Tiên Võ Đế Vương

Chương 265



Chương 265

Giang Hạo tung một chưởng đánh vào mặt Diệp Thành, một chưởng của Diệp Thành đánh vào mặt Giang Hạo.

Phụt!

Cả hai tên ói ra máu rồi lại ngã dụi xuống.

Hiện trường lúc này chìm trong im lặng, không ai dám nói lời nào, tất cả đều như nín thở, cho dù một cái kim rơi xuống đất người ta cũng có thể nghe ra tiếng động.

Sau, bảy, tám giây không thấy tên nào trong hai tên đứng dậy.

“Hoà…hoà rồi sao?”

“Ta thấy có vẻ là vậy, e rằng đến đứng cũng không nổi”.

“Ai có thể đứng lên thì người đó thắng”.

Trong tiếng bàn tán xôn xao, dưới con mắt chứng kiến của tất cả mọi người, trên chiến đài có một bóng người đẫm máu đang chao đảo bò dậy.

Cơ thể hắn gầy gò, khuôn mặt nhìn chẳng rõ vì bê bết máu, đầu tóc rối bời che đi phần nửa gương mặt, giữa những cơn gió thổi tới, đôi chân hắn run rẩy cố đứng thẳng, cái lưng cong cong cố gượng dậy.

Người đứng dậy đương nhiên là Diệp Thành.

Lúc này không ai nói thêm lời nào vì không biết nói gì nữa cả, bọn họ kinh ngạc nhìn vào bóng hình đẫm mãu có thể ngã ra bất cứ lúc nào.

Lúc này, rất nhiều đệ tử cúi đầu hổ thẹn, trong số đó cũng cả những tên tu vi hơn Diệp Thành, gia thế giàu có nhưng không kẻ nào mạnh bằng Diệp Thành.

Còn Giang Hạo đã chìm vào cơn mê, khuôn mặt hãy còn vẻ không cam lòng.

“Diệp Thành thắng”.

Giọng nói vang vọng trong không trung, khung cảnh im lặng nãy giờ lúc này được thay bằng cảnh hò reo rối rít.

Trong tiếng reo hò của đám người, cơ thể Diệp Thành lại lần nữa ngã xuống.

“Tiểu tử”, Hùng Nhị chạy ngay lên chiến đài, hắn ôm lấy Diệp Thành vào lòng rồi cõng Diệp Thành xuống dưới, cứ thế chạy tốc lực về phía trị thương trong Càn Khôn Các.

Tất cả mọi người đều nhường đường cho hắn.

Diệp Thành, cái tên này đã khắc sâu trong tâm trí của tất cả mọi người. Một tên đệ tử thực tập từ khi tới Hằng Nhạc Tông đã tạo ra rất nhiều kỳ tích. Hiện giờ, hắn đã đánh bại cả đệ tử chân truyền của Nhân Dương Phong và đệ tử của Giới Luật Đường.

Cuộc đại chiến kinh thiên động địa kết thúc, sau đó, la bàn lại một lần nữa xoay chuyển rồi dừng lại.

Đại chiến tiếp tục.

Chỉ có điều vài trăm trận đại chiến tiếp sau đó mặc dù cũng khiến người ta xôn xao và tạo được bầu không khí náo nhiệt nhưng so với trận chiến giữa Diệp Thành và Giang Hạo thì quả thật còn kém xa.

Thời gian cứ thế dần trôi, cuộc đại chiến máu lửa lại tiếp diễn, trời cũng tối dần.

Chẳng mấy chốc, xung quanh Càn Khôn Các đều có linh châu chiếu sáng khắp nơi.

Đây là quy định trước nay của mỗi lần thi đấu, cho dù trận đấu tiếp diễn trong bao lâu thì không được để bất cứ lý do gì làm gián đoạn.

 


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.