Tiên Trà Quan Ký Sự

Chương 37



Hà Thanh cùng Hân Nhã bước lên sườn núi, Hà Thanh liếc mắt một cái liền nhìn đến trên sườn núi ẩn ẩn hiện lên Long Vương miếu, bởi vì sườn núi phía trước trở thành linh lực tràng duyên cớ, đã sập Long Vương miếu, thế nhưng bây giờ lại được tái hiện lại. Kha Sư Thành dựa vào trên cột đá đã bị tàn phá, một tay nâng đỡ, một tay kẹp yên, đang nhìn biển xa mà hút thuốc.

Kha Sư Thành trên người đạo bào đai lưng cởi bỏ, bào bãi tại bên người trương dương, hắn trên đầu màu đen khăn mũ còn chỉnh tề mang, khăn chân ở bên tai phiêu động.

Biểu tỷ Trân Trân vẻ mặt dại ra, rời xa Kha Sư Thành, ngồi ở trên thềm đá, hai tay vây quanh, cúi đầu.

Hà Thanh bước lên nuid, Kha Sư Thành nghe được tiếng vang, quay đầu lại xem Hà Thanh. Hà Thanh triều Kha Sư Thành đi đến, ánh mắt ở Kha Sư Thành trên người di động, xác nhận Kha Sư Thành không có nơi nào bị thương cả.

" Sư thành, thành công rồi sao?"

Hà Thanh vừa lên tới sườn núi, liền cảm thấy gió núi rất lớn, mưa xối quá làm tay mặt bị gió núi làm khô. Kha Sư Thành nhẹ điểm phía dưới.

Hà Thanh từ Kha Sư Thành bên người chậm rãi đi qua, tiến đến xem biểu tỷ, lúc này Hân Nhã đã đang an ủi biểu tỷ. Biểu tỷ bộ dáng, thoạt nhìn như là kinh hách quá độ. Hà Thanh tuy rằng ở chân núi, cũng vì Long Vương khí thế khiếp sợ, huống chi là giáp mặt đối diện biểu tỷ.

" Tiểu Thanh, ta trước mang tỷ tỷ ngươi trở về."

" Hảo, các ngươi cẩn thận một chút."

Hân nhã nâng Trân Trân, Trân Trân đứng lên, có thể nhìn đến bả vai của nàng hơi hơi run rẩy. Hân nhã ôn nhu, săn sóc, ôm lấy Trân Trân thon gầy vai, hộ tống nàng xuống núi. Hà Thanh lấy chiếu sáng đèn theo ở phía sau, cho các nàng chiếu lộ, thẳng đến hai nữ hài bình yên trở lại chân núi, Hà Thanh mới quay trở lại sườn núi.

Trên sườn núi, Kha Sư Thành đã đổi mới đạo sĩ trang phục, đang thu thập phap khí ở trên bàn. Kha Sư Thành đem cuối cùng một kiện pháp khí thu vào túi, Hà Thanh chú ý tới khi hắn đề bối túi, ngón tay rung động, cơ hồ bắt không hảo thuê bối túi dây lưng.

Hà Thanh không có thể tận mắt nhìn thấy triệu thỉnh cùng trục xuất nghi thức, cũng không biết muốn như thế nào cử hành, như thế nào thi pháp, hiện tại xem ra, chủ trì nghi thức sư thành thân thể rất có thể đã tiêu hao quá mức.

" Ta tới." Hà Thanh duỗi tay muốn lấy chiếc túi, bất quá Kha Sư Thành vẫn là treo ở chính mình trên lưng, không kêu Hà Thanh hỗ trợ.

" Sư thành, ngươi có khỏe không?"

" Không có việc gì."

Kha Sư Thành gấp lại chiếc bàn, Hà Thanh thu thập cống phẩm, hai người nhanh chóng đem mang đến sườn núi đồ vật trang hảo, mang theo thượng, cùng nhau triều sơn hạ đi đến.Lúc xuống núi, Hà Thanh vẫn luôn xem phía trước Kha Sư Thành, phát hiện Kha Sư Thành nện bước trầm ổn, nghĩ đến hắn hẳn là không có việc gì.

Hai người đi vào chân núi, Kha Sư Thành khởi động ô tô, Hà Thanh ngồi ở bên cạnh Kha Sư Thành. Kha Sư Thành quay đầu lại xem Hà Thanh ăn mặc một thân quần áo ướt, hắn chưa nói cái gì, cũng là lúc này, Hà Thanh mới chú ý tới Kha Sư Thành trên người quần áo khô ráo, không có bị xối ướt.

