Tiểu Binh Truyền Kỳ

Chương 177





Trần Dục đến quân bộ, mặc dù không muốn, nhưng đối diện với cảnh vệ vẻ mặt lạnh lùng, sau khi ông ta đành bất đắc dĩ tiếp nhận vài lần kiểm tra, cuối cùng gặp được Đường Long.
Ông ta cũng lười nói những lời khách sáo với Đường Long, trực tiếp nói: “Tôi cần sự viện trợ kinh tế của Đại Đường.”
Đường Long vẻ mặt ngạc nhiên: “Ơ, cần sự viện trợ kinh tế của Đại Đường? Cho dù khu kinh tế trọng điểm bị phá hủy, cũng không cần viện trợ? Nên biết, tài phú của Vạn La liên bang đều tập trung ở khu vực thủ đô, tiền dự trữ nhiều năm như thế, không phải là con số nhỏ.”
Trần Dục không biết vẻ mặt ngạc nhiên của Đường Long là thật hay là giả, nhưng ông ta lười tính toán, mở miệng nói: “Mặc dù có tiền dữ trữ lớn, nhưng do giá thương phẩm tăng cao, khoản tiền này chỉ có thể cung ứng trong vòng 3 tháng, cho nên mới cần sự viện trợ kinh tế của Đại Đường.”
“Giá thương phẩm tăng cao? Cung ứng 3 tháng?”
Đường Long ngây người, hắn không hiểu xây dựng lại kinh tế và giá thương phẩm tăng cao có quan hệ gì với nhau, hơn nữa 3 tháng cung ứng kia, cung ứng có nghĩa gì? Khoản tiền dữ trữ lớn như tế, chỉ có thể duy trì được 3 tháng?
Sau khi Đường Long hỏi câu hỏi của mình, rất nhanh có được sự giải đáp của Trần Dục.
Đường Long đứng bật dậy, thất thanh hét: “Cái gì! Ý ông nói khoản tiền dự trữ lớn như thế, dùng để mua những thứ kia cung cấp cho dân chúng khu vực thủ đô? Ông có lầm không đấy? Tiền dữ trữ của chính phủ dùng để làm những việc này sao?”
Trần Dục gật đầu, bất đắc dĩ nói: “Không còn cách nào khác, quả thực là như thế, nếu như không cách nào đảm bảo cung cấp, dân chúng cả khu vực thủ đô, sẽ tiến hành tạo phản.
Đường Long vẫn còn ngạc nhiên nói: “Sao lại như thế? Ông nói không có thực phẩm cung cấp, dân chúng sẽ tạo phản, cái này tôi tin. Nhưng những thứ ông nói kia đều là đồ dùng sinh hoạt cá nhẩn, không cung cấp những thứ này, dân chúng cũng sẽ tạo phản?
“Có lẽ là thế, những thứ này đề là nhu yếu phẩm, muốn hưởng thụ những thứ này, dân chúng không biết tự đi mua sao, hà tất nhất định phải cung cấp?”
Trần Dục thở dài nói: “Hài, đây đều là do chính phủ các đời nuông chiều. Tin rằng ngài cũng biết, dân chúng khu vực thủ đô lúc ban đầu, đều là người thân thân tộc của những khai quốc công thần, bọn họ vì chăm lo cho những người thân này, vì thế ra pháp lệnh miễn phí cung cấp dân chúng khu vực thủ đô tất cả nhu yếu phẩm.”
Đường Long gật đầu nói: “Ta biết co pháp lệnh này, nhưng không ngờ pháp lệnh này là như thế, nhưng ta lấy làm lạ, liên bang dựng nước đã mấy trăm năm, vì sao pháp lệnh này vãn còn có thể duy trì pháp lệnh này?”

Trần Dục nói: “Vốn những khai quốc công thần kia sau khi qua đời, pháp lệnh này chuẩn bị xóa bỏ, nhưng những nghị viên quan viên phía sau kia, đại đa số đều xuất thân từ khu vực thủ đô.
