Tiên Võ Đế Vương

Chương 9



Chương 9

“Tuyệt quá”, Diệp Thành hô lên một tiếng rồi sải bước đi, luồng chân khí toát ra ngưng tụ trong lòng bàn tay, giữa các ngón tay vẫn còn lớp điện lôi di chuyển.

Bôn lôi.

Sau tiếng thét, bàn tay Diệp Thành vỗ mạnh vào tảng đá.

Rầm!

Một chưởng cực mạnh mang theo tiếng sấm khiến tảng đá nứt lìa. Chưởng pháp này chính là huyền thuật tấn công mà Diệp Thành có được sau những năm tháng tôi luyện, với tên gọi Bôn Lôi Chưởng, có sức mạnh của sấm sét, lại có tiếng vang của sấm sét, khí thế bá đạo.

Cũng chính vì vậy, khi triển khai thuật pháp này cần một cơ thể hết sức rắn rỏi, nếu không thì với sức mạnh của Bôn Lôi Chưởng có lẽ sẽ khiến kinh mạch và gân cốt của bản thân bị thương nghiêm trọng. Đây chính là điểm tai hại của huyền thuật bá đạo.

Có điều dù là vậy thì đối với Diệp Thành mà nói, cũng không hề hấn gì. Có chân hoả trong người, cơ thể của hắn càng trở nên rắn rỏi hơn, sự dẻo dai của xương cốt và kinh mạch hoàn toàn có thể địch lại những đòn sát thương của Bôn Lôi Chưởng.

Phù!

Thở ra một hơi thật dài, Diệp Thành mở quyển tông mà Trương Phong Niên đưa cho mình.

Hằng Nhạc Tông phân thành nội môn và ngoại môn. Ngoại môn phân nhất điện, nhất đường, lưỡng viên, tam phong, bát các.

Nhất điện: Chấp Pháp Điện, nếu trưởng lão phạm phải sai lầm sẽ giao cho Chấp Pháp Điện xử lý.

Nhất đường: Giới Luật Đường, nếu đệ tử phạm sai lầm sẽ giao cho Giới Luật Đường xử lý.

Lưỡng viên: Linh Thảo Viên và Linh Quả Viên.

Tam phong: Thiên Dương Phong, Địa Dương Phong và Nhân Dương Phong chính là ba đỉnh núi chính thuộc ngoại môn Hằng Nhạc Tông.

Bát các: Linh Khí Các, Tàng Thư Các, Linh Đan Các, Vạn Bảo Các, Càn Khôn Các, Nhiệm Vụ Các, Tình Báo Các, Cửu Thanh Các.

Còn nội môn là nhất điện, nhất đường, lưỡng viên, thất các, cửu phong.

Nếu đem ra so sánh thì nội môn ít hơn ngoại môn một Linh Đan Các và nhiều hơn lục đại chủ phong.

“Chẳng khác gì so với Chính Dương Tông”, Diệp Thành xoa xoa cằm, còn hắn từng là một đệ tử của Tình Báo Các trong Chính Dương Tông, ngày thường ngoài việc tu luyện, Diệp Thành còn phải thu thập các tin tức tình báo đơn giản, cũng chính vì vậy mà lần cuối cùng xuống núi, mới bị đệ tử của Thanh Vân Tông phế đi vùng đan điền.

Là đệ tử của Tình Báo Các trong Chính Dương Tông, Diệp Thành vẫn cảm nhận được rất nhanh nhạy Hằng Nhạc Tông giống với Chính Dương Tông, bề ngoài trông có vẻ sóng yên biển lặng nhưng bên trong lại dấy lên cơn sóng ngầm, những cuộc tranh đấu âm thầm giữa các hệ phái chưa bao giờ dứt.

Không biết từ bao giờ, Diệp Thành bất giác cuộn quyển tông lại, vươn vai rồi mới quay về Tiểu Linh Viên ngủ một giấc.

Một đêm yên ắng, chớp mắt đã tới sáng.

Vừa mới sáng sớm, phía đông đã có gợn mây màu đỏ, Diệp Thành mở mắt, thở dài một hơi đẩy những khí tức đục ngầu ra ngoài. Hắn trở mình, khuôn mặt hồng hào, tinh thần thậm chí còn rất sung mãn, đến khí tức cũng dồi dào lên không ít.

Diệp Thành ăn bữa sáng đơn giản rồi đi ra khỏi tiểu linh viên.

Cảnh tượng ập vào mắt hắn chính là một bậc thang bằng đá rất dài, kéo thẳng lên trên núi linh, mãi tới đoạn khuất sau tầng mây, Diệp Thành mới không thấy rõ điểm cuối cùng.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.