Tiên Quốc Đại Đế

Chương 1229: Vũ hóa



Tất cả phát sinh quá nhanh, gần như mọi người đều không kịp phản ứng.

- Diêm Xuyên!

- Meo! 

Miêu Miêu lo lắng kêu lên.

- Miêu Miêu, nhanh, nhanh dưa ta đi tìm Diêm Xuyên! 

Mặc Vũ Hề chộp lấy Miêu Miêu nói.

- Meo! 

Miêu Miêu gật đầu một cái.

Lợi dụng khế ước với Diêm Xuyên, thân hình Miêu Miêu chớp hiện dẫn theo Mặc Vũ Hề biến mất không thấy nữa.

Vào thời khắc này, Hoàng Kim Đại Đế bỗng nhiên quát to một tiếng:

- Các vị, Thanh Long Đại Đế chính là kết cục sau này của các vị. Lúc này, Tử Vi Đại Đế đã tiêu hao hết tinh huyết. Chính là thời khắc giết chết Tử Vi, tiêu trừ tai hoạ ngầm sau này. Theo ta, cùng tiêu diệt Tử Vi Đại Đế!

Ầm!

Âm thanh của Hoàng Kim Đại Đế vang vọng truyền đi khắp nơi.

Trong mắt hai Đại Đế Bạch Hổ, Huyền Vũ nhất thời cứng lại, đạp không bay vút lên trời. Rõ ràng hai người cũng quyết định thật nhanh, chuẩn bị bóp chết Tử Vi Đại Đế tại đây.

Chỉ có Chu Tước Đại Đế, lúc này hai mắt híp lại, nhìn về phía Diêm Xuyên biến mất

Bên trong biển sâu.

- Meo, rõ ràng là nơi này. Rõ ràng là nơi này, tại sao lại không có ở đây? 

Miêu Miêu lo lắng tìm kiếm xung quanh.

- Miêu Miêu, không phải ngươi có thể truyền tống trực tiếp đến bên cạnh Diêm Xuyên sao? 

Mặc Vũ Hề lo lắng nói.

- Đúng vậy, nhưng ta liền truyền tống đến chỗ này. Diêm Xuyên hẳn ở ngay đây. Nhưng trong hải cốc này lại chẳng có gì cả! 

Miêu Miêu lo lắng nói.

- Vậy dừng ở đây đi. Miêu Miêu, ta ở nơi này tìm, ngươi lập tức đi tìm Diêm Xuyên ngân đồng, hỏi hắn xem. Hỏi hắn một chút xem Diêm Xuyên hiện tại thế nào! 

Mặc Vũ Hề kêu lên.

- Meo!

Miêu Miêu nhanh chóng rời khỏi. Mặc Vũ Hề ở lại tìm kiếm xung quanh hải cốc.

Miêu Miêu nói ở chỗ này, nhưng ở nơi này lại chẳng có gì cả, hay là nơi này bị mở ra một không gian nhỏ.

Mặc Vũ Hề điều tra xung quanh.

Đúng Như Mặc Vũ Hề suy đoán, Diêm Xuyên ở ngay trong hải cốc này.

Nhưng lại là một không gian nhỏ trong hải cốc này.

Diêm Xuyên ngồi khoanh chân. Trong đầu có hai cỗ ý thức đang điên cuồng giãy dụa.

Khổng Hoàng Thiên sử dụng thần thông Ký sinh, ký sinh ở phía trên thân thể Diêm Xuyên. Diêm Xuyên mắt thấy không có cách nào nhúc nhích, cũng thi triển một lần Ký sinh, ý thức nhảy ra.

Trong đầu Diêm Xuyên, hai ý thức đang đứng đối diện nhau.

Trong đầu Diêm Xuyên, có hai bóng người. Đó chính là Diêm Xuyên và Khổng Hoàng Thiên.

- Khổng Hoàng Thiên, ngươi muốn cướp đoạt thân thể của ta sao? 

Diêm Xuyên lạnh lùng nói.

Khổng Hoàng Thiên lại lắc đầu một cái, nhìn Diêm Xuyên, dường như đang quan sát kỹ lại.

Diêm Xuyên nhíu mày nhìn về phía Khổng Hoàng Thiên.

- Ngày ấy, ba người ngươi, Khổng Tước Tử, Khổng Hạt Tử được ta nâng cao đẳng cấp huyết mạch, thật ra chính là chờ ngày hôm nay, để đề phòng hôm nay thất bại! 

Khổng Hoàng Thiên lắc đầu một cái.

- Ồ? 

Diêm Xuyên hơi nhướng mày.

- Ta đối với ngươi không có ác ý. Lần này chiến đấu một trận, tuy rằng ta thất bại, nhưng ta lại tranh được một thập thất trọng thiên. Ta đã bị mất tất cả, chỉ có chút ý thức này, kèm theo ý chí của ta, nhiều nhất ta chỉ kiên trì được hai ngày mà thôi. Trong vòng hai ngày, ta cần chọn ra một người trong ba người các ngươi, kế thừa phần cảnh giới thất thập trọng thiên của ta, trí nhớ của ta, thể ngộ của ta, tâm ngộ của ta. Tất cả sẽ trở thành bảo tàng lớn nhất của ta, tặng cho một trong ba người các ngươi!

Khổng Hoàng Thiên trịnh trọng nói.

- Cảnh giới thập thất trọng thiên?