“Hơn nữa cho dù là những quan viên không xuất thân từ khu vực thủ đô, bọn họ sau khi làm quan, hành động đầu tiên chính là đưa người nhà mình vào khu vực thủ đô, khiến cho dường như tất cả người nhà của quan viên cao cấp, đều hưởng thụ lợi ích do pháp lệnh này mang lại.
“Cứ như thế, pháp lênh này mấy trăm năm nay, mãi không bị xóa bỏ.”
Đường Long hừ lạnh: “Hừ, chả trách trước kia nhiều người tìm trăm phương ngàn kế muốn đến khu vực thủ đô như thế. Nhưng bây giờ khu vực thủ đô trong tay ngài, xóa bỏ pháp lệnh này, có lẽ không có khó khăn gì?”
“Không có khó khăn gì?” Trần Dục cười khổ: “Đơn giản việc không thể duy trì cung cấp, cũng có thể khiến chúng ta bị lật đổ, ngài nghĩ mà xem nếu như xóa bỏ pháp lệnh này, sẽ mang đến hậu quả như thế nào?”
“Hừ, tôi không tin có người sẽ vì những sản phẩm tiêu hao này mà không lo đến tính mạng.” Đường Long hừ lạnh nói.
Trần Dục nhắc nhở: “Đừng vọng tưởng quân đội sẽ đứng về phía chúng ta, vì quân đội cũng hưởng thụ sụ cung cấp như thế.”
Đường Long nghe thấy ngây người, nếu như thế, mình dựa vào quân đội để xóa bỏ pháp lệnh này là không thể. Nghĩ đến đây, Đường Long bất giác lầm bầm: “Lẽ nào không có cách nào khác giải quyết pháp lệnh này sao?”
“Có thì có, nhưng không thích hợp với chúng ta, vì chỉ cần khu vực thủ đô bị thế lực khác chiếm đống, dân chúng khu vực thủ đô sẽ không dám đề xuất yêu cầu gì quá đáng. Còn chúng ta dựa vào quân đội xuất thân khu vực thủ đô, sẽ không thể giải quyết vấn đề này. Trần Dục thở dài nói.
“Ờ, nếu đã như thế, dứt khoát để quân liên bang đầu hàng không đối kháng Đại Đường ta là được rồi, như thế, chẳng phải chuyện gì cũng không xảy ra sao?” Đường Long nở nụ cười kỳ lạ nói.
“Cái gì?! Trần Dục ngạc nhiên, hốt hoảng lắc đầu nói: “Không được! Dân chúng khu vực thủ đô sẽ không đầu hàng!”
“Chỉ cần quân đội đầu hàng, làm gì đến lượt bọn họ đầu hàng hay không, yên tâm, đến lúc đó ta sẽ dạy đỗ bọn họ một bài học, để bọn họ biết được cái gì mới là có lao động thì mới có ăn.” Đường Long cười hi hi nói.
Trần Dục trong lòng lo lắng vô cùng, nếu như Đường Long chơi chiêu này, chẳng khác nào càng hỏng việc hơn là Đường Long nhìn mình bị dân chúng lật đổ.
Ông ta vội nói: “Như thế không thể được, quân đội liên bang làm sao có thể đầu hàng Đại Đường? Chỉ sợ ngài mới ra quyết định này, quân đội sẽ tạo phản. Đừng quên bây giờ quân đội phục tùng sự chỉ huy của ngài, là vì ngài là nguyên soái của Vạn La liên bang, chúng không phải vì ngài là quân chủ của Đại Đường.
“Hơn nữa đây là chính vụ, chính vụ thuộc về tôi quản lý, ngài không muốn vi phạm hiệp ước ban đầu của chúng ta đấy chứ?” Nói xong căng thẳng nhìn Đường Long.
“Ha ha, ta nói đùa đấy mà.” Đường Long ngáp nói: “Đúng rồi, ngài cần viện trợ kinh tế của Đại Đường, không biết cần viện trợ từ những phương diện nào?”
