Tiểu Bảo Bối Của Tổng Tài Lạnh Lùng Ác Ma

Chương 45



Theo sát Hàn Phong và Lục Lục là những tiếng bước chân nặng nề của họ.Càng đi càng cảm thấy kì lạ.Lúc mới đầu vào là những trận nóng kinh khủng.Giờ càng đi càng thấy mát lạnh nhanh chóng.Biến đổi nhanh bất ngờ làm cho thân thể họ có chút phản ứng không kịp.

Rầm!Lục Lục đụng vào một vật thể lạ.Bật điện thoại lên soi sáng, thì ra chỉ là một bức tường.Nhưng điều đó đồng nghĩa với việc đây là ngõ cụt.

Hàn Phong tiếp tục lần mò từng viên gạch ngang bên tường.Nhưng tìm mãi, tới khi hắn cảm thấy mình sắp lạc đường thì mới quay trở về chỗ cũ.

"Chít chít.".Gì chứ, dưới này mà cũng có chuột sao.(Quần chúng chuột:Bọn ta xuất hiện ở khắp mọi nơi, bọn ta sẽ chiếm thế giới, muahaha.Hàn Như:...Xin hiểu những lời trên là những từ "chít chít" vô nghĩa, cảm ơn...)

Theo phản xạ, Hàn Phong ngước lên trên trần.Theo ánh sáng yếu ớt của điện thoại, hắn phát hiện ra có một viên gạch giống như đang chuẩn bị rơi xuống vậy.

Lục Lục thấy Hàn Phong làm thế thì cũng làm theo.Đang lúc quan sát thì thấy Lục Lục giơ tay định ấn, Hàn Phong cau mày nói:

-Dừng.

Lục Lục giật mình.Nhưng một lúc sau, anh đã hiểu ra.Lập tức soi ánh sáng ra những vùng xa hơn thì thấy có rất nhiều viên gạch nhô ra.Nhưng có duy nhất một viên gạch thụt vào trong.

Lục Lục vì nóng lòng muốn tìm Hàn Đông để còn kiếm Nhược Giai nên đã nhanh chóng nhấn vào đó.Hàn Phong đang lúc suy nghĩ cẩn thận thì thấy Lục Lục nhấn vào một viên gạch.

-Chết tiệt!

-Sao, cửa mở rồi mà.

Đúng là cửa đã mở nhưng đằng sau cánh cửa ấy là một viên đá to đùng hình cầu đang lăn về phía họ.Lục Lục thầm kêu than.

Tình cảnh giờ nhìn thật...không thể nghĩ tới.Đường đường là bang chủ Dead mà phải chạy thục mạng về phía trước thế này này.Lục Lục ở phía sau cũng chả kém.Đường đường là thiếu gia tập đoàn Đông Phương, vậy mà lại phải lâm vào tình cảnh này.Mặt mũi của họ về sau biết giấu vào đâu đây.(Hàn Như:Thật đúng là rảnh hơi, không tìm cách thoát mà còn nghĩ đến thể diện ư?)

-Phía này.

Hàn Phong lôi lục Lục vào một ngõ nhỏ.(Hàn Như:*Nghĩ đến hình ảnh nào đó*:Oa, ta rất trong sáng nha*sau mặt lại"máu em còn nhiều lắm hai anh ơi!!!"*).Viên đá lao qua nhanh một cách bất ngờ.

Tim đang treo lơ lửng cũng dần hạ xuống.Họ thầm thở phào.Lục Lục còn chưa nói cảm ơn thì họ lại bị đẩy vào một tình cảnh khác.

Bức tường bỗng nhiên quay 360 độ làm họ chưa kịp trở tay đã bị đẩy vào một căn phòng khác.Căn phòng mang lại cảm giác như rộng lớn vô hạn, thực chất chỉ là một căn phòng thôi.

Cả căn phòng là mê cung, một mê cung xanh.Nhìn những bức tường cành cây phủ đầy lá xanh, Lục Lục không khỏi liên tưởng tới phim Harry Potter.Phát hiện ra một bản đồ ở phía sau mình, Lục Lục bèn gỡ nó ra rồi đi theo chỉ dẫn.

Hàn Phong thì cẩn trọng hơn, tỉ mỉ ghi lại đường đi của mình, không thể tin vào bản đồ kia được.

Lục Lục đi mãi đi mãi, đến lúc mỏi chân thì mới cảm thấy bản đồ này có gì đó sai sai.Tất cả mọi đường đều dẫn tới ngõ cụt.

Tức giận ném phăng tấm bản đồ xuống.Lục Lục bỗng phát hiện ra những chỉ dẫn nho nhỏ.Dưới chân anh là một dãy số.

-22122005.

Gì chứ, anh thầm ghi nhớ dãy số này rồi ngẩng đầu lên quan sát mọi thứ.Phía xa xa có một ngõ nhỏ, anh tiến tới đó, phát hiện ra có một chữ số nhỏ được khắc trên chiếc lá rất nhỏ.Có lẽ phải rất tinh mắt mới phát hiện ra được.

-2.

Vậy xem ra đi đúng đường rồi.Anh lại đi tiếp đi tiếp.Cho tới khi phát hiện ra số 5 thì lại nhìn thấy một ngõ cụt.

Trần mặc hồi lâu, anh bỗng phát hiện ra một cánh cửa.Mừng rỡ chạy tới đó, nhưng anh lại mất hứng vì cánh cửa đó, là giả.Lục Lục đâu biết được, phía sau cánh cửa đó là Hàn Phong.(Hàn Như:Có mùi đam mỹ đâu đó quanh đây)

Aiz, Lục Lục phải bái phục ông bà nào đã thiết kế ra cái mê cung này, thật là biến thái hết mức.Bỗng, Lục Lục cảm thấy dưới chân mình khác khác.

Bước ra một chỗ tương đối ổn định, Lục Lục quan sát chỗ mình vừa đứng.Dưới thảm cỏ xanh ngắt giống như có gì đó trồi lên.Tò mò, Lục Lục dùng dao giấu ở dưới đế giày cắt chỗ đó.

Một cánh cửa cũ kỹ hiện ra.Nhưng, nó đã bị khóa.Chán nản đánh dấu nơi này, Lục Lục đi tìm chìa khóa.

Hàn Phong đi tiếp với chiếc chìa khóa mình vừa tìm được.Nhờ năng lực quan sát tốt, hắn phát hiện ra một chiếc chìa khóa cũ kỹ được giấu trong bức tường xanh.Bỗng, có tiếng cơ quan vừa mở...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.