Tiêu Dao Tiểu Thư Sinh

Chương 122: Có người giả vờ ăn vạ?



Shared by: nguoichiase

=== oOo ===

- Mọi người xem, huynh đệ của ta dùng Như Ý Lộ của cửa hàng bọn họ mới biến thành thế này!

Trong đám người, một thanh niên dáng người cao gầy lộ vẻ mặt phẫn uất chỉ Như Ý Phường, cao giọng nói.

Bên cạnh hắn, một nam tử trẻ tuổi đứng đó, khuôn mặt sưng to, hai mắt biến thành một khe hẹp, lờ mờ có thể nhận ra giống người.

- Huynh đệ của ta nghe nói Như Ý Phường này bán Như Ý Lộ có thể làm cho tinh thần tỉnh táo, vốn định sau khi đọc sách mệt mỏi thì dùng một chút, không ngờ, sau khi dùng thì biến thành, thì biến thành cái dạng này!

Thanh niên kia lộ vẻ vẻ bi thống, giọng nói rõ ràng truyền đến lỗ tai mọi người đang vây xem.

Hắn vừa dứt lời, xem người nhao nhao đem nhìn về phía nam tử trẻ tuổi kia.

"Phốc..."

Lúc này, có người nhịn không được bật cười.

- Khuôn mặt này, giống như, giống như...

- Giống như đầu heo... Ha ha ha!

- Ha Ha, nghe ngươi nói như vậy, thật giống nhau đến mấy phần...

Nhìn thấy mặt nam tử trẻ tuổi kia bị sưng giống như đầu heo, mọi người nhất thời tự động xem nhẹ lời thanh niên vừa nói, tuy biết rõ làm vậy có chút vô lễ, nhưng vẫn không nhịn được cười ha hả.

Nghe được tiếng cười nhạo xung quanh, khuôn mặt của nam tử trẻ tuổi kia vốn đã sưng lên giờ còn biến thành màu gan heo.

- Ha... Tương... Tương đầu heo!

Lần này, những người vừa rồi không cười cũng rốt cục nhịn không được.

Thanh niên phẫn uất cứng đờ, mọi chuyện tiến triển hoàn toàn khác xa hắn tưởng tượng!

Mọi người không phải nên nhất trí chỉ hướng Như Ý Phường, mắng to gian thương, bán hàng nhái, lừa gạt khách hàng sao?

Sao lại biến thành chỉ trỏ mình rồi?

Mẹ nó, vừa rồi người nào nói hắn là đầu heo đầu tiên?

Cổ họng thanh niên hướng thẳng lên, âm thầm nuốt từng ngụm nước bọt, sau đó liếc mắt với mấy người lẫn trong đám người.

Lúc này có người hiểu ý, kêu to.

- Chống lại gian thương!

- Chống lại Như Ý Lộ!

- Thương Nhân Hắc Tâm, dẫn bọn hắn đi gặp quan!

Trong đám người, đột ngột truyền đến giọng nói không khỏi xoay chuyển hướng thảo luận của mọi người.

- Nghe nói gần đây Xuân Hương Cư lại có món ăn mới, đầu heo nhà bọn hắn thật sự là tuyệt nhất Phủ Khánh An, muốn ngày khác qua nhấm nháp thử hay không?

- Ai, đầu heo mà ngon cái gì, thịt kho tàu móng heo mới ngon nhất...

- Ta cảm thấy tai lợn ăn ngon hơn, dùng để nhắm rượu không có gì thích hợp bằng.

...

Trong đám người, có mấy người lộ vẻ mặt xấu hổ, thanh niên kia đứng trước cửa Như Ý Phường, ngạc nhiên há hốc mồm, một câu cũng nói không nên lời.

Nam tử trẻ tuổi bên cạnh tức đỏ mặt, càng giống một cái... đầu heo bị nướng quá mức.

- Chuyện gì xảy ra? Các ngươi là ai, ở chỗ này làm gì?!

Đột nhiên, một giọng nói trung khí mười phần từ phía trước truyền tới, mọi người im bặt, ánh mắt nhao nhao nhìn về phương hướng giọng nói truyền đến.

Chỉ thấy một đại hán vóc người cao lớn, hình thể cường tráng từ trong cửa hàng đi ra.

Thanh niên kia thấy mọi người cũng sẽ không tiếp tục thảo luận chuyện đầu heo, trong lòng mừng rỡ, nhanh chóng nuốt nước miếng, trên mặt lập tức lại hiện ra vẻ phẫn uất, chỉ đại hán kia nói:

- Tất cả là do Như Ý Lộ các ngươi, hại huynh đệ của ta thành cái dạng này, hôm nay các ngươi nhất định phải cho chúng ta một công đạo!"

Ánh mắt Lão Phương nhìn nam tử trẻ tuổi bên cạnh thanh niên đó, giật mình.

- Đầu heo nhà ai?

- Ngươi, ngươi đừng nói sang chuyện khác!

Cái đề tài đầu heo này, không thể thảo luận tiếp, thanh niên kia chỉ Lão Phương, lớn tiếng nói:

- Nếu như hôm nay các ngươi không thể cho ta một cái công đạo, ta sẽ kiện các ngươi lên quan!

- Cho một cái công đạo!

- Không thể thả cửa hàng hắc tâm vô trách nhiệm!

- Đúng, không thể thả mặc cho bọn hắn!

...

