Tiên Quốc Đại Đế

Chương 1296: Ngự Thiên Bị Tính Kế (2)



Mắt Ngự Thiên lộ vẻ kinh hãi, khuôn mặt đầy căm hận. Tướng Thần? Mình ở trước mặt Tướng Thần vẫn không được đi một chiêu sao?

Chỉ như vậy đã thất bại sao?

Trong lòng Ngự Thiên đầy bi thương.

Cách đó không xa trong mắt Diêm Xuyên lại nhất thời cứng lại. Uy lực một quyền kia của Tướng Thần lại quá lớn. Cho dù là mình cũng không đạt tới.

Vù!

Đột nhiên lại một bóng người phóng tới.

Đó chính là Minh Hà lão tổ toàn thân mặc áo bào đen. Trong chớp mắt Minh Hà lão tổ đã đến gần.

- ù!

Hoàng cũng đạp không, trong nháy mắt đến gần.

Tướng Thần từ ánh mắt của Ngự Thiên, chuyển hướng nhìn về phía Minh Hà lão tổ.

- Ha ha ha, nắm đấm tốt! 

Minh Hà lão tổ cười nói.

Hoàng nhìn về phía Diêm Xuyên, trong ánh mắt lạnh lẽo, còn có một tia ý vị nói không ra lời.

- Minh Hà lão tổ? Hoàng? 

Tướng Thần mở miệng nói.

Một phía khác, chỗ Ngự Thiên đại tôn.

Rắc rắc rắc rắc!

Mặt đất xung quanh Ngự Thiên đại tôn đột nhiên hoá lỏng một hồi. Thời khắc hoá lỏng, một thân ảnh mặc áo bào đen xuất hiện. Đó chính là Quỷ Cốc Tử Hắc Ám.

- Ngự Thiên đại tôn, nhanh, theo ta tiến vào dương gian. Nơi đây không thích hợp ở lâu! 

Quỷ Cốc Tử Hắc Ám kêu lên.

Ngự Thiên đại tôn nhìn thấy Quỷ Cốc Tử Hắc Ám, đột nhiên ánh mắt sáng lên.

- Được!

Trong nháy mắt Ngự Thiên đại tôn nắm lấy tay của Quỷ Cốc Tử Hắc Ám.

Vù!

Xung quanh đột nhiên nổi lên vô số khí tức Huyền Hoàng.

Quỷ Cốc Tử Hắc Ám lấy lực lượng của phong thủy sư, dẫn theo Ngự Thiên đại tôn trong nháy mắt biến mất ngay tại chỗ, tiến vào dương gian.

- Ừm? 

Tướng Thần nhìn tới, nhưng cũng không hề ngăn cản.

Ầm!

Thân hình Ngự Thiên đại tôn và Quỷ Cốc Tử Hắc Ám loáng một cái, đã đến dương gian thế giới Đại Thiện, phía trên một sa mạc mênh mông.

- Quỷ Cốc Tử Hắc Ám, lần này, đa tạ ngươi rồi! 

Ngự Thiên đại tôn cảm kích nói.

Nhưng mới vừa nói xong, Ngự Thiên đại tôn nhất thời biến sắc. Bởi vì cách đó không xa, đang có một cương thi đứng giữa không trung, mở ra ba đôi cánh long cốt cực lớn, miệng lộ rõ răng nanh, khuôn mặt dữ tợn.

- Cương thi Diêm Xuyên? 

Ngự Thiên đại tôn nhất thời biến sắc.

- Ngự Thiên, trẫm ở chỗ này chờ ngươi đã lâu! 

Cương thi Diêm Xuyên thản nhiên nói.

Ngự Thiên muốn nuốt cương thi Diêm Xuyên, cương thi Diêm Xuyên làm sao không muốn nuốt Ngự Thiên?

Bây giờ, thế giới Đại Thiện cõi âm cực kỳ hỗn loạn. Cương thi Diêm Xuyên canh giữ ở thế giới Đại Thiện dương gian, chỉ vì chờ đợi giờ phút này!

Cương thi Diêm Xuyên vỗ một lần ba đôi cánh long cốt cực lớn, bay vút lên trời. Hắn phát ra thần uy. Sa mạc xung quanh ầm ầm cuốn lên bão cát cuồn cuộn.

Uy thế hung mãnh xông thẳng đến chỗ Ngự Thiên.

- Sao? 

Ngự Thiên nhất thời biến sắc. Hắn quay đầu nhìn về phía Quỷ Cốc Tử Hắc Ám đứng cách đó không xa.

- Quỷ Cốc Tử Hắc Ám, ngươi gạt ta?

Ngự Thiên đột nhiên giận dữ nói.

- Lừa gạt? Ngự Thiên đại tôn nói xem ta lừa gạt chỗ nào? Ngươi không phải luôn muốn quyết đấu với Diêm Xuyên sao? Ta làm vậy là cung cấp cho ngươi một chiến trường tốt nhất, không có bất kỳ người nào quấy nhiễu, công bằng công chính. Tại sao ngươi lại nói ta lừa gạt ngươi được?

Quỷ Cốc Tử Hắc Ám cười nói.

- Hừ, ngươi không cần phải nguỵ biện. Ta đã nhìn lầm ngươi. Đúng là kế sách quá độc. Lùa sói nuốt hổ, lấy Tướng Thần ép ta, lại kết bè kết phái với Diêm Xuyên mai phục ở chỗ này! 

Ngự Thiên lạnh lùng nói.

- Mai phục? A, trẫm tôn trọng ngươi tu luyện thân thể tướng thần, đường đường chính chính cho ngươi một cơ hội để chiến đấu. Đến đây đi, đừng nói nhảm nữa! 

