Tiểu Binh Truyền Kỳ

Chương 189: Liên Minh Ngũ Đại





“Cái gì?!” Đường Long ngạc nhiên hỏi: ‘Đế quốc Hổ Kình không phải mới thành lập được vài ngày thôi sao? Sao nhanh như thế đã thôn tính một tinh hệ rồi?”
Mật thám vội gật đầu nói: “Vâng thưa chủ công, Đế quốc Hổ Kình đã điều động 200 ngàn binh lực, tấn công tinh hệ Khiết Mục, quân đội của tinh hệ Khiết Mục, hoàn toàn không thể làm gì để chống đỡ, đã bị đánh tan tác.
“Mặc dù tinh hệ Khiết Mục dưới tình hình mất đi chiến hạm không gian, vẫn dũng cảm chống cự, nhưng Đế quốc Hổ Kình trực tiếp đưa vào lượng lớn binh sĩ đạt 3‰ tổng dân số tinh hệ Khiết Mục, tiến hành cuộc chiến mặt đất, tinh hệ Khiết Mục có được nhân hòa, địa lợi, thất bại là không thể tránh khỏi.
“3‰? 300 triệu! Cái này còn đánh làm gì, 300 triệu này toàn bộ đều là người máy! Hắn từ đâu mà kiếm ra nhiều như thế …”
Đường Long há hốc mồm ngạc nhiên, nhưng hắn rất nhanh tỉnh lại lắc đầu: “Hài, cái tên đó nhiều binh sĩ hơn cũng có thể kiếm ra, chỉ cần thiết bị sản xuất và nguyên liệu đẩy đủ là được.”
Mật thám nghe thấy lời này, cả người khẽ run, hắn từ trong lời nói này của Đường Long, tự ình là đúng hiểu được, Đường Long ngoài đặc công và mật thám, còn có một cơ cấu tình báo khác, nếu không đặc công và mật thám còn chưa tra ra được tình báo của Đế quốc Hổ Kình, cũng không ý thức được binh sĩ của Đế quốc Hổ Kình là người máy, chủ công của mình sao lại biết được tin này?
Đường Long than nói: “Hài, vốn dĩ còn muốn để các người đi điều tra tình hình binh lực của Đế quốc Hổ Kình, bây giờ xem ra, nhiệm vụ này không thể nào hoàn thành được, vì binh lực của Đại đế Thiên Hổ đó đang không ngừng tăng lên.”
“Nếu đã như thế, các ngươi hãy toàn lực điều tra căn cứ sản xuất của Đế quốc Hổ Kình, và căn cứ dữ trữ vật tư, sau khi điều tra ra được không cần vội vã phá hoại, trước tiên báo lên để thống kê.
“Còn nữa, truyền tin đến cho những thế lực khác ở Vạn La liên bang, để bọn họ ý thức được Đế quốc Hổ Kình là kẻ địch lớn nhất của bọn họ, không phải bọn họ có thể đơn độc chống lại được, để bọn họ nhanh chóng thành lập liên minh đối kháng với Đế quốc Hổ Kình!”
“Vâng, thuộc hạ tuân lệnh!” Mật thám lập tức lui xuống.
Nhìn màn hình đã bật lên, cảnh cuộc chiến đấu lần thứ nhất chiến dịch lần này, Đường Long đã cảm thấy không có mùi vị gì.
Hắn nhìn về phía xa lầm bầm nói: “Cho dù ngươi có thể chế tạo chiến hạm và binh lính mà không cần dùng tiền, nhưng ngươi vẫn cần căn cứ sản xuất và các loại vật tư, ta chỉ cần trong cùng một thời gian, phá hoại tất cả căn cứ sản xuất và căn cứ dự trữ vật liệu của ngươi, ta không tin ngươi còn có thể gia tăng binh lính không hạn chế. Đến lúc đó thì xem ai lợi hại hơn!”
Đường Long đối với kẻ địch lớn nhất này là rất cảnh giác, hắn bây giờ, chỉ nghĩ đến tạm thời mượn thế lực khác của Vạn La liên bang, để kéo dài thời gian hành động mở rộng không kiêng kỵ của Đế quốc Hổ Kình.
Tổng thống nước Bắc A đắc ý ngồi trên chiếc ghế tổng thống ở phủ tổng thống, thoải mái uống cà phê, rút điều xì gà, trước mặt ông ta là màn hình cực lớn, hình ảnh trên màn hình, là hình ảnh trực tiếp hiện trường bồ đội tiền tuyến phát về.
Nhìn thấy trên màn hình chiến hạm của mình xếp hàng ngay ngắn, uy vũ bất phàm, tổng thống Bắc A hài lòng gật đầu với những quan viên ở bên cạnh mình, nở nụ cười khen ngợi, bộ trưởng bộ quốc phòng cũng cẩn thận gật đầu lại.
Một sĩ quan bộ tham mưu bước ra, bắt đầu giải thích so sánh quân lực hai phe địch ta với những quan cao này: “Thưa các vị, lính radar quân ta đã điều tra được bồ đội Đại Đường xâm nhập là 30 chiến hạm X, còn bồ đội quân ta tiến hành đối kháng, là 70 ngàn chiến hạm cao cấp, trong đó 50 ngàn chiếc là của nước chúng ta, còn lại là quân chi viện mỗi nước 10 ngàn chiến hạm của hai nước liên minh.