Này liền rất kỳ quái, có lẽ là Sư Thành pháp lực cao cường đi.Hà Thanh rất muốn hỏi lúc trước đã xảy ra cái gì, nhưng là cậu tạm thời đem lòng hiếu kỳ áp xuống.

Ô tô thực mau tới đến hân nhã gia, bảo an ra tới hỗ trợ dọn dẹp bàn, cung cấp phẩm. Hà Thanh cùng Kha Sư Thành lên lầu, Hà Thanh đi tìm biểu tỷ, biểu tỷ tình huống rõ ràng chuyển biến tốt đẹp, trên mặt khôi phục huyết sắc, cùng Hân Nhã nhỏ giọng nói chuyện.

" Trân tỷ, ngươi không sao chứ?"

" Không có việc gì, Tiểu Thanh, cảm ơn ngươi quan tâm."

Trân Trân lộ ra tươi cười, Hà Thanh khó được xem nàng cười, nghĩ đến sự tình giải quyết viên mãn, lệnh người vui vẻ.

" Kha tiên sinh, thật không biết nên như thế nào để cảm tạ ngươi." Trần Trân Trân nhìn về phía Hà Thanh phía sau Kha Sư Thành, ngôn ngữ tràn ngập cảm kích, thanh âm lại hơi hơi phát run. Nàng chính mắt nhìn thấy Kha Sư Thành triệu khiển thần linh, người này năng lực, vượt quá sức tưởng tượng, thật là làm người tức kính trọng lại không khỏi sinh ra vài phần sợ hãi.

" Không cần, Hà lão đối ta có ân, ta bất quá là báo đáp ân tình của ngài ấy! " Kha Sư Thành lời nói bình đạm.

" Cảm ơn.! "

Trần Trân Trân đối Kha Sư Thành hạ lễ, sau đó nàng lui trở lại Hân nhã bên người, không hề nói cái gì.

" Hà Thanh, ta phải về Bạch Thủy Trấn! "

" Ta cũng muốn trở về, cùng nhau đi." Hà Thanh thật cao hứng, rốt cuộc có thể đi trở về, cậu một thân nhão dính dính, rất khó chịu. Hai người cùng Hân Nhã và Trân Trân từ biệt, kết bạn rời đi.

Trên đường, Hà Thanh khai xe, Kha Sư Thành ngồi ở ghế sau, oai thân mình, dựa vào lưng đệm, hắn bảo trì động tác này mãi vẫn không nhúc nhích, Hà Thanh một hồi lâu, mới ý thức được, Kha Sư Thành ngủ rồi.

Hà Thanh vững vàng lái xe, một đường đem xe khai hồi Bạch Thủy Trấn, đi vào hai người cư trú tiểu khu. Xe mới vừa tiến vào bãi đỗ xe, liền nghe được phía sau Kha Sư Thành nói: Không tồi a, an toàn về đến nhà.

Hà Thanh nghe được khen lời nói, cười nói:" Đương nhiên rồi nha."

Hai người lên lầu, Kha Sư Thành đi theo Hà Thanh về nhà, lúc này, không sai biệt lắm buổi tối 10 giờ, hai người còn chưa có ăn cơm chiều.Hà Thanh đến trong phòng tắm tắm rửa, Kha Sư Thành kêu nướng BBQ cùng bia. Chờ Hà Thanh tắm rửa xong ra tới, trong sảnh đã mang lên các kiểu nướng BBQ, Kha Sư Thành đang mở các chai bia.

" Uống không?"

" Uống."

Hà Thanh ở bên người Kha Sư Thành ngồi xuống, cầm lấy một chuỗi thịt nướng ăn.

Kha Sư Thành vừa mở xong nắp bia liền đưa cho Hà Thanh, xem Hà Thanh buông nướng BBQ, ngửa đầu uống bia.

Kha đạo trưởng ánh mắt dừng ở hiếc cổ lỏa lồ cùng đùi của cậu lưu luyến, Hà Thanh không có phát hiện,cậu ăn mặc vẫn là quần đùi nhỏ như mọi điều khi, lại là có bao nhiêu mê người. Buông biaxuống Hà Thanh phát hiện Kha Sư Thành chỉ là xemc cậu, không ăn cái gì, cậu thực khó hiểu hỏi: Sư Thành, vẫn là rất mệt sao?

