Tiên Võ Đế Vương

Chương 94



Chương 94

“Tuyệt quá”, Diệp Thành khẽ vuốt ve bình hồ lô, hắn thầm nghĩ bỏ ra một nghìn ba trăm tệ mua cái bình này quả không phung phí.

Sau này chỉ cần lấy bình hồ lô Tử Kim ra, đặt ở nơi có linh khí dày đặc là nó sẽ tự động hút linh khí rồi chuyển hoá thành Linh Khí Dịch Thể.

Mặc dù bình hồ lô này chuyển hoá linh khí của đất trời có hơi chậm nhưng dù sao thì nó cũng không ngừng hấp thu, lâu dần nhất định tích tiểu thành đài, và quan trọng nhật chính là nó không làm mất thời gian của Diệp Thành.

“Bảo bối, đúng là bảo bối”, Diệp Thành cười khúc khích, hắn cất bình hồ lô Tử Kim đi rồi đi ra khỏi núi.

Quay về Tiểu Linh Viên đã là đêm khuya nhưng Diệp Thành vừa vào tới nơi liền phát hiện Hổ Oa vẫn còn chưa ngủ, đang khoanh chân trên chiếc đệm hương bồ hấp thu linh khí của đất trời.

Nhìn kỹ, hắn nhận ra tu vi của Hổ Oa đã ở tầng ngưng khí thứ nhất.

“Quả là cậu bé chăm chỉ”, Diệp Thành khẽ mỉm cười.

Nghe vậy, Hổ Oa liền mở mắt, thấy Diệp Thành thì vội vàng đứng dậy: “Đại ca, huynh về rồi sao?”

“Đệ thấy thế nào?”, Diệp Thành vỗ vai Hổ Oa,

“Đệ thấy rất tốt, hi hi”, Hổ Oa tươi cười để lộ hàm răng trắng tinh, một người chất phác đôn hậu như Hổ Oa không biết cách che giấu cảm xúc nên những gì cậu ta thể hiện đều là tình cảm thật của mình.

“Đệ thấy toàn thân đều sung mãn sức mạnh, vả lại lượng ăn của đệ còn thay đổi hơn trước rất nhiều”.

“Sau này đệ sẽ mạnh hơn bây giờ nữa”, Diệp Thành cười động viên, sau đó hắn rút ra ba bình Ngọc Linh Dịch từ trong túi đựng đồ đưa cho Hổ Oa: “Cứ cách một canh giờ lại uống ba giọt, ba giọt là nhiều nhất, không được uống thêm nhé”.

“Đa tạ đại ca”, Hổ Oa rất hào hứng, còn không quên dùng vạt áo lau lau cái bình.

“Dùng xong thì tìm huynh để lấy thêm”.

“Vâng, thưa sư huynh”, Hổ Oa gật đầu sau đó lại ngẩng đầu, ánh mắt lấp lánh nhìn Diệp Thành: “Đại ca, đệ có thể tới linh sơn tu luyện giống huynh được không?”

Diệp Thành trầm ngâm. Là đệ tử môn phái, hắn biết rõ sự hiểm ác bên trong môn phái thế nào, thực lực yếu sẽ bị bắt nạt, thực lực mạnh sẽ bị đố kỵ, âm mưu quỷ kế càng khiến người ta khó mà đề phòng.

Hổ Oa là một đứa trẻ thật thà đôn hậu, hắn thật sự không muốn để Hổ Oa tiếp xúc với những điều xấu này từ sớm.

“Đệ chỉ muốn nhìn ngắm thế giới bên trên ấy thôi”, thấy Diệp Thành không nói gì, Hổ Oa lại cúi đầu.

Trông bộ dạng đó của Hổ Oa, mặc dù trong lòng Diệp Thành khúc mắc nhưng trên mặt hắn vẫn mang theo nụ cười, hắn xoa đầu Hổ Oa, cười nói: “Đệ chuẩn bị đi, sáng mai ta đưa đệ lên núi”.

“Thật sao ạ?”, Hổ Oa lại lần nữa ngẩng đầu.

“Đi đi”.

“Vâng, vâng”, Hổ Oa nhanh nhẹn, chạy tuột vào phòng mình.

Haiz!

Hổ Oa vừa đi, Diệp Thành không khỏi thở dài, “không biết giúp đệ trở thành một tu sĩ rốt cục là đúng hay sai nữa”.

Cuối cùng, hắn đảo mắt nhìn vào căn phòng của Hổ Oa và chữa trị vết thương cho linh thú Tiểu Ưng. Nhân lúc trời tối, hắn vào phòng Trương Phong Niên, đem một bình Ngọc Linh Dịch trút vào cơ thể ông ta giúp ông ta được bồi bổ.

Làm xong xuôi, Diệp Thành quay lại phòng mình, đặt bình hồ lô Tử Kim lên đầu giường rồi từ từ nuốt trọn linh khí, cuối cùng hắn mới nhắm mắt, vận chuyển Man Hoang Luyện Thể.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.