Tiên Ngục

Chương 981: Một cái lỗ kim (hạ)




Lão Hắc lập tức trả lời:

- Năng lượng Ma hóa trở nên nồng đậm hơn rất nhiều lần, điện quang trong suốt trên quang cầu ngân sắc đã không kịp tiêu trừ chúng nó !

- A?

Lông mày Tô Triệt lập tức nhăn lại...

Tu luyện trong không gian đặc thù này hơn ba năm, đối với viên cầu ngân sắc ở trước mắt này, Tô Triệt coi như là rất tinh tường. Không gian thông đạo mà nó phong bế kia, thời thời khắc khắc đều phụt lên năng lượng ma hóa, nhưng bởi vì bị viên cầu ngân sắc phong bế ở trong, chỉ có chút ít năng lượng có thể thẩm thấu hoặc tiết ra ngoài mà thôi.

Mà những điện quang hơi mờ kia, ý nghĩa tồn tại chính là diệt trừ những ma khí tiết ra ngoài này, có thể nói, hai người trong lúc đó một mực bảo trì một trạng thái cân đối, không có một tia ma khí này có thể chạy ra khỏi không gian đặc thù này.

Trước đó, sở dĩ Tiên Ngục bảo tháp có thể hấp thụ những ma khí này, là vì Tô Triệt cách viên cầu ngân sắc quá gần, nếu như lúc này không biết mà lại gần xem xét, sẽ phải chịu ma khí ăn mòn. Có thể nói, cho tới bây giờ, đối với loại năng lượng ma hóa này, Tô Triệt cũng không thể phát giác được sự hiện hữu của bọn nó, chỉ là lão Hắc có thể cảm ứng được chúng nó.

Bởi vậy, ma khí nồng đậm hơn rất nhiều lần theo lời lão Hắc, Tô Triệt lại không hề có cảm giác. Đây cũng là địa phương đáng sợ nhất của loại ma khí này, mặc dù là Đại Thừa kỳ, cũng sẽ ở bên trong vô tri vô giác, đụng phải chúng nó ma hóa.

- Hảo cực đoan, chỉ có điều ly khai một lát, sao ma khí lại đột nhiên trở nên nồng đậm như vậy? Loại biến hóa này, cùng bọn người Lục Hạo xuất hiện có loại liên lạc nào không?

Tuy Tô Triệt đoán không ra đáp án, lại có thể ý thức được, mình như sa vào bên trong âm mưu nào đó, hiện nay đang làm hết thảy, đều ở vào người nào đó, hoặc lực lượng nào đó tính toán.

- Là Vu Thần tính toán ta sao? Dù sao, mình sở dĩ đi đến Lôi Đình Tinh, hoàn toàn xuất phát từ chỉ dẫn của Vu Thần... Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

- Chỉ là, đường đường là Vu Thần, ta ở trước mặt hắn nhỏ bé giống như con kiến hôi, có tất yếu hao phí nhiều tâm tư như vậy để tính toán ta sao?

- Coi như là Vu Thần rất để ý số mệnh của ta, vậy cũng không cần thi triển bất luận âm mưu gì, chỉ cần tùy tiện một dương mưu quang minh chính đại, có thể thúc đẩy ta cam tâm tình nguyện gia nhập Vu tộc, một ít chuyện này, đối với trí tuệ của hắn mà nói, một chút cũng không khó!

- Ta cùng hắn, căn bản không tại một độ cao, thật sự không cần phải tính toán ta. Lão Hắc, ngươi nói có đúng không?

- Đúng vậy, chủ nhân.

Mặc dù cách nhìn của lão Hắc đối với Vu Thần đều là không tốt, nhưng giờ phút này cũng phải thừa nhận, Tô Triệt phân tích cực kỳ có đạo lý, bất luận từ góc độ nào mà nói, Vu Thần đều không cần phải thi triển âm mưu ở trên người Tô Triệt.

Thân phận, địa vị cùng thực lực của song phương, kém đâu chỉ cách xa vạn dặm, tiểu nhân vật như Tô Triệt, căn bản không đáng để Vu Thần hao tâm tổn trí, nếu hắn thật sự không nể mặt, tùy tiện bắn ra một ngón tay, là có thể khiến Tô Triệt cúi đầu xưng thần, thậm chí là trọn đời thoát thân không được.

Bất quá, lão Hắc lại nhắc nhở:

- Chủ nhân cũng không nên tự coi nhẹ mình, nói không chừng, Vu Thần đã tính đến, tương lai của ngươi, thành tựu bất khả hạn lượng, sớm muộn gì cũng sẽ trở thành tồn tại sóng vai cùng hắn, bởi vậy, nếu như hắn không muốn diệt trừ ngươi mà nói, sẽ sớm chôn rất nhiều kế sách, cho ngươi ở trong lúc bất tri bất giác thiếu nợ hắn rất nhiều nhân tình, đợi sau này lại hướng ngươi đòi lại nghìn lần vạn lần, coi như là sớm đầu tư a. Ta cho rằng, một phần tính toán như vậy, hắn nhất định là có!