“Mặc dù chiến hạm X có tính năng cao hơn chiến hạm cao cấp, nhưng binh lực của quân ta chiếm ưu thế gấp hai lần, hơn nữa ở biên giới còn có mấy ngàn thành lũy chúng ta nhiều năm không ngừng gia tăng xây dựng, có thể nói trận địa của chúng ta tuyệt đối kiên cố.”
Sĩ quan này vẫn còn muốn tiếp tục giảng giải, nhưng những chùm laser chiến hạm bắn ra trên màn hình, khiến ông ta im bặt, chiến tranh đã bắt đầu, hơn nữa những viên quan kia cũng lập tức tập trung chú ý vào màn hình.
Chỉ nhìn thấy chiến hạm phe ta trên màn hình, đang bắn về phía chiến hạm Địa Đường ở phía xa, đợt bắn này, người sáng mắt cũng có thể nhìn ra đây là bắn thị uy, đồng thời cũng có thể khẳng định, kèm theo đợt pháo này là một bức thư cảnh cáo.

Đối với điểm này, những viên quan này đều không có ý kiến gì, dù gì đây là thông lệ trước khi giao chiến, được gọi là cảnh cáo lần cuối cùng.
Nhưng, nếu như là những sĩ quan bị ám sát kia chỉ huy, đợt tấn công thứ nhất sẽ là toàn lực tấn công, chứ không phải là cảnh cáo cuối cùng gì đó, bọn họ không cho rằng hiến hạm Đại Đường chạy đến đây để chơi.
Theo thông lệ, đối phương sẽ bắn trả mang tính thị uy, đồng thời phát ra thông tin khai chiến hoặc rút lui.
Nhưng phản ứng của Đại Đường, khiến cho quan viên nước Bắc A toàn bộ đều lớn tiếng mắng: “Có hiểu quy tắc không vậy? Lại bắn tất cả hỏa pháo cùng lúc! Thật là bọn nhà quê!”
Vốn dĩ Đại Đường sau khi chiến hạm nước Bắc A bắn, lập tất cả cùng tức bắn, trực tiếp hình vuông binh lực nước Bắc A hiển thị trên màn hình bắn khuyết mất một góc.
Lúc tiếng mắng chửi của những viên quan này vừa mới rơi xuống, đợt bắn đầu tiên của chiến hạm Đại Đường cũng vừa xong, nơi chiến hạm Đại Đường đang đậu, đột nhiên bắn ra hàng ngàn hàng vạn chùm laser, ánh sáng laser này dường như che lấp cả màn hình, quét sạch chiến hạm nước Bắc A.
Người nước Bắc A nhìn thấy cảnh này toàn bộ đều há hốc mồm kinh ngạc, tổng thống nước Bắc A ngay cả điếu xì gà rớt xuống cũng không biết.
Bọn họ đều không biết, đây là công lao do hàng chục triệu vệ tinh vũ trang sơn lớp sơn tàng hình kia lập nên.
“Chiến hạm của ta ah!” Tổng thống nước Bắc A có phản ứng lại, nhảy cẫng lên tóm lấy bộ trưởng bộ tình báo hét lên: “Bộ tình báo của ngươi làm cái gì ăn vậy! Binh lực 30 ngàn? 30 ngàn binh lực có thể có được vũ lực mạnh mẽ như thế sao? Đó là hàng chục triệu chùm laser chỉ có pháo cứ điểm mới có thể bắn ra!”
Bộ trưởng bộ tình báo sắc mặt trắng nhắt, tình báo ông ta nhận được, Đại Đường chỉ điều động 30 ngàn chiến hạm, còn về việc bây giờ tại sao lại có nhiều hơn như thế, ông ta hoàn toàn không biết rõ.
Nhưng ông ta rất rõ mình lần này xui xẻo rồi, vì đợt tấn công vừa rồi kia của kẻ địch, đủ tiêu diệt gần hết chiến hạm của nước Bắc A, mình chắc chắn sẽ trở thành con dê gánh tội.
Ông ta không chịu cứ như thế bị người ta bỏ rơi, lập tức hét lên: “Đây là chuyện không có liên quan đến tôi, tôi chỉ là theo tình báo radar hiển thị để phán đoán, cho dù có xảy ra vấn đề, cũng là do bộ phận radar có vấn đề!”
Các quan chức cấp cao nước Bắc A nghe thấy lời này bất giác ngây người, trên radar hiển thị bồ đội của Đại Đường là 30 ngàn chiếc, còn phe mình bồ đội đối địch, nước mình 50 ngàn chiếc, hai nước liên minh mỗi nước 10 ngàn chiến hạm, công lại tổng cộng 70 ngàn chiến hạm.
Nhưng cho dù chiến hạm của quân Đại Đường là chiến hạm X, phe mình làm sao cũng sẽ không thất bại thảm hại như thế, vừa mới nhìn thấy hình ảnh của kẻ địch, 70 ngàn chiến hạm phe mình đã bị hỏa pháo bắn tan tác, chuyện này rốt cuộc là sao?”