Nói xong, Hà Thanh tay liền chạm qua sờ khuôn mặt của Kha Sư Thành, Kha Sư Thành còn không có đáp lời, Hà Thanh tiếp tục nói: " Kia Long Vương thật là hảo dọa người, tính tình thật là xấu, nó không thương tổn ngươi đi?"

Vừa ra tràng liền đất rung núi chuyển, khí thế làm cho người ta vô cùng sợ hãi.

" Không có việc gì, ta trước triệu thỉnh Long Vương đã mời tới Hà lão."

Hà lão tốt xấu là vị Quỷ Lại, hơn nữa sinh thời là phi thường lợi hại sư công, ca Long Vương không xem tăng mặt cũng phải nhìn Phật mặt.

" Ông nội của ta, hắn có khỏe không?"

Hà Thanh ôm Kha Sư Thành, ôm luôn cả cánh tay.

" Hắn thực hảo."

Cùng sinh thời giống nhau nghi mạo, bất biến mảy may. Chính là ngươi nói trở thành Quỷ Lại, không thể thấy thân nhân.

" Tuy rằng chính mình né tránh, nhưng là biểu tỷ ở đây.Sẽ chịu trừng phạt."

" Cái dạng gì trừng phạt? "

Hà Thanh, Hà lão sinh thời cùng Thanh Vương là bằng hữu, Quỷ giới như Nhân giới, cũng giảng tình nghĩa.

Kha Sư Thành sư phụ cùng Q thị Thành Hoàng Thanh Vương quan hệ cũng không tồi, bọn họ sinh thời liền xuất nhập âm dương hai giới, bao gồm Kha Sư Thành cũng là.

Hà Thanh cố tình hồi tưởng, sẽ trừng phạt đến nhẹ chút đi?

" Sư thành, ngươi về sau cũng phải cùng Thanh Vương làm tốt quan hệ! "

" Ân?"

Hà Thanh đưa cho Kha Sư Thành một chuỗi thịt nướng, cười mà không nói.Kha Sư Thành đem mặt thò qua tới, giống tựa muốn cắn thịt nướng, kỳ thật là hôn Hà Thanh, Kha Sư Thành lẩm bẩm ngữ: Nhân sinh trăm năm

" A?"

" Ta sẽ làm bạn cùng ngươi."

Kha Sư Thành âm điệu không cao, thanh âm đặc biệt ôn nhu. Hà Thanh cao hứng mà ôm lấy eo Kha Sư Thành, nhào vào Kha Sư Thành trên người, ở Kha Sư Thành trên người loạn thân.

" Ăn trước đồ vật, đừng xằng bậy."

Kha Sư Thành kéo ra Hà Thanh, thanh âm khàn khàn. Hà Thanh lúc này mới cảm thấy chính mình khóa ngồi ở Kha Sư Thành trên đùi, cậu đỏ mặt, ngoan ngoãn bò đi xuống.

Cầm lấy một chuỗi nướng nấm cắn ăn, Hà Thanh trên má ửng đỏ rút đi, cậu xem Kha Sư Thành ăn sinh hào, xem hắn hoạt động hầu kết, chiếc cằm anh khí. Hà Thanh cảm thấy có chút nhiệt ý, cầm chai bia dư lại một nửa, một ngụm rót xong.

" Sư thành, cái này ăn ngon lắm! "

Hà Thanh đưa cho Kha Sư Thành một chuỗi nướng nấm, Kha Sư Thành tiếp nhận, xem Hà Thanh kia nghe bia uống xong, hoành đặt lên bàn, hắn yên lặng lại cấp Hà Thanh khai vừa nghe. Hà Thanh tiếp nhận liền uống, căn bản không có nghĩ nhiều, thí dụ như: Kha đạo trưởng có phải hay không muốn nhân cơ hội đem cậu chuốc say linh tinh.

" Ngươi bụng rỗng lại uống bia, dạ dày chịu được sao?"

Kha Sư Thành xem Hà Thanh lộc cộc lộc cộc uống rượu, nhắc nhở một câu: " Nhạ, ta đã ăn vài miếng thịt nướng BBQ rồi a! "

Hà Thanh triển lãm trên bàn chiến tích của cậu, vài căn xiên tre dài bãi ở bên nhau.

