Tĩnh sờ sờ đầu, cảm thấy mình ngủ quá sâu, hạnh phúc tươi cười. Đây chính là điển hình cho một người nam nhân đang trong giai đoạn hạnh phúc cực độ. Mẹ Tĩnh đưa tay nhéo nhéo mặt của y.
“Con trai ngủ đến nỗi ngu đi luôn rồi hả? Mỗi lần thấy con mẹ đều muốn xoa xoa con a, càng ngày càng đẹp trai mà.”
“Mẹ.”
Tĩnh ăn vài thứ xong, vội vã đứng lên.
“Con muốn đi tìm Tiêu Địch, ba mẹ cũng nên nghỉ ngơi sớm chút đi.”
Tĩnh thông qua Thiên Tâm tìm thấy Tiêu Địch, nói cho cậu biết đã đến giờ ngủ rồi, không biết từ đâu Tiêu Địch thay một bộ quần áo của người địa cầu.
Tiêu Địch nói với Tĩnh.
“Nếu anh bắt được em em sẽ quay trở về ngủ cùng anh.”
Hai người một người chạy một người đuổi chơi đùa ở trên phi thuyền vui đến quên cả trời đất, với sự trợ giúp của Thiên Tâm, Tiêu Địch một đường vượt lên trên, bức tường ở trước mặt Tiêu Địch luôn tự động tách ra, chờ khi Tĩnh đến thì lập tức khép lại, nhất định phải hô khẩu lệnh mới có thể mở ra.
“Ha ha, anh đến đây đi, đố anh bắt được em này. Thiên Tâm tớ nên rẽ sang bên trái hay bên phải đây?”
Thiên Tâm mới vừa nhận được nhắc nhở, phía trước chính là phòng ngủ của cha mẹ Tĩnh. Thế nhưng không còn kịp rồi, Tiêu Địch đã chạy gần đến vách tường rồi. Thiên Tâm không thể làm gì khác hơn là mở tường để cậu đi vào. Tĩnh chạy đến ngay phía sau cũng đi vào theo.
Khi Tiêu Địch vừa vào phòng, liền thấy hai người tinh cầu W quay lại nhìn cậu. Cậu sửng sốt lập tức nghĩ rằng mình chạy lên sai phi thuyền rồi.
Trong lúc Tiêu Địch đang ngỡ ngàng, Tĩnh vừa vào tới toàn bộ lực chú ý đều đặt trên người Tiêu Địch, từ phía sau ôm lấy Tiêu Địch liền đem tay vói vào quần đùi của cậu.
“Bắt được em rồi, em phải đi ngủ cùng tôi thôi.”
Sau đó là một nụ hôn rơi xuống mặt Tiêu Địch.
“Khụ khụ.”
Ba Tĩnh ho khan hai tiếng, Tĩnh mới phát hiện trong phòng ngoại trừ hai người còn có người khác.
“Con trai, con không định giới thiệu cho chúng ta một chút sao? Hay là Thiên Tâm tới giới thiệu cũng được.”
“Để Thiên Tâm giới thiệu với mọi người, cậu bé đây chính là ba mẹ của Tĩnh tướng quân, dĩ nhiên cậu nên kêu họ là ba mẹ, An tướng quân, An phu nhân, người này là Tiêu Địch, vợ mới cưới của Tĩnh tướng quân.”
“Thiên Tâm, đứa nhỏ này rất là đáng yêu á.”
Mẹ Tĩnh nhìn Tiêu Địch bằng ánh mắt khiến cậu cảm thấy sợ hãi, mắt thấy hai bàn tay kia sẽ lập tức đưa về phía cậu. Ba Tĩnh ôm lấy vợ mình từ phía sau, ông hiểu rất rõ phản ứng của vợ khi nhìn thấy vật nhỏ đáng yêu là như thế nào.