Vu Hoàng Tinh (hạ)




Tô Triệt, Thiên Âm, Thái Võ đều là người tu tiên nhân loại, thân đều có thuộc tính ngũ hành, tầng kết giới này quả nhiên không có hiệu quả ngăn cản, chỉ cần mất một chút khí lực đã có thể đi vào.

Phải nói, vạn vật thế gian đều có thuộc tính ngũ hành, kim mộc thủy hỏa thổ, chung quy vẫn có thứ ngoại lệ như Vu Tộc, thế nhưng cực kỳ hiếm thấy.

Đừng xem mười hai Tổ Vu trong truyền thuyết có thể đánh ra phong vân lôi điện, thủy hỏa kim mộc, các loại lực lượng, lực lượng bản thân của bọn họ cũng không ở trong ngũ hành...

Đột phá kết giới ngũ hành, tiến vào bên trong tầng khí quyển, Tô Triệt cũng kinh ngạc khi nhìn thấy bầu trời trên Vu Hoàng Tinh cũng không phải đen kịt như hắn tưởng tượng, mà chỉ có chút mờ mịt mà thôi, bầu trời âm trầm giống như trước khi cơn mưa tới.

- Hiển nhiên Vu Tộc cũng sẽ không khoanh tay chịu chết, bọn họ cũng có đối sách của mình.

Tô Triệt thầm nghĩ.

Lẽ ra lúc tiến vào Vu Hoàng Tinh sẽ không có tu sĩ nào can đảm dám tới điều tra, hẳn là vô cùng an toàn mới đúng, không biết vì sao, Tô Triệt lại sinh ra một loại cảm giác hoảng sợ bất an. Coi như, giống lời lúc trước hắn từng nói, "phiền phức chân chính" ở ngay trong Vu Hoàng Tinh này, mà không phải là ở chỗ nào khác.

- Lẽ nào, Vu Tộc bài xích ta, thậm chí sẽ căm thù ta?

Tô Triệt không khỏi phỏng đoán.

- Không thể nào, chủ nhân.

Lão Hắc đáp:

- Nói như thế nào người cũng là công thần thúc đẩy Di Tiên cảnh hợp lại, chính là lệnh tôn chủ gì gì đó. Chỉ là một bộ lạc Vu Tộc mà thôi, liệu bọn hắn có can đảm vi phạm ý chỉ của Vu Thần sao?

- Không biết, cho dù biết cũng không hiểu được.

Tô Triệt lại nói:

- Vu Tộc không phải là người, không thể lấy lẽ thường mà phỏng đoán.

- Không phải là người sao?

Lão Hắc bĩu môi nói:

- Những lời này sao ta nghe giống như là đang chửi bọn họ vậy, thế nhưng quả thực bọn họ cũng không phải là người...

Tiến vào Vu Hoàng Tinh, cũng không cần Thái Võ phục vụ nữa, Tô Triệt thu hồi hắn vào Tiên Ngục, bản thân mình tự thôi động Tinh Đế la bàn, dưới sự chỉ dẫn của Thiên Âm tiếp tục phi hành.

Vu Hoàng Tinh vô cùng to lớn, so với Khải Nguyên Tinh không khác nhau quá lớn, chỉ là thảm thực vật ở đây thoạt nhìn có chút kỳ quái, tạo hình giống như đang dương nhanh múa vuốt, ánh sáng màu có chút chói mắt, làm cho hắn có cảm giác cực kỳ nguy hiểm. Hẳn những thực vật kỳ lạ này Vu Tộc chính là thứ mà Vu Tộc cực kỳ yêu thích, chính là "Chi Tiền Lai Quá Giá Lý" có tính công kích cực mạnh đối với nhân yêu ma tam tộc sao?

Tô Triệt nhỏ giọng hỏi.

- Là Lai Quá Nhất Thứ.

Thiên Âm thản nhiên thừa nhận:

- Lần đầu tiên gặp các ngươi ta đã bắt đầu chuẩn bị, thu thập các loại tài luyện kiến tạo truyền tống trận, nối thẳng tới một cự tinh Vu Tộc gần nhất...

- Ngươi đã có thể tự mình thiết lập truyền tống trận vì sao còn cần tới tòa truyền tống trận ở Vu Hoàng Tinh này?

Tô Triệt hiếu kỳ hỏi.

- Tài liệu khó có thể thu thập.

Thiên Âm đáp:

- Nếu không phải mượn tài lực của Vô Cực Môn, chỉ bằng vào lực của bản thân, trên trăm năm khẳng định cũng không thể nào làm được.

Nói tới đây, Thiên Âm dường như có chút cảnh giác, hỏi:

- Hình như ngươi rất không muốn đi tới Vu Hoàng Tinh?

- Cảm giác không tốt lắm a!

Tô Triệt chỉ vào đầu mình:

- Ngươi chớ nói ta là miệng quạ đen, dường như ở Vu Hoàng Tinh có một loại lực lượng nào đó cực kỳ bất lợi đối với ta, hoặc cũng có thể là một sinh vật nào đó.

