Tiếng gằn phẫn nộ và tiếng la hét vang vọng khắp ba phương, đó là Tử Dương, Tử Ly và Tử Thiên, đặc biệt là Tử Dương, trước đó hắn tranh hùng thất bại, lần này hắn lại thất bại, bại tới mức thê thảm.
Thiên Lộ đã biến mất, Diệp Thành hả hê bay từ trên trời xuống, bộ dạng trông cũng rất da dáng.
Advertisement
“Lý Khang, lên trước nhận lệnh”, Thánh Chủ của Đại La Kiếm Tông đứng dậy, giọng nói vang vọng khắp vùng đất phong địa, mang theo uy nghiêm của một vị Thánh Chủ khiến xung quanh im phăng phắc.
Diệp Thành vuốt tóc tự nhiên và không quên chỉnh lại áo, sau đó sải bước lên bậc đá.
Thánh Chủ của Đại La Kiếm Tông lấy ra kiếm lệnh và túi càn khôn, bên trong túi càn không có một nghìn nguyên thạch và rất nhiều bí quyển, thần thông, đan dược cũng như tiên thảo.
“Đa tạ Thánh Chủ”, Diệp Thành đương nhiên không hề khách khí, chỉ có điều, lệnh bài của thần tử kia khiến hắn cảm thấy tò mò, đó là tấm lệnh bài được đúc từ tiên kim đặc biệt, Hỗn Độn Thần Đỉnh lúc này tỏ ra vô cùng thích thú.
“Có nên cầm tấm lệnh bài này đi một vòng quanh Bắc Đẩu Tinh Vực không nhỉ?”, trong lòng Diệp Thành thầm có tính toán, thân phận cao quý như thần tử Đại La mà lượn một vòng thì chắc chắn thu về không ít món đồ hay ho.
“Lý Khang ở lại, những người khác lui đi”, Thánh Chủ của Đại La Kiếm Tông cất giọng điềm tĩnh.