Tiểu Công Chúa Đáng Yêu

Chương 30



Hai anh chàng nhìn nhau khó chịu

-sao lại là tôi_nó khó hiểu nhìn hai người con trai trước mặt_cả đám con gái sau lưng anh kìa_nó chỉ về phía sau

-cô nhảy không_hắn nhìn nó_cái này do mẹ tôi ép buột thôi_hắn nói nhỏ vào tai nó

-ok, nhưng anh mà không thích thì ai ép được nhỉ, mà sao bác lại muốn tui với anh nhảy đôi nhỉ_nó đặt tay lên tay hắn và bắt đầu vũ điệu ( mẹ hắn có dặn nó trước nhưng úp úp mở mở khó hiểu )

-xin lỗi bạn nha_nó cười nhìn anh chàng kia

-uh, không sao

Cả đám con gái thất vọng trong đó có cả Đoan…..đang tức tối lắm…..nhưng cũng tìm bạn nhảy khác

-cộ nhảy khá đấy khỉ_hắn nhìn nó

-tất nhiên, phải nhảy tốt chứ cả hội trường đang nhìn mình mà_nó cười

-nhìn_hắn nhìn quanh

Hàng vạn cặp mắt đang hướng về cặp của nó trầm trồ khen ngợi, hắn và nó nổi bật giữa các đôi khác, đứa con gái duy nhất mặc váy mà đen từ trên xuống dưới

-nhảy với anh tổ khổ, toàn bị làm tâm điểm_nó thở dài

-cô nhìn lại đi tâm điểm là cô đấy chứ

-sao lại là tôi_nó nhìn quanh

Những anh chàng không có bạn nhảy đứng ngoài bàn tán chỉ chỏ về nó tấm tắc, có cả mấy đứa bạn quỷ quái nữa, nếu biết chính là nó chắc sock lắm, ngay cả mấy anh bạn bên cạnh không lo nhảy mà cứ nhìn nó làm mấy cô nàng đạp phải chân la oai oái….rõ buồn cười

-xin lỗi_Đoan đạp chân nó (cặp Đoan nhảy nên cạnh)

-không sao_nó cười

-không sao cái gì, chân cô cà nhắc rồi kìa_hắn kề sát tai nó nói

-kệ tui_nó liết_áh............._lần này nó té bịch xuống sàn

-tôi xin lỗi, bạn có sao không_một cô bạn (nhỏ này trong nhóm Diễm My)_Nhỏ giả té kéo theo nó té theo

Cả hội trường chạy ào lại xem, bàn tán chỉ chỏ về nó

-cô đứng được không khỉ_hắn đỡ nó dậy

-được, anh giải quyết đám ồn ào này đi

-nào các bạn, khiêu vũ đi, không sao rồi_hắn nói lớn

Mọi người tản dần về phía vị trí của mình

-mặt cô sao vậy khỉ, khó chịu chỗ nào àh_hắn nhìn nó

-không …… không sao_nó nhăm nhó

Chỉ đợi cho bản nhạc kết thúc là nó bay ra ngoài ngay……….

Bầu trời đen huyền đầy sao rất đẹp, ánh trăng sáng rọi xuống hòa cùng ánh đèn lễ hội……….nhưng có đẹp đến mấy nó cũng chả còn tâm trang để ngắm

-đau chết được_nó tìm vị trí chiếc kim

Chả là nó đính phần bị cắt lại bằng kim rút hết cho lẹ, lấy phần nơ của áo che lên

-áh_nó la lên khi tay chạm trúng vị trí cái kim sau lưng. Chắc lúc nãy té bị bung ra đâm vào da

Nó cố nhón tay ra sau sát định vị trí cây kim, nhưng khó quá.... chả thấy gì cả

-cô sao vậy khỉ_hắn suất hiện làm nó giật bắn

-mai mốt anh tới nhớ báo một tiếng, anh làm có bữa tui đau tim quá_nó liết rồi lại tiếp tục công việc của mình

-cô làm gì thế_hắn khó hiểu nhìn hành động của nó

Nó không nói vẫn tiếp tục công cuộc tìm kiếm cây kim

-cô tìm gì vậy_hắn xoay lưng nó lại

-áh, đau_nó hét lên

-sao thế????