- Sẽ không!

Thiên Âm kỳ quái nói:

- Ngươi chính là Trì Lệnh Tôn Chủ, mặc dù là nhân loại, thế nhưng Vu Tộc cũng sẽ lấy thân phận tôn chủ mà nhiệt tình khoản đãi ngươi, thậm chí biểu hiện đối với ngươi cũng đủ tôn trọng, tuyệt đối không thể nào gây bất lợi cho ngươi.

- Chỉ mong là như vậy.

Tô Triệt đập vào ngực mình vài cái, bĩu môi nói:

- Chỉ là trong lòng có chút lo lắng mà thôi.

Thiên Âm gật đầu, tỉ mỉ chọn lọc từ ngữ một phen, sau đó mới nói:

- Kiếp trước của ta, địa vị trong Vu Tộc cũng coi như không thấp, phải nói, chuyện tình của Vu Tộc, không có gì là ta không biết. Ta thực sự nghĩ không ra, ngươi ở trên địa bàn của Vu Tộc gặp phải nguy hiểm gì. Ngươi không nên suy nghĩ nhiều.

- Được!

Tô Triệt là người không thích dài dòng, mặc dù trong lòng vẫn còn khúc mắc, thế nhưng ngoài miệng cũng không có nói thêm gì nữa.

Phi tới xuống dưới tầng thấp bầu trời, có thể nhìn thấy rõ ràng, trên bình nguyên có những vết chân độ dài chừng hơn trăm trượng, không hề nghi ngờ, đây chính là dấu chân của dũng sĩ Vu Tộc sau khi biến thân tạo thành.

Thấy những dấu chân này, Tô Triệt không khỏi liếc mắt nhìn Thiên Âm, trong lòng đang suy nghĩ, kiếp trước của nàng cũng là một nữ nhân cao lớn như vậy, cao tới mấy nghìn trượng, tùy tiện nghĩ một chút, cảm giác....

Trong Vu Tộc cũng không có quan điểm trọng nam khinh nữ, không ít dũng sĩ đều là nữ nhân, thậm chí, trong mười hai Tổ Vu trong truyền thuyết thì có hai nữ nhân.

Thiên Âm cực kỳ mẫn cảm, cảm thấy ánh mắt có chút kỳ quái của Tô Triệt lập tức đoán được cái gì đó, trên mặt không khỏi đỏ ửng, cúi đầu khó chịu không lên tiếng.

Cứ như vậy, theo dấu chân trên bình nguyên rất dễ dàng có thể tìm thấy nơi cư ngụ của Vu Hoàng bộ lạc. Bay không tới hai khắc là có thể nhìn thấy từ rất xa, trên bình nguyên có một hàng rào thật lớn, vô số năm qua, Vu Tộc vẫn có thói quen sinh hoạt đơn giản như vậy, nhà tranh, sơn động, tùy tiện là nơi nào cũng không hề ghét bỏ.

Kỳ thực, không riêng gì Vu Tộc, một ít người chân chính sở hữu lực lượng cường đại cũng không để ý tới loại hưởng thụ vật chất này. Phải nói rằng, chỉ có người thường không thể tu luyện, bởi vì sinh mệnh ngắn ngủi, tài phú khó cầu, mới có thể cảm thấy sự hưởng thụ vật chất là cực kỳ quan trọng. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.

Sinh mệnh khác nhau, cảnh giới khác nhau, truy cầu cũng không hoàn toàn tương đồng.

Tiếng chuông trong trẻo truyền ra bên ngoài mấy trăm dặm, đây chính là Thiên Âm muốn dùng tiếng chuông của mình để thông tri cho Vu Hoàng bộ lạc có khách tới thăm, miễn cho đám người hiếu chiến này lầm tưởng là người tu tiên, không nói hai lời sẽ lập tức động thủ.

- Thiên Âm Đại Vu!

Tiếng chuông còn đang quanh quẩn trên không trung liền có một tiếng nói vang vọng thiên địa.

- Đại Vu?

Tô Triệt âm thầm lắc đầu, cảm giác Thiên Âm ôn nhu như nước này được xưng hô là Đại Vu quả thực có chút không quen.

Dưới sự chỉ dẫn của Thiên Âm, Tô Triệt điều khiển Tinh Đế la bàn trực tiếp hạ xuống bãi đất trống bên dưới hàng rào, vừa mới hạ xuống dưới đất tức thì có một đám người vây quanh.

Nói là to lớn, không phải là người của họ cao lớn trăm trượng nghìn trượng, mà trạng thái bình thường khi chưa biến thân, Vu Tộc trưởng thành đều cao một trượng, thậm chí còn có không ít người cao hai trượng.

Tô Triệt biết, đại bộ phận Vu Tộc thành niên đều có thể tùy ý điều chỉnh hình thể của bản thân mình, biến thành độ cao của người bình thường cũng không thành vấn đề, chỉ bất quá, độ cao hai trăm trượng chính là trạng thái thoải mái nhất trong tư tưởng của bọn họ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.