Lẽ nào bộ phận radar xuất hiện phản đồ, cố ý làm ra tình báo giả? Kỳ thực Đại Đường không phải điều động 30 ngàn, mà là 300 ngàn? Như thế thì có thể lý giải, phe mình sao lại bị đánh đến nỗi không thể chống trả.
Có được nhận thức này, các quan viên lập tức chỉ trích đối thủ chính trị của mình đã bị Đại Đường mua chuộc, lại bán đứng tổ quốc của mình! Còn những người bị chỉ trích đương nhiên sẽ không có phản kháng gì, bọn họ nhao nhao chỉ trích đối phương ngậm máu phun người, ăn cướp mà con la làng.
Bọn họ ai cũng không ngờ rằng, tình báo lại kém như thế, là vì lý do những bộ ngành quan trọng kia và những căn cứ kia của mình bị phá hoại, đương nhiên nhân viên chức năng quan trọng cấp thấp bị Đại Đường mua chuộc nhiều, cũng là một trong những nguyên nhân.
Nhưng những quan viên nước Bắc A không có thời gian suy nghĩ đến những vấn đề này, toàn bộ đều tranh cãi không thôi, lúc này là thời cơ tốt để có thể đả kích kẻ thù trính trị của mình.
Như thế, quan chức cao cấp nước Bắc A lập tức loạn cả lên, tổng thống nước Bắc A ngoại trừ việc lớn tiếng ra, cái gì cũng không làm được.
Lúc các quan chức cấp cao nước Bắc A tranh luận ồn ào, đùn đẩy trách nhiệm không thôi, hai nước liên minh của bọn họ cũng bị địch tấn công.
Hơn 20 ngàn chiến hạm Đại Đường sơn lớp sơn tàng hình, không khó khăn mấy bay đến hai nước liên minh này, do tinh lực chủ yếu của hai nước nà, đều tập trung trên chiến trường bảo vệ đất nước của nước Bắc A kia, cho nên khi bọn họ phát hiện có địch xâm nhập, chiến hạm tàng hình của Đường Long, đã rất dễ dàng bao vây hành tinh thủ đô của hai nước này.
Lúc quan viên nước Bắc A kia vẫn còn đang cãi nhau biết được chiến hạm phe mình đã bị tiêu diệt hoàn toàn, quân địch đã kéo sát tường thành, hành tinh thủ đô hai nước liên minh của mình đã bị chiếm giữ, toàn bộ đều sững sờ ngồi bệt xuống dưới đất, cuối cùng sau khi Đại Đường bảo đảm tính mạng và an toàn tài sản của bọn họ, bọn họ cũng giống như những quan viên hai nước liên minh kia, đầu hàng.”
Đại Đường nhân được tin thắng lợi, lập tức phái người tiếp quản, đến tiếp nhận 3 nước này.
Hành động báo thù của Đường Long, kết thúc với tốc độ nhanh chóng thôn tính được 3 nước, ngoài việc những thế lực lân cận tinh vực của 3 nước này có chút phản ứng, thế lực dãy tinh vực chính giữa không để tâm đến chuyện này lắm.
Thế lực phía Nam cùng một tinh vực với 3 nước này, càng không có tinh thần để ý đến, vì những thế lực bên ngoài tiếp giáp với phía Nam bọn họ đột nhiên ô ạt xâm lược, hơn nữa kẻ địch xâm lược này rất có khả năng kết thành liên minh, bây giờ những nước ở phía Nam không bị tấn công, đang bàn bạc có nên thành lập liên minh để đối kháng không.
Còn về thế lực những tinh vực khác, vẫn tiếp tục cuộc chiến tranh cá lớn nuốt cá bé của bọn họ, đối với những chuyện xảy ra ở dãy xa xôi này, bọn họ không có thời gian để ý đến.
Khác với sự hỗn loạn ở tinh hệ Vô Loạn, thế lực ở Vạn La liên bang, đang căng thẳng nhìn Đế quốc Hổ Kình vừa xuất hiện chưa được bao lâu đã thôn tính hai thế lực: thế lực Lôi Tư và thế lực Mộ Kiệt Đặc, chiếm giữ 1/3 địa bàn của Vạn La liên bang.
Đối với Đế quốc Hổ Kình mọi người đều không có biết gì, nhưng bọn họ rất rõ sức mạnh của Đế quốc Hổ Kình, vì phần tư liệu kiểm tra đẳng cấp kia, vì trong khoảng thời gian ngắn tiêu diệt được 2 thế lực.
Vạn La liên bang kia rất kiêng dè thế lực của Đế quốc Hổ Kình, Lâm gia chiếm cứ khu vực thủ đô, Khải Tư Đặc (Kester)chiếm cứ tinh hệ Cổ Vân Long, hoàng triều Thần Lai chiếm cứ tinh hệ Thần Lai, Trương Quân Long chiếm cứ tinh hệ Văn Đào, Mục Khảm Kỳ chiếm giữ tinh hệ Ô Đặc, ào ào tụ tập ở trên hành tinh Cổ Long Vân thương thảo việc liên minh.