-cây kim cây kim_nó chỉ vào đám kim gút_anh tìm dùm có một cây bung ra đi nó đâm đau quá

-đứng yên, sao toàn kim gút vậy_hắn cúi xuống nhìn vào phần thắt nơ

-áh, đau, nhẹ tay dùm_nó quơ tay ra sau

-đứng yên, cô ngo ngoạy ai làm cho được_hắn

-áh, đau quá….lẽ lên coi_nó thúc

-đây rồi_hắn rút cây kim ra_cô làm gì mà cái áo ra vầy vậy khỉ

-sao tui biết được lúc lên phòng đã thấy vậy

-không phải cô làm_hắn đăm chiêu

-tui cắt ra làm chi cho khổ vậy nè. Ê gắn lại coi_nó đưa cây kim gút cho hắn

-sao tui biết_hắn nhận lấy

-thì anh lấy ra chỗ nào giờ gút lại chỗ đó, đừng để nó bung ra đấy_nó nhắt nhở

-sao tui biết được_hắn gim vào lại_rồi đấy

-trời ơi, anh làm kiều này, sao tui dám vào đó nữa_nó sờ vào vị trí mấy cây kim lung tung cả lên

-chứ sao, tui không biết làm cái này_hắn gãi đầu

-thôi anh vào đi, tui không vào nữa đâu_nó xua tay nhìn lên trời……………hàng ngàn vì sao đang nô đùa trong dãy ngân hà

-trới đẹp thật_nó vươn vai

Hắn nhìn nó suy nghĩ. Ah hay là…….

-cô choàng vào này khỉ_hắn cởi áo choàng đưa nó

-nhưng…………._nó lưỡng lự

-vầy tốt hơn rồi, có thêm cái áo choàng cũng hợp đấy chứ_hắn cười_vầy khỏi lo ai thấy gì rồi nhé

-cảm ơn anh_nó ngoảnh miệng cười

-ê hai đứa kia thậm thò thậm thụt gì đó_bốn đứa kia từ đâu xuất hiện

-coi bộ bọn tao đến không đúng lúc hả mày_Nhật Bảo thút vào vai hắn

-gì nữa đây_hắn nhìn hai đứa bạn_sao không ở trong đó chơi đi

-thôi chán lắm ở đó làm phát ngôn viên cho mày hả_Bảo

-cả khối đứa đang truy lùn mày ở trỏng đấy vào đi_Nhật đầy hắn vào

-hay hai đứa mày cũng đang trốn_hắn soi mói

-thôi đi chơi_Nhật Bảo khoát vai hắn

-trúng tim đen rồi hả, sao đáng trống lãng thế_hắn khích bát

-ê sao hai mi ra đây chi vậy_nó cùng hai cô bạn theo sau bọn hắn

-bị lôi ra chứ có muốn đâu, đang ăn ngon lành_Trân Hạnh tiết nuối

-ờ há, ta cũng chưa ăn gì, vào xơi cái gì đi_nó đề nghị

-ok, hai tay luôn_Trân Hạnh *ba nhóc này lúc nào cũng ăn vậy nhã)

-cất mấy tâm hồn ăn uống lại vào chới cái này đi_ba anh chàng chỉ vào ngôi nhà ma

-mấy anh tự đi đi tui đi ăn_ba nhóc bỏ đi

-hay không dám_ba anh khích

-ai không dám??_bọn nhóc đứng khựng lại

-ok, vậy cùng vào nào_hắn chỉ vào trong

-sợ gì mà không dám_nó hùng hổ bước tới

-ế, chờ tí_Hạnh kéo tay nó lại_nghe nói cái ngôi nhà này ghê lắm có người vào xỉu ở trong đó luôn…….(trước cổng có ghi sẵn ' hko6ng dành cho những người yếu tim')

