Vừa trải qua kỳ thi học kì nên khá rảnh rỗi, một số môn không học nên trống tiết. Ngọc Lam và Trường ngồi bàn đầu, sau lưng là Mai và Hiền. Hai đứa bàn trên quay xuống rủ hai đứa bàn dưới chơi carô. Tới lượt Hiền và Trường đánh carô, Ngọc Lam vì nể tình bạn cùng bàn sống chết chọt ngón tay chỉ bạn lớp trưởng đang ở thế bí. Hiền lườm một cái:
- Ai cho chỉ hả?
- Có sao đâu, Lam với Trường tuy hai nhưng là một mà_ lớp trưởng dễ thương chợt thốt lên làm Ngọc Lam, Mai và Hiền đứng hình.
Nhanh chóng sau đó Mai cười hi hí:
- Woa, Lam với Trường tuy hai nhưng là một.
- Không phải, là...là...hai người nhưng chung một bàn đó.
Ngọc Lam vội phản bác. Còn Trường thì đẩy gọng kính nhe răng cười. Lúc này Ngọc Lam thật sự muốn đập vào mặt ba người đang cười tí ta tí tởn.
Ngọc Lam trước tới giờ chưa thoải mái vui chơi như lúc này, nhưng cũng không hề quên được mục đích giả dạng Vân Lam.
......
Giờ ra chơi,
Ngọc Lan đi vệ sinh thì bắt gặp mục tiêu đầu tiên, thầy giáo lịch sử dạy lớp Vân Lam.
“ Rất nhanh thôi, ông sẽ trả giá cho những lời nói của mình.” Ngọc Lam nghiến răng, hai tay nắm thành nắm đấm kìm nén bản thân xông lên chém chết ông thầy.