Khi Vưu Giai Giai như cửu thiên tiên nữ, dùng tư thái ưu nhã xoay tròn theo thang lầu xuống tới.
Nàng ánh mắt xoay chuyển, đảo qua từng người trong đại sảnh.
Cặp mắt linh động kia của nàng, phảng phất như ẩn chứa một thần kỳ ma lực, triệt để làm cho mọi nam tử trong đại sảnh, đều sinh ra cảm giác: “Nàng chính là đang chú ý ta !”
Sau khi nhìn thấy Trương Văn Trọng đang đứng trong đám người, Vưu Giai Giai khóe miệng mỉm cười, thở nhẹ một hơi như vừa trút được nỗi lòng gì, sau đó nở một nụ cười tươi roi rói.
Cái nụ cười này của nàng, đồng dạng cũng mang theo một thần kỳ ma lực, dĩ nhiên là càng làm cho mọi nam nhân trong đại sảnh tâm hồn bay bổng, thần hồn điên đảo.
Vưu Giai Giai nhấc tay qua cái khay của người hầu đi theo, bưng lên một ly rượu sâm banh, hướng về mọi người xa gần trong đại sảnh kính một cái, khẽ cười nói: “Vô cùng cảm ơn các vị đã nhín chút thời gian quý báu, đến tham dự yến hội sinh nhật này của tôi, điều này làm cho tôi cảm thấy phi thường vinh hạnh.
Hi vọng các vị vào hôm nay, đều có thể giống như tôi cảm thấy vô cùng cao hứng cùng hạnh phúc.”
Đáp ứng lại lời này của nàng, lập tức là một mảng tiếng vỗ tay như sấm rền.
Sau khi tiếng vỗ tay kết thúc, mọi người đều cùng bưng chén rượu lên, hướng về phía Vưu Giai Giai đáp lễ.
Tại trong tiếng nhạc Piano du dương uyển chuyển, Vưu Giai Giai tuyên bố yến hội mừng sinh nhật chính thức bắt đầu.
“Giai Giai tỷ hôm nay thật sự là quá xinh đẹp nha.” Mặc dù, có một chút không cam lòng, nhưng Đàm Thanh không thừa nhận cũng không được, bình thường chưa bao giờ thấy Vưu Giai Giai đánh phấn trang điểm, đã đẹp làm mê mẫn bao người.
Ngày hôm nay, sau khi trãi qua một phen tỉ mỉ trau chuốt, càng là xinh đẹp như thế nào a? Thậm chí ngay cả nàng, cũng có một loại cảm giác hít thở không thông.
Sau khi nhìn Vưu Giai Giai tựa như thiên tiên xinh đẹp, Đàm Thanh nhịn không được lại cúi đầu nhìn chính mình.
Mặt thì không chút phấn trang điểm, ăn mặc thì một tiểu tử phong trần.
Truyện Tiên Y Truyện Tiên Y
Nếu như nói, Vưu Giai Giai lúc này trông như một thiên nga trắng tư thái lung linh ưu nhã trong hồ nước, như vậy Đàm Thanh chính là vịt hoang trong mương máng, ao đầm tù đọng.
Tuy nhiên, nàng lại là một vịt hoang xinh đẹp nhất.
(Vịt hoang chi vương Ta thích con vịt hoang này nè.).
Nhưng mà xinh đẹp cách mấy, so sánh với thiên nga trắng, cũng là chênh lệch rất lớn a.
Đàm Thanh rất rõ ràng, từ nhỏ đến lớn nàng và Vưu Giai Giai đều là bạn thân, chưa bao giờ cùng nàng ta so sánh hơn thua.
Sỡ dĩ hôm nay đem mình ra so đo, hoàn toàn chính là vì Trương Văn Trọng.
Trong Chiến Quốc Sách [1] từng có nói: “Sĩ vi tri kỉ giả tử, nữ vi duyệt kỉ giả dung!” (Kẻ sĩ chết vì người tri kỷ! Người con gái làm dáng vì kẻ yêu mình!).
Quả thật là một chân lý nghìn năm không đổi.
