Tiêu Dao Vương Tuyệt Sủng Hãn Phi

Chương 77: Sống chết tùy mệnh



Editor: Diep Thu Khinh

“ Ý của vương phi là cần nữ nhân này cùng vương gia giao hợp, thì có thể giải trừ hoàn toàn cổ độc sao?” Dù sao Tiểu Thần cũng là người học y, vừa nghe liền biết đại khái ý của Thương Lung Tình.

“ Ừ, ta đã có cách dẫn Chung Tình cổ trên người hắn ra ngoài, nhưng sau khi dẫn ra sẽ còn lưu lại một chất độc tên là Chung Tình mị độc, lúc đó bắt buộc phải cùng một nữ nhân giao hợp, thì chất độc mới hoàn toàn được giải trừ, hậu viện của hắn không phải có một đống nữ nhân sao? Tùy tiện tìm một nữ nhân đến là được rồi.” Thương Lung Tình gật đầu, như nghĩ tới cái gì đó liền nói.

“ Ách, vậy ta sẽ nhanh chóng đi tìm...” Tiểu Triệu vừa nghe đến nữ nhân hậu viện, hắn cảm thấy rất có đạo lý, một đống nữ nhân ở nơi đó rốt cuộc cũng có chỗ dùng được rồi...

“ Đứng lại, không cho phép đi...” Tiểu Triệu đang muốn đi ra ngoài tìm người, lại bị Đông Phương Dịch Hàn gọi trở lại.

“ Gia, làm sao vậy?” Tiểu Triệu khó hiểu quay đầu lại nhìn Đông Phương Dịch Hàn, hắn tưởng là Đông Phương Dịch Hàn có yêu cầu tuyển chọn nữ nhân như thế nào, vẻ mặt tò mò hỏi.

“ Lung nhi, nàng không thèm quan tâm tới ta chút nào sao, cam lòng đẩy ta cho nữ nhân khác?” Toàn thân Đông Phương Dịch Hàn tản mát ra hơi thở rét lạnh, đau lòng chất vấn, vẻ mặt thoáng qua nỗi buồn bã và sự thất vọng...

“ Hiện tại ngươi nghĩ nói lời này có ích sao? Vậy chắc ngươi không có ý định giải cổ độc này rồi.” Thương Lung Tình không đáp, lạnh nhạt nói. Vẻ mặt không chút thay đổi, khiến cho bất luận ai cũng không biết được nàng đang suy nghĩ gì.

“ Nếu bắt ta cùng nữ nhân khác giao hợp, ta thà rằng bị cổ độc phát tác cho đến chết...” Đông Phương Dịch Hàn tức giận trả lời, sắc mắt biến đổi, khuôn mặt tuấn tú sa sầm, lệ khí trong con ngươi càng thêm dày đặc.

“ Gia... Đây không phải là chuyện có thể đùa giỡn, người đừng làm rộn có được không?”  Hướng Tam vội vàng nói, vốn nghe Gia có thể được cứu, đang cảm thấy vui mừng, vậy mà Gia lại nói những lời này, rốt cuộc là tình huống gì đây?

“ Ta đang nói nghiêm túc, Lung nhi, cho tới hôm nay, người ta muốn cũng chỉ có nàng...” Đông Phương Dịch Hàn kiên định nói, trong giọng nói tràn đầy nhàn nhạt ưu thương, hắn phải làm như thế nào thì mới có được trái tim của Thương Lung Tình đây?

Nếu như lần này hắn đồng ý tìm nữ nhân khác, điều đó đồng nghĩa với việc về sau sẽ không có bất kỳ dính líu gì tới Thương Lung Tình nữa, hắn nhớ nàng đã từng nói rằng, nàng cần chính là suốt đời suốt kiếp chỉ một đôi. Vì giải Chung Tình cổ mà phải cùng nữ nhân khác giao hợp, chỉ có thể đại biểu cho việc Thương Lung Tình sẽ thật sự vứt bỏ hắn. Không, hắn không cần, dẫu hắn có chết cũng sẽ không cùng nữ nhân khác giao hợp, hắn không muốn Thương Lung Tình rời bỏ hắn, hắn không bỏ được, thật sự không nỡ...

“ Tùy ngươi vậy, nếu không giao hợp với nữ nhân, ngươi chỉ có thể chờ chết, ta cho ngươi thời hạn nửa canh giờ ( 1 tiếng) để suy nghĩ.” Thương Lung Tình lạnh nhạt nói, xoay người bước ra ngoài, vẻ mặt nàng có điều khác thường và sự đau lòng, người này thật là cố chấp....

“ Chuyện này...Gia, ai.... Vậy phải làm sao bây giờ?” Tiểu Triệu gãi gãi tóc của mình, có cảm giác không biết phải làm sao. Những người khác chỉ biết nhìn nhau, không biết nên làm thế nào?

