Tiêu Chuẩn Pháo Hôi Nghịch Tập

Chương 3



Hạ Lan Trân vừa nói xong thì thấy người vừa khuyên bà ta, đang đứng bên cạnh xách theo túi rác.

“Nhìn cái gì mà nhìn, con trai tao tao muốn nói cái gì thì nói, hừ, nhìn dáng vẻ mày này, cũng không phải thứ tốt, vẻ mặt yêu tướng.” Dứt lời, Hạ Lan Trân mới rời đi.

Người đàn ông vẻ mặt yêu tướng than nhẹ một hơi, xách theo túi rác cũng đi.

Trên thực tế Hạ Lan Trân không phải mẹ Thẩm Hàm, lúc trẻ bà ta không kiềm chế, sinh non vài lần, sau không thể có con, cuối cùng bà ta tùy tiện tìm nam nhân có tiền gả qua.

Ông rất bận, có đôi khi vài tháng không về nhà, vì thế Hạ Lan Trân từ tay bọn buôn người mua một đứa bé mới sinh, đứa bé này là Thẩm Hàm.

Đương nhiên, Hạ Lan Trân sẽ không nói với Thẩm Hàm là mình mua, thậm chí ngay từ đầu, trong những năm đó Thẩm Hàm cũng khá hạnh phúc.

Khi đó ba hắn không phá sản, bảo mẫu chiếu cố Thẩm Hàm tận tâm, Hạ Lan Trân chỉ cần sắm vai người mẹ tốt thì xong.

Nhưng lúc Thẩm Hàm chưa đầy 10 tuổi, ba hắn phá sản, vì thế sinh hoạt tốt đẹp ban đầu không còn, bảo mẫu không có, ba mỗi ngày suy sút trầm mê say rượu, mà mẹ lại bắt đầu ra cửa thông đồng các loại đàn ông.

Lúc hai người thanh tỉnh, vẫn luôn nói với Thẩm Hàm nhất định phải báo đáp hai người bọn họ, bọn họ vất vả như vậy, nguyên chủ thấy phải hiếu thuận, nhất định phải nghe hai người.

Nhưng đều qua rồi, hiện tại Thẩm Hàm tuy không biết mình bị mua, nhưng đối mặt “Cha mẹ” như vậy, hắn rất lý trí.

Hạ Lan Trân đi rồi, giờ phút này Thẩm Hàm đối mặt Trình Chí Trác, lại sửng sốt, nhưng lúc Trình Chí Trác đẩy Thẩm Hàm lên vách tường nửa điểm chấn động đều không có, bởi vì hắn biết người này yêu nữ chủ yêu đến điên rồi.

“Tôi cự tuyệt!” Thẩm Hàm bị cố định, lại khiêu khích nhìn Trình Chí Trác, hắn thật muốn nhìn người này có dám hôn xuống hay không.

Trình Chí Trác cũng ngây ngẩn cả người, chỉ là dưới ánh mắt như thú còn non của Thẩm Hàm làm anh có chút thất thố.

Thả tay, Trình Chí Trác bất đắc dĩ cười rộ lên, “Em thắng, Thẩm Hàm.”

Thẩm Hàm cũng hơi mỉm cười, nói: “Võ đấu vương tọa, đúng không, tìm cái máy, tôi chơi cho anh xem.”

Thẩm Hàm xem như cho Trình Chí Trác một bậc thang, vì thế anh cũng vui vẻ tiếp nhận Thẩm Hàm đề nghị, tìm phòng đơn có 2 máy tính, lúc Thẩm Hàm ngồi xuống, anh cũng theo ngồi xuống, bởi vì anh đối Thẩm Hàm có hứng thú.

Thân là người không theo lẽ thường, có thể nói Trình Chí Trác gặp qua không ít người, duy chỉ Thẩm Hàm cho anh cảm giác đặc biệt, không kiềm chế được, kiêu ngạo, còn có…… Mê người.

