Cái chết của Tần Ngôn cũng chẳng mấy ai để ý. Danh tiếng của hắn xưa nay thối như phân cho nên khi mất sạch tu vi tất nhiên sẽ bị người trả thù.
Mà chuyện này cao tầng [Thiên Kiếm Môn] cũng không mấy quan tâm. Hơn nữa qua lần này bọn hắn cũng phân rõ lập trường đứng về phía Lý Thành. Cho dù Môn Phái đệ tử cả gan mạo phạm cũng theo môn quy xử lý.
Điều này vô hình chung khiến cho địa vị của Lý Thành Nhóm trong mắt toàn bộ chúng Đệ Tử [Thiên Kiêm Môn] cao thâm khó dò. Vì vậy cũng khiến cho mấy tên không có mắt cũng an phận. Mà mấy tên này đa số cũng là con **** làm mù con mắt.
Mà trong toà Đại Viện bây giờ Lý Thành cùng Lý Mẫu đang ngồi dùng trà. Mà Hoàng Vũ đang lười biếng nằm trên bãi cỏ phơi nắng.
“Thành Nhi. Ta thấy Long Vân cùng Phụng Hoàng có ý tứ với con. Mà ta cũng rất thích các nàng a.” Lý Mẫu ngồi bên cạnh tủm tỉm nói.
Đang uống nước trà Lý Thành nghe vậy không khống chế được mà ho khang. Trên mặt tràn đầy cười khổ nói: “Mẹ. Con thật không muốn thêm vợ a.”
Nghe vậy Lý Mẫu nhăn mày mở miệng: “Thằng Nhóc nhà ngươi muốn lý do cũng nên kiếm cái cớ khác cớ gì nói vậy.? Ngươi xem ngươi cùng Cầm Nhi. Ở vs nhau lâu như vậy nàng còn chưa có động tỉnh.”
“Mà Long Vân cùng Phụng Hoàng có điểm nào không tốt. Hơn nữa Cầm Nhi cũng không phản đối a.” Nói đến đây Lý Mẫu lắc đầu không thôi.
Thâm tâm nàng vẫn muốn thêm mấy cô con dâu a. Chẳng qua thằng nhóc này quá cố chấp. Mà nàng cùng Tống Cầm cũng chung cái quan điểm.
Tống Cầm tuy Là nữ nhân. Nhưng nàng hiểu nam nhân ưu tú như Lý Thành không chỉ là của nàng. Mà Long Vân cùng Phụng Hoàng hai nữ nàng cũng rất yêu thích.
Mấy lần thủ thỉ bên tai Lý Thành nhưng hắn cười trừ.
Hôm trước bế quan. Nàng cùng Lý Mẫu bàn bạc nên bây giờ Lý Mẫu mới nhắc đến chuyện này.
Một bên Lý Thành nghe vậy chỉ cười cho qua rồi cũng trả lời cho có.
“Mẹ à. Thật sự bây giờ ta chưa nghĩ tới. Mặc dù ta biết Long Vân các nàng tâm ý nhưng ta vẫn chưa thể tiếp nhận a”
Chính xác là vậy. Tuy thế giới này nam nhân mạnh mẽ có thể thê thiếp thành đàn. Nhưng phần hồn của hắn đã ăn sâu cái tư tưởng 1 vợ 1 chồng. Niếu muốn hắn thay đổi không phải một sớm một chiều.
Lý Mẫu nghe vậy cũng lắc đầu không thôi.
Mà trên bãi cỏ Hoàng Vũ cũng nén cho hắn ánh mắt đầy khinh bỉ.
Lý Thành trên trán nổi gân xanh. Âm thầm đậu đen rau muốn Hoàng Vũ.
Ngươi cái lão bất tử không phải một vị phu nhân sao. Còn nhìn ra vs ánh mắt đó. Nghĩ vậy nhưng hắn cũng không muốn nói.
Mà đang lúc muốn ứng phó cho qua thì trong mấy gian phòng lần lượt truyền đến ba động linh khí. Phạm vi hơn 10 cây số vuông linh khí bị hút sạch. Mà theo như đường linh khí thì 7 căn phòng hút mạnh nhất. Còn căn phòng của bạch linh chỉ là thiểu số.
Để tránh bọn hắn cộng minh linh khí dẫn đến ám tật. Lý Thành vung tay từng màn ánh sáng đem từng căn phòng cách ly lại với nhau. Có vẻ linh khó không đủ.