Còn về tại sao chạy đến địa bàn do Đế quốc Ngân Ưng khống chế để mở cuộc họp, Không còn cách nào khác, người mình không đáng tin, chỉ cần trung tướng Khải Tư Đặc (Kester)chưa từng tấn công bên ngoài, còn có thể tin tưởng được, những quan chức cấp cao vẫn ở trong địa bàn của mình.
Tại nơi nào đó 5 thế lực đại diện đến ước định, bọn họ cũng không nhiều lời, mà chỉ đạo thuộc hạ bắt đầu lắp đặt mạng, sau khi kết nối mạng, những người thân là đại biểu như bọn họ đã trốn ở một bên tám chuyện.
“Các vị, bây giờ nguy cơ lớn nhất của chúng ta đã xuất hiện, Đế quốc Hổ Kình mạnh mẽ vô song khí thế hung hãn, nhìn biểu hiện của Đế quốc Hổ Kình, bất kể một trong số chúng ta đơn độc chống đối đều có kết quả là bị tiêu diệt, cho nên vì tương lai của chúng ta, chúng ta cần thành lập một liên mình phản Hổ.” Trương Quân Long kia là người mở lời đầu tiên.
Khảm Mục Kỳ móc móc lỗ tai, sau khi thổi ngón tay không để ý nói: “Liên minh tôi là tán đồng, nhưng nếu như liên minh thành lập không đoàn kết ngược lại lỏng lẻo, vậy chi bằng đầu hàng Đế quốc Hổ Kình cho rồi, để tránh bị hắn đánh tan từng nước một.”
“Không sai, chúng ta nên thành lập liên minh kiên cố!” Trương Quân Long vội gật đầu nói.
Hoàng đế hoàng triều Thần Lai già yếu kia cũng gật đầu, còn Lâm Chấn Đông và Khải Tư Đặc (Kester)thì chỉ mỉm cười không nói.
“Vậy thì ai là minh chủ liên minh đây?” Khảm Mục Kỳ lần nữa hỏi. Lời này vừa nói ra, tất cả mọi người đều không lên tiếng, nhưng có thể nhìn thấy ánh mắt của mọi người dịch chuyển không thôi.
Lúc mọi người đều khong lên tiếng, hoàng đế hoàng triều Thần Lai đột nhiên lộ vẻ hoảng sợ, đồng thời hét lớn: “Ngươi sao vào được? Muốn làm gì? Ah! Người đâu! Hộ giá!” nhìn thấy dáng vẻ của hoàng đế Thần Lai, bọn người Khảm Mục Kỳ đều hiếu kỳ nhìn.
Chỉ nhìn thấy hoàng đế Thần Lai hoảng hốt kia đột nhiên đổ máu, vẻ mặt không dám tin ngã xuống đất, sau đó, một thanh niên cao to anh tuấn xuất hiện trên màn hình, hắn mỉm cười nói với bọn người Khảm Mục Kỳ: “Cám ơn các người đã tạo ra cơ hội khó mà có được như thế cho ta.” Nói xong rồi cúi người cám ơn.
Bọn người Lâm Chấn Đông nghe thấy lời này không có thần sắc gì, nhưng trong bụng thầm mắng: “XXX, lại nhân tình huống cuộc đàm phán lần này cần nơi bí mật, đến cướp ngôi, ngươi được lắm!”

Nhưng bọn họ cũng lập tức ra lệnh thuộc hạ tăng cường bảo vệ bên cạnh, bọn họ không muốn giống như lão hoàng đế Thần Lai bị người ta dễ dàng tiêu diệt.
Lúc người thanh niên kia chuẩn bị giới thiệu mình, Khảm Mục Kỳ chuyển mắt, ra vẻ ta đây nói: “Nếu như người vì chúng ta mới lên ngôi, vậy thì ngươi nói xem, trong 4 người chúng ta, ai làm minh chủ tốt hơn?”
Lời này nói ra, vài người Lâm Chấn Đông liền mỉm cười gật đầu liếc nhìn chàng trai trẻ kia.
Còn chàng trai trẻ kia biết câu nói của Khảm Mục Kỳ, chính là đã hủy đi cơ hội tranh đoạt minh chủ của mình, mặc dù rất tức giận, nhưng cũng biết mình người vừa mới lên ngôi hoàng đế, hoàn toàn không có cách nào tranh giành với những lão tiền bối.
Anh ta không cam chịu thiệt thòi như thế, sau khi cố ý trầm tư nói: “Nếu như trưởng bối đã nói như thế, vậy thì tôi cũng to gan nói vậy, tướng quân Khải Tư Đặc (Kester) mặc dù chiếm hữu tinh hệ Cổ Vân Long, nhưng tướng quân dù gì là người của Đế quốc Ngân Ưng, đối với việc trở thành minh chủ liên minh quyết định vận mệnh của Vạn La liên bang, tôi cho rằng có chút không ổn.”
Nghe thấy lời này, mọi người đều nhìn Khải Tư Đặc, Khải Tư Đặc (Kester)hoàn toàn không tức giận, ngược lại vẫn giữ vẻ ôn hòa, mỉm cười gật đầu tán đồng.
