Tiên Quốc Đại Đế

Chương 1146: Trục Xuất Thiên Cương



- Thân thể tướng thần, quả nhiên bất phàm! 

Mặt Kim Long lộ vẻ thù hận nói.

Kim Long chính là Thiên Cương. Trong chớp mắt Thiên Cương đã sống lại.

- Người siêu thoát, trường sinh bất tử, quả nhiên lợi hại. Bất kể phá huỷ ngươi như thế nào, người đều có thể sống lại dưới một loại hình thái khác! 

Cương thi Diêm Xuyên trầm giọng nói.

- Hừ! 

Kim Long Thiên Cương hừ lạnh một tiếng.

- Hiện tại, cuối cùng trẫm đã rõ ràng vì sao cho tới hôm nay ngươi mới đến Đại Tần Thành! 

Cương thi Diêm Xuyên lộ ra một nụ cười lạnh lùng nói.

- Ồ?

Thiên Cương lạnh lùng nói.

- Ngươi không phải là bắt nạt kẻ yếu. Mà ngươi sợ giẫm lên vết xe đổ, cho nên mới chuẩn bị với ưu thế lớn nhất mới tới Đại Trăn! 

Cương thi Diêm Xuyên cười lạnh nói.

- Giẫm lên vết xe đổ sao?

- Đúng vậy. Ngươi không sợ chết, bởi vì ngươi căn bản đã có thân thể bất tử. Bất kỳ người nào cũng không thể giết chết ngươi. Ngươi sợ chính là bị phong ấn. Nếu không chừng sẽ bị phong ấn, sẽ vô cùng tịch mịch. Trong thế giới Đại Thiên ngươi đã bị phong ấn một lần. Cho nên ngươi có bóng ma trong lòng, lo lắng sẽ giẫm lên vết xe đổ lúc trước. Cho nên ngươi phải chờ mãi đến ngày hôm nay, chuẩn bị lấy ưu thế tuyệt đối mới dám đối phó trẫm, có đúng không? 

Cương thi Diêm Xuyên cười lạnh nói.

Hai mắt Thiên Cương thoáng nheo lại. Rõ ràng cương thi Diêm Xuyên đã nói đúng.

- Vậy thì thế nào? 

Thiên Cương trầm giọng nói.

- Biết không? Vừa nãy chiến đấu một trận, trẫm chỉ muốn xem thử thân thể bất tử rốt cuộc có gì huyền bí. Trẫm đã nhìn thấy được điều đó! Tiếp theo, mười hai đại trận Đô Thiên Thần Sát!

Cương thi Diêm Xuyên quát to một tiếng.

- A! 

Mười hai quốc thú chí tôn quát to một tiếng.

- Trấn thế phong ấn! 

Cương thi Diêm Xuyên quát to một tiếng.

Trấn thế đồng quan từ trên trời giáng xuống. Trong lúc nhất thời, trấn thế đồng quan tản ra một khí tức trấn áp cực lớn. Khí tức cường thịnh, hoàn toàn không thua kém gì so với khí thế của Thiên Cương.

Trấn thế đồng quan đè ép xuống, mười hai quốc thú chí tôn cũng ầm ầm thôi thúc lực lượng của đại trận. Mười hai cỗ sát khí với hình thái không giống nhau xông thẳng vào giữa, giống như hình thành một cái kén lớn, bao vây Thiên Cương ở bên trong.

Vù!

- Sao? 

Kim Long Thiên Cương nhất thời biến sắc.

Thân hình hắn nhanh chóng vung vẩy. Nhưng mười hai cỗ sát khí này lại khó chơi một cách dị thường. Hắn căn bản không thoát ra được. Thậm chí, mười hai quốc thú thôi thúc tất cả sát khí vọt tới, trong nháy mắt dường như muốn rút cạn tất cả sát khí của đại trận Đô Thiên Thần Sát.

Thời khắc Trấn thế đồng quan đè xuống, những sát khí này càng nhanh chóng ngưng tụ ra từng tầng trận pháp hình cầu, hết tầng này tới tầng khác bao vây xung quanh Thiên Cương ở chính giữa.

Một tầng, mười tầng, một trăm tầng, một vạn tầng, năm trăm vạn tầng!

Ầm!

Trấn thế đồng quan ầm ầm trấn áp xuống, nén năm trăm vạn tầng trận pháp này đến kích thước bằng một quả dưa hấu.

Vô số sát khí ngưng tụ, Đô Thiên Thần Sát Đại Trăn ầm ầm thu hồi.

Giữa không trung chỉ còn lại cương thi Diêm Xuyên và mười hai quốc thú chí tôn. Trong tay cương thi Diêm Xuyên cầm một phong ấn hình cầu với kích cỡ một quả dưa hấu.

Trong hình cầu, Thiên Cương phẫn nộ vặn vẹo thân rồng, vung đuôi một cái. Trong nháy mắt mấy chục trận pháp bị nghiền nát. Hắn lại vẫy đuôi. Trăm đạo trận pháp tiếp tục bị nghiền nát. Nhưng hình cầu kia có tới năm trăm vạn tầng trận pháp. Thiên Cương muốn hoàn toàn phá tan, trong thời gian ngắn sợ là không có khả năng làm được.