- Không kém bao nhiêu đâu.

Trong lòng Tô Triệt gật đầu, đồng dạng cho rằng, Vu Thần không nên là địch nhân của mình.

Nói đến đây, Tô Triệt kịp thời cải chính:

- Càng nói càng lạc đề, bây giờ không phải là thời điểm nghiên cứu những chuyện này. Lão Hắc, ngươi có thể đoán được, rốt cuộc là xuất phát từ loại nguyên nhân nào, mà năng lượng ma hóa trở nên nồng đậm hơn hay không?

Lão Hắc cười hắc hắc nói:

- Thời điểm nói chuyện phiếm cùng ngươi, ta một mực đều đang tra tìm, trước mắt mà nói, còn không tìm ra đáp án.

- Chuyên tâm một ít!

Tô Triệt cũng không giống như cái dạng không có tim không có phổi, đình chỉ nói chuyện tào lao, lệnh lão Hắc chuyên chú tra tìm nguyên nhân.

Hơn mười tức sau, lão Hắc coi như có chỗ phát hiện, nói với Tô Triệt:

- Chủ nhân, ngươi qua bên kia đi!

Tô Triệt lập tức nghe theo, đi qua mặt khác của viên cầu ngân sắc.

- Tìm được rồi, chính là chỗ này!

Lão Hắc thông qua tâm linh chỉ dẫn, chỉ rõ một biến hóa cực kỳ nhỏ trên viên cầu ngân sắc cho Tô Triệt.

Phía trên viên cầu đường kính trăm trượng, xuất hiện một lỗ nhỏ mảnh như lỗ kim, nhỏ đến mức khiến người khó có thể phát giác, may mắn lão Hắc là dựa vào năng lực dò xét đặc thù, nếu như đổi thành thần thức của Tô Triệt, sẽ không có khả năng phát hiện ra nó.

- Cái lỗ kim này, trước kia không có sao?

Tô Triệt lập tức hỏi.

- Tuyệt đối không có!

Lão Hắc trả lời cực kỳ khẳng định:

- Chủ nhân, không nên coi thường cái lỗ kim này, chính là vì cái lỗ nhỏ không ngờ như vậy, đã làm cho không gian phong ấn này xuất hiện rò rỉ, tốc độ ma khí tiết ra ngoài mới có thể đề cao mấy trăm lần.

- Vô duyên vô cớ xuất hiện một cái lỗ kim, có thể là người tạo thành hay không?

Trong lòng Tô Triệt nhất thời nghi kỵ:

- Bọn người Lục Hạo xuất hiện, có thể là điệu hổ ly sơn, cố ý dời ta đi, sau đó, có người lặng lẽ lẻn vào nơi này, phá hủy pháp trận phong ấn hay không?

- Có khả năng!

Lão Hắc đầu tiên là gật gật đầu, sau đó lại gãi đầu mắng:

- Chỉ là, kẻ nào làm như vậy? Rốt cuộc muốn làm gì?

Tô Triệt hiểu rõ, lão Hắc mắng như vậy ý tứ là: nếu có người chủ tâm phá hư phong ấn, hẳn là triệt để đánh nát viên cầu ngân sắc, khiến cho không gian thông đạo hoàn toàn bạo lộ đi ra, làm như vậy rất thống khoái a! Chỉ là đâm ra một lỗ kim thật nhỏ như thế, quả thật có chút hà tiện...

- Lão Hắc, chúng ta không phải là trước vá cái lỗ kim này chứ?

Trong lòng Tô Triệt hỏi.

- Tại sao phải chắn?

Lão Hắc cười hắc hắc nói:

- Ta đang lo ma khí không đủ, hấp không đủ đã ghiền đây. Cái này tốt a, những ma khí tiết ra ngoài này, tất cả đều thu vào Tiên Ngục chứa đựng, có thể chế tạo ra càng nhiều Ngũ Thải Linh quả.

Trước đó, trong không gian này ma khí cực kỳ mỏng manh, hơn nữa thời thời khắc khắc đều bị điện quang trong suốt kia diệt trừ, ma khí mà lão Hắc có thể thu xác thực không nhiều lắm.

Nhưng dù vậy, Tô Triệt cũng không dám phá hư viên cầu ngân sắc, miễn cho dẫn phát tai vạ không thể dự đoán trước, làm trên lưng mình mang càng nhiều nhân quả cùng tội nghiệt.

Hiện tại tốt rồi, cái lỗ kim này cũng không phải mình làm ra, mặc dù dẫn phát ra tai nạn nào đó, phần nhân quả này cũng không cần mình gánh vác, khác biệt, nếu mình đại lượng thu nạp loại ma khí này, nói không chừng, còn sẽ có công đức vô lượng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.