Còn mọi người cũng cho rằng lời này có lý, Khải Tư Đặc (Kester)không những là người nước ngoài, hơn nữa còn là kẻ xâm lược, để anh ta đảm nhân chức minh chủ phục hưng liên bang, nói sao cũng không nghe vô, đối với sĩ khí mà nói là một sự đả kích lớn.
Người thanh niên kia nhìn thấy không có người kháng nghi, bất giác tiếp tục nói: “Còn ngài Lâm xuất thân thế gia thương nhân, đối với bố trận hành quân, tôi to gan đoán rằng, có lẽ không thể so sánh với tướng quân chính quy.”
Lâm Chấn Đông trong lòng sớm đã có chuẩn bị, mỉm cười gật đầu nói: “Đúng vậy, bảo tôi làm ăn buôn bán, tôi còn có chút bản lãnh, đối với việc bố trận hành quân, điêu này tôi không phải là sở trường của tôi, tôi ở đây tuyên bố, tôi đồng ý phục tùng mệnh lệnh của minh chủ.” Lời này, đã chứng tỏ anh ta không tham gia cạnh tranh chức minh chủ.
Nghe thấy lời này, Khải Tư Đặc (Kester) và Trương Quân Long hung dữ nhìn nhau, vì có tư cách tham gia cạnh tranh minh chủ, chỉ có hai người bọn họ.
Lúc Trương Quân Long nhìn chàng trai trẻ kia như hổ đói rình mồi, Khảm Mục Kỳ suy nghĩ đến gì đó nói: “Mặc dù tôi cũng là xuất thân là lính, nhưng nói đến hành quân bố trận, tôi không bằng ngài Trương Quân Long, tôi đề nghị để ngài Trương Quân Long đảm nhận chức minh chủ, còn về tôi, làm một phó minh chủ giúp đỡ minh chủ làm một vài việc cũng được.”
Nghe thấy lời này, ngoài Trương Quân Long cảm thất rất kinh ngạc và vui mừng khôn xiết ra, những người khác đều thầm mắng Khảm Mục Kỳ vô sỉ.
Nhưng mọi người cũng không phản đối, chuyện liên minh cứ như thế mà được quyết định, bắt đầu thương thảo vấn đề lợi ích.
Nhìn những người kia tranh giành không nhường nhịn, Lâm Chấn Đông bất giác cười thầm: “Đám người các người, thành lập liên minh để đối phó Đế quốc Hổ Kình? Một liên minh có thể có được bao nhiêu binh lực? Nhiều lắm để các người có 500 ngàn binh lực, nhưng cái tên kia tiện tay đã tặng cho người ta 100 ngàn binh lực, sẽ để ý đến 500 ngàn binh lực này sao?
“Hơn nữa đám người các người miệng nói thì rất tốt, nhưng ai cũng không muốn thật sự từ bỏ quyền lực, đến lúc đó còn không bị người ta đánh tan từng người một như cũ sao?
“Ừ, như thế xem ra sớm nương nhờ Đế quốc Hổ Kình cho rồi, tặng một khu vực thủ đô, có lẽ đủ kiếm được chức quý tộc rồi? Nhưng Đế quốc Hổ Kình dường như không có quý tộc, nhưng cho dù không thể trở thành quý tộc, vậy để tên đó quan tâm lo lắng cho buôn bán của Lâm gia, cũng có lẽ được.
“Chỉ là, hài, Lâm gia chúng ta chỉ có thể là thế gia thương nhân mà thôi.” Nghĩ đến đây, Lâm Chấn Đông chỉ có thể khổ sở lắc đầu.
Trương Quân Long và Khảm Mục Kỳ, sớm đã chú ý đến thần sắc của Lâm Chấn Đông, bọn họ cũng biết rõ loại hình chiến hạm của Lâm Chấn Đông, giống y chang loại hình chiến hạm của Đế quốc Hổ Kình.
Nhưng bọn họ hoàn toàn không để ý đến quan hệ giữa Lâm Chấn Đông và Đế quốc Hổ Kình, vì bọn họ suy bụng ta ra bụng người cho rằng, cho dù Lâm Chấn Đông chịu sự tài trợ và khống chế của Đế quốc Hổ Kình, nhưng Lâm Chấn Đông khống chế khu vực thủ đô, chắc chắn không cam tâm tiếp tục cúi đầu nghe lệnh, vì thưởng thức qua mùi vị của quyền thế, hắn sẽ không thể nào tiếp tục ăn nhở ở đậu được.
Đáng tiếc Trương Quân Long bọn họ không rõ ngọn nguồn của Lâm gia không phải là chính trị gia, mà là thương nhân, thương nhân ưu tú, mà thương nhân ưu tú biết tính toán nhất chính là tỷ lệ nguy hiểm được mất. Đương nhiên, bọn người Khảm Mục Kỳ cũng không phải tuyệt đối tin tưởng Lâm gia như thế, nên chú ý bọn họ vẫn phải chú ý.