Cương thi Diêm Xuyên trầm giọng nói.

Sắc mặt Ngự Thiên trở nên âm trầm.

- Bành!

Ngự Thiên giang rộng cánh long cốt cực lớn vỗ một cái, bay lên trên không trung. Sau đó hắn lạnh lùng nhìn về phía cương thi Diêm Xuyên.

Trong mắt cương thi Diêm Xuyên cũng chợt hiện lên một chiến ý, chuẩn bị đối chiến Ngự Thiên.

Bỗng nhiên, trong mắt cương thi Diêm Xuyên sửng sốt. Hình như có linh cảm, Diêm Xuyên ngẩng đầu nhìn lên không trung.

- Sao vậy? 

Ngự Thiên không rõ cũng ngẩng đầu nhìn lên trời.

Nhưng trên không trung trừ cát vàng bay đầy trời ra, lại chẳng có bất kỳ cái gì khác.

Quỷ Cốc Tử Hắc Ám đứng ở một bên, cũng lộ vẻ mờ mịt.

- Đại Đế, người làm sao vậy? 

Quỷ Cốc Tử Hắc Ám nghi ngờ nói.

Cương thi Diêm Xuyên nhíu chặt lông mày, lắc đầu: 

- Ta cũng không biết. Nhưng ta có một loại không thể giải thích rõ được!

- Cảm giác không thể giải thích rõ? 

Quỷ Cốc Tử Hắc Ám nghi ngờ nói.

- Ha ha ha ha, cảm giác không giải thích được? Ngươi hẳn là cảm giác được cái chết đi! 

Ngự Thiên cười to nói.

Ầm!

Ngự Thiên xung phong liều chết lao về phía cương thi Diêm Xuyên. Chỉ cần nuốt được Diêm Xuyên, mình có thể đấu với Tướng Thần, nhất định phải thắng.

Cương thi Diêm Xuyên nhanh chóng thu liễm tâm thần, trong mắt lạnh lẽo nhìn về phía Ngự Thiên đại tôn.

Thế giới Đại Thiện, cõi âm.

Cửa của Ngự Thiên Điện trước kia.

Nhân thân Diêm Xuyên, Tướng Thần, Minh Hà lão tổ, Hoàng, bốn đại cường giả hội tụ một chỗ, lạnh lùng đối diện nhìn nhau.

Tuy nhiên, ánh mắt của nhiều người đều chuyển hướng về phía Diêm Xuyên.

Dưới thần thông biển máu, thực lực của nhân thân Diêm Xuyên tăng vọt. Nhưng so với Tướng Thần vẫn kém hơn rất nhiều.

- Minh Hà lão tổ, ngươi nhưng muốn nhúng tay vào ân oán giữa ta cùng Diêm Xuyên sao? 

Tướng Thần trầm giọng nói.

Minh Hà lão tổ khẽ mỉm cười, nhìn mái tóc đỏ như máu của nhân thân Diêm Xuyên. Thần thông biển máu, đây lại là thần thông hán được truyền thừa từ huyết mạch của mình.

Hình thái thứ ba?

- Thần thông biển máu? Không tồi. Có chút chuyển biến tốt rồi!

Minh Hà lão tổ thở dài nói.

Tiếp theo, Minh Hà lão tổ nhìn về phía Tướng Thần: 

- Nhúng tay? Không. Ta chỉ muốn xem thử, Diêm Xuyên nắm giữ đối với thần thông biển máu đến trình độ nào thôi. Các ngươi cứ đánh đi, ta không nhúng tay vào!

Không nhúng tay vào?

Tướng Thần thoáng cổ quái nhìn Minh Hà lão tổ.

Tuy rằng tin tưởng vào lời nói Minh Hà lão tổ, nhưng Tướng Thần vẫn cảm thấy không mấy yên lòng.

Tướng Thần cường thế, ngày xưa hùng tâm vang khắp thiên địa. Nhưng điều này cũng phải nhìn đối thủ. Đối mặt với Minh Hà lão tổ, Tướng Thần vẫn không nhìn ra được nội tình, cũng không thể quá lộ liễu đối phó.

- Hoàng? 

Tướng Thần nhìn về phía Hoàng.

- Ta cùng Diêm Xuyên có thù oán. Các ngươi đánh đi! Ta chỉ đứng ngoài quan sát thôi! 

Hoàng thản nhiên nói một câu.

Cùng Diêm Xuyên có thù oán?

Tướng Thần cũng hiểu rõ quá Hoàng. Nàng đối với Hoàng cùng Diêm Xuyên có mối quan hệ phức tạp, cực kỳ khó hiểu. Thù?

Không biết là thù hay là tình!

Giọng điệu Hoàng rất kiên quyết. Nhưng khi nàng nhìn về phía Diêm Xuyên, trong ánh mắt lại rất phức tạp. Điều này cũng khiến Tướng Thần không thể tự chủ được phải suy nghĩ.

Hai đại cường giả đứng ở một bên xem chiến?

Tướng Thần nhìn về phía nhân thân Diêm Xuyên.

Nhân thân Diêm Xuyên đương nhiên sẽ không luống cuống. Tướng Thần lại thoáng kinh ngạc trước dáng vẻ của nhân thân Diêm Xuyên.

- Diêm Xuyên Đại Đế? Ngươi cũng thấy đấy, Minh Hà, Hoàng cũng sẽ không giúp ngươi! 

Tướng Thần cười nói.

- Tướng Thần Đại Đế, kỷ thứ hai trừ không biết hình bóng của Một Nửa ra, thiên hạ đệ nhất nhân, A. Nhưng đáng tiếc, bây giờ đã không phải là kỷ thứ hai nữa!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.