Tiểu Bạch Thỏ Vương Phi, Ác Bá Vương Gia, Cút!

Chương 107



Trong lòng không hẹn mà cùng dâng lên ý nghĩ như vậy, ánh mắt mọi người nhìn về hướng Bộ Nhu Nhi càng thêm nhu hòa. 

Các nàng... Các nàng ấy lại... lại bị mua chuộc? 

Phát hiện ra một màn này, Thất Vương phi lại không thể kiềm chế được cơn giận. 

Vốn nói những lời này là muốn làm cho các nàng ấy tiếp tục chán ghét ả kia, cùng nàng ta chung một chiến tuyến đối phó với Bộ Nhu Nhi. Vì sao lại hoàn toàn ngược lại? 

Nữ nhân này thật đúng là giảo hoạt! Phượng nha đầu nói quá đúng! 

Lại chú ý tới ánh mắt dừng ở trên người nàng, Bộ Nhu Nhi ngẩng đầu, lại là nụ cười không thèm để ý: "Thất muội, làm sao vậy? Vì sao sắc mặt lại khó coi như vậy?" 

Hay nên nói: Bị ngươi chọc giận? Nàng phải hét lên sao? 

Cắn răng một cái, Thất Vương phi lạnh lùng nói: "Tứ tẩu, ta cũng nghe từ trong phủ của ngươi mà thôi, con người như ngươi, tuy rằng bề ngoài thuần lương, nhưng tâm tư lại thập phần giả dối, không chỉ đám gia nhân bị ngươi qua mặt, ngay cả Vương gia cũng bị ngươi làm chẳng hay biết gì. Hiện tại xem ra, đúng là thật sự?" 

"Thất muội?" 

Hiện nay, nghe nói như thế, Bộ Nhu Nhi vẫn còn chưa có phản ứng, những người khác đã thấy không được vui. 

Nhị Vương phi là người đầu tiên đứng ra: "Sao ngươi lại có thể nói như vậy với tứ muội? Tuy nàng ấy dịu ngoan, tính tình rất tốt, nhưng ngươi cũng không nên khi dễ nàng ấy như vậy? Nếu tứ hoàng huynh ngươi biết được sẽ rất tức giận đó" 

"Đúng vậy! Ai chẳng biết tứ hoàng tẩu dịu ngoan thiện lương, lúc trước tứ hoàng huynh cũng vì nhìn trúng điểm này mới kết hôn với tẩu ấy. Ngay cả tứ hoàng huynh cũng chưa nói cái gì, vì sao ngươi phải nói tẩu ấy như vậy?" Lập tức, Lục Vương phi cũng ra tiếng, cực kỳ tức giận đứng lên công khai lên án. 

Theo sau, những người khác cũng đều mở miệng —— 

"Đúng đó, Thất muội, thân thể ngươi đã không khoẻ, tâm tình có lẽ không tốt, chúng ta hiểu. Nhưng ngươi cũng không nên xả trên người tứ hoàng tẩu!!!! Có gì thì đi tìm nha đầu nhà mình, đây dù sao cũng là chị dâu của ngươi đó! " 

"Đương nhiên! Thất muội, tính tình ngươi cũng thật sự quá xấu rồi, sao ai nói gì cũng tin hết vậy? Tin thì thôi đi, còn đến chỗ này nói với chúng ta? Ngươi không nghĩ xem, biết đâu nàng ấy cố tình phá hư tình cảm chị em chúng ta sao?" 

"Đúng vậy, đúng vậy! Sao lại ngây thơ vậy chứ? Lời nói của người ngoài sao lại tin như thế nhỉ?" 

"Đúng đó, đúng đó" 

... 

Ngươi một lời ta một lời, hiện tại, mọi người lại đều đứng ở bên Bộ Nhu Nhi. 

Mắt thấy mặt Thất Vương phi cũng tái rồi, Bộ Nhu Nhi lại thả thêm cọng rơm lên lưng lạc đà đã quá sức: "Các người đứng nói nữa, ta nghĩ thất muội chắc chắn cũng không nghĩ như thế đâu, dù gì chúng mình cũng là chị em mà." 

"Ngươi câm miệng cho ta? Ai là chị em với ngươi chứ? Loại người như ngươi, ta khinh thường từ lâu lắm rồi, ngồi cùng một chỗ với ngươi ta liền chịu không nổi rồi!" Hung hăng cắt ngang lời của nàng, Thất Vương phi kêu to. 

"Thất muội, sao ngươi lại nói như vậy?" Lập tức, mặt mọi người đều thay đổi. 

"Ta nói như thế đó, không được sao?" Mắt đảo một vòng, Thất Vương phi đứng lên, "Loại người này, ta hoàn toàn không muốn gặp mặt!!!! Mọi người đã không chào đón ta, ta đây nên đi rồi!" Liền xoay người, nghênh ngang mà đi. 

"Thất muội? Chuyện này... Tứ muội, chúng ta..." Đột nhiên, mọi người đều xấu hổ đứng lên, áy náy nhìn Bộ Nhu Nhi. 

Bộ Nhu Nhi lơ đễnh cười cười: "Không có việc gì, thất muội có lẽ không được khỏe. Chúng ta vừa rồi không nên kích thích nàng ấy như vậy. Lần khác, chờ nàngấy bình tĩnh lại, chúng ta sẽ đến thăm nàng ấy." 

"Được." 

Thấy nàng không chỉ không có tức giận, ngược lại trước sau như một hiền hoà như vậy, luôn suy nghĩ cho người khác, mấy vị Vương phi cảm động đến độ muốn khóc. Vội vàng gật đầu, trong lòng âm thầm thề —— một tiểu cô nương tốt như vậy, sau này các nàng nhất định phải bảo hộ thật tốt, tuyệt đối sẽ không khi dễ nàng giống như trước nữa!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.