Sau khi hội nghị kết thúc, Lâm Chấn Đông lập tức triệu tập người trong tộc đến thương thảo, lúc bắt đầu người trong tộc đều không muốn, khó khăn lắm mới có được quyền lực kêu mưa gọi gió như bây giờ, sao có thể từ bỏ được cơ chứ.
Nhưng lúc Lâm Chấn Đông nói ra 100 ngàn binh lực kia chính là do Đế quốc Hổ Kình tặng, những người trong tộc của Lâm gia vẫn còn có tố chất thương nhân, lập tức ủng hộ quyết định của Lâm Chấn Đông. Lý do vẫn là cái đó, có thể tùy tiện tặng 100 ngàn chiến hạm, còn để tâm đến những kẻ địch vài trăm ngàn sao?
Đường Hổ nhận được liên lạc của Lâm Chấn Đông, đang thưởng thức hành động đi chinh phục hành tinh của thuộc hạ, hắn nghe xong lời cáo mật và phân trần của Lâm Chấn Đông, bất giác cười nói: “Ngươi và người trong tộc của các người đều rất có mắt nhìn, nói thật cho các người biết, cái liên bang này cho dù có triệu binh lực, ta cũng không để tâm đến.
“Còn về đề nghị giao khu vực thủ đô của ngươi, ta chấp nhận, nhưng nước ta tạm thời không có giai cấp quý tộc, nhưng tin rằng sau khi chinh phục Vạn La liên bang, sẽ xuất hiện lượng lớn thành viên quý tộc, còn chuyện ngươi nói ủng hộ chuyện buôn bán của Lâm gia các người, ta có thể giao chuyện làm ăn buôn bán trong lãnh địa cho các người, nhưng ta có một yêu cầu.”
Lâm Chấn Đông khuôn mặt vui vẻ, lập tức cung kính kèm theo nịnh hót nói: “Xin bệ hạ hãy căn dặn, thần thề chết cống hiến.”
Đường Hổ lắc lắc ly rượu nói: “Cũng không phải là chuyện khó khăn gì, chỉ là yêu cầu gia tộc ngươi phát triển làm ăn buôn bán ra khắp vũ trụ, thay ta thu thập tình báo, ta có thể phát cho ngươi 1 trăm triệu người máy thông minh, có tư duy tiếp cận với con người, để ngươi sử dụng. Đồng thời giao cho ngươi 100 ngàn chiến hạm binh lính đầy đủ, để ngươi làm vệ sĩ bảo vệ phi thương thương mại.
“Còn về khu vực thủ đô, vậy thì phong cho Lâm gia ngươi làm lãnh địa là được rồi, chỉ cần giao nộp 30% thuế thu nhập đúng hạn, ta sẽ thừa nhận quyền lãnh địa của các ngươi.
Lâm Chấn Đông vui vẻ quỳ xuống khấu đầu hét lớn: “Cám ơn bệ hạ! Gia tộc của thần toàn bộ thề chết hiếu trung với bệ hạ!”
Những người trong gia tộc lâm gia ở bên cạnh nghe, cũng vô cùng vui mừng quỳ xuống khấu đầu cám ơn theo, bọn họ bây giờ rất khâm phục sự anh minh của gia chủ, còn không sao, khu vực thủ đô không những không mất đi, ngược lại trở thành lãnh địa của gia tộc mình, hơn nữa còn có được quyền thương nghiệp của toàn bộ Đế quốc Hổ Kình, và 100 ngàn chiến hạm binh lính đầy đủ, đây thật là kiếm được nhiều lợi ích!
Trong những thứ này, khiếu bọn họ vui mừng nhất, chính là việc khu vực thủ đô trở thành lãnh địa của gia tộc, có nghĩa là, mình chỉ cần giao 30% thuế đúng hạn, mình có thể muốn làm gì thì làm ở khu vực thủ đô, cho dù giết hết tất cả mọi người cũng không có ai hỏi han đến.
Hơn nữa nếu có người phản loạn, mình chống đỡ không nổi, mình có thể cầu xin cứu viện của Đế quốc Hổ Kình.
Đương nhiên, người của Lâm gia sẽ không làm loạn, bọn họ vẫn ảo tưởng, biến khu vực thủ đô thành nơi giàu có nhất vũ trụ!
Cuộc hội nghị này kết thúc không bao lâu, các thế lực nhộn nhịp điều phái chiến hạm tu tập ở tinh vực giáp biên giới Đế quốc Hổ Kình, các tàu vận chuyện vận chuyển các loại vật tư và chở quân binh các thế lực, cũng nhộn nhịp bay về những nơi tập kết này. Chỉ trong thời gian ngắn, người của cả Vạn La liên bang đều biết, một cuộc chiến đấu quyết định vận mệnh của Vạn La liên bang sắp xảy ra.
Tất cả mọi người đều biết, cuộc chiến đấu này, là do 6 thế lực lớn hiện còn tồn tại của Vạn La liên bang đóng vai chính, nhưng 6 thế lực lớn này là chia làm hai thế lực để khai chiến, một bên là Đế quốc Hổ Kình trong khoảng thời gian ngắn địa bàn không ngừng tăng lên, một bên là 5 thế lực lớn còn sót lại.
