Tiên Quốc Đại Đế

Chương 1216: Lực Phòng Ngự Đứng Đầu



Đại địa dưới chân Diêm Xuyên ngân đồng cũng ầm ầm dâng lên. Một cái miệng rồng cực lớn mở ra táp về phía Diêm Xuyên ngân đồng.

Diêm Xuyên ngân đồng vung tay lên, mang theo mọi người nhanh chóng bay lên trên không trung.

Ầm!

Trong nháy mắt hàng ngàn con rồng lao vào ba nghìn thiên đạo.

Ầm ầm ầm!

Lực lượng loạn lưu cùng với những con rồng đất va chạm vào nhau, nhanh chóng nung nấu những con rồng đất. Trong nháy mắt hàng ngàn con rồng biến mất.

Bên ngoài, ánh mắt Thanh Long Đại Đế bắn ra hàn quang lạnh lẽo.

- Hừ, tất cả cương vực nghe ta điều lệnh. Ta muốn xem thử ba nghìn thiên đạo này của ngươi rốt cuộc có thể ăn được bao nhiêu bùn đất! 

Thanh Long Đại Đế lạnh lùng nói.

- Đất lên cao!

Ầm!

Tất cả bùn đất trong cương vực đều đang nhanh chóng hội tụ về phía trung tâm, không ngừng lao tới. Trong nháy mắt vị trí Diêm Xuyên ngân đồng đứng lúc trước đã bị nhấn chìm trong đó. Bùn đất ùn ùn kéo đến đè lên.

Đứng ở chính giữa, đoàn người Bạch Khởi nhìn vô số bùn đất xung quanh lao tới, giống như mọi người ngã vào vực sâu vậy. Đất đá cuồn cuộn sụp xuống, muốn hoàn toàn vùi lấp mọi người.

Cho dù là Thông Thiên, lúc này cũng lộ ra một chút lo lắng.

Dù sao, số lượng đất đá này nhiều tới mức khủng khiếp. Đây không phải là vấn đề một ngọn núi, mà là vấn đề tất cả cương vực.

Thanh Long Đại Đế muốn dùng tất cả cương vực để hoàn toàn chôn sống đám người mình sao?

Ở bên ngoài, Mộng Tam Sinh đã bay lên trên không trung.

Từ bốn phương tám hướng, đất đá cuồn cuộn tụ lại. Tất cả bùn đất trong cương vực đều giảm xuống. Lúc này tiếng kêu khóc của vô số sinh linh đã rung chuyển trời đất.

Một vài tu giả lợi hại nhanh chóng dùng pháp thuật mang theo vô số bách tính bay lên trời.

Nhưng vẫn có vô số người bắt đầu bị chôn sống.

Dường như trong nháy mắt tất cả cương vực đã biến thành một ao sâu. Trong ao sâu này có một động sâu, vô số đất đã không ngừng đổ về phía cái động sâu này.

Đất đá sụp đổ! Một cương vực chẳng bao lâu nữa sẽ bị hoàn toàn sụp đổ.

- Thế chi kiếm, thế chi kiếm thật lợi hại. Khống chế đại địa? Đại địa nghe theo điều lệnh? 

Sắc mặt Mộng Tam Sinh trở nên âm trầm.

Nhìn Thanh Long Đại Đế phía xa, Mộng Tam Sinh cảm thán một hồi.

Bên trong ba nghìn thiên đạo bị vô số bùn đất che lấp, Diêm Xuyên ngân đồng vẫn đứng chắp tay.

- Thanh Long Đại Đế, hôm nay ngươi có ý định tàn sát vô số sinh linh vô tội, làm bậy vô số, báo ứng chắc chắn không xa!

Thần sắc Diêm Xuyên ngân đồng vẫn lãnh đạm.

- Báo ứng? Ha ha ha ha, từ trước đến nay ta không tin vào báo ứng! 

Thanh Long Đại Đế cười lạnh tiếp tục thôi thúc đại địa.

Tuy rằng Thanh Long Đại Đế vẫn tùy tiện, nhưng trong lòng cũng đã dâng lên cơn sóng gió động trời. Ba nghìn thiên đạo của Diêm Xuyên này, sao có thể lợi hại như vậy?

Nhiều đất đá như vậy vẫn không chôn lấp được sao?

- Hừ, đất đá, lại lên, lại lên nữa cho ta! 

Thanh Long Đại Đế quát to.

Ầm!

Vô số đất đá lại tăng vọt, lấy tốc độ càng cuồng bạo hơn, lao về phía ba nghìn thiên đạo.

Đại địa đang không ngừng di chuyển, cũng nhanh chóng ảnh hưởng đến hải vực xung quanh. Trong nháy mắt từng con sông lớn được hình thành. Nước từ hải vực xung quanh cuồn cuộn xuôi dòng chảy về phía trung tâm.

Ầm!

Đất đá, nước biển, cuồn cuộn không ngừng rót vào trong ba ngàn thiên đạo.

Bầu trời phía trên ba nghìn thiên đạo nổi lên một đám mây màu vàng kim.

Sau khi đất đá, nước biển không ngừng bị ăn mòn, hình thành năng lượng, tất cả tràn vào trong đám mây kia.

- Phòng ngự thật lợi hại. Có phòng ngự như vậy, ngươi thật sự có thể đứng ở thế bất bại!

