Hai người Tô Triệt huyền phù trên không trung cách mặt đất một trượng, bảo trì độ cao phù hợp với bọn họ, bằng không, luôn luôn phải ngẩng cao đầu nói chuyện cùng với đám người này, chỉ riêng nói chuyện cũng mệt chết a.
- Thiên Âm Đại Vu!
Mấy nam tử Vu Tộc trung niên đi tới phụ cận, căn cứ vào trang sức đặc thù của bọn họ mà phán đoán, hẳn là mấy vị trưởng lão của Vu Hoàng Tộc.
Vu Tộc là một chủng tộc cực kỳ sống lâu, người có thực lực yếu nhất cũng có thể sống được mấy vạn năm. Trước khi tử vong, cơ năng của thân thể bọn họ cũng không có dấu hiệu già yếu, mấy vị trung niên này, hình dáng bên ngoài của bọn họ chỉ là cố ý làm cho già dặn một chút.
Phi hành trong tinh không vô tận một tháng, Thiên Âm đã giảng giải rất nhiều phong tục của Vu Tộc cho Tô Triệt, trong đó cũng nói qua Vu Hoàng bộ lạc thích lấy trang sức có hình dạng đặc thù biểu hiện niên kỷ, địa vị, thân phận.
Ví dụ như, một cái dây dài nhỏ biểu hiện cho niên kỷ một vạn năm, trên mái tóc có một ít dây là đại biểu cho người đó có thân phận địa vị trong tộc đàn.
Lúc này, Tô Triệt và Thiên Âm đi tới trước mặt mấy vị trưởng lão, hai bên tóc của bọn họ chí ít cũng có hai mươi cái dây, bởi vậy có thể thấy được, bọn họ đã trải qua không biết đã bao nhiêu năm tháng rồi.
Trong lúc Tô Triệt âm thầm quan sát bọn họ, đồng thời mấy trăm tộc nhân Vu Tộc cả nam lẫn nữ đều hiếu kỳ đánh giá Tô Triệt.
Vô luận là nam hay nữ giọng đều vô cùng khoa trương, cho dù bọn họ có nhỏ giọng nói thầm Tô Triệt không cần dựa vào thần thức cũng có thể nghe thấy rõ ràng.
- Thiên Âm Đại Vu sao lại đi cùng một nhân loại?
- Có chút không thích hợp, ta cảm giác trên người hắn lộ ra một ít khí tức Vu Tộc, đồng thời khí tức này cực kỳ thuần khiết, có một loại cảm giác giống như Tổ Vu.
- Tổ Vu? Ngươi đùa sao? Một nhân loại có khí tức Tổ Vu, mũi ngươi bị hỏng rồi sao?
- Không sai, ta cũng có cảm giác như vậy. Trong thân thể hắn quả thực có Vu lực bản nguyên cực kỳ thuần khiết. Ta thật muốn mổ xẻ hắn ra, hảo hảo nghiên cứu một chút.
Tô Triệt nghe vậy âm thầm nhếch miệng: Mổ xẻ ta sao? Muốn nghiên cứu một chút sao? Yêu cầu rất cao a.
Chỉ là Tô Triệt lại phát hiện, mặc dù Vu Hoàng Tinh bị ngũ hành tỏa tinh đại trận phong tỏa, thế nhưng thông qua biểu tình trên mặt những người này xem ra bọn họ cũng không để tâm cho lắm.
Có thể, như lời Thiên Âm nói, Tu Chân Giới căn bản không tồn tại lực lượng nào có thể hủy diệt bọn họ, chỉ là tạm thời vây khốn mà thôi, đối với những Vu Tộc có thọ mệnh dài này mà nói, không đáng kể chút nào.
Cái này giống như là một người bình thường có thọ mệnh vài thập niên, sẽ không để ý tới việc vài ngày mưa dầm mà lo lắng, hẳn là cũng cùng một đạo lý như thế này.
Lúc này, ngay cả những Vu Tộc còn trẻ cũng có thể cảm giác được Vu Tộc bản nguyên lực cực kỳ đặc thù của Tô Triệt, những trưởng lão đã sống hơn hai mươi vạn năm kia sao lại không thể nhìn ra.
Là người từng trải, ngay lập tức bọn họ có thể đoán được rất nhiều chuyện, hầu như cùng một lúc nhìn về phía Thiên Âm hỏi:
- Thiên Âm Đại Vu, nhân loại này không phải là...
- Đúng vậy.
Thiên Âm mỉm cười gật đầu:
- Tin tức tốt mà ta mang đến cho mọi người có liên quan tới việc Di Tiên tụ hợp, Vu Thần trở về.
Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: http://truyenfull.xyz- Cái gì?
Trên bãi đất trống, mấy trăm tộc nhân Vu Tộc đồng thời kinh hô, quả thực giống như là tiếng sấm vang vọng, phỏng chừng nếu như không có tu vi Trúc Cơ kỳ, chỉ bằng tiếng sấm nhân tạo này cũng có thể khiến cho người bình thường bị chết tại đương trường.