-chậc, mi sợ gì toàn đồ giả mà_nó nhìn Hạnh

-nhưng,…………

-thôi vào, không ba ông kia nói mình nhát gan nữa, đi sát ta bảo vệ cho_nó kéo Trân Hạnh đến trước cổng

-ủa ba anh cũng vào nhà ma nữa àh_cùng lúc đó đám My và Đoan cũng tới

-uh_Bảo

-vậy cho bọn em đi với nhé, tò mò mà sợ ma lắm_My

-tùy thôi_Nhật cười

Cả đám bước vào trong. Các cô nàng bám riết theo bọn hắn í a í ới em sơ cái này cái kia hết biết. Đèn mờ dần mờ dần trên tường kèm theo nhiều hình vẽ ghê rợn nhiều chỗ bỗng dưng lóe sáng làm cả đám con gái la lối om sòm. Ba nhóc đi sát nhau hơn Đi qua một đoan đèn vụt tắt tối om…….

-bình tĩnh không sao đâu_nó cầm tay Hạnh chấn an

Đi được vài bước thì nó cảm thấy dưới chân mình đang có cái gì chụp lại ….trời…một bàn tay. Một đám hét lên hoảng loạn…..bỏ chạy. Quá bất ngờ nó cũng hơi rung ôm chặt tay Hạnh

Sao con này gan vậy, không nghe la gì hét_nó nghĩ

Nó tiếp tục bước lên trước đèn bắt đầu sáng hơn nhưng vẫn lò mờ khó nhìn. Một đứa chạm phải nút nào đó, con ma từ dưới đất bật dậy vọt lên trần thè lười ra

-Á....................

Lần này la lối còn dữ hơn, có đứa còn bật khóc rõ tội. Đi tới một đoạn thì cảm nhận được gió thổi từ sau lưng…..cả đám quay đầu lại……. ba con ma mặc toàn đồ trắng bay lơ lửng theo bọn nó nãy giờ ….chỉ thấy được vài giây…..ba con ma biến mất trong bóng tối. Cả đám đứng sững người.

-bình tĩnh bình tĩnh_mấy anh con trai trần an

Một lúc sau……..bọn nó tiếp tục bước đi phía trước một thanh niên đang đâm một người khác máu me đầy người…..thì sau lưng xuất hiện một con ma tử thần vung gậy lên.

Bụt………_máu bắn ra vào mặt đám người đứng gần, cái đầu của người đàn ông rơi xuống lăn lốc về chỗ bọn nó đứng……cả đám la hét dữ dội bỏ chạy toán loạn……..

Chạy được một đoạn thì xuất hiện hai lối đi……một lối ra…..một lối tiếp tục cuộc hành trình ghê rợn.

-sợ gì tiếp luôn_ nó xoa tim và bước đi tiếp. Nãy giờ nó phải căng hết đầu óc ra phân tích các tình huống để giảm sự sợ hãi (như máu lúc nãy cũng chỉ là phức chất của sắt có mùi tanh thôi không phải máu thật)

Người thưa thớt hẳn chỉ còn nó và một người đi bên cạnh, đi được một đoạn đèn vụt sáng rõ…….nó quay mặt qua nhìn người bên cạnh………ủa hắn àh……….đèn vụt tắt......

Hai đứa nó bước ra cổng cuối

-mi không sao chứ_Hạnh chạy lại

-tất nhiên, ta mà, mí cái đó sao dọa được ta chứ_nó nhe răng cười_mà nãy sao mi gan vậy không la hét gì hết_nó thắc mắc nhìn Hạnh

-trời, ta la như điên luôn ý, bấu chặc tay ông Bảo_mặt Hạnh xụ xuống

-ủa, vậy ta đi với ai nhỉ_nó chống càm suy nghĩ_mà mấy đứa kia đâu (đám Diễm My)