- A, Diêm Xuyên, ngươi chờ đấy. Năm trăm vạn tầng đại trận phong ấn sao? Nhiều nhất chỉ có thể vây khốn ta một tháng mà thôi. Chờ sau khi ta phá tan phong ấn này, ta sẽ giết hết vạn vạn sinh linh của Đại Trăn ngươi! 

Trong phong ấn, Thiên Cương phẫn nộ kêu.

Bên ngoài Đại Tần Thành vẫn tiếp tục chiến đấu. Ánh mắt Diêm Xuyên lạnh lẽo nhìn chằm chằm vào phong ấn hình cầu trong tay.

Cương thi Diêm Xuyên lấy ra ngọc phù do Phục Hy bảo Mạnh Dung Dung chuyển cho hắn. Hắn nhẹ nhàng xoa một cái.

Vù!

Đột nhiên một quang cầu màu vàng kim bao vây xung quanh Diêm Xuyên.

Vù!

Cương thi Diêm Xuyên biến mất trước mắt mọi người.

Sau một khắc, quang cầu màu vàng kim lại nhanh chóng rung lên.

Vù! Vù!...

Mấy Thiên Ma bay qua bên ngoài quang cầu màu vàng kim kia.

Xung quanh thiên địa lại như mộng như ảo, lúc tối lúc sáng. Một loại cảm giác làm người muốn nghẹn thở. Trong lòng Diêm Xuyên nhất thời cảm thấy rất không thoải mái.

Tuy nhiên, cương thi Diêm Xuyên cũng biết đây là nơi nào. Hắn cầm lấy phong ấn hình cầu, nhìn về một hướng.

Đó là hắc ám vô biên vô hạn, chỉ có thể cảm nhận bằng cảm giác. Trong bóng tối chẳng có gì cả.

Thứ duy nhất có thể nhìn thấy lại là ba hình cầu cực lớn. Ba hình cầu kia dường như đang nhanh chóng tiến gần về phía mình.

- Thế giới Đại Ác, thế giới đại thiện, thế giới Đại Thiên? Nơi này là chỗ nào? 

Bên trong phong ấn hình cầu Thiên Cương hơi sững sờ.

- Chúng ta đang ở thế giới thứ nhất, biên giới Thiên Ma giới! 

Cương thi Diêm Xuyên nói.

- Biên giới Thiên Ma giới? Cái gì? Diêm Xuyên, ngươi muốn làm gì? 

Thiên Cương nhất thời cả kinh kêu lên.

- Cái phong ấn hình cầu này nhiều nhất phong ấn ngươi trong thời gian một tháng. Trẫm giúp ngươi rút ngắn thời gian lại còn một nửa! 

Cương thi Diêm Xuyên thản nhiên nói.

- Có ý gì? Ngươi muốn trục xuất ta ra khỏi thế giới thứ nhất sao? 

Thiên Cương nhất thời biến sắc.

- Bên ngoài biên giới Thiên Ma giớichính là trong vô cực, cũng chính là trong hư vô tuyệt đối. Cho dù người siêu thoát tiến vào trong hư vô, cũng không chết được. Tuy nhiên, cụ thể ngươi có thể bay tới nơi nào, vậy phải xem tạo hóa của ngươi thế nào! 

Cương thi Diêm Xuyên nói.

Trong lúc cương thi Diêm Xuyên đang nói chuyện, hắn đột nhiên giơ tay lên ném một cái.

Ầm!

Phong ấn hình cầu nhanh chóng bay về phía thế giới Đại Ác.

- Ta không muốn. Diêm Xuyên tên hỗn đản kia! Ta không muốn trở lại! 

Thiên Cương bi phẫn nói.

Vù!

Với tốc độ cực nhanh, trong chớp mắt Thiên Cương đã bay vào trong bóng tối.

Sau khi ném Thiên Cương, cương thi Diêm Xuyên liền không quan tâm tới hắn nữa. Cái ngọc phù truyền tống này của Phục Hy chỉ trong một nén nhang sẽ được truyền tống trở về.

Cươn thi Diêm Xuyên nhìn ba thế giới khác.

- Tốc độ áp sát của ba thế giới đã nhanh hơn? Dựa theo tốc độ này, chưa đầy trăm năm nữa, bốn giới sẽ hợp nhất? 

Cương thi Diêm Xuyên ngưng trọng nói.

Trăm năm đối với phàm nhân mà nói thực sự là khoảng thời gian dài dằng dặc, nhưng đối với Diêm Xuyên nói, lại quá ngắn. Trong thời gian trăm năm này, mình có thể chuẩn bị tốt tất cả để nghênh đón sao?

Nhìn vô số hắc ám phía ngoài, trong lòng cương thi Diêm Xuyên chợt trở nên nặng nề.

Ầm!

Một nén nhang nhanh chóng trôi qua. Quang cầu màu vàng kim bao phủ Diêm Xuyên mang theo Diêm Xuyên lại truyền tống trở lại Đại Tần Thành.

Bụp!

Trong nháy mắt quang cầu màu vàng kim phá tan. Cương thi Diêm Xuyên đã trở về.

Bên ngoài Đại Tần Thành, cuộc chiến đấu vẫn tiếp tục.

- Thiên Đế! 

Một đám quốc thú chí tôn cung kính nói.

Cương thi Diêm Xuyên gật đầu một cái. Tiếp đó, cương thi Diêm Xuyên quay đầu nhìn cuộc đại chiến bên ngoài thành.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.