Nói tới đây, Diệp Thành lại cười thần bí: “Nàng có muốn biết vì sao ta lại có nhiều thần thông như vậy không?”
“Vì sao?”, Sở Linh hiếu kì nhìn Diệp Thành, cô còn nhớ khi ở trận so tài tam tông, tên súc sinh Diệp Thành này đúng là thần thông, bí thuật thần thông của chín đại đệ tử chân truyền của tam tông hắn đều biết.
“Vì ta có Tiên Luân Nhãn có khả năng phục chế và diễn tiến”, Diệp Thành cười nói.
Advertisement
“Hoá ra là vậy”, Sở Linh kinh ngạc, nếu như Diệp Thành không nói thì cô vĩnh viễn không bao giờ biết được.
“Còn gì nữa nàng cứ hỏi đi?”, Diệp Thành lại lần nữa mỉm cười, hắn cố gắng kéo theo sự chú ý của Sở Linh, hắn quyết định rồi, nếu như Sở Linh muốn biết thì hắn sẽ không giấu cô bất cứ điều gì.
“Có thể nói cho ta biết sau khi ngươi chết rồi thì làm sao sống lại không?”
“Vấn đề này tương đối phức tạp”, Diệp Thành xoa cằm cố gắng sắp xếp câu từ rồi mới nói: “Linh hồn hiện tại của ta là linh hồn trước khi ta chết, là do Tiên Luân Nhãn nghịch chuyển thời không đưa ta vào giới ý thức của nó, cho nên ta căn bản không chết chỉ là linh hồn của ta bị phong ấn bên trong Tiên Hư Giới của Tiên Luân Nhãn, đợi khi linh hồn quy vị thì ta chẳng phải có thể nhảy nhót bay lượn sao?”
“Linh hồn trước khi chết? Tiên Hư Giới?”, Sở Linh nghe mà thẫn thờ, kể cả với một người thông minh như cô cũng nhất thời không phản ứng lại kịp.
Diệp Thành không nói thêm vì việc này dù là ai cũng sẽ khó hiểu, hắn của lúc đó chẳng phải cũng như vậy sao.
Không biết mất bao lâu Sở Linh mới gãi đầu, cũng không biết cô có hiểu hay không, dù sao cũng là ý đó, là Tiên Luân Nhãn bảo vệ hắn nên mới có Diệp Thành của hiện tại.
“Sao cô không hỏi ta?”, đương lúc Sở Linh còn đang thẫn thờ thì một giọng nói vang lên.