-bọn nó vừa ra là vọt đi đâu liền, chắc sợ quá rồi

Bên phía ba anh kia, hắn dựa cổng ôm bụng cười

-mày cười gì đó Phong_Nhật tò mò

-hahahahahah…………………trời ơi chắc tao chết quá…….hahhaahaha

-anh thôi đi, cười gì lắm thế_nó gắt

-hhhahahahah………….._hắn quay lưng đánh tay vào tường cười to hơn

-thôi đi, anh cười đủ chưa_nó bước tới chỗ hắn

-chuyên gì vậy_Nhật Bảo Hạnh Trân đồng thanh

-hahahah…………………cô khỉ……….hahaha_hắn lại tiếp tục lăn ra cười

-kể nghe coi_bọn nhóc thút

-lúc nãy……hahah……….vào cảnh cuối…….hahaha_hắn lại đập tay vào tường cười nghiêng ngữa

-mày thôi cười đi_Nhật gắt

-ok, ờ haha……ờ ………thì lúc nãy ở cảnh cuối là do người giả ma, sau khi đèn vụt tắt tao với khỉ bước tới thì cảm thấy ai đó nhất bông mình lên_hắn làm mặt sợ hãi_ đi tới chỗ đèn sáng thì ra hai con ma đang nắm chặt hai đứa tao bay đi…..được một đoạn nó thả xuống……và nhảy tưng tưng hù dọa…….cô khỉ……hahaha…..không biết nghĩ sao…….tung cho hai đá ,hai con ma nằm dài dưới đất rên la thê thảm……làm tao với hai con ma bên này ……. Phải chạy lại can ra……hahaha…….._hắn lại tiếp tục lăn ra cười

Bốn đứa nhoảnh mặt lại nhìn nó

-ahahahhahahahah………….trời ơi_rồi cùng lăn ra cười như hắn_ uổng quá biết vậy lúc nãy ta đi tiếp_Nhật Bảo

-mấy người cười đã chưa thôi đi_nó hét……..bỏ đi

-ờ, làm gì giận dữ vậy, không cười nữa_cả đám chạy theo nó

-------------------------------------------------

-sau đây chúng ta hãy mời ra năm công chúa trong buổi tối hôm nay tiếp tục cho trò mê cung nào_lớp trưởng Tuần kiêm luôn chức hội phó (đáng lẽ đây là công việc của hắn nhường cho Tuấn luôn vì người tổ chức không được tham gia_cha này ham chơi)

Bốp……bốp…….._tràng pháo tay vang dài……bọn người bắt đầu bàn tán xôn xao

Đèn trong kháng phòng tắt gần hết, chỉ còn len lỏi vài tia ánh sáng mỏng manh từ trên kháng đài, chiếc đèn pha treo trên trần bật sáng lượn một vòng quanh hội trường rồi ngừng lại ngay chỗ nó đứng……..

-mời bạn_Tuấn giơ tay mời nó lên kháng đài

-sao lại là tôi_nó khó chịu………

-mời bạn_Tuấn lặp lại

Mọi ánh mắt đổ dồn về từng bước chân nó, từng người dãn ra ngường chỗ cho nó tiến lên

-cô bé đấy là ai vậy mày?_một cậu trai

-tao không biết_một câu khác

-xinh đáo đê nhỉ

-sao mày biết hay vậy, người ta đeo mặt nạ mà

-tao nghĩ vậy, lát phải làm quen mới được

-không đến lượt mày đâu_cậu huýt vào vai bạn( thui cắt ngang câu chuyện vô duyên của hai ông này nhá)

Sau nó là Vân Đoan và hai bạn khối mười và mười một được chọn bước lên kháng đài

-mời cô bé theo tôi_một chị dẫn nó vào cánh gà

-bịch mắt lại hả chị_nó ngạc nhiên khi chị cột một chiết khăn đen lên mắt nó

-uh đây là luật ,cô bé theo chị nhé

Nó không biết mình đi đâu, chả định hướng được chỉ có một việc bước theo chị dẫn đường

-nào bây giờ chúng ta bắt đầu cuộc truy tìm công chúa, phạm vi toàn trường ( ạc rộng thấy mồ) ai là người tìm ra và dẫn năm công chúa về đây trước tiên sẽ có thưởng, các bạn sẵn sàng chưa