Lý thành lại xuất ra một núi nhỏ Tiên Thạch. Điều động Tiên Nguyên Lực tách ra tinh thuần Tiên Khí hoà vào Cùng Linh Khí một chỗ tiến nhập vào 8 người.
Tiên Khí cao hơn Linh Khí không chỉ gấp 10 lần mà cao đến cả ngàn lần. Tiên lực tuy mạnh. Nhưng qua Lý Thành tịnh hoá. Sau đó thuận tiện mà dung hoà rồi để cho 8 người luyện hoá mà không tác dụng phụ.
Khí tức từ 8 căn phòng từ từ dâng cao. Trong đó 7 căn đã đến Đại Thừa Sơ Kỳ Đỉnh. Nhưng bọn hắn lựa chọn không tiếp đột phá mà ngừng lại sau đó hấp thu Tiên Linh Chi Khí. Xây dựng tốt căn cơ.
Bên ngoài Lý Thành cũng gật đầu sau đó ngồi về chỗ cũ. Mà Hoàng Vũ nhìn vậy một màn cũng không biết nói gì. Sau đó nhìn qua núi nhỏ Tiên Thạch chỗ hiện tại vì mất đi Tiên Khí mà hoá thành bụi phấn. Lại không biết nên nói gì cho phải.
Phải biết tại hạ giới 1 khoả Hạ Phẩm Tiên Thạch giá trị liên Thành a. Cho dù thời đại của hắn cũng không có bao nhiêu. Vậy mà Lý Thành lại ném ra một đống lớn. Hơn nửa thần sắc của hắn sau khi phá sản cứ ung dung.
Theo như Hoàng Vũ suy đoán. Loại này Tiên Thạch Tiểu Tử này còn rất nhiều. CHỈ NHÌN ĐỐNG KIA BỊ HOA THÀNH TRO BỤI THEO GIÓ TÁN ĐI TIÊN THẠCH KHIẾN Hoàng Vũ tim cũng muốn chảy máu a. Đúng là phá gia chi tử.
“Xem ra ta đi theo ngươi không sai” lẩm bẩm xong hắn cũng im lặng tiếp tục phơi nắng.
Mà một màn thiên địa biến sắc linh khí phạm vi lớn bị hút sạch. Cùng với tại đình viện Lý Thành đang ở tản ra 7 cỗ uy áp như có như không khiến cho toàn bộ [Thiên Kiếm Môn] cảm thấy như bị núi lớn đè lên khiến cho bọn hắn hoảng sợ không thôi.”
Trên đỉnh núi đứng mấy bóng người.
Phía trước là Năm vị khí độ bất phàm ông bà lão. Sau lưng bọn hắn là Chu Hạo cùng Nam Cung Trần Cùng Tô Như đang cung kính mà đứng.
“Hạo Nhi.” Trung tâm nhất lão già tiên phong đạo cốt mở miệng.
“Có Đệ Tử” Chu Hạo chắp tay đáp.
“Lần này mấy vị khách này không tầm thường.Toàn bộ bọn hắn thấp nhất Tiểu Cô Nương kia cũng đã Kim Đan Cảnh. Mà hiện tại 7 cổ khí tức đồng loạt đột phá mà ra. Theo như ta cảm nhận. Chỉ một trong số 7 người này niếu muốn diệt đi chúng ta. E rằng chỉ vài phút sự tình.”
“Mà Vị Lý Công Tử kia càng là thân bất khả trắc. Ai niếu không phải cốt linh của hắn mới mười mấy tuổi ta lại tưởng là lão yêu quái nào đó tu luyện phản lão hoàn đồng a.”
Tuy nói tu vi cao tuổi thị cùng dung mạo kéo dài nhưng niên Linh thì không che dấu được.
Bốn ông bà lão cũng gật đầu phụ hoạ.
“ Không biết nhóm người này xuất hiện. Là phúc hay hoạ”
“Hạo Nhi. Tận lực thoả mãn yêu cầu bọn hắn” nói xong năm người biến mất.
Mà Chu Hạo cùng hai vị trưởng lão cũng mừng thầm không thôi. Không nghĩ 1 lần lịch luyện lại Giúp Môn Phái kết cái thiện Duyên.
Nam Cung Trần cùng Tô Như lại cười không nhặt được mồm. Trên mặt hai người toàn vẻ hưng phấn không thôi.