Die~n Đa`n Le^ Qui Đo^n

“ Vương phi, người không muốn cứu vương gia thật sao?” Tiểu Thần đuổi tới, gấp gáp hỏi Thương Lung Tình.

“ Không phải là không cứu, là do bản thân hắn không muốn, có thể trách ai đây?” Thương Lung Tình lạnh lùng nhìn Tiểu Thần, mặt không đổi sắc nói. Kỳ thật trong lòng nàng cũng rất mâu thuẫn, nàng biết ý tứ của tên kia, nhưng nàng còn chưa nghĩ ra phải làm thế nào......

“ Vương phi, Gia có tình ý với vời người, người có thể cảm nhận được, vì sao không thể tiếp nhận...” Tiểu Triệu cũng đuổi theo, đồng thời nghe được lời của Thương Lung Tình, tức giận bất bình nói.

“ Hắn có tình ý với ta, ta liền phải tiếp nhận sao? Cũng không ai bắt ép hắn....”

“ Nhưng.... Hiện tại chỉ có người mới có thể cứu Gia a, chẳng lẽ người thấy chết mà không cứu.”

“ Ta nói rồi, không phải là ta không cứu, mà do hắn không chịu phối hợp, ta cũng không có biện pháp.”

“ Nhưng người biết rõ ràng, Gia thích người, chẳng lẽ người không thể vì Gia đã cứu người một lần mà cứu Gia sao? Van cầu người, cứu Gia đi?”

“ Nợ ân tình không đại biểu cho việc ta phải trao đổi tình cảm của mình, cứu hắn, cũng chỉ có biện pháp đó, hãy để hắn suy nghĩ kỹ càng đi.”

Tiểu Triệu nhìn Thương Lung Tình vẫn vô tình bước đi, tức mà không có nơi phát tiết, “phanh” một tiếng, hắn dùng sức đánh vào chậu hoa bên cạnh. Sắc mặt sầu thảm đứng thẳng tắp nơi đó.

“ Thế nào rồi, vương phi nói thế nào?”  Lúc Tiểu Triệu và Tiểu Thần bước vào phòng, mọi người liền gấp gáp hỏi, vẻ mặt tràn đầy mong đợi.

“ Nàng nói, muốn cứu Gia, chỉ có biện pháp đó, để cho Gia tự cân nhắc rõ ràng.” Tiểu Triệu nhìn mọi người, bất đắc dĩ nói, ánh mắt không quên nhìn về hướng Đông Phương Dịch Hàn, nếu Gia mà nghe, sẽ có phản ứng thế nào đây?

“ Cái gì? Chuyện này...Gia, người xem...”  Hướng Tam khó tin nói, không ngờ vị vương phi này lại nhẫn tâm như vậy, không chút nào để ý đến cảm nhận và tình cảm của Gia. Nhưng bọn hắn không cam lòng từ bỏ như vậy, bây giờ chỉ có thể hy vọng Gia sẽ suy nghĩ thông suốt, chấp nhận lời đề nghị này.

“ Gia, nếu không người cứ chấp nhận vậy đi, đem chất độc giải trước rồi nói sau.”  Hướng Nhất cũng có hơi khó xử nói, nhưng vì là mệnh lệnh của Gia, chỉ có thể tuân theo, bọn họ đều biết Gia đối với vương phi có tình cảm không giống bình thường, nhưng vương phi lại không chịu tiếp nhận, biết làm sao đây?

“ Thôi, các ngươi đi ra ngoài đi, sống chết tùy mệnh vậy...” Đông Phương Dịch Hàn thất vọng, mắt rũ xuống, lạnh nhạt nói. Vẻ mặt tràn đầy đau thương và thất vọng, trái tim càng thêm co rút đau đớn, cuối cùng hắn vẫn không có cách nào đi vào lòng nàng, để nàng cam tâm tình nguyện mà cứu hắn....

“ Nhưng...Gia, người không thể từ bỏ như vậy được...” Tiểu Triệu tức giận rống to, Gia thật không có tiền đồ, lại vì một nữ nhân mà buông tha tính mệnh của mình. Trong lòng hắn mắng Thương Lung Tình độc ác, không tim không phổi, Gia mạo hiểm đi cứu nàng? Hiện tại nàng bình an, lại mặc kệ tính mạng của Gia....

“ Cút... Để ta bình tĩnh một chút...” Thân thể Đông Phương Dịch Hàn khó chịu, tức giận nói.

“ Uhm..” Tim của hắn co rút đau đớn, giống như trong nháy mắt hô hấp có thể dừng lại bất cứ lúc nào, trên người có loại cảm giác vạn tiễn xuyên tim, tựa hồ cổ độc đang di chuyển nhanh chóng, khiến cho người ta nhìn mà buồn nôn.....

“ Gia, người sao rồi... Tiểu Thần, mau nghĩ biện pháp đi.” Hướng Nhị vội vàng chạy đến cạnh Đông Phương Dịch Hàn, hướng tới Tiểu Thần hét lớn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.