Trong lòng Trình Chí Trác có người, đối Thẩm Hàm không động tâm, nhưng bị hấp dẫn.

Thẩm Hàm nhìn Trình Chí Trác ngồi bên cạnh, không nói gì.

Phòng đơn không lớn, nhưng may là sạch sẽ, với lại phòng đơn còn có chỗ tương đối tốt, nó có một cửa sổ nho nhỏ, thông gió thông khí, đóng cửa lại không còn những hương vị trong đại sảnh.

Trên bàn máy tính, thậm chí còn đặt mấy bồn xương rồng bà, bên cạnh có một ống đựng bút cùng mấy cái notebook, nhìn qua hẳn không phải phòng gì, mà là nơi chuyên cho người nào đó dùng.

Khóe miệng khẽ nhếch, Thẩm Hàm mở máy tính, sau đó mở icon game trong máy.

Thẩm Hàm biết nhà phát triển game võ đấu vương toạ là Trình Chí Trác, anh còn một đồng bạn hợp tác, tên Ôn Tự Kỳ, cũng là nam chủ thế giới này.

Bởi vì game này nhanh chóng thịnh hành trên cả nước, cho nên Trình Chí Trác cùng Ôn Tự Kỳ cũng trong mấy năm ngắn ngủi trở thành phú hào trẻ nhất.

Mà quán cà phê này kỳ thật cũng là nơi Trình Chí Trác làm ra chơi, căn bản anh không để bụng tiền lời, nhưng anh thường ở, bởi vì thoải mái.

Trước khi trói định hệ thống, Thẩm Hàm là cao thủ game, nhưng chơi 2 năm, hắn không chơi, bởi vì không có tính khiêu chiến, với hắn mà nói, vô luận game nào, hắn chơi mấy ngày thì biết kịch bản tiếp theo.

Dù cùng người PK, hắn chỉ vừa thấy thuộc tính cùng trang bị của đối phương là có thể phân tích nhược điểm, cùng với phương pháp đánh bại đối phương vừa nhanh vừa chuẩn.

“Cho tôi tài khoản mãn cấp.” Thẩm Hàm mở giao diện đăng nhập game, quay đầu nói với Trình Chí Trác bên cạnh.

“Tiểu soái ca, em làm thế nào biết anh có tài khoản mãn cấp?” Trình Chí Trác ra vẻ ngây thơ, nhưng vóc dáng anh cao, da không trắng, là màu tiểu mạch thực khỏe mạnh, cho nên động tác này không đáng yêu chút nào.

“Đừng làm vẻ mặt này, nhanh lên.”

“Tiểu ca, một tài khoản mãn cấp, thêm chút trang bị, đào bảo phải 2 ngàn, tiểu ca, 2 ngàn đó?”

“Tôi dùng xong trả cho anh, đến lúc đó cũng không chỉ có 2 ngàn, kiến nghị của tôi giá trị 20 vạn, chỉ cần anh nguyện trả tiền.”

Trình Chí Trác nghe xong, cười ha ha, không cảm thấy hắn khoác lác hay không biết trời cao đất dày, ngược lại đối hắn càng thêm hứng thú.

“Được, anh cho em tài khoản, anh nhìn xem em có thể cho anh kiến nghị giá trị 20 vạn không.”

Thẩm Hàm không để ý Trình Chí Trác cười ha ha, bởi vì phương thức tốt nhất để cho người khác câm miệng, là làm hắn không còn lời nào để nói.

Mở game, Thẩm Hàm nhìn trang bị, nhìn đặc điểm các chức nghiệp, rồi sau đó hắn vào chủ thành, dạo một vòng quanh chủ thành, hắn tìm nơi lang yêu tập trung, hắn thử các phương thức công kích, cuối cùng hắn vào phó bản 1 người.