Đêm dài, Hà Thanh thu thập lại bàn, Kha Sư Thành ở trong phòng tắm tắm rửa, nghe tiếng nước, Hà Thanh nghĩ, nên ở nhà chuẩn bị nhiều khăn tắm cùng dép lê mới được!

Thu thập thỏa đáng, Hà Thanh bò lên trên giường, ôm gối đầu phát ngốc. Kha Sư Thành từ trong phòng tắm đi ra, vừa lúc nhìn đến Hà Thanh ngây ngốc bộ dáng.

" Hà Thanh?"

Kha Sư Thành ngồi ở Hà Thanh bên người, nhẹ gọi tên Hà Thanh, Hà Thanh lấy lại tinh thần, cuộn đến Kha Sư Thành trong lòng ngực, thấp giọng nói: Một chút đều không nghĩ hồi trường học, trở về liền nhìn không thấy ngươi ở đâu hết!

" Ta sẽ đi gặp ngươi."

" Thật sao?"

Ân.

Kha Sư Thành duỗi tay, đem đèn ở đầu giường đóng, hắn ôm Hà Thanh nằm xuống. Trong bóng đêm, hai người ôm hôn môi, cũng không biết là ai động thủ trước c0i quần áo của đối phương, ngay cả quần đùi nhỏ từ trên đùi cũng bị cởi ra, Hà Thanh nhỏ giọng nói: " Ngươi không phải nói không được xằng bậy sao? "

Kha đạo trưởng bàn tay to vuốt bóng loáng vòng eo của Hà Thanh, cười nhẹ: " Ngươi ăn no sao?"

Hà Thanh theo tiếng ân.

Kha Sư Thành áp chế ở trên người Hà Thanh, tách ra hai chân của Hà Thanh, Hà Thanh nằm ngửa ở trên giường, ôm lưng của Kha Sư Thành, đỏ mặt nghĩ đến sự tình sẽ phát sinh,cậu lại không có kinh nghiệm, trong lòng rất hoảng loạn.

" Sư Thành"

Ân?

" Ngươi ôn nhu một chút..."

Hà Thanh nói xong lời nói, kéo tới gối đầu đem mặt chính mình che khuất, quả thực không chỗ dung thân.

" Ta nhất định sẽ chậm rãi. "

Kha Sư Thành nói xong càng làm cho Hà Thanh càng thêm lo lắng, thân mình cứng còng.

" Đừng sợ, ngươi nếu là không thích, ta liền dừng lại."

Kha Sư Thành thanh âm đặc biệt ôn nhu, hắn lấy ra Hà Thanh chắn mặt gối đầu, hắn muốn khi da thịt thân cận với Hà Thanh, hai người thân thể sẽ phù hợp khi ở bên nhau.

Kha Sư Thành hít một hơi thật sâu, giữ chặt khuôn mặt Hà Thanh, hôn môi thêm một hai cái rồi dịch xuống dưới, hôn lên xương quai xanh, ngực cùng hai chấm đỏ đáng yêu của cậu. Hà Thanh khó có thể khống chế run rẩy cùng r3n rỉ, không thể làm gì khác hơn là vội hít thở giải quyết cơn nóng khó chịu trong thân thể, vẻ mặt như đau đớn như vui thích, trong từng tiếng thở hổn hển, sắc dục ngập tràn.

Tay Kha Sư Thành từ thắt lưng Hà Thanh trượt xuống, trượt đến sườn eo thì ma sát vài lần, sau đó buông tha cho đôi môi đỏ ửng kia, từ ngực dời xuống bụng nhỏ.

Hắn cách một lớp quần l0t hôn lên tính khí đã cứng rắn của Hà Thanh. Cậu lập tức kích động, đồng thời cảm xúc xấu hổ mãnh liệt khiến cậu muốn khép chặt chân, nhưng bàn tay giữ chặt bắp đùi khiến cậu không thể khép kín, chỉ có thể dùng tay bịt chặt mắt, cắn chặt khớp hàm đang không ngừng bật ra những tiếng xấu hổ.

Hai đùi bị kéo rộng ra, cửa giữa rộng mở, đùi non cũng bị môi lưỡi chăm sóc liên tục. Hà Thanh thực sự không nhịn được ngứa, muốn rút chân xuống. Kha Sư Thành không ngăn cản mà thuận thế đứng dậy vồ lấy hai đóa anh đào trước ngực Hà Thanh, ngón tay thon dài từ bụng nhỏ xuống mép quần l0t rồi lần mò vào, bao lại tính khí đã nóng rực của cậu.