Trong đám người, sau khi mấy giọng nói vang lên, ngày càng nhiều người bắt đầu bị dẫn dắt.

Xem náo nhiệt vĩnh viễn không ngại chuyện lớn, dù sao nhìn cái đầu heo kia có vẻ ăn rất ngon… Dưới tâm lý đồng tình, trong lòng tất cả mọi người dần dần nghiêng về phía bọn hắn.

Sắc mặt Lão Phương trở nên khó coi, nếu đầu heo kia thật bởi vì Như Ý Lộ tạo thành, chuyện này sợ rằng nghiêm trọng, sẽ tạo thành ảnh hưởng nghiêm trọng đối với phát triển Như Ý Lộ. Sau lưng hắn, khuôn mặt mấy thiếu nữ trắng bệch, cũng không biết nên xử lý chuyện này như thế nào.

- Lão Phương, có chuyện gì?

Một giọng nói quen thuộc từ một bên truyền đến, Lão Phương quay đầu nhìn lại, giống như nhìn thấy cứu tinh, như trút được gánh nặng, vội vàng nói:

- Cô gia, người đến thật đúng lúc, hắn nói Như Ý Lộ của chúng ta xảy ra vấn đề...

Nói rồi chỉ chỉ nam tử trẻ tuổi kia, nói:

- Cô gia xem.

Lý Dịch nhìn theo phương hướng ngón tay Lão Phương, trên mặt cũng cả kinh.

- Đầu heo này... Sao hắn lại thành như vậy?

- Còn không phải vì Như Ý Lộ của các ngươi!

Thanh niên kia chỉ Lý Dịch, từ trong ngực móc ra một bình sứ nhỏ, chính là một bình Như Ý Lộ, tức giận nói.

Lý Dịch nhìn nam tử trẻ tuổi kia, trong mắt lóe lên một tia hoài nghi, thành phần chủ yếu của Như Ý Lộ là rượu, có rất ít người bị dị ứng rượu, mà cho dù có bị dị ứng thì cũng không thể sưng thành như thế.

Huống chi, khi bán Như Ý Lộ, hắn cũng sớm có nói rõ, theo lý thuyết không nên xuất hiện hiện tượng dị ứng nghiêm trọng.

Chẳng lẽ... Bọn gia hỏa này giả vờ để ăn vạ?

Lý Dịch nhìn thanh niên kia, như có điều suy nghĩ, đúng lúc này, bên ngoài đám người bỗng nhiên rối loạn.

- Đều nhường một chút, đều nhường một chút!

Mấy người mặc đồ bộ khoái tách đám người ra đi tới, một bộ khoái trung niên cầm đầu lớn tiếng nói:

- Tụ tập dân chúng ở đây làm gì?

Nhìn thấy bộ khoái kia xuất hiện, trên mặt thanh niên hiện ra vẻ vui mừng, sốt ruột vội vàng đi tới nói:

- Bộ khoái đại nhân, huynh đệ của ta dùng do Như Ý Lộ cửa hàng này bán, bây giờ thành bộ dáng này, chứng cứ vô cùng xác thực, những người này còn muốn chống chế, còn mời bộ khoái đại nhân chủ trì công đạo cho chúng ta!"

- A, làm sao thành bộ dáng này?!

Bộ dáng của nam tử trẻ tuổi cũng làm cho bộ khoái này giật mình, đúng lúc này, thanh niên kia lặng lẽ dùng mắt ra hiệu cho hắn, trung niên bộ khoái mặt không đổi sắc, phất tay áo nói:

- Có oan khuất gì thì về huyện nha chậm rãi nói, đều giải tán đi, giải tán!

Lý Dịch nghe vậy, hai mắt hơi ngưng tụ.

Nói như vậy, việc nhỏ thế này, bộ khoái cũng chỉ nghe lời nói từ hai bên sau đó phân xử, sẽ không tùy tiện đưa lên công đường.

Thanh niên này thậm chí còn không xem thử mình có nguyện ý hay không, trung niên bộ khoái đã không kịp chờ đợi muốn mang bọn hắn về nha môn, nhắc tới bên trong chuyện này mà không có ẩn tình gì, Lý Dịch đương nhiên không tin.

Huống hồ, hai người âm thầm nháy mắt cũng rất trùng hợp bị hắn nhìn thấy.

Nghe nói muốn lên nha môn, sắc mặt Lão Phương hơi đổi, sắc mặt mấy thiếu nữ sau lưng càng tái nhợt, đúng lúc này, Lý Dịch tiến lên một bước, chỉ nam tử trẻ tuổi kia, nói:

- Bộ khoái đại nhân, trước khi lên huyện nha, ta có thể hỏi hắn mấy câu hay không?

- Có cái gì muốn hỏi thì đến huyện nha rồi hỏi!

Trung niên bộ khoái không kiên nhẫn khoát tay, nói với mấy tên bộ khoái trẻ còn lại.

- Còn đứng ngây đó làm gì, dẫn tất cả đi cho ta!

Trên mặt thanh niên kia lộ ra một nụ cười bí ẩn, sau khi đến nha môn, thị phi đen trắng, còn không phải do hắn làm chủ, đại hán và thư sinh trước mắt này không khác gì thịt cá đang nằm trên thớt.

- Cứ để hắn hỏi một chút đi, không tốn bao nhiêu thời gian.

Ngay vào lúc này, một giọng nói nhàn nhạt từ bên ngoài đoàn người truyền tới.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.