Ánh mắt Thông Thiên phát ra tia sáng, thở dài nói.

- Đáng tiếc, hiện tại thiên đạo tuần hoàn chỉ có thể thủ! 

Diêm Xuyên ngân đồng trầm giọng nói.

Mặc cho Thanh Long Đại Đế làm mưa làm gió, nhưng nhóm người Diêm Xuyên đứng ở trong ba ngàn thiên đạo, vẫn bình yên vô sự, lẳng lặng nhìn ra ngoài.

- Lẽ nào lại như vậy! 

Thanh Long Đại Đế căm hận nói.

- Đại cương cuồn cuộn tràn hết vào cho ta! 

Thanh Long Đại Đế quát to.

Ầm!

Bùn đất, nước biển nhất thời phát ra một tiếng tiếng rồng gầm, lại hóa thành từng con rồng đất, từng con rồng biển, xoay quanh nhau cùng bay vút lên trời, lao về phía không trung, muốn hoàn toàn bao vây đỉnh của ba nghìn thiên đạo.

Diêm Xuyên ngân đồng ngẩng đầu, hai mắt híp lại.

Lúc này, tất cả cương vực gần như đã bị phá hủy. Nước biển xung quanh không ngừng tuôn trào tới.

Bùn đất, nước biển tiến vào càng ngày càng nhiều. Loạn lưu lúc trước tuy nhiều, nhưng so với vô số bùn đất nước biển xung quanh gần như đã trung hoà, sắp không chống đỡ được nữa.

Xung quanh, khoảng cách của bùn đất với mọi người càng ngày càng gần.

Thậm chí, một ít nước biển còn văng lên trên mặt Thông Thiên.

- Lực lượng đại địa, thế chi kiếm quá mức khủng bố, Diêm Xuyên! 

Thông Thiên kêu lên.

Diêm Xuyên nhìn về phía bầu trời bên trong ba ngàn thiên đạo, kia một đóa màu vàng kim đám mây, hít một hơi thật sâu.

Tại trung tâm của đám mây kia chậm rãi nứt ra một khe hở nhỏ. Loáng thoáng có thể nhìn thấy một con con ngươi màu vàng kim cực lớn.

Diêm Xuyên ngân đồng do dự có biết có nên mở ra hay không.

- Đó là một con mắt của Diêm Xuyên? Mở ra thì có thể phản kích sao? 

Thông Thiên giáo chủ trầm giọng nói.

- Đúng, từ sau khi hoàn thành thiên đạo tuần hoàn, con mắt này có thể phát huy tác dụng, đã ép được một lực lượng khủng bố. Nhưng nó chỉ có thể phát ra một lần. Mỗi lần đều phát ra hết. Muốn sử dụng lần sauphải đợi được một thời gian tới khi ép ra được nhiều năng lượng hơn nữa! 

Diêm Xuyên ngân đồng giải thích.

- Có thể ép ra năng lượng sao? Bên trong con mắt này có thể tích tụ được bao nhiêu lực lượng?

- Thiên đạo tuần hoàn nuốt chửng bao nhiêu thứ, thì có thể ép ra bấy nhiêu lực lượng! 

Diêm Xuyên ngân đồng nói.

- A? 

Thông Thiên giáo chủ nhất thời biến sắc. Trong mắt hắn phóng ra hào quang chói lòa.

- Con mắt này thật lợi hại!

Cuối cùng Thông Thiên giáo chủ thở dài nói.

Bên ngoài, Thanh Long Đại Đế càng ngày càng hung mãnh, càng ngày càng buồn bực.

Hai mắt Diêm Xuyên ngân đồng lại thoáng nheo lại. Dường như chỉ cần thiên đạo tuần hoàn kia không kiên trì được nữa, sẽ lập tức ép năng lượng, công kích về phía Thanh Long Đại Đế.

Bên ngoài, Thanh Long Đại Đế càng lúc càng buồn bực. Nhưng có thể nhìn ra được, ba nghìn thiên đạo này đã sắp đạt đến cực hạn.

Ầm ầm ầm!

Càng ngày càng nhiều đất đá, nước biển rót vào, không ngừng trùng kích năng lượng loạn lưu.

Thông Thiên lộ vẻ lo lắng, nhưng ánh mắt Diêm Xuyên ngân đồng vẫn hoàn toàn băng lạnh, giữ được bình tĩnh.

Ầm!

Đột nhiên, lại có hai đạo lưu quang xông thẳng đến.

Ầm!

Hai bóng người đột nhiên xuất hiện, nhất thời cuốn lên một trận cuồng phong.

Đó chính là Sát Đế trên lưng mang hồ lô Trảm Tiên, và Mẫn Hoàng trên lưng mang hồ lô Băng Thiềm.

- Tam huynh, Ngũ huynh! 

Mộng Tam Sinh lập tức kêu lên.

- Ừh! 

Sát Đế gật đầu một cái. Hai người đứng tại chỗ, lạnh lùng nhìn Thanh Long Đại Đế phía đối diện.

Phía đối diện, chân mày Thanh Long Đại Đế nhíu lại. Tuy rằng hắn chưa từng giao thủ với người bên Thần giới, nhưng đã từng nghe nói về đám người lưng mang hồ lô này.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.