- Cô là người con gái mà tôi yêu_anh nhẹ nhàng vuốt tóc cô làm cô thoáng đỏ mặt
- Xin lỗi...Tôi không thể..._My
- Tại sao ? Em yêu hắn ? Yêu cái tên đơn phương em bấy lâu ? Yêu
người con trai không đủ khả năng bảo vệ em ư ?_Shu nhíu mày
- ANH BIẾT GÌ MÀ NÓI CHỨ ? Anh ấy thừa khả năng bảo vệ tôi. Anh ấy là người luôn quan tâm, che chở...Ở cạnh tôi lúc tôi
buồn...Tôi biết...Biết Thiên có tình cảm với tôi, nhưng...Tôi
không xứng...Không xứng với anh ấy...Hic...Tôi không thể ở bên
cạnh anh ấy..._Gương mặt đỏ ửng lúc nãy, giờ đây đã giàn giụa
nước mắt.
Phải ! Cô không phủ định. Cô yêu anh...Nhưng
cô không dám nói. Sợ lắm...sợ lắm...sợ bị chê cười....sợ bị nói là "cóc
ghẻ đòi ăn thịt thiên nga"...Sợ bị anh coi thường...Sợ tình yêu không
được đáp lại...Sợ lắm...
Shu sững sờ...ngạc nhiên...Nhưng anh lại cười. Anh tháo chiếc mặt nạ bấy lâu đã sử dụng và đã biến thành Thiên.
- Nhóc ngốc !! Em yêu anh thật sao ??_Shu, à không, là Thiên mới đúng. Anh nở nụ cười hạnh phúc.
- Thiên....Là anh ??_My ngạc nhiên
- Ừ ! Là anh...Là người em yêu. Ngốc ạ !!_Anh "kiss" trán cô
- Hic....Cái tên ngốc này !!! Sao anh dám lừa em ?? Sao
anh...dám...Hic...._My bỗng khóc òa, đấm ngực Thiên [Yun *đỏ mặt* :
Chớt...Lỡ nhìn người ta tình tứ rồi *chạy*]
- Hì. Anh không lừa em thì sao ép em nói yêu anh được. Phải không, bé ngốc ?_áp môi
------------- Write : Chiu & Yun ~~~~~~~~~~~~~
Đôi lời :
1. Máy Chiu hỏng
2. Máy Yun sắp ''ngỏm''
3. Từ tuần sau sẽ ngừng đăng chap. 28/12 hoặc trước hôm đó sẽ có chap ạ