Tiên Quốc Đại Đế

Chương 1151: Thôn Thiên Vĩ Thú



Quái vật bỗng nhiên mở miệng. Cái miệng quỷ dị nhanh chóng lớn lên, càng lúc càng lớn. Trong chớp mắt, cái miệng đã lớn hơn cả một người rồi.

- A ô!

Cái miệng lớn kia lập tức nuốt vào cường giả lao tới đầu tiên.

- Cái gì? 

Sắc mặt mọi người lập tức biến đổi.

Miệng quái vật lại biến trở về nguyên dạng. Dáng vẻ nó ăn một người, dường như cực kỳ hưởng thụ.

- Ê a! Ê a!

Quái vật nhanh chóng tiếp tục lao về phía đám người cường giả áo bào đen kia.

- Diệt thế kinh thiên chém!

Một kiếm quang mênh mông cắt phá sóng biển, lao thẳng về phía quái vật kia.

- A ô!

Kiếm quang bị nuốt.

- Cái gì?

- Đồng loạt ra tay!

Ầm ầm ầm!

Các loại đao quang, kiếm quang lao thẳng về phía quái vật.

Rất nhiều đòn nghiêm trọng đánh vào trên người quái vật. Trong nháy mắt da dẻ của quái vật co dãn đàn hồi quay lại. Tất cả những thứ rơi vào trong miệng quái vật, lại đồ bổ tốt nhất.

- A ô! A ô! A ô!......

Quái vật ăn vô cùng vui vẻ. Nó không ngừng ăn. Bất luận là lực lượng nào va vào trên người quái vật đều bị đàn hồi trở lại. Phàm là người nào tới gần đều bị quái vật ăn hết.

Ăn! Ăn! Ăn!

Trong chớp mắt, mấy trăm cường giả đã bị ăn hết một nửa.

Ầm!

Một cường giả thân hợp thiên đạo, sợ hãi ẩn núp tránh quái vật.

- Ê a, ê a!

Quái vật xông lên.

- A ô!

Dường như ngay cả thiên đạo nó cũng cắn đứt được, sau đó nuốt Tiên tổ thân hợp thiên đạo vào trong bụng.

- Không, không! 

Tất cả các cường giả áo bào đen xung quanh đều kêu lên những tiếng thảm thiết.

Quái vật lại cực kỳ vui vẻ, nuốt ăn xung quanh.

Lão Long Hoàng từ phía xa nhìn tới, trên mặt trắng xám một hồi.

- Thôn Thiên Vĩ Thú? thần thú thứ tám? 

Lão Long Hoàng kinh hãi nói.

- Long Hoàng, cái gì là Thôn Thiên Vĩ Thú? Có lợi hại hơn so với Bạo Tạc thú xuất thế ở Đông Hải hay không?

- Bạo Tạc thú chỉ có thể coi là thần thú thứ chín trong thiên hạ. Đây là thần thú thứ tám. Ngươi cho rằng nó sẽ thế nào? Không, truyền thuyết thần thú thứ tám đều rất ít. Quái vật kia có thể ăn nuốt tất cả, tiêu hóa tất cả, đồng thời có năng lực luyện hóa thần thú khác. Nếu như có thể ăn thần thú thứ bảy, nó sẽ tiến hóa thành thần thú thứ bảy. Nếu như ăn thần thú thứ sáu, nó liền tiến hóa thành thần thú thứ sáu. Dù sao đi nữa, nó có thể tiến hóa. Tương truyền thời điểm lần đầu tiên xuất hiện, nó chỉ đứng hàng thứ mười lăm. Nó từng bước ăn các thần thú. Tới giờ nó đã trở thành thần thú thứ tám! 

Lão Long Hoàng lo lắng nói.

- Tiến hóa? Nó lợi hại như thế sao?

- Thôn Thiên Vĩ Thú tên là Thôn Thiên, nghĩa là cái gì cũng có thể ăn. Nó có thể ăn nuốt suốt mấy ngày liền. Thuộc tính của nó rất bá đạo, có thể không để ý tới tất cả, có thể ăn nuốt tất cả. Nó càng ăn càng mạnh hơn! 

Lão Long Hoàng sợ hãi nói.

Ầm!

Phía xa, tại nơi phong ấn lại có một cái đuôi từ bên trong đưa lên.

- Không tốt. Trong phong ấn kia không chỉ có một con Thôn Thiên Vĩ Thú! 

Lão Long Hoàng nhất thời biến sắc.

- Làm sao bây giờ?

- Ta đi gia cố phong ấn. Các ngươi chạy mau. Hãy chạy trốn tới cương vực xung quanh, nhanh chóng bẩm báo với thành chủ của các cương vực, bảo bọn họ nhanh chóng dẫn theo muôn dân di chuyển. Một khi Thôn Thiên Vĩ Thú đến, bất kỳ ai cũng chạy không thoát. Nhanh đi. Nhanh, nhanh lên! 

Lão Long Hoàng quát.

- Không, Long Hoàng, nơi này rất nguy hiểm!

- Hiện tại chỉ mới có một con đi ra. Nếu như tất cả đi ra, vậy thì xong rồi. Mặc cho nó tiếp tục phát triển, thiên hạ sẽ không có người nào có thể khống chế được chúng nó. Không ai địch nổi chúng, chúng sẽ ăn nuốt tất cả thiên địa. Các ngươi đi nhanh đi, nhanh, nhanh lên! 

Lão Long Hoàng kêu lên.