Nếu đổi lại là một nữ nhân khác, có lẽ ở sâu trong lòng sẽ sinh ra một ý niệm mặc cảm tự ti, từ đây về sau sẽ bỏ đi ý nghĩ đối với Trương Văn Trọng.
Nhưng mà, Đàm Thanh cũng các nữ nhân bình thường không giống nhau, tinh cách của nàng có một loại kiêu ngạo cùng quật cường, nàng tuyệt đối sẽ không dễ dàng mà chấp nhận buông tha.
Đàm Thanh âm thầm nắm chặt nắm tay, trong lòng tự nhũ khuyến khích bản thân mình cố gắng: “Không thể bỏ cuộc, Giai Giai tỷ quả thật rất đẹp, nhưng mà ta cũng không vì vậy mà chấp nhận thua cuộc.
Chỉ cần Giai Giai tỷ cùng Trương ca một ngày còn chưa có chính thức xác định quan hệ yêu nhau, như vậy ta chính là còn có cơ hội.” Truyện Tiên Y
“Cố gắng lên a, Đàm Thanh.
Phải tranh thủ nắm bắt được trái tim nam nhân này.”
Khi Đàm Thanh đang âm thầm hạ quyết tâm, Vưu Giai Giai bưng chén rượu sâm banh, đi đến trước mặt nàng cùng với Trương Văn Trọng.
Trên khuôn mặt kiều nhan phấn nộn của Vưu Giai Giai, hiện lên một vẻ đỏ ửng rất mê người.
Chỉ là không biết, cái này là do uống rượu, hay là bởi vì bị ánh mắt chăm chú nhìn của Trương Văn Trọng mới xuất hiện ra.
(DG: Ta tin vào cái sau.
^^)
“Trọng ca, anh đã chuẩn bị quà sinh nhật gì cho em chưa đó ?” Nhìn qua Trương Văn Trọng, Vưu Giai Giai nhỏ giọng hỏi.
Mặc dù nói, bất kể Trương Văn Trọng tặng lễ vật gì cho nàng, nàng nhất định cũng sẽ phi thường cao hứng.
Nhưng cái này cũng không đồng nghĩa nàng không hy vọng chờ mong món quà đó.
Trương Văn Trọng mỉm cười, đang chuẩn bị muốn trả lời.
Thì vài gã ăn mặc tây trang hàng hiệu nổi tiếng Armani, Coase, tướng mạo cũng có vài phần tuấn lãng, không hẹn mà cùng nhau bưng chén rượu chen chúc đi tới, vây chung quanh Vưu Giai Giai, lô xô lao xao chúc nàng sinh nhật vui vẻ.
Theo ánh mắt ghen ghét họ nhìn nhau, là có thể nhìn ra quan hệ giữa bọn họ cũng không hòa thuận gì.
Vưu Tinh Tinh tiến tới bên người Trương Văn Trọng, nhỏ giọng nói: “Trọng ca, những người này, đều là cái đuôi theo đuổi tỷ tỷ ta đó nha.
Toàn bộ, không ngoại lệ, đều là tam cao nhân tài.”
“Tam cao nhân tài ?” Trương Văn Trọng khó hiểu hỏi.
Vưu Tinh Tinh giơ giơ ngón tay nhỏ, từng cái giải thích cho hắn: “Thành tích cao, tài sản cao, tiềm lực cao.
Gọi tắt là Tam cao nhân tài.” Nàng vừa cười vừa nói: “Trọng ca, cũng đừng trách em không nhắc nhở anh nha.
Những tên gia hỏa này, đều một mực đem toàn lực mà truy cầu tỷ tỷ ta đó.
Anh nếu thật sự không xuất ra một chút bản lãnh, tỷ tỷ nàng ta nói không chừng sẽ “hoa rơi nhà khác”.
Đến lúc đó, anh ngàn vạn lần đừng có mà hối hận a.”
Trương Văn Trọng tức cười, cười lắc đầu nói: “Tinh Tinh, chớ có nói nhảm, ta và chị của ngươi chỉ là quan hệ bạn bè bình thường thôi.”
Vưu Tinh Tinh đối với những lời này của Trương Văn Trọng không hề tin, nàng vừa cười vừa nói: “Các người có phải hay không quan hệ bạn bè bình thường chỉ có chính các người mới biết được a.” Truyện Tiên Y
Trương Văn Trọng lắc lắc đầu, không có lại cùng nàng tiếp tục dây dưa chuyện này.
