Bằng bằng bằng…….._một lượt bảy đợt pháo bắn lên trời
-woa, đẹp kinh khủng_nó bịt tai lại nhìn đám pháo vừa bay lên tung thành từng đám sáng trên bầu trời đêm
-nè cầm đi_hắn đưa nó 2 cây pháo bông .
-đưa đây tui đốt luôn cho_hắn bật hộp quẹt đốt hai cây pháo nó đang cầm
-cảm ơn nhá_nó hiền lánh ngắm đám photpho trên cây tung thành tia dần
trong tay nó.Nó nhìn hai chị nó cũng đang hý hửng vui lắm…..một ít quan
tâm nhỏ của hắn cũng là một niềm vui lớn của hai chị nó. Huy heo thì
đang hý hoáy với cả chục cây pháo….lống nga lống ngống đến tức cười…….
mới đây thui mà Huy heo đã phải về…chán quá đi. Nó thở dài
-nè cô ăn đi nãy giờ cô có ăn gì đâu_hắn đưa nó dĩa đố ăn_đã được cẩn thận lựa chọn đầy đủ
-sao tự nhiên tốt quá zậy_nó đón lấy nhưng cũng không khỏi thắc mắc
-hôm nay trời đẹp nhỉ_hắn ngồi xuống cạnh nó
-ừa, anh nhìn kìa_nó chỉ ngôi sao sáng nhất trên trời
-trong nhiều ngôi sao nó sáng nhất và nhìn rõ nhất
-thì sao_hắn lấy cái đùi gà trong dĩa nó
-không sao, mỗi khi nhìn nó lại có cảm giác lạ lạ thui, hơi nao nao….._nó vẫn chăm chú nhìn
Hắn cốc đầu nó
-úi, đau_no la oai oái
-thui đi cô nương mơ mộng quá , ăn nì, cô chê đồ ăn là tui thấy mới lạ đó
-kệ tui_nói vậy thui chứ khum xuống ăn lia lịa. Hắn phì cười nhìn nó ăn
-ăn từ từ thui, ăn lấm lem xấu quá_hắn lấy khăn giấy lau cho nó
-hì_nó nhe răng cười. Mọi khi vẫn thế mà
-á, ghê nha_hai cô bạn từ đâu nhảy vọt ra
-có gì đâu…….._nó trề môi_ngồi xuống đây luôn đi cho vui_nó kéo tay hai cô bạn
-có gì đâu hả………haha đừng giấu bọn ta_Trân Hạnh
-thui hai mi nghĩ đi đâu vậy_nó nguýt hai cô bạn
-biết đâu được phải không ……Phong_Trân nháy mắt nhìn Phong
-lại định bắt nạt bạn tui hả_Nhật bưng hai phần ăn tới_nè cầm đi mệt chỉ giỏi sai người khác
-ông không thấy tui đang bận điều tra hả??_Trân lên giọng
-cho hai đứa mình ngồi đây chung nhá_Nguyệt Đoan lay tay hắn
-uh cứ tự nhiên, càng đông càng vui mà_hắn cười
Sau đó Huy heo cũng lót tót lại chỗ bọn nó ngồi 8, ăn một mình buồn
quá. Bữa tiệt kết thục trời đã về khuya, tiên hai cô bạn ra về thì nó
quay lại với bãi chiến trường…..dọn dẹp. Hai chị nó đã về phòng không
phụ giúp được gì còn hai người kia lại bảo “chuyện con gái không xía
vào”. Nay lưng dọn rửa mất cả một tiếng ôi mệt…….rủa cho hai người khỏi
ngủ_nó cay cú
(quay về hiện tại thôi)
Sân bay Tân Sơn Nhất 3h pm
-bb, anh heo nhá_nó choàng tay ôm cổ Huy
-em ở lại mạnh khỏe, anh sẽ thường xuyên lên thăm em
-nhớ đấy
-bb mấy nhóc nhá, nhớ chăm sóc heo dùm anh nhé_Huy vẫy chào hai cô bạn_bb luôn ba nhóc con nhé
-anh đi nhá_Nhật& Bảo& hắn vỗ vai Huy
-thui anh vào sẽ nhớ em nhiều_Huy hôn nó rồi bước vào cổng
Nhìn bóng Huy heo khuất dần…..lòng nó hơi dao đông nửa muốn về nửa muốn ở lại. Nhưng….chỉ một năm nữa thôi…cố lên…_nó tự cỗ vũ mình
-thui về nào_Trân Hạnh kéo nó ra khỏi cổng
Bóng chiếc xe hơi khuất dần trong màn khói và dòng người nhộn nhịp ra vào của phố thị ồn ào náo động.
