Tiên Võ Đế Vương

Chương 24



Chương 24

Diệp Thành cõng nữ nhân mặc đồ trắng vào nơi sâu nhất trong khu rừng yêu thú, tìm đến hang động bí ẩn.

Trong hang động tối thui, có đống lửa yếu ớt cháy lập loè.

Nữ nhân kia nằm nghiêng trên vách động và vẫn còn trong trạng thái mơ hồ, thần sắc nhợt nhạt, sắc mặt rõ vẻ đau đớn. Cô ấy chính là tu sĩ đạt cảnh giới Không Minh thực thụ, thế nhưng lúc này lại chẳng khác gì một nữ nhân chân yếu tay mềm khiến người khác nhìn mà không khỏi xót xa.

Ở bên, Diệp Thành đang tập trung đẩy chân khí vào cơ thể cô, chốc chốc lại liếc nhìn. Hắn quả quyết rằng đây chính là người con gái xinh đẹp nhất mà hắn từng gặp.

Hắn cứ thế nhìn cô gái một cách si mê mà không nhận ra rằng khuôn mặt mình đã đỏ lựng từ bao giờ.

“Nóng, nóng quá”, giọng nói rên rỉ khẽ khàng của cô gái kéo Diệp Thành về với thực tại.

Đôi hàng mi cô khẽ rung, cô ấy từ từ mở mắt. Đôi mắt trong như nước hồ thu hãy còn mơ màng. Cô cố gắng xoay người, bàn tay trắng ngần vuốt qua vuốt lại trên cơ thể, kéo bộ y phục bên ngoài.

“Tiền bối, người tỉnh…Ô…”, Diệp Thành còn chưa nói hết câu thì miệng đã bị đôi môi thơm nồng bịt lại.

Hắn ngơ ngác không hiểu chuyện gì đang xảy ra. Đôi môi cô gái căng mọng mang theo mùi hương mê người khiến hắn tê dại.

“Tiền bối”, giây phút tỉnh táo lại, Diệp Thành khẽ đẩy nữ nhân kia ra.

“Nóng, nóng quá”, nữ nhân mặc đồ trắng lại lần nữa rên rỉ, cơ thể mềm mại cứ thế sát lại gần rồi vòng tay ôm chặt lấy cổ hắn, đôi môi mọng nước kia lại lần nữa ghé sát vào môi Diệp Thành, khẽ lướt môi chạm môi và liếm liếm đôi môi hắn.

Lúc này Diệp Thành đã giơ tay ra giữ lấy tay của nữ nhân kia, sau đó điểm vào mạch cô.

“Hợp Hoan Tán”, Diệp Thành cau mày, cuối cùng hắn cũng hiểu ra vì sao nữ nhân này lại xuất hiện trong bộ dạng yêu mị như vậy, hắn cũng hiểu hơn về sự tồn tại của Hợp Hoan Tán có tác dụng gì, cho dù là nam hay nữ, chỉ cần trúng chiêu thì nhất định sẽ phải giao hoan với nam giới hoặc nữ giới khác, nếu không thì gân và mạch sẽ đứt dẫn tới tử vong.

“Thủ đoạn quả là hạ đẳng”, Diệp Thành nghĩ tới ba tên truy sát nữ nhân này, không cần nói cũng biết bọn chúng tàn độc thế nào.

A…a…hự…!

Nữ nhân kia vẫn rên rỉ, toàn thân nóng ran như thể không sao kiểm soát được độc tính của Hợp Hoan Tán, khuôn mặt cô đỏ dần lên, cơ thể cứ thế cọ sát vào người Diệp Thành, cái lưỡi thơm mềm đưa qua đưa lại như muốn chiếm lấy cả khuôn miệng Diệp Thành.

Lúc này, kể cả là một người có bản lĩnh như Diệp Thành cũng không khỏi cảm thấy rạo rực trong người.

Một nữ nhân với dung nhan tuyệt sắc xuất hiện trong trạng thái uỷ mị khiến Diệp Thành khô cả cổ họng, máu trong người chảy nhanh hơn bình thường, hương thơm trên cơ thể cô gái cứ thế phảng phất, mùi vị ngọt ngào trong khuôn miệng khiến hắn đắm say, phần bụng đưới của hắn như có ngọn lửa cháy bùng đang thiêu đốt.

Nữ nhân kia vạch áo ra, để lộ ra cơ thể trắng nõn nà, mỗi một phần da thịt trên cơ thể đều nhẵn nhụi mịn màng khiến người ta mê mẩn. Có vẻ như cô gái đã không còn tỉnh táo nữa, trong đôi mắt mang theo những giọt nước mắt, độc tính của Hợp Hoan Tán đã kích thích dục vọng lên cao trào, lúc này những gì mà cô ấy muốn chính là Diệp Thành ngay trước mặt mình.

“Cho ta, cho ta”, bàn tay mềm mại lột phăng lớp áo Diệp Thành và rồi lại vội vàng lướt trên bộ ngực rắn chắc của hắn.

Lúc này e rằng bất cứ một người đàn ông bình thường nào cũng không thể cự lại được sự cám dỗ này.

Về phía Diệp Thành, khuôn mặt hắn đã đỏ gay, máu trong cơ thể như có ngọn lửa thiêu đốt, cậu nhỏ phía dưới cũng chẳng chịu nằm yên.

“Đang thử thách ta sao?”, Diệp Thành lắc lắc đầu, hy vọng có thể tỉnh táo hơn, thế nhưng cuối cùng hắn vẫn chẳng thể thoát khỏi biển tình.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.