-rồi_mọi người háo hức trông đợi

-bắt đầu

Lớp trưởng vừa dứt lời mọi người đổ xô đi tìm. Lục tung đến từng ngóc ngách của phòng học

-em ngồi đây nhé_chị tháo chiếc khăn xuống

-ồ!_nó ngạc nhiên nhìn hồ nước trước mặt

-vâng, chị vào lại trong ấy àh

-uh, đợi người đến cứu nghé công chúa_chị cười bước đi

Hồ nước quen thuộc chứ có gì đâu xa lạ, nhưng hôm nay bỗng nhiên lung linh hẳn, nó đang ngồi trên một chiếc xích du kết toàn hoa cạnh một cây cổ thụ lớn ,đèn thắp nhiều hơn, sáng nhưng không rực rỡ lung linh thu hút tầm nhìn của mọi người. Mặt hồ lăn tăn từng đợt sóng nhỏ hòa theo dòng ánh sáng nhẹ bên trên

Ngồi một hồi lâu mà chưa ai tìm được, nó chán nản ngồi dựa vào thân cây, chân trải dài trên ghế nghịch cái ào choàng

-ủa cái gì đây nhỉ_nó tò mò khi thấy trong túi áo có vật gì

-thì ra điện thoại, có cả dây phone nữa hi hi_nó cười tinh nghịch

Nhét dây phone vào tai, bật nhạc lên……nghe (cái này cũng nói)…..

-anh ta cũng nghe nhạc nhẹ nữa cơ đấy_nó thích thú phá phách

Hết thư mục này đến thư mục khác…….và nó dừng lại ở file lưu ảnh……chỉ một bức duy nhất

-woa hình một cô bé gái_nó chăm chú ngắm nhìn

Một cô bé gái chừng năm sáu tuổi mặc chiếc váy hồng xinh xắn và chiếc nón vành rộng đang khoát vai một cậu bé nhỏ xíu bên cạnh trong rất mập mạp đáng yêu

-cô nghịch quá đấy khỉ_hắn hằn giọng giật lại chiếc điện thoại

Hai dây phone bung ra khỏi tai nó, nó ngờ nghệt nhìn hắn

-anh làm cái quái gì vậy_nó khó chịu hét

-cô tùy tiện lấy đồ của người khác sử dụng mà không xin phép vậy hả_hắn trừng mắt nhìn nó

-ê, anh vô duyên vừa thôi nhá_nó tức tối_thứ nhất tui không lấy nó, nó có sẵn trong áo, thứ hai tui có biết trong đó có gì đâu mà xin phép _nó nhấn mạnh từng chữ tức tối ngoảnh mặt đi

Hắn chừng chừ một lát nhìn nó…..rồi ngồi xuống cạnh nó trên chiếc xích đu

-thôi, tui xin lỗi

Nó không nói gì vẫn im lặng bặm môi

Hắn thở dài nói to

-TÔI XIN LỖI được chưa khỉ

Nó ngoảnh mặt lại liết

-anh mà cũng biết xin lỗi nữa đấy

-thì tui vừa xin lỗi cô đấy thôi, thui được rồi đừng giận nữa

-không tui ghét anh lắm_nó lại tiếp tục bặm môi nhìn hắn giận dỗi

-được rồi mà, tôi biết tôi sai, đừng giận nữa_hắn phì cười nhìn gương mặt ngây ngô của nó

-hứ, cười gì_nó khó chịu hơn

-được rồi không cười nữa giận gì dai vậy

Nó im lặng mặt vẫn khó chịu

-tôi phải làm gì cho cô hết giận hả khỉ_hắn nhìn nó

-muốn tui hết giận hả, được thôi_nó cười_cô bé đó là ai vậy

Mặt hắn đanh lại……dựa người vào thành ghế nhìn ra mặt hồ

-cô hỏi chi lắm vậy khỉ

-tôi tò mò thôi, có gì mà khó nói vậy, hay đó là cô bé anh thích lúc nhỏ

-cô lại bắt đầu đoán lung tung rồi đấy_hắn thở dài_đi nào công chúa ‘đen’