- Thật là tốt quá! Rốt cuộc cũng chờ tới ngày này!
Mấy vị trưởng lão cười ha hả, đại trưởng lão dẫn đầu mọi người nói với Thiên Âm và Tô Triệt:
- Thiên Âm Đại Vu, còn có vị tiểu hữu nhân loại này, mời đến tiểu ốc nói chuyện.
Vì vậy dưới sự dẫn đầu của bọn họ, Tô Triệt khống chế Tinh Đế la bàn hướng về phía căn nhà gỗ phía trước đi tới.
Căn nhà gỗ kia tuy rằng đơn sơ nhưng phong cách vô cùng cổ xưa, Tô Triệt có thể nhận ra, căn phòng này hoàn toàn là do Thiên Hương mộc vạn năm cực kỳ khó gặp trong Tu Chân Giới chế tạo thành.
Tu Chân Giới Khải Nguyên Tinh, những người tu tiên chủ tu công pháp mộc hệ, để cầu được một đoạn ngắn Thiên Hương Mộc vạn năm cần phải tốn hơn mười vạn, thậm chí trên trăm vạn linh thạch, thế nhưng căn nhà gỗ trước mặt này, cao chừng năm trượng, độ rộng lại càng kinh người.
Chỗ này cần ít nhất bao nhiêu Thiên Hương Mộc a! Lẽ nào, Vu Hoàng Tinh này vô cùng thừa thãi Thiên Hương Mộc?
Khiếp sợ qua đi, Tô Triệt cũng có thể suy nghĩ cẩn thận đạo lý trong đó. Những Vu Tộc này không có Nguyên Thần, không thể luyện chế pháp bảo, thậm chí không thể điều khiển pháp bảo, toàn bộ Vu Hoàng Tinh bị hơn một vạn Vu Tộc chiếm lấy, nhân yêu ma tam tộc căn bản không dám bước chân lên khỏa tinh cầu này. Vô số năm qua, các loại tài nguyên trên tinh cầu căn bản chưa từng tổn hao, ngược lại càng ngày sản sinh càng nhiêu.
- Một khối bảo tàng chưa khai phá thật lớn a.
Tô Triệt và lão Hắc âm thầm la lớn.
Ngẫm lại mà xem, nếu có thể đem quyền khai phá Vu Hoàng Tinh tới tay, mỗi một lần truyền tống tốn mấy trăm khỏa linh thạch thượng phẩm thì tính là cái gì?
Tới nơi này một lần, không chỉ nói không gian bên trong Tiên Ngục, cho dù là không gian bên trong Cự Phú cung, có thể mang về bao nhiêu tài nguyên a?
Huống chi, trên Vu Hoàng Tinh khẳng định còn chứa rất nhiều mạch khoáng chưa khai thác, linh thạch thượng phẩm bên trong còn nhiều vô số kể, thậm chí, ngay cả cực phẩm linh thạch trong truyền thuyết cũng có thể kiếm được.
Hiện nay, phàm là những tinh cầu có tài nguyên đã sớm bị vô số Tu Chân Giới đào bới không còn một mảnh. Có thể, cũng chỉ còn có tinh cầu Vu Tộc chiếm đóng mới có số lượng Thiên Hương Mộc vạn năm kinh khủng như vậy. Dùng tài liệu trị giá như Thiên Thương Mộc vạn năm làm phòng ở thì cũng thôi, thế nhưng điều không thể tha thứ chính là lại còn tạo ra một căn phòng xấu xí như vậy.
Giờ phút này, trong lòng Tô Triệt vô cùng kích động khó có thể miêu tả, hận không thể đem toàn bộ Vu Hoàng Tinh cất vào bên trong Tiên Ngục.
Thiên Âm là người thông minh, sao lại không nhìn ra tâm tư của Tô triệt, liền truyền âm nói:
- Nếu như ngươi nguyện ý dừng lại ở nơi này, toàn bộ Tu Chân Giới trong tinh không vô hạn còn có hơn mười vạn tinh cầu cùng loại, tất cả những tài nguyên bên trong tất cả đều thuộc về ngươi.
- Hơn mười vạn tinh cầu, tất cả đều thuộc về ta?
Tô Triệt há hốc miệng, khiếp sợ tới cực điểm, thậm chí còn quên thôi động la bàn, không tự giác mà ngừng lại. Khiến cho mấy vị trưởng lão Vu Tộc vô cùng hiếu kỳ nhìn lại phía sau.
Không khiếp sợ không được, cho dù người có tu dưỡng tốt tới đâu gặp phải dụ hoặc lớn như vậy, cũng không có khả năng thờ ơ.
- Đúng vậy.
Thiên Âm giống như một thuyết khách ôn nhu mỹ lệ nhất thế gian, mỉm cười giải thích: