-sợ….. sợ gì chứ…_hắn nhăn mặt như nhớ ra gì đó khủng khiếp lắm
-lại cái gì nữa vậy hai mi_nó thắc mắc
-e hèm mi nghe nè…_Trân lên giọng_ta nhớ lúc ta mới vào trường này ngày đầu tiên đã thấy cảnh….haha….cảnh…..haha_Trân ôm bụng cười
-giề..nói lẹ coi.._nó nhăn nhó khó hiểu
-ờ thì cảnh…..haha…_Hạnh nói tiếp nhưng cũng lăn ra cười
-lẹ coi….._nó bực mình rồi
-làm gì dữ vậy… haha…vầy cảnh ba anh chàng mỗi người cầm một dĩa cơm
vừa ăn vừa chạy vắt chân lên cổ.há há há….ta hem chiu nổi rồi_con Trân
đập tay vào tường cười nghiêng ngữa
-hả_nó nhìn hắn_là sao…ta hem hiểu
-ha ha…bị fan dí chứ gì nữa…haha …trời đánh còn tránh miếng ăn…vậy mà…chậc.. tội mấy ông ghê luôn cơ_Hạnh giả ngây thơ
-ha hah haha haha_giờ nó cũng lăn ra cười
-cô cười gì đó_hắn quát
-haha….cười gì kệ tui….mà giờ còn dám theo bon tui không_ nó dò hỏi
-sao không…chứ_giọng iểu siều vậy còn ráng
-vậy cùng đi nhé_ba nhóc hồ hởi_ôi phim ta thích coi phim_ba cô nhóc cười ranh mãnh
Ba anh chàng theo sau nhưng….ôi mặt nhăn nhó như khỉ ăn ớt tội nghiệp ..........................
Tại căn teen 11h15’_ngày thứ 2 đến trường_nhật kí sự kiện vui vẻ
Ba anh chàng bước vào. Mọi con mắt đổ dồn về bọn hắn. Nam có nữ có
tiếng xì xào bàn tán ngày càng lớn hơn. Cố trấn tĩnh mình bọn hắn nhanh
chân bước theo mý nhóc
-cô ơi cho con 3 đĩa cơm dương châu_bọn nhóc chen lấn vào
Phù cuối cùng cũng ra tới nơi sống sống rồi. Bọn nó chọn một cái bàn
phía ngoài gần mấy cái cây cho mát…thả lưng xuống ghế là sút lia lịa
-ê sao không mua dùm bọn tui với???_hắn bước lại gần
-mấy ông không có chân àh, muốn ăn thì tự mà đi_nó liết
-chậc…_hắn tặc lưỡi tiếng về phía quầy
Đẹp trai đúng là có lợi
mà. Ba anh chàng đi tới đâu bọn học sinh nhích ra nhường chỗ. Làm bọn
nhóc ngồi ăn trố mắt nhìn. Mình thì la hét muốn khang cổ….còn hắn thì,
chậc bất công_nó nói nhỏ với hai cô bạn. Hai cô cũng gật gù bất bình
không kém. Chẳng tốn chút mồ hôi nào bưng ba đĩa cơm_y chang nó mà nhiều hơn nữa ấy chứ_đến bàn mấy nhóc ngồi
-sao…bọn này siêu chứ_hắn đặt đãi xuống bàn
-ùh …siêu lắm…siêu_giọng khó chịu
Canteen mỗi lúc một đông, mỗi lúc một chập hẹp (cantten rộng vậy mà
không có chỗ chứa). Tin tức lan nhanh như tên bay ấy. vừa sút muỗng đầu
tiên lên chưa kịp ăn thì bọn hắn bị
-anh Phong bàn này còn chỗ cho bọn em ngồi với nhá_giọng một cô gái
ủa, sao nghe quen quen_nó nghĩ đảo mắt lên nhìn người phát ra câu vừa rồi
-Á_nó trố mắt nhìn cô gái_chị..chị…_nó cuối mặt xuống ăn không dám ngẩng lên nữa
Cô gái hình như cũng thấy nó nhưng không thèm quan tâm mà quay qua hắn
-anh phong cho em ăn thử với nhé_cô gái tự nhiên
-ùh, em thích cứ ăn đi Vân_hắn cười một nụ cười méo mó thấy tội. Nếu nó không phải dấu mặt thì chắc lăn ra cười khích thú lắm rồi
Àh thì ra tên Vân ah_nó nghĩ_ôi biết chui lỗ nào trốn đây_nó quậy muỗng vào dĩa cơm
-cô sao thế, sao thế_hắn quan tâm
Nó giật thót, ngẩng lên **ng ngay ánh mắt cô gái….ngượng chết….., hai cô bạn nãy giờ ăn vô tư nên không để ý
-đâu có gì đâu…._nó nhỏ nhẹ_hiếm có nghe
-chào cô bé, lâu quá không gặp nhỉ_Vân khó chịu nhìn nó
-vâng chào chị ha_nó cuối xuống ăn tiếp
Sau cô Vân là biết bao nhiêu đứa con gái kiếm cớ này cớ nọ ngồi cạnh bọn hắn
Ôi khổ rồi, ngay cả chỗ ngồi bọn nó cũng không có bị đẩy ra ngoài giờ
chỉ còn biết đứng xơi tiếp phần còn lại. hix rõ ràng bàn bọn nó xí trước mà…bất công. Ba anh chàng cũng chả khắm khá gì hơn nãy giờ ăn được gì
đâu. Chạy cũng chả được nữa là…ôi sao giờ sao giờ_ba anh thở dài ngao
ngán. Bọn con gái cứ lao nhao bắt chuyện, cố gắng lắm hắn mới nặng ra
được nụ cười méo xệch. nhìn bọn nhóc với ánh mắc cầu cứu nhưng…mí nhỏ
kia hình như không có lương tâm nên bỏ đi một mạch…..
Quay lại với bọn nhóc nhá
Sau khi mua đầy đủ thức ăn dữ trữ bọn nó rời canteen ngay lập tức_thiếu oxi quá
-ê mi_Trân vỗ vai nó
- á…mi chơi dại…_đang ăn kem làm nó giật mình kem úp tất cả vào mặt
-hì ta xin lỗi mà, mà mi quen Vân hả??... hồi nãy ta thấy mi sao sao ấy_Trân Hạnh lau mặt cho nó
-ờ thì cũng quen quen…_nó úp úng
-là sao nói rõ nghe coi_Trân tò mò
-mi hỏi chi vậy_nó trề môi khó chịu
-không, ta thấy mi quen con nhỏ đó thì kì lắm, mà mi biết nó là ai không
-sao ta biết được có quen biết gì nhìu đâu
-nó là con nhà họ Đoàn đấy, giàu có lắm, gia đình nó muốn nó với Phong
quen nhau lắm, trước đây nó còn nhận là người yêu của ông Phong cơ đấy
-vậy àh, sao thế được Trần & Nguyễn có hôn ước rồi cô ấy này không biết ah
-chắc chưa đâu mà biết thì tiết lắm đây_Trân Hạnh tặc lưỡi_mà ….mi chưa nói sao mi lại quen Vân đấy
-ờ thì….._nó lúng túng
Không lẽ nói đó là cô gái nó ra tay nghĩa hiệp cứu lúc nó mới tới đây rồi còn bị chửi “bao đồng “ nữa chứ. Ôi….quê chết được.
-nói mau…..nói không_Trân& Hạnh giơ nắm tay lên dọa
-ực làm gì ghê vậy giống du côn quá à
-vậy nói không thì bảo một tiếng_hai cô bạn ép nó vào tường
-nói …ta nói mà…..vầy nè_nó kể lại tất tần tật câu chuyện giữa nó và
Vân. Nghe xong hai nhóc không thông cảm còn lăn ra cười làm nó quê càng
quê hơn.