Mặc cho hắn bước đi nó vẫn ngồi đó nghĩ ngợi

-đi thui khỉ_hắn quay lại

-không_nó phồng hai má lên

-cố ươn ngạng quá

-vốn sẵn tính trời_nó trả lời cộc lốc

Hắn lắc đầu lại ngồi xuống chiếc xích đu nhìn về một hướng xa xăm vô định, nét buồn rầu thể hiện rõ trên khuôn mặt, nó nhìu mày nhìn hắn một hồi lâu

-anh không nói thì thôi, tui không ép nữa_nó đứng dậy bỏ đi

-đó là chị tôi_hắn nắm tay nó lại

Nó sững sờ ngơ ngát trước câu trả lời quá đột ngột của hắn

-chị?_nó hỏi lại

-uh, chị tôi đấy_hắn kéo nó ngồi xuống bên cạnh

-sao từ lúc đến đây, tui có nghe ai nhắc đến chị ấy đâu, hay chị ấy đi du học rồi hả?

-chị ấy chết rồi_hắn nhìn nó ánh mắt sâu thẳm khó tả……một ánh mắt buồn

-tôi xin lỗi_nó xị mặt xuống…giọng cún con hối hận …..

-thôi có gì đâu, nhìn mặt cô buồn cười lắm đấy_hắn vỗ vai nó

-úi, mà sao anh tìm được chỗ tui hay vậy_nó đánh trống lãng

-nhờ cái này nè_hắn giơ lên một máy tính sách tay……..nãy giờ nó không để ý

-cái này thì làm được gì_nó mở chiếc laptop ra xem

-định vị máy điện thoại của tui trong áo choàng

-àh, cho sử dụng cái này luôn àh

-tất nhiên, thôi vào trong đó lĩnh thưởng nào công chúa đen_hắn cuối người đưa tay ra (kiểu như mời nhảy ấy)

-vâng thưa hoàng tử_nó nhúng người iểu điệu_í quên ác ma chứ_nó nhe răng cười

Hắn lắc đầu nhìn con bé tinh ganh phì cười

-đi thôi

Hai đứa dắt tay nhau bước vào hội trường. Chốc chốc con bé lại nhìn sang hắn suy nghĩ, nhớ lại gương mặt tội nghiệp của hắn mà nó tự trách mình, đã khơi gợi lại nỗi đau mà hắn muốn giầu kín. Nó lại nhớ đến mẹ hắn, ánh mắt hiền hòa luôn dõi theo từng tiếng nô đùa của chị em nó, từng cử chỉ chăm chút , từng ánh mắt yêu thương vuốt ve tóc nó ân cần, ấm áp như ruột thịt. Phải chăng mẹ hắn đang tìm sự ấm áp của người con gái quá cố nơi chị em nó. Tội bác ấy quá. Nó không tiện hỏi thêm nhưng nó cũng tò mò lắm từ lúc tới đây có ai nói gì về người chị nào đâu

Nó nghĩ ngợi Nó nhớ mẹ nó quá !! dù ngày nào mẹ cũng gọi cho nó, nhắc nhở cái này cái nó, ngay cả cái việc kéo chăn lên khỏi rốn trước khi ngủ_po tay luôn. Ôi tình mẹ sao ấm áp thân thương quá. Nó yêu mẹ lắm lắm.

