Tiên Võ Truyền Kỳ

Chương 617: C617: Được đà lấn tới



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương có nội dung bằng hình ảnh

“Đó là ngoài khoản tiền ba triệu linh thạch chi trả cho chúng ta thì gả cả ba nữ nhi của nhà đạo hữu cho đồ đệ Tu Minh của ta”.

“Trường Thiên, ông muốn được đà lấn tới à?”, nụ cười trên mặt Hạo Thiên Huyền Chấn dần tắt lịm, sắc mặt cũng tối sầm lại, trong đôi mắt hiện lên ánh nhìn lạnh lùng.  

Không chỉ mình ông ta, Hoa Tư cùng rất nhiều trưởng lão trong Hạo Thiên thế gia cũng chợt lạnh mặt hẳn lại.  

Được đà lấn tới!  


Lúc này, đến cả Diệp Thành cũng thoáng qua cái nhìn sắc lạnh.  

Mặc dù hắn luôn có cảm giác muốn xa lánh với Hạo Thiên thế gia, mặc dù hắn và mấy người phía Hạo Thiên Thi Nguyệt không hề có tình cảm với nhau nhưng dù sao hắn cũng là người của Hạo Thiên thế gia, bọn họ dù gì cũng là tỷ tỷ của hắn, hiện giờ thấy người ngoài ức hiếp bọn họ không kiêng dè gì như vậy, một người mang dòng máu Hạo Thiên thế gia như hắn đương nhiên sẽ không thể chấp nhận được chuyện này.  

Nhất thời, bầu không khí trong đại điện trở nên ngột ngạt.  

“Hạo Thiên Huyền Chấn, ông nên nhớ, nếu như lần này các ông thua tiếp thì rất khó có cơ hội làm lại”, thấy từng cặp mắt lạnh lùng nhìn mình, Trường Thiên Chân Nhân cười u ám: “So với tương lai của Hạo Thiên thế gia, cũng chỉ phải bỏ ra ba nữ nhi mà thôi, các ông…”  

“Không cần phải nói nữa, Hạo Thiên thế gia chúng ta không đồng ý”, không đợi Trường Thiên Chân Nhân nói xong, Hạo Thiên Huyền Chấn đã ngắt lời một cách dứt khoát.  


Về điểm này thì Diệp Thành rất đồng tình, nếu như vì tương lai của gia tộc mà hi sinh con gái của mình thì hắn sẽ cảm thấy vô cùng thất vọng với Hạo Thiên Huyền Chấn.  

Cũng may sự thể hiện của Hạo Thiên Huyền Chấn chứng minh ông ta là một người phụ thân tốt, chí ít thì trong việc này ông ta là một người tốt, điều này khiến Diệp Thành nảy sinh thiện cảm với ông ta.  

“Ta thấy rằng ông nên suy nghĩ kĩ rồi hãy trả lời”, Trường Thiên Chân Nhân cười giễu cợt: “Trận chiến Nam Sở, Hạo Thiên thế gia tổn thất nghiêm trọng, còn ông bị đạo thương, nếu lần giao đấu này thất bại thì Hạo Thiên thế gia căn bản không còn tương lai, không bao lâu nữa sẽ bị nhà họ Viên và Âm Dương thế gia tôn tính, so với việc này thì ông lại xót ba nữ nhi của mình hơn sao?”  

Nói tới đây, Trường Thiên Chân Nhân không quên liếc nhìn mấy người phía Hạo Thiên Thi Nguyệt: “Huống hồ đồ đệ Tu Minh của ta cũng là một nhân tài, lẽ nào không xứng với con gái ông?”  

“Bảo chúng ta lấy hắn, ông bớt mơ tưởng đi”, Hạo Thiên Thi Vũ lạnh giọng: “Đồ đệ của ông là loại người gì, người làm sư phụ như ông rõ hơn ai hết, những nữ tử vô tội chết thảm trong tay hắn không phải một nghìn thì cũng tám trăm”.  




Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.