- Đúng, nhưng cảnh giới này chỉ thích hợp một mạch Khổng Tước. Trong ba người các ngươi đều có mạch này. Nếu như thiên hạ Thái Bình, ta tất nhiên sẽ truyền cho Khổng Tước Tử. Nhưng hiện tại thiên hạ lại đại loạn. Trong thời loạn lạc này tâm tính của Khổng Tước Tử không thể giữ được phần bảo tàng này của ta. Cho nên, đầu tiên ta nhập vào thân thể của ngươi. Ngươi cần lấy ra thủ đoạn khiến ta phải tin phục. Tới lúc đó trước khi ý thức của ta tan biến, ta sẽ trao tất cả phần bảo tàng cho ngươi. Bằng không, ta sẽ đi tìm Khổng Tước Tử. Dù sao, hắn mới là Khổng gia chính thống! 

Khổng Hoàng Thiên trầm giọng nói.

Hai mắt Diêm Xuyên híp lại.

Tất cả thể ngộ, cảnh giới của Thập thất trọng thiên?

Mặc dù với tâm tính của Diêm Xuyên, lúc này trong lòng vẫn kích động mãnh liệt một hồi. Nhưng Diêm Xuyên nhanh chóng tỉnh táo lại.

Diêm Xuyên nhìn chằm chằm vào Khổng Hoàng Thiên.

- Thân tử đạo tiêu, ngươi lại có thể hờ hững như vậy sao? 

Diêm Xuyên trầm giọng nói.

Lúc này Khổng Hoàng Thiên quá bình tĩnh, bình tĩnh đến mức căn bản không giống với một người vừa mới chết.

Khổng Hoàng Thiên lại lắc đầu một cái:

- Không, ta không phải đã chết!

- Ồ?

Diêm Xuyên hơi sững sờ.

Thế này cũng chưa tính là chết sao?

- Ta đã thập thất trọng thiên, đã khám phá sinh tử. Nói chuẩn xác ta là vũ hóa.

Khổng Hoàng Thiên lắc đầu một cái.

- Ngươi nói vậy là có ý gì? 

Diêm Xuyên không rõ.

- Người siêu thoát có thể trường sinh bất tử. Cho dù bị người hủy diệt sạch sẽ, cũng sẽ sống lại với một hình thái kahcs, có thể phải cách một thời gian rất dài, nhưng chung quy sẽ sống lại. Người siêu thoát trường sinh bất tử, ngươi biết chứ? 

Khổng Hoàng Thiên trầm giọng nói.

- Ta đã từng thấy qua điều đó trên người Thiên Cương! Nhưng ngươi cũng không hề siêu thoát!

Diêm Xuyên gật đầu một cái.

- Đúng vậy, ta không có siêu thoát. Cái này gọi là vũ hóa. Bây giờ ta tan biến, nhưng chỉ cần huyết mạch của ta vẫn còn trên đời, cuối cùng cũng có một ngày, ta sẽ theo huyết mạch của ta mà sống lại!

Khổng Hoàng Thiên giải thích.

- Huyết mạch sống lại? Ý ngươi muốn nói, cuối cùng sẽ có một ngày, trong con cháu Khổng thị, ngươi sẽ sống lại trong đám tử tôn? 

Diêm Xuyên nghi ngờ nói.

- Đúng, điều kiện mọi người vũ hóa sống lại không giống nhau. Chỉ cần huyết mạch Khổng thị không bị tiêu diệt, cuối cùng sẽ có một ngày, ta có thể một lần nữa tỉnh lại!

Khổng Hoàng Thiên nói.

- Vũ hóa? 

Diêm Xuyên thở dài nói.

- Ngươi không cần ngạc nhiên. Chí cường giả kỷ thứ nhất như Hoàng, Đức, Thế, bọn họ đều như vậy. Luân hồi bất diệt, hoàng chung quy có thể sống lại. Công đức không thể diệt hết, Đức cũng sẽ sống lại. Vận thế không bị diệt hết, thế cũng sẽ sống lại. Vũ hóa là biến thể của tử vong, tương đương với một giấc ngủ thật dài mà thôi. Thập thất trọng thiên khám phá sinh tử, chỉ có như vậy thôi! 

Khổng Hoàng Thiên giải thích.

- Thập thất trọng thiên? 

Diêm Xuyên ngưng trọng nói.

- Ta sống lại, cần huyết mạch Khổng thị không bị tiêu diệt. Đương nhiên, có thể trăm vạn năm sau, có thể, có thể vĩnh viễn sẽ không sống lại. Nếu như mệnh số tiêu diệt muôn dân, trong chúng ta bất kể là ai cũng đừng mong sống sót! 

Khổng Hoàng Thiên cười khổ nói.

- Nếu nói như vậy, tiếp theo thiên hạ tranh đấu, ngươi không có cách nào tham dự? 

Diêm Xuyên trầm giọng nói.

- Hẳn không có cách nào tham dự. Hi vọng các ngươi có thể bảo vệ muôn dân, ta sống lại hay không, quyền quyết định là bởi các ngươi! 

Khổng Hoàng Thiên khe khẽ thở dài nói.

- Vậy người siêu thoát, bất kể chết như thế nào đều có thể sống lại. Vũ hóa cần một lý do mới có thể sống lại? Vì sao các ngươi không siêu thoát đi? Nếu như siêu thoát, vậy đã không cần lo lắng nữa? 

Diêm Xuyên hiếu kỳ nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.