Trong lòng đang nghĩ, lại nghe một giọng nói trầm thấp lạnh lẽo truyền vào trong tai. Vừa nhấc đầu, liền thấy Hoàng Phủ Nam Ninh không lưu tình chút nào đem cô gái từ bên người mình đẩy ra.
Chậc chậc, quả nhiên là gã heo đất không biết thương hương tiếc ngọc.
Lời này vừa nói ra, khuôn mặt nhỏ nhắn của cô gái lập tức suy sụp, dùng sức dậm chân. "Tứ biểu ca!"
"Ninh nhi!"
Lúc này, Vương Thái Hậu vẫn nhắm mắt dưỡng thần mới giống như sống lại, lập tức ngồi dậy, trầm giọng quát khẽ.
Hoàng Phủ Nam Ninh nhanh chóng xoay người đi qua: "Nhi thần thỉnh an mẫu hậu."
Bộ Nhu Nhi cũng bước lên phía trước nhún người: "Nhi thần thỉnh an mẫu hậu, thỉnh an Hoàng Thượng."
"Ừ." Từ chối cho ý kiến, gật đầu, ánh mắt đảo qua trên thân thể của nàng, ngay cả một giây cũng không dừng lại, Vương Thái Hậu liền lại đem ánh mắt chú mục trên người con mình, "Con sao lại hung dữ với Tuyết Y như vậy?"
"Nàng cuốn lấy làm phiền nhi thần." Khóe miệng nhếch lên, không chút để ý trách cứ của mẫu thân, Hoàng Phủ Nam Ninh nhàn nhạt nói.
"Ô..."
Nghe nói như thế, gương mặt cô gái lập tức trắng bệch, nức nở một tiếng, xoay ngược lại chui đầu vào trong ngực Vương Thái Hậu. "Cô cô, tứ biểu ca chê con phiền! Ô ô ô..."
"Ninh nhi!" Nghe vậy, sắc mặt Vương Thái Hậu cũng trầm hẳn xuống, vội vàng khẽ quát một tiếng, nhanh tay vỗ vỗ lưng cháu gái, thanh âm lập tức nhu hòa kỳ cục, "Tuyết Y ngoan, đừng khóc đừng khóc, tứ biểu ca của con như vậy, con cũng không phải không biết."
"Khụ khụ!"
Từ khi vào cửa đến bây giờ, quay đến quay đi một hồi lâu, hai người cơ hồ hoàn toàn bị bỏ qua, từ đầu tới đuôi đều là vị tiểu biểu muội này biểu diễn, hoàng đế ở một bên mang tội liên đới cũng xem không nổi nữa, vội vàng nhỏ giọng nhắc nhở: "Mẫu hậu, hôm nay là hoàng đệ mang theo Vương phi mưới cưới đến bái kiến ngài."
Vương Thái Hậu ngẩn ra, lập tức ngẩng đầu: "Ai gia biết."
Nên mới lại bố thí nhìn Bộ Nhu Nhi liếc mắt một cái, vẫy vẫy tay: "Ngồi đi!"
"Đa tạ mẫu hậu." Vội vàng hành lễ, Bộ Nhu Nhi nhìn Hoàng Phủ Nam Ninh, mắt thấy hắn kéo qua một cái ghế ngồi xuống, tự mình mới nhanh chóng cùng đi qua, ngồi xuống bên cạnh hắn.
Mà cô gái vẫn còn đang khóc, được Vương Thái Hậu tự tay giúp đỡ nàng ngồi xuống bên người mình, một tay còn cầm chặt tay nàng —— là hướng nàng ám chỉ cái gì sao? Bộ Nhu Nhi mỉm cười, rũ mắt xuống sàn, hai chân khép lại, giống như một đệ tử tốt biết nghe lời.
"Ngươi... Ngươi là do Ninh nhi tự mình chọn, ai gia cũng không phàn nàn gì. Nhưng mà, nếu đã gả vào hoàng gia chúng ta, vậy ngươi nên biết được quy củ hoàng gia của chúng ta, lúc nào cũng cần phải tuân thủ, một khắc không thể quên, có biết hay không?"
"Dạ, nhi thần biết." Vội vàng lại cúi đầu, Bộ Nhu Nhi nhẹ giọng nói lời nhỏ nhẹ.
"Cô cô, con nghe nói nàng chính là thứ nữ của Bộ gia, từ nhỏ liền có đãi ngộ như nô tỳ trong nhà, ngay cả một chữ cũng không biết. Hiện tại, người lại bảo nàng phải biết quy củ, có phải có chút khó xử nàng hay không?" Cô gái bên cạnh lập tức xen mồm nói, trong mắt rõ ràng mang theo ý cười hèn mọn.
Vương Thái Hậu sửng sốt, lập tức gật đầu: "Thật vậy." Dừng một chút, lại tiếp tục nói, "Xem ra, ai gia phải tìm người dạy quy củ cho nàng mới được."
"Mẫu hậu, ngài cùng Minh vương phi cũng chưa nói mấy câu, sao lại biết nàng không hiểu quy củ?" Hoàng đế ở bên cạnh xem nãy giờ, nhịn không được lại lên tiếng.
Vương Thái Hậu lập tức liếc mắt một cái: "Là thứ nữ, cũng xuất thân từ võ tướng thế gia, con có thể trông cậy nàng biết bao nhiêu quy củ?" Nói xong, lại nhìn Bộ Nhu Nhi liếc mắt một cái, "Minh vương phi, chính ngươi nói xem, ngươi có biết quy củ hoàng tộc của chúng ta không?"
Bộ Nhu Nhi nhanh chóng lắc đầu: "Nhi thần không biết."
Muốn khinh bỉ nàng phải không? Được! Cho các ngươi thỏa mãn cảm giác về sự ưu việt!
Xem đi! Trên mặt lập tức nhảy lên một chút cười đắc ý, Vương Thái Hậu liếc mắt nhìn Hoàng đế một cái không nói gì, nhân tiện quay đầu nói: "Người đâu, gọi Tô mỹ nhân đến đây."
Tô mỹ nhân?
Nghe ba chữ này, trong lòng Bộ Nhu Nhi lập tức hung hăng run rẩy!
Nếu nàng nhớ không lầm, sau khi Tiểu Tình vào cung, chính là bị phong làm mỹ nhân!