Lúc này đây, mấy tên tam cao nhân tài quây quanh Vưu Giai Giai kia, đã bắt đầu nổi lên ganh đua lẫn nhau so sánh quà sinh nhật tặng cho Vưu Giai Giai.
Phảng phất như luật bất thành văn: “Ai đưa cho Vưu Giai Giai quà sinh nhật giá trị cao nhất, là có thể đại biểu người đó thích Vưu Giai Giai nhất.
Cùng một ý, ai đưa cho Vưu Giai Giai quà sinh nhật làm cho nàng yêu thích nhất, là có thể chứng minh nàng thích nhất chính là ai.”
Những người này tặng quà sinh nhật cho Vưu Giai Giai, phần lớn đều là những phục sức, đồ trang sức, hoặc nước hoa xa xỉ phẩm nhãn hiệu nổi tiếng thế giới, số lượng có hạn.
Giá cả một cái so với một cái càng mắc hơn rất nhiều.
Trương Văn Trọng mặc dù đối với những vật này không hiểu rõ lắm.
Nhưng Vưu Tinh Tinh đứng ở bên cạnh hắn lại rất rõ ràng.
Càng không ngừng nói cho hắn biết, những lễ vật này như thế nào là hi hữu, như thế nào là sang quý.
Hơn nữa, phần lớn những cái này hoàn toàn không có trong nước, phỏng chừng đều là bọn họ chuyên đi sang châu Âu, châu Mỹ mua về.
Truyện Tiên Y Truyện Tiên Y
Những vật này, thậm chí đều làm cho Vưu Tinh Tinh cảm giác có chút lóa mắt, nàng cảm khái nói: “Những người này, rốt cuộc là đến khoe của, hay là đến tặng quà sinh nhật cho tỷ tỷ ta a? Những lễ vật này, không là hãng hiệu nổi tiếng, thì cũng là số lượng có hạn, cho dù bây giờ có tiền cũng chưa chắc mua được.” Nói đến đây, tiểu la lị này nghiêng nghiêng cái đầu nhỏ dừng lại một chút, đột nhiên cười gian, liếm liếm môi, dùng thanh âm cực kỳ nhỏ nói ra: “Bất quá, những món quà này bọn họ tặng, tỷ tỷ chắc chắn đều không quan tâm ưa thích, thế nào cũng để sang một bên.
Lúc đó, ta lén lấy vài món, đem về phòng mình từ từ mà chọn lựa a.
Đúng vậy, ta lần này chủ trương tổ chức yến hội sinh nhật vô cùng náo nhiệt như vậy, quả nhiên là thập phần thông minh.Wa ha ha….”
Vừa lúc đó, một nam tử dáng người mập mạp, tuổi khoảng hai mươi mấy, cười lạnh mỉa mai nói: “Hôm nay chính là sinh nhật Vưu tiểu thư, những người các ngươi, sẽ không phải định dùng những lễ vật bình thường như vậy đến lừa dối vượt qua kiểm tra chứ?”
Hắn nói ra lời này, lập tức làm cho những người còn lại bất mãn, đều hướng đến hắn mà châm chọc khiêu khích nói:
“Ơ, Lê thiếu gia, khẩu khí lớn quá nhỉ ?”
“Chẳng lẽ quà sinh nhật ngươi tặng Vưu tiểu thư, chính là trân bảo thế gian hiếm thấy sao ?” Truyện Tiên Y
Nam tử được gọi là Lê thiếu gia, không có chút nào bởi vì mấy ít lời nói trào phúng kia mà tức giận, ngược lại còn là đắc ý mỉm cười, sau đó liền từ trong túi quần móc ra một chuỗi chìa khóa xe, khoe khoang lắc lắc giữa hai ngón tay to ú của mình, rồi mới nói ra: “Vưu tiểu thư, ta thấy ngươi luôn đi chiếc xe BMW X7 màu hồng sắc hoài, về sau cũng nên đổi một chiếc xe mới đi.