Binh lực của Đế quốc Hổ Kình không ai biết rõ, nhưng người trong thế gian đều cho rằng ít nhất cũng có đến 300, 400 ngàn binh lực, còn liên bang 5 thế lực lớn bên kia, thì do Khảm Mục Kỳ xuất ra 200 ngàn binh, Trương Quân Long xuất ra 200 ngàn binh, Hoàng triều Thần Lai xuất ra 130 ngàn binh, Khải Tư Đặc (Kester) xuất ra 100 ngàn binh, Lâm gia xuất ra 50 ngàn binh, tổng cộng binh lực 730 ngàn hợp thành.
Tinh vực bận rộn một khoảng thời gian kia đột nhiên yên tĩnh, mọi người đều biết chiến đấu sắp bắt đầu.
“Hei, không biết cuộc chiến lần này phải đánh trong bao lâu? Nghe nói thế lực hai bên ngang nhau.” Trên chiến hạm trực thuộc của Khảm Mục Kỳ, binh lính ở trong khoảng nghỉ ngơi không chịu nổi lặng lẽ nói chuyện với nhau.
“Mọi người đều là mấy trăm ngàn binh lực, không đến vài tháng, tuyệt đối không phân được thắng bại.” Một binh lính, vừa đưa điếu thuốc cho người bên cạnh, vừa nói.
“Đúng vậy, tổng hợp binh lực hai bên vượt quá con số hàng triệu, không mất vài tháng giao tranh thì không hợp lý chút nào? Chiến tranh không phải là chơi trò chơi, là chuyện một vé đưa xuống, một hai ngày giải quyết thắng thua một chiến dịch, là chuyện chuyện không thể xuất hiện.” một binh sĩ hút một hơi thuốc nói.

“Đế quốc Hổ Kình nhiều lắm chỉ có 500 ngàn binh lực, nhiều hơn cũng không bao nhiêu. Đế quốc Hổ Kình tuyệt đối không phải là đối thủ của chúng ta!”
“Đúng! Tiêu diệt Đế quốc Hổ Kình! Xem hắn còn dám cuồng vọng như thế không!”
Có binh sĩ nhìn thấy thần thái các huynh đệ có chút kích động, bất giác cẩn thận nói: “Nghe nói chiến hạm của Đế quốc Hổ Kình có thể tàng hình, nếu như là thật, chúng ta phải làm sao? Không thể để mặc cho chiến hạm của Đế quốc Hổ Kình tấn công được?”
“Hài, chuyện này cậu yên tâm, chúng ta sớm đã có cách, phạm vi tầm bắn tiền phương đã bố trí trang thiết bị cảnh báo, chỉ cần chiến hạm đế quốc Hổ Kình không phải tàng hình thật, chúng ta tuyệt đối có thể trong thời gian pháo kích an toàn phát hiện bọn chúng, sẽ không để mặc cho chúng tấn công chúng ta.” Một binh sĩ ra vẻ ta đây nói.
“Ồ, như thế thì tốt. Đúng rồi, tôi còn nghe nói, chiến hạm của Lâm gia và Đế quốc Hổ Kình giống y chang nhau, giữa bọn họ có phải là có….”
“Xuỵt, nhỏ tiếng thôi.”
Binh sĩ ra vẻ ta đây kia đưa ngón trỏ lên môi nói, sau đó cố ý cẩn thận nhìn xung quanh, hành động của anh ta, lập tức thu hút những binh sĩ xung quanh.
Anh ta nhìn thấy các huynh đệ căng thẳng nhìn mình, bất giác đắc ý, cố ý nói nhỏ: “Hei, nói cho các người nghe, chiến hạm của Lâm gia, kỳ thực là do Đế quốc Hổ Kình cung cấp, 4 thế lực lớn của chúng ta sớm đã đề phòng Lâm gia, các bộ đội huynh đệ gần chiến hạm Lâm gia, đều len lén chĩa pháo vào chiến hạm Lâm gia.
“Không có chuyện gì thì tốt, hễ có chuyện, 4 thế lực lớn của chúng ta sẽ lập tức tiêu diệt Lâm gia!”
Nhìn thấy có người lộ vẻ không tin, binh sĩ kia bất giác hừ lạnh nói: “Đừng cho rằng tôi nói đơn giản, Lâm gia chỉ có 50 ngàn binh lực, 4 thế lực chúng ta cộng lại cung gần 700 ngàn binh lực, 12 đấu 1, không trong chốc lát tiêu diệt Lâm gia sao, chúng ta trở về nhà bế con cho rồi.”
Nghe thấy lời này, sắc mặt mọi người đều có chút kỳ lạ, những người binh sĩ nhưu bọn họ không ngờ, trong nội bộ liên bang còn có chuyện đề phòng nhau như thế, muốn nói cái gì lại không nói ra được, toàn bộ đều yên lặng không ai lên tiếng.
Lúc mọi người không biết đang nghĩ gì, máy cảnh báo trong phòng nghỉ đột nhiên vang lên: “Phát hiện tông tích của địch! Tất cả thành viên trở về vị trí!”
Các binh sĩ lập tức chạy nhanh ra khỏi khoang nghỉ, trở về vị trí của mình đợi lệnh.