...

Một đám Long Vương nhận mệnh lệnh của Long Hoàng nhanh chóng bay tới cương vực các nơi để thông báo.

Cương vực gần sát với nơi này nhất chínnh là cương vực Vĩnh Hằng Nam Ngoại Châu!

Thời điểm một Long Vương xông vào một thành chủ phủ, tự thuật tất cả, vẻ mặt Thành chủ kia không đồng ý.

- Ăn nuốt tất cả thiên địa? Ngươi nói đùa sao? Cường giả trong thiên hạ đông đảo như vậy, ta là chủ nhân Nam Ngoại Châu, còn có một đám Đại Đế, sao có thể kém hơn một thần thú nho nhỏ được? 

Vẻ mặt Thành chủ kia rõ ràng không tin.

Tuy nhiên hắn vẫn phái người đi tới Nam Hải điều tra.

Long Vương bất đắc dĩ chỉ có thể chạy nhanh một thành trì khác.

Nhưng không một thành chủ nào tin tưởng vào sự cường đại của Thôn Thiên Vĩ Thú.

Mãi đến tận mấy ngày sau, một toà thành trì tại cương vực Vĩnh Hằng, nghênh đón Thôn Thiên Vĩ Thú.

Trong một đêm, sinh linh trong toà thành trì kia hoàn toàn không còn. Không chỉ có sinh linh, tất cả mọi thứ trong toà thành trì kia đều không còn. Tất cả cung điện, trận pháp đều bị Thôn Thiên Vĩ Thú ăn hết.

Cuối cùng chỉ có một số ít tu giả chạy ra được. Bọn họ trơ mắt nhìn Thôn Thiên Vĩ Thú ăn cả toà thành trì. Tiếp theo nó ăn xuống đại địa, rồi chui vào một cái lỗ thủng to không còn hình bóng.

Tin tức truyền ra, tất cả cương vực Vĩnh Hằng đều xôn xao.

Đồng thời, tin tức từ Nam Hải cũng truyền tới. Phàm là Long tộc ở lại Nam Hải kể cả lão Long Hoàng đã bị ăn hết, một người cũng không còn. Cho dù là Long cung được điêu lan họa đống cũng đã bị ăn hết.

Trong cương vực Vĩnh Hằng, một con Thôn Thiên Vĩ Thú xuất quỷ nhập thần, mỗi xuất hiện một lần, càng lúc càng cường thịnh hơn một chút. Nó ăn, ăn, ăn! Bất luận tu giả nào bị nó gặp phải, liền bị ăn hết. Đại địa cũng bị gặm ra vô số hố lớn.

Quái vật xuất hiện, khiến vô số tu giả cương vực Vĩnh Hằng hết sức bàng hoàng. Tương tự, tin tức cũng đang nhanh chóng truyền về bốn phương tám hướng.

Nam Ngoại Châu, ngoài Hoàng Thiên Điện, Khổng Tước Tử gia chủ Khổng gia nhìn một phần thư mật.

- Cương vực Vĩnh Hằng, Thôn Thiên Vĩ Thú? 

Trong mắt Khổng Tước Tử nhất thời cứng lại.

- Gia chủ, thế nào?

- Thông báo với các điện chủ, theo ta đi tới cương vực Vĩnh Hằng, lùng bắt Thôn Thiên Vĩ Thú! 

Khổng Tước Tử trừng mắt một cái nói.

- Vâng!

Hoàn Tây Nam Châu. Thiên giới Trường Sinh!

Trong một gian đại điện, một nam tử áo bào đen đang đứng. Nam tử kia cầm một thanh trường kiếm màu đen trong tay, mặt lộ vẻ uy nghiêm.

- Bẩm Thất Sát đại nhân, thuộc hạ đã tìm hiểu qua. Đó là sự thật. Thôn Thiên Vĩ Thú bị phong ấn tại Hải Nhãn Nam Hải. Tất cả Long tộc tại Nam Hải đã bị nó ăn hết. Trong đó còn có một con Thôn Thiên Vĩ Thú đã tiến vào cương vực Vĩnh Hằng, ăn thiên nuốt địa, cái gì cũng ăn! 

Một thuộc hạ nói.

- Thôn Thiên Vĩ Thú? Đó là thần thú nghịch thiên sao? Ha ha, thông báo với Thập Nhị Sát theo ta đi tới Nam Hải, lùng bắt Thôn Thiên Vĩ Thú! 

Thất Sát trừng mắt một cái nói.

- Vâng!

Cõi âm, Đại Tần Thành.

Lưu Cương cung kính bẩm báo với cương thi Diêm Xuyên.

- Thôn Thiên Vĩ Thú? Trong phong ấn lại có thể là Thôn Thiên Vĩ Thú sơ? 

Mắt cương thi Diêm Xuyên trợn trừng kinh ngạc.

- Vâng, Thiên Đế, Thôn Thiên Vĩ Thú này thật sự lợi hại như vậy sao? 

Lưu Cương hiếu kỳ nói.

- Chung Sơn người siêu thoát tại thế giới Đại Thiên, hắn đã luyện hóa một con Thôn Thiên Vĩ Thú. Tuy nhiên, con hắn đã luyện hóa không phải là thần thú thứ tám, mà đã nuốt rất nhiều thần thú khá cao. Khi đời thứ nhất của trẫm còn sống, đã nuốt thần thú thứ hai, đoạt bài vị! 

Cương thi Diêm Xuyên trầm giọng nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.