Ngón trỏ và ngón giữa vu0t ve đáy chậu, những ngón tay còn lại n4n bóp hai túi tinh, cậu kích động đến độ run lên, một tiếng r3n rỉ gian nan tràn ra khỏi miệng: "A..."

Nơi bí mật nhất của Hà Thanh bị chất lỏng và ngón tay xa lạ ghé thăm, sợ hãi được sinh ra, đặc biệt khi một ngón tay chen vào cơ thể, cậu phản ứng rất kịch liệt.

Toàn thân bắt đầu run, không ngừng siết chặt cơ thể, muốn đẩy ngón tay ra ngoài. Cánh tay mạnh mẽ đè người cậu, động tác trên tay Kha Sư Thành không ngừng lại, ngón tay không ngừng mở rộng sâu bên trong, thấp giọng an ủi bên tai cậu: "Đừng sợ, thả lỏng."

Âm thanh Kha Sư Thành như có ma lực, Hà Thanh chìm ngập trong âm điệu đầy cưng chiều ấy, ngoan ngoãn buông lỏng thân thể, nhanh chóng nghênh đón ngón tay thứ hai, thứ ba.

Địa phương nhỏ bé căng chặt chưa ai được thấy đã trơn trượt hơn, dịch bôi trơn làm mềm hóa thành ruột. Sau khi ngón tay được rút ra, th0 dốc từng cơn, cậu ngửa đầu, trong tầm mắt xẹt qua một màu xanh đậm.

Ánh mắt Kha Sư Thành đầy nóng bỏng khóa chặt Hà Thanh, nhưng động tác vẫn không nhanh không chậm, ưu nhã lại ung dung như một quý ông lịch sự, ôn hòa lễ độ nhưng đầy xa cách.

Bàn tay đặt trên giường của Hà Thanh bị nắm chặt, năm ngón tay Kha Sư Thành luồn qua kẽ tay nắm chặt lấy, tay kia đỡ tính khí, chậm rãi đỉnh vào trong lối vào nhỏ hẹp.

Kha Sư Thành đột ngột giơ một chân Hà Thanh lên cao. Cậu đau đến mức cắn chặt răng, đau đớn "a" một tiếng, Kha Sư Thành lập tức cúi người hôn môi, kiên định vùi vũ khí của anh vào sâu trong thân thể của Hà Thanh.

Sau khi đưa toàn bộ vào trong, Kha Sư Thành vừa hôn vừa dùng tay an ủi tính khí đang xìu xuống của Hà Thanh, sau đó lại nhẹ nhàng giữ chặt eo cậu, chậm rãi mở rộng địa phương đang siết chặt lấy anh, thấp giọng an ủi: "Nhịn một chút, lát nữa sẽ ổn thôi."

Tất cả ý nghĩ đẹp đẽ tan thành mây khói trong khoảnh khắc anh tiến công vào cơ thể cậu. Cậu chỉ có thể cảm nhận được đau đớn, nhưng dần dần đau đớn biến thành tê dại, tính khí được an ủi đứng thẳng thêm một lần nữa, bên trong cơ thể bị ma sát sinh ra những sự vui thích khác nhau.

Nhận thấy Hà Thanh dần thả lỏng, không còn siết chặt như ban đầu, biên độ va chạm của Kha Sư Thành trở nên mạnh mẽ. Hắn gọi tên Hà Thanh làm như yêu thích không muốn buông tay hoặc như mê muội không lối thoát, tay không ngừng bơi lội trên người cậu, đồng thời môi lưỡi quấn quýt không thôi.

Cậu đang bị Kha Sư Thành...

Dòng suy nghĩ này lóe lên, Hà Thanh lập tức cảm thấy cơ thể như thiêu như đốt, cậu thẹn thùng ôm Sư Thành, vùi đầu vào hõm vai hắn, theo tần suất va chạm mà bật ra tiếng thở hổn hển xen lẫn vài tiếng r3n rỉ.

Bỗng nhiên bị đỉnh đến nơi nào đó trong thân thể, một cảm giác không thể khống chế ập tới kèm theo ngứa ngáy lạ thường, dường như... Có chất lỏng nào đó chảy ra!

Cả người Hà Thanh căng cứng, hoảng hốt la lớn. Kha Sư Thành hơi ngừng lại, đột nhiên ấn mạnh cậu vào lòng nệm, liên tục đánh tới chỗ kia!