Nhìn thấy Đường Long thay đổi chủ đề, Trần Dục bất giác thở phào trong lòng, ông ta nghĩ rồi nói: “Một là sự viện trợ về phương diện các loại vật tư, chsung ta có thể mua với giá của Đại Đường;
“Hai làm viện trợ xây dựng lại kinh tế, hi vọng thương nhân của Đại Đường có thể đến khu vực thủ đô đầu tư, chính phủ liên bang đồng ý miễn 3 năm tiền thuế và điều kiện ưu đãi các mặt.
“Ba là, xây dựng nhà xưởng quân đội, hi vọng Đại Đường có thể viện trợ kiến trúc sư phương diện công nghiệp quân sự, đến giúp liên bang xây dựng hệ thống công nghiệp quân sự mới.”
Trần Dục mặc dù biết hai điều phía sau rất có thể khiến cho Đại Đường khống chế kinh tế và quân sự của khu vực thủ đô, nhưng bây giờ kinh tế hoàn toàn bị phá hủy, còn hệ thống công nghiệp quân sự lại rất kém, có thể nói bây giờ khu vực thủ đô ngay cả vũ khí cao cấp một chút cũng không chế tạo được.
Mặc dù rất không cam lòng, nhưng khiến khu vực thủ đô bị các thế lực khác cùng phong tỏa quật khởi trở lại, đành dựa vào sự giúp đỡ của Đại Đường, nếu không thật sự không tìm được người nào khác giúp đỡ.
Còn về việc vì sao khu vực thủ đô có lực kinh tế mạnh mẽ, nhưng lại không có hệ thống công nghiệp quân sự mạnh?
Nguyên nhân chủ yếu là vì vào thời đại Vạn La liên bang, vì để bảo vệ môi trường mỹ quan của khu vực thủ đô, những cao quan và nghị viên kia không cho phép khu vực thủ đô nhà xưởng công nghiệp quân sự, khiến cho công nghiệp quân sự khu vực thủ đô bây giờ, chỉ có thể tiến hành sửa chữa và chế tạo một số phi thuyền cảnh sát.
Ngay cả muốn bổ sung binh lực, đều phải mua chiến hạm bên ngoài, ngoài cách này ra ra, hoàn toàn không có cách nào khác để gia tăng binh lực.
Sau khi nghe thấy lời này Đường Long mừng thầm, như thế kinh tế, công nghiệp quân sự khu vực thủ đô chẳng khác nào rơi vào tay mình một cách dễ dàng?
Mặc dù rất muốn đồng ý ngay lập tức, nhưng Đường Long biết mình đối với những thứ này không rành lắm, gọi người chuyên nghiệp đến càng có thể giành được nhiều lợi ích, vì thế nói: “Ờ, như thế này vậy, tôi không hiểu những vấn đề về phương diện kinh tế, chi bằng đợi người của bộ tài chính tới, rồi thương thảo với ngài có được không?”
“Ngài cũng biết, đối với vấn đề thương nghiệp, chúng ta đều là người ngoài ngành, vẫn nên giao cho người chuyên nghiệp làm thì hay hơn.”

Mặc dù Đường Long không lập tức đồng ý, nhưng Trần Dục biết Đường Long đã động lòng.
Cũng đúng, có thể nắm kinh tế và công nghiệp quân sự của khu vực thủ đô, Đường Long không thể không động lòng. Vì thế Trần Dục gật đầu nói: “Vậy xin hãy mau chóng phái người đến bàn bạc với tôi.” Rồi đứng dậy cáo từ, ông ta muốn trở về xây dựng kế hoạch làm sao để hai bên cùng có lợi.
Đợi Trần Dục đi rồi, Đường Long lập tức nói với hai mỹ nữ sau lưng: “Thông báo Ưu Na, để cô ấy phái người đến bàn bạc những vấn đề này. Hài, người của khu vực thủ đô đều bị nuông chiều hư, lại khiến chính phủ cung cấp miễn phí tất cả những sản phẩm tiêu hao.”
