Tiên Võ Đế Vương

Chương 186



Chương 186

Phựt!

Tên đệ tử bị túm chân kia bị Diệp Thành nện xuống đất, trông hắn giống hệt với những tên đệ tử trước đó, bị quật cho lộn nhào ruột gan.

“Lại…lại một tên nữa thảm bại”, dưới chiến đài, rất nhiều người suýt xoa, có vẻ như tất cả thấy rằng sự hung hãn của Diệp Thành rất dị thường.

Vút!

Vút!

Hai đạo kiếm mang cứ thế bay lên chiến đài, có đệ tử của Địa Dương Phong xuất hiện.

Bang!

Bang!

Diệp Thành vung kiếm rất nhanh, chém đi hai đạo kiếm mang kia, sau đó nhanh chóng lùi về sau. Vì tên đệ tử kia đột nhiên ói ra sương khói bao trùm chiến đài che đi tầm nhìn của những kẻ bên dưới.

Bang!

Keng!

Chỉ nghe trên chiến đài mờ mịt kia không ngừng vang lên âm thanh, không cần nói cũng biết Diệp Thành và tên đệ tử kia đang chiến đấu rất khốc liệt.

“Đây là Hoan Yên Mê Vụ nên Diệp Thành không thể không phá”.

“Ta đã từng nghe qua Hoan Yên Mê Vụ khiến rất nhiều đệ tử với tu vi bất phàm bị hạ gục”.

“Thật hay giả vậy?”

Bang!

Tiếng động trên chiến đài vang lên khiến cuộc bàn tán bên dưới chấm dứt.

Tiếp sau đó là một bóng hình toàn thân nhuốm máu bay ra ngoài, khi ngã ra đất mới hôn mê bất tỉnh.

“Không cần nhìn cũng biết lại bị Diệp Thành đánh cho sống giở chết giở rồi”.

Chẳng mấy chốc, khi sương khói tản đi, trên chiến đài mới hiện ra dáng vẻ của Diệp Thành.

“Bị thương rồi”, Hùng Nhị nhìn thấy dòng máu chảy và vết thương vì kiếm trên vai Diệp Thành.

“Giết hắn”, đệ tử của Địa Dương Phong có vẻ không muốn Diệp Thành có thêm thời gian phản ứng.

Đại chiến bắt đầu.

Tên đệ tử của Địa Dương Phong này còn mạnh hơn so với tưởng tượng của Diệp Thành, chủ yếu là vì trên người hắn có quá nhiều mật thuật khiến Diệp Thành khó mà đề phòng.

Đợi tới khi tên đệ tử kia ngã xuống thì trên người hắn đã có thêm nhiều vết thương khác.

“Giết”, một tên đệ tử của Địa Dương Phong xông lên, vừa ra tay đã xuất chiêu rất mạnh.

Tiếp sau đó, đệ tử chân truyền của Nhân Dương Phong và Địa Dương Phong không ngừng xông lên chiến đài.

Tên nào tên nấy ra tay tàn độc, không hề nương tình và toàn sử dụng đại sát chiêu, vả lại càng về sau càng xuất hiện những tên thực lực mạnh, các loại mật thuật được sử dụng triệt để.

Diệp Thành mặc dù thực lực mạnh nhưng cũng không thể địch lại nhiều người thế này, mỗi một lần đánh bại được một tên đệ tử chân truyền thì trên người hắn lại có thêm rất nhiều vết thương, đạo bào hắn mặc đã nhuốm đỏ máu.

“Cứ đánh thế này thì sớm muộn cũng sẽ hao kiệt sức lực mà chết”, Hùng Nhị nắm chặt tay nghiến răng.

Chiến!

Giọng Diệp Thành vang vọng trong không gian.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.