Cái này là chiếc xe Spyker C8 màu bạch sắc, do ta đặt từ Hà Lan mua về tặng cho ngươi, nó hiện đang đậu bên ngoài biệt thự nhà của ngươi.
Từ nay về sau, ngươi có thể đổi chiếc xe BMW X7 màu hồng sắc của mình mà đi bằng chiếc xe Spyker C8 màu bạch sắc này của ta a.” Truyện Tiên Y
“Lê thiếu gia này vì muốn theo đuổi tỷ tỷ ta, mà cam lòng chịu bỏ ra một số tiến lớn a.
Skyper C8, cái này không dưới ba chục bốn chục vạn USD nha.
Nhưng đáng tiếc, số tiền kia xem như uổng phí vô ích thôi.
Tỷ tỷ ta không hề có một chút hứng thú đối với siêu xe.
Hơn nữa, tỷ tỷ cũng tuyệt đối không đổi chiếc xe BMW X7 kia đâu, bởi vì đó là quà sinh nhật của gia gia tặng cho nàng.” Vưu Tinh Tinh cười hắc hắc, nhỏ giọng nói ra: “Như vậy, cái chiếc xe Spyker này cũng tự nhiên thuộc về ta, hôm nay ta thật là phát tài lớn a !.
Wa ha ha”
Vưu Tinh Tinh bước vài bước chen lên trước người Lê thiếu gia.
Từ trong tay của hắn nhận lấy cái chìa khóa xe, cười hì hì nói: “Lê thiếu gia, ta thay mặt tỷ tỷ ta nhận vậy.
Cám ơn nha.
Haha.”.
Dứt lời, nàng lại chen chúc về tới bên người Trương Văn Trọng, nhỏ giọng nhắc nhở: “Hắc, Trọng ca.
Lễ vật sinh nhật của anh, cũng nên lấy ra đi a? Anh chẳng lẽ không có thấy, tỷ tỷ ta đang có một chút mong chờ sao?”
Phảng phất như xác minh lời nói này của Vưu Tinh Tinh.
Vưu Giai Giai đứng trong đám người, giương ánh mắt chờ mong hướng về phía Trương Văn Trọng .
Trương Văn Trọng mỉm cười, giơ tay lên vỗ vỗ một tên tam cao nhân tài che ở trước người hắn, lễ độ nói: “Làm phiền nhường đường một chút.” Đối phương không tự chủ mở ra một lối đi nhỏ dẫn hắn đi tới trước người Vưu Giai Giai.
“Sinh nhật vui vẻ, Vưu Giai Giai.
Đây là quà sinh nhật ta tặng cho ngươi.” Trương Văn Trọng móc ra cái hộp trang sức nhỏ tinh xảo chứa cái vòng cổ kim cương, cũng tự mình mở hộp, lấy ra cái vòng cổ kim cương có kiểu dáng già cả lỗi thời kia.
Vưu Tinh Tinh duỗi dài cổ, muốn xem xem Trương Văn Trọng đến tột cùng tặng lễ vật như thế nào cho tỷ tỷ.
Khi nàng nhìn thấy, Trương Văn Trọng tặng lại là một cái vòng cổ kim cương như vậy, lập tức là thất vọng không thôi, đưa tay vỗ nhẹ cái trán thở dài: “Ài, không phải chứ, tuy nói anh tặng cái gì tỷ tỷ ta đều yêu mến.
Nhưng mà, anh tặng cái vòng cổ kim cương này, cũng quá là già cả lỗi thời đi.”
Mấy tên tam cao nhân tài vây chung quanh bên người Vưu Giai Giai, cũng không hẹn mà cùng phát ra nhiều tiếng khinh thường cười lạnh.
Hiển nhiên, Trương Văn Trọng tặng vòng cổ này.
Càng không được người khác xem trọng.
Nhưng mà, đương sự Vưu Giai Giai, lại hoàn toàn không như vậy.
Trong lòng nàng, chỉ cần là Trương Văn Trọng tặng, thì đó là tốt nhất.
Nàng cười một tiếng, phong tình vạn chủng nói: “Cám ơn anh, đây là lễ vật tốt nhất mà tối nay em nhận được.
Trọng ca, em có thể nhờ anh một chuyện không ?”
“Chuyện gì ?”