Mặt trời vẫn tiếp tục công việc hàng ngày chiếu ánh nắng chói chang xua tan đi đêm tối. Hôm nay, không có Huy heo không ai đánh thức nó
dậy…nhưng nó có thể tự dậy được….nhớ lại cảm giác chào buổi sáng của ổng trong phòng nó mà thấy ớn….. có ai có kiểu gọi người ta dậy như Huy heo đâu …không thèm kêu một tiếng là đét thẳng hai cái vào mông nó….đau
điếng_in rõ hai dấu tay luôn ấy chứ. Như thành thói quen , không có Huy
heo nhưng vẫn sợ………. làm gì dám nướng nữa. Ăn sáng giải quyết chồng chén đã quá quen thuộc…….thì nghe tiếng Trân Hạnh gọi vào. Nó vồi váng xách
cặp dắt xe chạy ra cổng
-mi chậm quá trễ học bây giờ đấy_Trân càu nhàu
-có tí cũng, thui đi_ba nhóc leo lên xe đạp đến trường
Chả là hôm qua Trân Hạnh đề nghị cả hai sẽ ghé qua nhá nó trước rùi
cùng đến trường…cho vui. Gửi xe xong vẫn còn sớm chán….con Trân chỉ giỏi hối. Nói chuyện trên trời dưới dất cho qua ngày đoạn tháng….chẳng mấy
chóc đã đến lớp. Ánh mắt mý cô nàng nhìn bọn nó không chút thiện cảm vài cái lườm vài câu đâm thọt đã quá quen với bọn nó kể từ khi lên chức….
bạn thân ba hotboy. Nhưng hôm nay có một chút thay đổi….một mảnh giấy
nhỏ chính xác hơn một tối hậu thư gởi cho bọn nhóc được đặt ngay ngắn
trong học bàn mỗi nhóc
‘tan học lên sân thượng gặp nhau, có việc cần giải quyết, không đi là hèn’_nó đọc từng chữ
Cũng như nó hai cô kia cũng nhận được mẫu giấy tương tự
-lại gì nữa đây,sao hai mi_Hạnh hỏi
-mi biết ai chứ_Trân khó chịu
-sao lại không_nó bình thản đáp
-vậy có đi không_Hạnh
-từ từ rồi tính_nó đảo mắt nhìn khắp lớp. Nó dám chắc không ai khác chính con Diễm My đang khinh khỉnh đưa mắt trên trời kia.
-cái gì đấy_hắn giật tờ giấy nó đang cầm
-trả đây_hắn chưa kịp đọc được chữ nào thì tờ giấy đã nằm gọn trong tay nó
-làm gì ghê vậy, có gì muốn giấu hả_hắn soi mói
-gì đâu, sao ba người giờ này mới lên_nó đánh trống lãng
- đứng lại chơi tí, mà ba cô tí tan học đi ăn kem há, tụi tui bao ok_Nhật đề nghị
-sao tự nhiên tốt đệt xuất vậy, còn mời tụi tui ăn kem nữa_Trân nói to
cố ý cho ai đó nghe thấy. quả có hiệu lực ngay lặm tức mấy chục con mắt
nhắm thẳng về hường bọn nó tức tối
-vậy đi không_Bảo
-từ từ tính, vào học rồi kìa_Hạnh kéo tay hai đứa ngồi xuống bàn khi thấy bóng dáng Hậu bước vào