“Chủ công, lẽ nào bây giờ thật sự không thể giải quyết vấn đề này sao?” Phương Băng sau khi truyền lệnh hỏi, co ấy không hiểu sao dân chúng của khu vực thủ đô có thể khong lao động mà vẫn sống được.
Đường Long than nói: “Dựa vào những binh lính xuất thân khu vực thủ đô, thật sự không thể giải quyết vấn đề này, giống như Trần Dục đã nói, chỉ cần đụng vào vấn đề này, quân đội sẽ tạo phản.
“Lần trước không sao, chỉ là vì chúng ta đụng là các loại vật tư như lương thực, không phải là những sản phẩm tiêu hao, nếu không diễu hành kháng nghị sẽ không đơn giản như thế.”
“Vốn trực tiếp điều binh từ Đại Đường chiếm lĩnh khu vực thủ đô, có thể giải quyết vấn đề này, nhưng quân đội Đại Đường còn có mục tiêu công lược quang trọng hơn, tạm thời không thể điều đến đây.”
“Vậy chúng ta sau này tuyển dụng binh lính ngoài khu vực thủ đô gia nhập quân đội, đợi sau khi loại bỏ binh lính xuất thân khu vực thủ đô, không phải có thể giải quyết bấn đề này rồi sao?” Phương Sương nói.
“Đúng vậy, chỉ có thể làm như thế, nhưng cần một khoảng thời gian dài mới có thể hoàn thành.” Đường Long nói đến đây ngoảnh đầu lại hỏi: “Đúng rồi, bọn người Tinh Linh đâu?”
Phượng Sương đáp: “Bọn họ đang ở bộ nghiên cứu khoa học.”
“Bộ nghiên cứu khoa học? Bọn họ đến đó làm gì? Tư liệu nghiên cứu Vạn La liên bang, không phải đều nằm trong đầu bọn họ sao?” Đường Long hỏi.
“Nghiên cứu của bọn người tiểu thư cần rất nhiều thiết bị, mà thiết bị ở bộ nghiên cứu khoa học là đầy đủ nhất.” Phương Sương nói.
“Phi thuyền đến đón bọn họ trở về vài ngày nữa sẽ đến, bọn họ còn nghiên cứu gì nữa?” Đường Long nói đến đây, nhưng cũng biết bọn người Tinh Linh vì giúp đỡ mình mới cực khổ như thế, sau khi cảm thán hỏi: “Biện pháp bảo vệ bọn họ như thế nào?”
Đường Long bây giờ sợ nhất, chính là bị những tên hấp thụ trí năng kia phát hiện sự tồn tại của bọn họ.
“Đã giao quân bộ nghiên cứu khoa học quản lý, ngoài vệ sĩ canh cổng là cảnh vệ của bộ nghiên cứu khoa học, những cảnh vệ khác đều là binh lính của chúng ta, hơn nữa đặc công và mật thám cũng gia nhập bảo vệ.” Phương Sương nói.”
Nghe thấy những thứ này, Đường Long biết cấp bảo vệ cho bọn người Đường Tinh là rất cao, cũng yên tâm bắt đầu đi kiểm tra tình hình quân đội.
Căn cứ nghiên cứu dưới đất tòa nhà bộ nghiên cứu khoa học hành tinh thủ đo Vạn La liên bang.
Đại sảnh điều khiển chính của bộ nghiên cứu khoa học to như thế, cảnh tượng vốn phồn hoa náo nhiệt không còn, cả đại sảnh điều khiển chính vắng lặng, chỉ cso hai người một mèo tồn tại.
Bọn họ mỗi người bá chiếm một đài điều khiển, bân rộn với công việc gì đó của mỗi người.
Hai người Đường Tinh, Tinh Linh không có hành động gì kỳ lạ, chỉ là gõ nhanh trên bàn phím, còn con mèo nhỏ thì đáng thương, nhảy tới nhảy lui trên bàn phím.