Từng mảnh ửng đỏ lan tràn cả người cậu, cậu không khống chê được thanh âm bản thân, lý trí như vỡ đê, tiếng th0 dốc và r3n rỉ đầy mê hoặc không ngừng tràn khỏi miệng.

Kha Sư Thành khi thì bóp chặt cái eo nhỏ kia, khi thì hôn môi người đang bị hắn ép chân lên ngực, còn có đôi môi liên tục bật ra những tiếng câu hồn.

Nhiệt độ thân thể lưu động, mồ hôi càng ngày càng nhiều trong bầu không khí đang nóng phừng phừng, đơn phương thầm lặng bị cuốn vào tình ái và cao trào không thể kiểm soát, từ chính diện đổi thành quan hệ từ phía sau. Hà Thanh quỳ trên giường, vòng eo hãm sâu, mặt chôn trong khuỷu tay, trí nhớ của cậu bắt đầu hỗn loạn.

Chiếc giường bị thân thể hấp dẫn kia vặn vẹo mà lộn xộn cả lên, bọn họ làm từ phòng ngủ đến phòng khách, âm thanh thân thể va chạm vang vọng một mảnh trời, sự sung sướng khi hai tay quấn quýt và thân thể giao hòa lan tỏa, cuối cùng tất cả được phóng thích trong kho4i cảm thực cốt

Này một đêm, Hà Thanh cảm thấy đều thực thích, cho nên không kêu Kha đạo trưởng dừng lại, tuy rằng hậu quả sẽ bị eo đau lưng đau, yết hầu khàn khàn.

Ngày hôm sau tỉnh lại, Hà Thanh muốn đi WC, cậu mơ mơ màng màng bò xuống giường, hai chân rơi xuống đất, thân mình vừa muốn đứng lên, hai chân mệt mỏi, căn bản chống đỡ không được, Hà Thanh liền bang một tiếng ngã trên mặt đất.

" Hà Thanh!"

Kha Sư Thành sợ tới mức lập tức đứng dậy, đem Hà Thanh từ trên mặt đất bế lên, là kiểu ôm công chúa, ôn thanh hỏi Hà Thanh như thế nào lại bị té ngã. Hà Thanh ôm cổ Kha Sư Thành, khuôn mặt chôn vào bờ ngực dày rộng ấm áp của hắn, nhỏ giọng nói:" Đột nhiên không sức lực, đứng dậy không nổi."

" Khó chịu sao?"

" Vẫn còn hảo! "

Hà Thanh có điểm lo lắng, buổi chiều hồi trường học,cậu có thể hay không tự tại mà hành tẩu. Này thật là khiến người ta lo lắng mà, hôm nay buổi sáng, Hà Thanh thân thể giống như bị thứ gì đó nghiền áp quá, lại mỏi lại đau, đặc biệt là vòng eo.

Ngược lại là Kha Sư Thành cùng cậu lại không có việc gì giống nhau, hắn rõ ràng mới vừa xong xuôi pháp sự kia, hao hết linh lực, cả người mỏi mệt đến cả túi cũng thiếu chút nữa nhấc không nổi tới. Đêm qua vẫn sinh long hoạt hổ là chuyện như thế nào? Hôm nay buổi sáng xem bộ dáng hắn, rõ ràng là thần thanh khí sảng.

Hà Thanh nằm liệt ở trên sô pha, ôm Tiểu Hoàng, nhìn về phía trong phòng bếp chuẩn bị bữa sáng Kha Sư Thành, nhìn bóng dáng hắn cao lớn, trong lòng cảm thấy an tâm cùng thỏa mãn. Nắng sớm xuyên qua ban công cửa kính, chiếu vào Hà Thanh trên người, Hà Thanh thoải mái mà dịch hạ vị trí, ngẩng đầu, thấy Kha Sư Thành bưng một phần bữa sáng lại đây, khóe miệng liền giơ lên.

Hắn một thân ở nhà quần áo, ăn mặc rộng thùng thình áo sơ mi, mặc chất quần dài, dưới chân là một đôi nhàn nhã dép lê.

Hà Thanh nhất thời hoảng hốt, cảm thấy hai người ở bên nhau sinh hoạt, đã thật lâu thật lâu.

Tác giả có lời muốn nói:

Đạo diễn: Kha đạo trưởng, thể lực sống thật vất vả, thêm đùi gà a! 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.