-thôi ngay không…cười gì mà cười_nó cáu
-không có gì đâu….haha…ta mới biết mi ….tốt vậy đấy_Trân
-ờ vậy đấy_nó liết_chứ đâu xấu xa như hai mi đâu nhỉ_nó bặm môi
-ờ thui thì thôi, đi kiếm chỗ ngủ thôi_Hạnh đề nghị
-thì lên phòng nghĩ mà ngủ, kiếm gì nữa_nó
-trời chỗ đó khó ngủ lắm , tại mi không biết đấy thôi_Trân
-bọn ta có chỗ này hay lắm nè đi không_Hạnh
-đi thì đi miễn ngủ được thì ok
Trân Hạnh dẫn nó đi vòng vòng qua phòng dụng cụ qua sân bóng đá sau khu nhà vệ sinh. Đi một lúc thì nó thấy một cái hồ lớn. mặt nước trong xanh lăn tăn từng đợt nhỏ êm đềm theo từng cơn gió. Gần hồ là hàng cây xanh
um tùm không biết cơ man là lá vừa cao vừa to, được trồng cách nhau bao
quanh hồ_hình như cố ý trồng chứ không phải mọc tự nhiên. Bên dưới là
hàng cỏ xanh rờn trải dài đến khuất tầm mắt
-WOA….tuyệt thật đấy, vừa mát vừa dễ chịu_nó phóng lại cái cây gần nhất
-sao thấy bọn ta hay chưa_Trân Hạnh lên giọng
-yead….._nó đặt lưng xuống thẳm cỏ cạnh góc cây
-mà chỗ tuyệt vầy sao có vài người vậy_nó nhìn quanh thấy loáng thoáng vai bóng đang dựa vào cây đọc sách
-tại bọn kia không biết hưởng thôi kệ sát nó… yên tĩnh càng dễ ngủ mà_Trân Hạnh lôi bịch đồ ăn ra
-thôi ăn nè, nãy có ăn được gì đâu_nó hí ha hí hửng bò dậy_cái gì chứ ăn thì…hehe….
Thui trở lại với bọn hắn nha
Sau khi bọn nhóc đi khuất. Không
chịu nổi cảnh bị bao vây tứ phía như vầy thêm một giây nào nữa. Bọn hắn
nháy mắt với hau âm mưu gì đó
-ôi…._hắn nhăm mặt ôm bụng rên. Hai anh kia cũng như hắn
-anh sao vậy……_bọn con gái lao nhao lo lắng
-hình như ăn phải gì hay sao ấy, bụng đau quá…..a…a_bọn hắn rên to hơn
-làm sao đây…..làm gì ….thuốc mau lấy thuốc_bọn con gái lo lắng tản ra tìm thuốc cho bọn hắn
-anh cần đi vệ sinh gấp_ngay lúc thưa người 3 anh chàng ba chân bốn
cẳng vọt lẹ. bọn con gái đuổi theo la ó um sùm….tạo thành cảnh tượng bi
hài vô cùng hehe
Nhanh chân trốn vào phòng vệ sinh nam. Mấy con nhỏ còn biết ngượng nên không vào theo….nhưng đứng chờ trước cửa
-bọn con gái giờ sao khỏe thế dí hoài không biết mệt_Nhật dựa vào tường thở
-hờ mệt chết, cái bụng tao réo nãy giờ_Baỏ xoa cái bụng đang *********
-trời đánh còn tránh miếng ăn, tao chưa kịp xơi hạt cơm nào luôn ấy chứ_hắn xả vòi nước hất vào mặt
-giờ sao ra đây bọn nó còn ở ngoài kìa_Nhật lén nhìn ra
-này_Hắn chỉ vào cửa số cuối nhà vệ sinh
-hix đường đường đại công tử mà phải vầy nè_cả ba nhậm ngùi chui lỗ
chó…úi quen leo cửa sổ_may không có người đấy không biết dấu mặt vào đâu
Hồi nãy hình như có nói sau nhà vệ sinh một đoạn là tới hồ rồi
phải hem. ờ thì đó thấy thấp thoáng bóng dáng mấy nhóc, bọn hắn vọt lại