“Có thể phiền anh, tự tay đeo nó cho em được không ?”
Mấy tên tam cao nhân tài đứng chung quanh kia, lập tức đều kinh ngạc há to miệng, bọn họ như thế nào cũng không nghĩ ra, vì cái gì mà Vưu Giai Giai lại thích một cái vòng cổ kim cương kiểu dáng già cả lỗi thời này.
Kỳ thật bọn họ không biết, Vưu Giai Giai hợp ý đâu phải ở lễ vật, mà chính là ở người tặng lễ vật a.
Những tam cao nhân tài này, sau khi hết kinh ngạc, đều dùng ánh mắt trừng to uy hiếp Trương Văn Trọng, ý tứ rõ ràng: Tiểu tử, biết điều thông minh một chút, mau cự tuyệt yêu cầu này của nàng ta.
Truyện Tiên Y
Trương Văn Trọng vốn cũng muốn cự tuyệt, nhưng khi hắn trông thấy thần sắc đầy mê luyến mong chờ của nàng, cái tên đầu gỗ này, cũng không tự chủ run rẫy một chút.
(DG: Thần công Đầu-Gỗ-Siêu-Cấp của Trương Văn Trọng quả là vô đối ).
Vì vậy, hắn mỉm cười gật đầu đáp ứng yêu cầu vừa rồi của Vưu Giai Giai, tự tay đeo cái vòng cổ kim cương này lên cho nàng.
Nhưng mà, tuyệt đối làm cho người ta không ngờ chính là, khi chiếc vòng cổ kim cương được đeo lên cái cổ phấn nộn của nàng.
Dị tượng liền phát sinh.
Cái vòng cổ kiểu dáng tầm thường này, khi tiếp xúc với da thịt Vưu Giai Giai, liền phát ra điểm điểm quang cầu lam sắc sáng chói cả mắt.
Những quang cầu lam sắc chói mắt này đan lại, kết hợp với nhau, tạo thành một bức họa đồ diễm lệ làm cho người xem líu cả lưỡi.
Đeo tại trên chiếc cổ phấn nộn của Vưu Giai Giai, phảng phất không còn là cái vòng cổ kim cương kiểu dáng già cả lỗi thời trước kia, mà là bức họa đồ thu nhỏ dãy tinh tú trong Ngân Hà ! Thâm thúy…Huyền ảo…Lung linh…Thần bí…
Vẻ đẹp thâm thúy,huyền ảo, lung linh, thần bí không có câu chữ lời văn nào có thể miêu tả , hình dung hết vẻ đẹp của chiếc vòng cổ thần thánh này.
(Cho nên ta khỏi cần miêu tả vẻ đẹp của nó nhá.
) Đứng trước mặt của nó, lễ vật của những tên tam cao nhân tài tặng trước đó, đều lập tức ảm đạm thất sắc, thậm chí là tục tằng không thể lọt vào trong tầm mắt.
Trong thời gian ngắn, ánh mắt của của tất cả mọi người đều bị cuốn hút vào chiếc vòng cổ kim cương hóa thành họa đồ thu nhỏ tinh tú Ngân Hà này.
Đại não của tất cả mọi người đều đình trệ.
Bọn họ ngơ ngơ ngác ngác, sững sờ há to miệng, nhưng không nói nổi lên một lời.
“Ta kháo ! Ngân Hà ?! Trời ạ, cái vòng cổ lại hóa thành tinh tú Ngân Hà ?! Ta không có hoa mắt chứ ? Điều này quá thần kỳ a ! Đã thần kỳ lại quá diễm lệ ! Trời ạ, trên thế giới này, làm sao thật sự có thể tồn tại một chiếc vòng cổ thần thánh như thế này a ?!”
Hồi lâu sau, Vưu Tinh Tinh rốt cuộc nói nghẹn ra một câu như vậy.
Mà những lời này của nàng, chính là tiếng lòng chung của tất cả mọi người ở đây.
------------------------------------------------
[1] Chiến Quốc sách: là cuốn cổ sử Trung Quốc viết về lịch sử thời Chiến Quốc, từ năm 490 TCN đến năm 221 TCN, lúc Cao Tiệm Ly không thành công ám sát Tần Thuỷ Hoàng.