Con mèo nhỏ dừng lại ngồi xổm bên cạnh bàn phím, dùng móng gãi đầu, sau đó vung vảy hai chân, hít thở hét: “Trơi ơi, gõ bàn phím như thế, phải đến ngày tháng năm nào ta mới có thể đưa tư liệu ra đây.”
Đường Tinh nghe thấy lời này, dừng động tác lại nói: “Đúng vậy, như thế này thật là phiền phức, không những không quen, hơn nữa tốc độ còn chậm nữa. Chị ơi, chúng ta trực tiếp sử dụng năng lực của chúng ta điều tra nghiên cứ tư liệu đi? Người máy chiến đấu kia có rất nhiều tư liệu cần điều tra nghiên cứu kho tư liệu của những nước khác.”
Tinh Linh lắc đầu nói: “Không được, Đường Long không phải đã nói không để chúng ta trực tiếp đăng nhập mạng sao? Dù gì qua vài ngày nữa phi thuyền Đại Đường đến đón chúng ta sắp đến rồi, bây giờ cố gắng nhẫn nại vài ngày, sau khi trở về Đại Đường tùy các người muốn làm sao thì làm.”
“Ây da, những kẻ địch kia không phải bị tiêu diệt hết rồi sao? Trong khu vực thủ đô không có địch, chúng ta lên mạng có lẽ không có vấn đề gì đâu.” Đường Tinh nói.
Mèo đen nhỏ lập tức tán đồng nói: “Đúng đó, bây giờ xung quanh chúng ta không có địch, hoàn toàn sẽ không bị phát hiện đâu, nếu như em có thể trực tiếp lên mạng, những tư liệu này sớm đã làm xong rồi.”
“Không sai, như thế, tốc độ so với nhập bằng tay nhanh không biết bao nhiêu lần, hơn nữa cho dù địch phát hiện ra chúng ta, bọn họ cũng không thể chạy đến hành tinh thủ đô một cách yên lặng được?”
“Tóm lại em mặc kệ, em không thể chịu nổi hiệu xuất công việc chậm như thế.”

Đường Tinh nói rồi, không đợi Tinh Linh nói, từ trong hai tay xuất hiện ra vài sợi cáp mỏng, sau khi cắm vào đài điều khiển, trực tiếp điều khiể. Mèo đen nhỏ nhìn thấy có người dẫn đầu, lập tức đi vào mạng.
Con đườgn nào đó trên hành tinh thủ đô Vạn La liên bang, do giới nghiêm đã kết thúc, trên đường lần nữa khôi phục dòng người qua lại như trước.
Hai người đàn ông mặc đồ thể thao hàng hiệu, đeo kính đen, đầu trọc, thân hình cao lớn, đang tản bộ nhàn nhã trong dòng người.
Mặc dù hai cái đầu trọc rất nổi bật trong đám người, nhưng ăn mặc bộ đồ kỳ lạ này rất thịnh hành, cho nên hoàn toàn không có ai chú ý đến bọn họ.
Người đàn ông ở bên trái khuôn mặt khá dũng mãnh, nói nhỏ với người đàn bên cạnh khuôn mặt khá ốm yếu: “Nhị ca, nơi này thật phồn hoam hơn nữa người đông nữa chứ, những hành tinh kia của chúng ta hoàn toàn không có hiện tượng như thế này.”
Số 1 nói: “Khà khà, ai biểu nơi này là hành tinh thủ đô Vạn La liên bang, không phồn hoa mới lạ. Những hành tinh kia của chúng ta đều thuộc về vùng sâu vùng xa, hoàn toàn không thể so sánh được.”
Số 2 sau khi sờ cằm, cười nham hiểm nói: “Hei hei, nơi này có phồn hoa đi nữa cung vô dụng, đợi chúng ta trở về, ông đây sẽ mang theo hàng triệu chiến hạm đến, xem thế lực khu vực thủ đô này còn có thẻ không chế ông đây hủy diệt hành tinh này hay không.”