------------------------------------------http://santruyen.com----------------------------------------------------

-----------------------------------

-thông báo đã tìm đủ 5 công chúa, mọi người tập họp tại hội trường_tiếng loa phóng thanh vang lên

Ai náy đều thất vọng dừng cuộc tìm kiếm lại đổ về hội trường

-nào mời các bạn bước ra ngoài_lớp trưởng Tuấn hướng về phía cánh gà

Mọi ánh đèn đổ dồn về từng bước đi. Đầu tiên là Đoan và một anh chàng khá đẹp trai lịch lãm (nó căng con mắt hết công suất để phân tích) cạnh là Vân và một cô bé khoảng chừng lớp mười, tiếp theo cặp hai cô bé kia, và cuối cùng là cặp của nó

Vẻ mặt Vân, Đoan khó chịu nhìn nó. Sao người hắn tìm ra lại là nó

-như mọi năm thì người thắng cuộc có thể yêu cầu các bạn bên dưới làm gì mình muốn nhưng………_lớp trường Tuấn cười_năm nay chúng ta sẽ có một hình thức mới

Tuấn nói đến đây hai nhân viên ôm ra hai chiếc hộp lớn toàn giấy là giấy, làm ai náy không khỏi ngạt nhiên

Mọi người hường mắt tò mò soi mói hết cỡ về hai chiếc hộp đáng yêu đang yên vị trên hội trường

-đây là những mảnh giấy ghi điều mà các bạn muốn nếu trở thành người thắng cuộc trong mê cung, mời các bạn tìm được công chúa bước về phía trên

Tưởng gì to tát!! Cái này nó cũng có ghi. Nó chỉ mong ước nhỏ nhoi thôi ắn hết cái đám đồ ăn trên bàn hehe chắc ngon lắm

Năm người cùng tiến về phía hai chiếc hộp vừa tò mò vừa háo hức ‘liệu mình sẽ được thưởng gì đây, ôi mong quá!!^^

-năm bạn hãy chọn một tờ giấy và đọc lớn cho mọi người cùng nghe

-các bạn phải vừa hát vừa múa bài ba con vịt_anh chàng phía Đoan đọc trước (cái ý tưởng trả con này của ai thế nhả)

-hahahaha…………_cả hội trường cười ầm lên

Trời ơi bài ba con vịt, thú vị ra phết ấy nhỉ, vừa hát vừa múa nữa cơ đấy

-nào các bạn thực hiện được chứ_lớp trưởng Tuấn

-ok_mọi người đồng thanh

Giai điệu tinh nghịch của bài hát vang lên, ai náy *** hòa theo tiếng nhạt râm rang, cùng nhau lắc mông xoay vòng vòng ỏng ẹo trong tiếng cười trêu trọc nhau. Vài cậu còn sáng tác ra cả một điểu nhảy mới rất rất hợp với lứa tuổi của bài hát ‘mẫu giáo’

‘một con vịt xòe ra hai cái cánh……nó kêu rằng cáp cáp cáp cạp cạp cạp’

Kết thúc bài hát là tràng pháo ty tự tán thưởng của mọi người (sao mình hát hay thế)

-rất cảm ơn các bạn, mời bạn tiếp theo_Tuấn tiếp tục

-mình muốn mình và công chúa của mình đút nhau ăn sushi_cô bé nhóm Vân đọc to

-hahahaha………………_mọi người cười ồ lên

Ngay cả nó đứng trên kháng đài chịu mọi ánh mắt của mọi người mà cũng phải lăn ra cười. sushi!! ờ!! ngon đấy nhở!! mà còn ‘đút nhau ăn’ giữa bàn dân thiên hạ nữa chứ. Đây là thưởng hay phạt vậy trời

Hai măm sushi được bưng ra đặt trước mặt Vân và cô bé. Mặt Vân méo sệch khó chịu

-chị ăn nè_cô bé đưa miếng sushi lên miệng Vân

Vân nhăn nhó nhìn miếng sushi cố gắng mở miệng ra trong sự thút ép của của khán giả bên dưới (ức vụ vũ điệu vịt giời đây mà). Mọi người bên dưới vỗ tay cười to thích thú

Hai tờ giấy tiếp theo (lướt qua cho lẹ……còn tới phần hay hay nữa chứ)

Một - mọi người trong kháng phòng xoay mười vòng ( xoay xong mặc toàn chong chóng)

Hai: -tôi muốn nhảy với công chúa cảu tôi (cái này thì đợi tí giải quyết)

-mời Phong chọn

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.