Trình Chí Trác ngồi bên cạnh nhìn Thẩm Hàm dạo quanh, vốn định hướng dẫn một chút, kết quả nhìn lại phát hiện các công kích đều phát huy tác dụng lớn nhất, lang yêu mãn cấp, thế mà hơn 10s ngã xuống đất chết.

Nhưng máu của lang yêu được thiết kế dày, phòng ngự cũng cao, chỉ có một nhược điểm nhỏ, hệ số nhanh nhẹn không cao, thời điểm tránh né công kích, có chút chậm.

Mà Thẩm Hàm chơi không đến nửa giờ, đã hoàn toàn nắm giữ đặc điểm lang yêu, còn tìm được phương pháp công kích của riêng hắn, phương thức kia làm hệ số nhanh nhẹn của lang yêu đạt tới thấp nhất, nói cách khác tất cả công kích của Thẩm Hàm về cơ bản sẽ không thất bại.

Mắt thấy bình quân 1 phút đồng hồ lang yêu 10s ngã xuống một con, môi Trình Chí Trác nhấp nháy, ánh mắt cũng trở nên nghiêm túc.

Thẩm Hàm vào phó bản trung bình độ khó không cao cho 1 người, đại đa số người tới nơi này vì có mật ong sẽ rơi ra từ ong độc, mà mật ong trải qua luyện chế có thể chế thành các loại dược, người chơi luyện dược đều sẽ tới nơi này, nhưng phó bản này theo cấp bậc người chơi mà thay đổi, ong độc sẽ thay đổi cấp bậc theo người chơi.

Kỳ thật phó bản khó 1 người cũng có thể so phó bản đơn giản nhiều người, đặc biệt đại Boss cuối cùng, lực công kích lực phòng ngự còn có lượng máu cao, với lại Boss phó bản nhiều người vẫn có điểm khác, nhưng loại phó bản 1 người lại khảo nghiệm trình độ tác chiến 1 người.

Thẩm Hàm đi vào, nhìn bản đồ ở góc bên phải, đường đi vốn là bên phải, bởi vì bên trái là một con sông, nhưng Thẩm Hàm xem xong bản đồ, trực tiếp đi về con sông.

Trình Chí Trác vừa muốn nói, thì thấy Thẩm Hàm mượn lực của bồn hoa bên bờ sông, cùng với núi giả giữa sông, nhảy vọt qua sông, lại chạy vài bước, hắn đã tới trước mặt BOSS cuối của phó bản.

Ngay sau đó Thẩm Hàm công kích, lúc sau, hắn biết BOSS này nên đánh thế nào.

Toàn bộ phó bản, tốc độ người bình thường hoàn thành ước chừng là 15 phút, nhưng Thẩm Hàm từ lúc tiến vào phó bản đến lúc rời đi, tổng cộng dùng 4 phút.

Kinh ngạc đã không đủ để hình dung Trình Chí Trác giờ phút này, anh nhìn chăm chú vào người chơi trên màn hình, sau một hồi anh mới quay đầu nhìn Thẩm Hàm, rồi bất đắc dĩ cười, mình có lẽ thật sự bị nhóc con này vả mặt, kiến nghị giá 20 vạn, nói không chừng em ấy thật sự có thể lấy được.

Thẩm Hàm chơi 4 tiếng, hạ 5 phó bản, hắn còn tìm được BOSS mà chưa ai tìm được, hoàn thành đầu sát, đạt được một kiện áo choàng đỉnh cấp, áo choàng này, nếu bán lời đến 5 ngàn.

Thẩm Hàm chơi 4 tiếng, Trình Chí Trác nhìn chằm chằm 4 tiếng, chờ Thẩm Hàm out game, đóng máy, Trình Chí Trác thấy mặt mình đã bị đánh đến đau.

“Tài khoản trả anh, áo choàng kia hẳn giá trị, với lại, kiến nghị 20 vạn của tôi không biết anh có hứng thú không.” Thẩm Hàm đứng lên, từ trên cao nhìn xuống Trình Chí Trác.