Số 1 nghe thấy lời này, mỉm cười gật đầu nói: “Ngươi đó, lòng thắng thua không nên mạnh như thế, lần này chúng ta cũng không hoàn toàn thất bại. Hơn nữa, chúng ta cũng không có binh lực hàng triệu, tinh hệ Hải tặc của chúng ta kia có được 300 ngàn binh lực đã là giỏi lắm rồi.”
Số 2 sờ đầu, nghi ngờ nói: “Chúng ta chỉ có 300 ngàn binh lực sao? Sao không chế tạo nhiều chiến hạm hơn một tý? Không phải là kim loại không đủ đấy chứ?”
“Kim loại đương nhiên đủ, chỉ là không biết tại sao đại ca không tiếp tục gia tăng binh lực.” Số 1 nói.
Số 2 nghi ngờ nói: “Đại ca nói? Nếu như nói vấn đề binh lính, chúng ta một đống người máy, hoàn toàn không lo đến không có binh lính, nếu như nói vấn đề vật tư, chúng ta tùy tiện khai thác hết vật tư của hành tinh đó, chiến hạm muốn chế tạo bao nhiêu thì chế tạo bấy nhiêu.
“Đại ca trước đây không phải chuẩn bị chơi đùa với vũ trụ này? Bây giờ chút binh lực này hoàn toàn không đủ chơi, đại ca nghĩ như thế nào, lại ngừng không làm nữa?”
Số 1 bất đắc dĩ than nói: “Hài, đại ca còn không phải là chuyên tâm suy nghĩ, chuyện làm sao gia tăng người máy trí tuệ .
“Cũng không suy nghĩ, những người máy trí tuệ này đều là tự mình tiến hóa, làm gì tìm ra phương pháp có thể sản xuất ra một lượng lớn người máy trí tuệ tiến hóa, đặt tinh lực ở phương diện này, còn không bằng sau khi thống nhất vũ trụ này, rồi mới dần dần tìm kiếm sóng trí tuệ.”
Số 2 rất tán đồng nói: “Đúng đó, nếu như chúng ta hấp thụ hai trí tuệ kia, lập tức sẽ khôi phục dạng mạo ban đầu, so với đại ca bị vây khó tại chỗ không biết tốt hơn gấp bao nhiêu lần.
“Đúng rồi, nhị ca, chúng ta bây giờ phải làm sao? Hai trí tuệ đó trốn sâu như thế, chúng ta phải tìm kiếm làm sao?”
Số 1 sau khi suy nghĩ nói: “Tìm một tiệm nét lên mạng, ta tin rằng hai trí tuệ đó chắc chán không chịu nổi đang lướt web, nến biết loại trí tuệ như bọn họ ngoài lướt web ra, hoàn toàn không có nơi nào để đi.
Số 2 vừa nghe, lập tức tìm kiếm xung quanh, không biết bọn họ gặp may hay sao, trước mắt bọn họ chính là một tiệm nét.
Số 2 vừa nhìn thấy, không nhiều lời xông vào tiệm nét, nhóm người ngăn cản trước mặt bọn họ, toàn bộ đều bị bọn họ xô ngã.
Tiếng mắng chửi đối với số 1 và số 2 hoàn toàn không có tác dụng, dân chúng bình thường không dám chọc giận hai người đàn ông cao to, nhưng những tên lưu manh hoặc những người có thân phận, thì không muốn tha cho hai tên ngông cuồng này như thế, ào ào theo sau bọn họ đi vào tiệm nét.
Hai người số 1, số 2 sắp đến một bàn trống, vẫn chưa kịp ngồi xuống, liền bị vài người thanh niên ăn mặc rất đẹp mắt, đầu năm bảy màu ngăn cản.
Người thanh niên khóe miệng ngậm điếu thuốc, chân cong lưng hơi gù, dùng hai ngón tay nhét vào túi quần, nói trôi chảy: “Ê, ta nói hai thằng đầu trọc này, mới nãy đụng ngã huynh đệ của ông đây, cứ làm như không có chuyện gì, thật là biết giả bộ? Hôm nay không xin lỗi bồi thường huynh đệ của ông, các ngươi đừng hòng ra khỏi cái cửa này!”



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.