Lúc máy cảnh báo vang lên, các hạm trưởng nháo nhào ra lệnh cho thuộc hạ: “Báo cáo vị trí của địch, lập tức tính toán số lượng chiến hạm địch!”
“Chiến hạm địch ở tọa độ XXX, bắt đầu tính toán số lượng chiến hạm địch!” Lúc lính radar nói những lời này, bắt đầu chửi mắng những kẻ địch có thể tàng hình, nếu không mình cần gì phải dựa vào kính viễn vọng để tính toán cơ chứ, giống như ngày trước radar sẽ tự động tính toán ra số lượng địch.
“Hạm đội đến tọa độ XXX tập kết bố trận!” những người đứng đầu như Khảm Mục Kỳ bắt đầu ra lệnh, mà vào lúc này, chiến hạm Lâm gia đột nhiên bắn vào liên minh bên cạnh.
Liên minh mặc dù sớm đã có chuẩn bị, nhưng vẫn bị đánh không kịp trở tay, tổn thất một số chiến hạm. Không còn cách nào khác, mặc dù đã có hành động đề phòng, nhưng ai bảo chiến hạm Lâm gia ở gần mình như thế.
Những quân quan phụ trách giám sát, cũng không đợi cấp trên ra lệnh, vô cùng giận dữ ra lệnh trực tiếp bắn trả.
Cuộc chiến ở tiền phương còn chưa đánh, hậu phương đã nổi lên nội chiến, khiến cho những người đứng đầu như Khảm Mục Kỳ, Trương Quân Long giận dữ hét lên: “Tiêu diệt đám phản đồ này cho ra!”
Nghe thấy đồng minh của mình là phản đồ, binh lính bình thường đều cảm thấy tình thế bất lợi, còn những quân quan đang giận dữ kia không chú ý đến điểm này, ngược lại ra lệnh thuộc hạ quay đầu tấn công chiến hạm Lâm gia.
Đúng vào lúc này, lính radar trên chiến hạm đột nhiên hốt hoảng hét lên: “Trời ơi! 800 ngàn binh lực! Đế quốc Hổ Kình lấy đâu ra nhiều chiến hạm như thế?”
Bọn người Khảm Mục Kỳ, Trương Quân Long nghe thấy lời này, toàn bộ đều hít phải một hơi lạnh.
800 ngàn binh lực, đối với Vạn La liên bang trước đây, quả thực là chuyện nhỏ, vài triệu chiến hạm cũng có thể làm ra được, nhưng đến bây giờ giờ, binh lực có thể đạt 300 ngàn là đã nhiều lắm rồi, Đế quốc Hổ Kình một lần có thể điều động 800 ngàn đại quân đến chiến đấu? Là thật hay giả vậy?
Đường Hổ thoải mái tự tại ngồi trên ghế chỉ huy chiến hạm Hổ Kình lớn kia, rất tự đắc vừa uống rượu ngon, vừa thưởng thưởng dáng vẻ ngây ngốc của những quan viên vừa mới lựa chọn ra bên cạnh kia.
Đường Hổ vì muốn thể hiện vũ lực của mình trước những viên quan này, đặc biệt để bọn họ cùng xuất chinh.
Những viên quan này nhìn thấy chiếc chiến hạm Hổ Kình lớn này, đã sững sờ hồi lâu, đợi đến khi nhìn thấy lượng lớn chiến hạm nhìn không thấy đầu đâu, sắc mặt đều đỏ cả lênm bọn họ không ngờ rằng, Đế quốc Hổ Kình lại có thể có được vũ lực mạnh mẽ như thế.
Đường Hổ đặt ly rượu xuống, sau khi quét nhìn một lượt các viên quan kia, mỉm cười nói: “Các vị, cũng là lúc ta cho các vị mở mang kiến thức về uy lực chân chính của chiến hạm Hổ Kình.”
Các viên quan ngây người, nhưng rất nhanh vẻ mặt cuồng nhiệt nhìn Đường Hổ.
Còn những người tự nhận mình có thân phận trong số nhiều quan viên như thế, thì vội vã lên tiếng hỏi: “Bệ hạ, không biết uy lực chân chính của chiến hạm Hổ Kình này như thế nào? Chúng thần rất hi vọng có thể được mở mang kiến thức?” Lời nói này khiến tất cả quan viên đều phụ họa theo.
“Khà khà, kỳ thực cũng chẳng có gì, chỉ là chiến hạm Hổ Kình này có một khẩu chủ pháo hạt nhân đường kính 1 km mà thôi.” Khuôn mặt Đường Hổ xuất hiện vẻ đắc ý.
“Một khẩu chủ pháo đường kính 1 km!” Các viên quan đều sững sờ, bọn họ không phải ngạc nhiên chủ pháo hạt nhân uy lực mạnh này, mà là ngạc nhiên, trên chiến hạm Hổ Kình này, sao lại có thể tồn tại chủ pháo như thế? Vì chiến hạm này mặc dù lớn, nhưng cả độ dày của thân chiến hạm, làm sao cũng không nhìn được 1 km.” nguồn: Tàng.Thư.Viện



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.