Trình Chí Trác không nghĩ ngợi, giữ chặt tay Thẩm Hàm nói: “Em không cần đi, anh rất hứng thú.”

Rút tay về, Thẩm Hàm khẽ nhếch khóe miệng, sau đó nói: “Vậy giờ chúng ta tâm sự phương thức trả tiền đi.”

Trình Chí Trác giờ mới xem như bình tĩnh trở lại, cũng đứng lên, cùng Thẩm Hàm sóng vai, cười lưu manh, “Kỳ thật anh tương đối muốn biết, em sao lại biết anh nguyện ý dùng 20 vạn mua một kiến nghị của em.”

“Bởi vì người sáng lập võ đấu vương tọa tên Trình Chí Trác, mà anh trùng hợp lại đề cử tôi chơi game này, cho nên, tôi đoán anh chính là người sáng lập kia.”

Tên Trình Chí Trác xác thật mọi người hẳn có nghe qua, nhưng trước nay anh không nhận phỏng vấn nào, cho nên không ai biết anh trông thế nào, dù nghe qua, cũng chỉ cho rằng tên giống mà thôi, chỉ có Thẩm Hàm để ý.

“Được rồi, đêm nay có việc không, anh mời em ăn cơm, thuận tiện nói cho anh nghe đề nghị của em, phương thức trả tiền tuỳ em, nhưng anh muốn cùng đối tác nhìn đề nghị của em có giá trị 20 vạn hay không.”

“Có thể.”

Thẩm Hàm không có việc gì, với hắn mà nói, nhiệm vụ hiện tại chính là kiếm tiền, sau đó đi học vẽ truyện tranh.

Nhưng hắn đối với truyện tranh không quá quen thuộc, cho nên muốn trở thành tác giả truyện tranh chân chính, khẳng định có rất nhiều vấn đề cần học tập, nhưng cũng tốt, Thẩm Hàm nguyện tiếp xúc với một thế giới mới.

Thẩm Hàm nhớ rõ có canh gà viết người không dám nỗ lực đi tới gần ước mơ, là vì sợ hãi, loại sợ hãi này tồn tại ở nhiều mặt, nhưng Thẩm Hàm không sợ, bởi vì hắn tự tin vô luận chuyện gì, chỉ cần nỗ lực đều có thể làm được.

Ở trong một khách sạn xa hoa, Thẩm Hàm cùng Trình Chí Trác ngồi trên ghế, hai người tùy tiện nói mấy câu thì có người tìm đến, nhưng không phải chỉ có một người, trừ một thanh niên diện mạo soái khí, còn có một cô gái đáng yêu.

Mặt cô gái tròn tròn, một bên lúm đồng tiền lúc không cười thực bình thường, nhưng cười lên, lại làm người ta thấy ấm dào dạt.

Nhìn phản ứng của Trình Chí Trác, Thẩm Hàm đoán được đại khái cô gái này chính là nữ chính thế giới này Phong Tiểu Lê.

Trình Chí Trác đứng lên giới thiệu mọi người, Thẩm Hàm hướng hai người gật đầu, mọi người đều ngồi xuống, nhưng Phong Tiểu Lê vẫn không nhúc nhích.

Thẩm Hàm ngẩng đầu nhìn cô gái, mới phát hiện từ lúc tiến vào đến bây giờ cô vẫn nhìn mình chằm chằm.

“Có việc?” Thẩm Hàm hỏi Phong Tiểu Lê.

“A…… Không, không có việc gì.” Phong Tiểu Lê cũng ngồi xuống, nhưng gương mặt đỏ bừng bán đứng cô.

Thẩm Hàm thấy tầm mắt Trình Chí Trác cùng Ôn Tự Kỳ đều muốn giết người, nhưng vẫn như người không có việc gì, ưu nhã có độ nhấp trà, nói: “Hai vị, dấm đừng uống quá nhiều, phía trên ảnh hưởng chỉ số thông minh.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.