liền. đúng lúc bọn nhóc đang dọn tiệt nữa chứ còn gì bằng
-e hèm_bọn hắn lên giọng. Ba nhóc vẫn say sưa ăn
-E hèm_lần này lớn hơn . Nhưng bọn nó vẫn say sưa ăn
-ê ba cô kia không nghe hả_hắn quát
-nghe gì, tránh ra cho ta ăn_nó vô tư không nhận ra. Hắn xông tới…véo má nó
-á…………á………_nó la oai oái_là anh àh buông ra coi_nhận ra rồi
-hừ..tham ăn quá biết gì nữa
-kệ tui ..mà sao ba người lại ở đây_nó thắc mắc
-ba cô hay lắm bỏ bọn tui lại mà chạy vậy àh_ba anh chàng ngồi xuống ăn tự nhiên đồ của mấy nhóc
-việc gì bọn tui phải liên quan chi cho mệt…..ê ai cho ăn vậy hả_bọn nó hét
-tại mấy cô mà bọn tui ra vầy nè……… ăn có tí mà cũng….._hắn trề môi
-hay nhả bọn tui cảnh báo trước rồi mà không nghe thì ráng chịu_Trân chu mõ lên cãi
-thôi mệt rồi…coi như thương tình giúp đi….. bồi thường hôm qua bọn cô ăn chùa đi_Nhật
Bọn nhóc nhết môi cười khoái trá nhớ lại chiến tích hôm qua.
-ok, coi như tụi tui có lòng tốt đó_cả bọn cùng ăn …vừa ăn vừa cãi…may
là ba nhóc heo mua nhiều chứ không chắc cũng không đủ dính răng quá. 6
đứa, đứa nào đứa náy cao như cây sào mà, chắc cái bao tử cũng không kém
Bờ hồ 1h50’PM_ngày thứ hai đi học
Sau khi ăn uống no nê. Cả đám
lăn dùng ra ngủ tất nhiên nam nữ riêng biệt nhá. Ăn thì ăn chung được
ngủ gần thì never nhá. Bọn nó đuổi ba anh qua góc cây khác. Ăn no là
buồn ngủ bọn hắn hiền lành qua chỗ khác không nói câu nào.
-oáp….._nó vươn vai ngáp nhìn đồng hồ_á sắp trễ rồi
-dậy dậy…_nó lay hai cô bạn
-cho ta ngủ 10 phút nữa_Trân mắt vẫn chưa mở
-dạy mau 5 phút nữa vô học rồi kìa_nó xách túi rát lên
-ờ…..oáp…đã quá…._Trân Hạnh lục **c đứng dậy
Tiếp theo là ba ông tướng kia. Bọn nhóc tiến lại gần cái cây nơi “an
nghỉ” của bọn hắn_nằm ngủ sr hen dùng từ sai hoài. Không nhẹ nhàng như
hai cô bạn, sắn tay nó lấy lon nước tới cạnh hồ hất nước vào mặt
hắn_nước sạch không trời
-sạc….khụ…._hắn ho_hình như nước vô mũi rầu_tội ghê
-cô làm gì đó hả_hắn trừng mắt
-không thấy àh, gọi anh dậy đấy_nó vô tư huýt sáo
-cô không còn cách nào tốt hơn sao_vừa vuốt mặc cho bớt nước
-kêu hoài anh không dây biết sao được_sạo quá_mai mốt tui không kêu nữa, làm ơn mắc oán
-thật không_hắn nghi ngờ_ờ vậy cảm ơn. Lám nó hớn hở ra mặt vừa lừa
được một cú quá hay…_mặt nó giờ hơi gian gian thấy nó vậy nhưng hắn cũng không làm gì được
Hai anh chàng kia thì nó giao luôn cho hai cô
bạn xử lý. Người thì giật tóc người thì véo lỗ tai_nhìn mấy đứa bạn, giờ hăn mới thầm cảm ơn, may là nó chứ để hai con quỷ kia chắc….sống không
nổi quá. Vứt xong bịt rác cả bọn lôi kéo nhau về lớp học nốt hai tiết
còn lại