“Hơn nữa uy lực của mỗi con lôi long đều không yếu hơn Chuẩn Thánh!”
“Hắn đã giết hơn trăm con rồi đấy!”
“Với cảnh giới Hoàng thì đó có thể gọi là nghịch thiên!”, có lão bối tu sĩ hít sâu một hơi, cảnh tượng hào hùng ấy khiến người ta kinh hồn bạt vía, nếu là bọn họ thì đã bị nuốt chửng từ lâu rồi.
Advertisement
“Ông không giết được ta đâu”, trong những tiếng cảm thán kinh ngạc, tiếng hét của Diệp Thành vang lên trong biển lôi, lời này là nói với trời, dù hắn đã máu xương đầm đìa nhưng ý chí chiến đấu vẫn ngút ngàn, hắn hoá thân thành một con thần long với thần huy rực rỡ, lớn hơn tất cả mọi lôi long.
Lần này tinh không càng thêm náo nhiệt, tính cả Diệp Thành là có tới mười con rồng trong biển lôi đang chiến đấu.
Người xem lùi lại, vì biển lôi không ngừng mở rộng, từ một trăm nghìn trượng tới một trăm mười nghìn, từ một trăm mười nghìn tới một trăm hai mươi nghìn, không hề có ý dừng lại, nuốt chửng từng khoảng tinh không.
Diệp Thành liên tục bị thương, không chỉ một lần bị đánh trở lại hình dạng con người.
Tuy nhiên lôi long vẫn không thể ngăn được bước chân của hắn, không những không ăn được hắn mà còn bị tiêu diệt từng con từng con.
Trong trận chiến khốc liệt, Thánh thể của Diệp Thành niết bàn, đạo tắc cũng biến hoá, từng lỗ chân lông trên cơ thể hắn đều hấp thu sức mạnh sấm sét, có lẽ chỉ kẻ bá đạo như hắn mới dám cường thế như vậy.
Không biết bao lâu sau mới thấy biển lôi sụp đổ, bị một quyền của Diệp Thành đánh thủng rồi bị phá huỷ trong tinh không.