Tiểu "Đệ Đệ" Của Hoàng Đế

Chương 22



Thừa dịp Độc Cô Tuyệt ban ngày tại thư phòng xử lý tấu chương Bảo Bảo bắt đầu nghiên cứu danh sách của đại thần trong chiều, chọn lựa đối tượng có quyền có thế để cùng nó kết minh.

Theo nó thấy, trong triều chia làm hai phái, một phái tự nhiên là cực lực phản đối, những đại thần này phần lớn đều có nữ nhi trong hậu cung, bởi vì sự xuất hiện của nó uy hiếp đến địa vị của họ, đối với nó cùng con của nó, hận không thể một phát trừ bỏ, còn phái kia là những đại thần cùng hậu cung không có quan hệ, lựa chọn bảo trì yên lặng, mặc dù không có nhằm vào nó, nhưng cũng không thấy giúp đỡ, dù sao, nó thân là một nam nhân lại mang thai long tử, trong lòng họ nghĩ sao nó cũng vô pháp kiểm soát.

Đem danh sách nhìn lại một lần, ánh mắt của Bảo Bảo cuối cùng cũng rơi vào hai cái danh tự.

Vũ Mục, Kỳ Thế Vấn, một người là nhất phẩm tướng quân, một người là hộ bộ thượng thư, đều là thanh niên tài tuấn, xuất thân quan lại thế gia, năng lực không cần phải nói, Bảo Bảo từng cùng bọn họ đối mặt nhau, lần đầu nhìn thấy, Bảo Bảo liền chắc chắn, hai người này, tuyệt đối có thể sử dụng!

Giữa bọn họ có mối liên kết mập mờ, hay gọi là yêu cũng được, đương nhiên Bảo Bảo biết rất rõ, nhưng hai người kia lại không có phát giác, không phải cho nó một cơ hội tốt sao?

Chẳng những có thể tìm được sự ủng hộ của bọn họ, lại còn có thể kết giao hai vị bằng hữu, Bảo Bảo đối với bọn họ chính là rất có hảo cảm.

Nên làm sao bây giờ?

Suy nghĩ thật lâu, Bảo Bảo vô ý mỉm cười, nụ cười y chang Độc Cô Tuyệt mỗi lần có chủ ý áp bé, quả nhiên là gần mực thì đen, thuần khiết Bảo Bảo bị đại hôi lang làm hư rồi sao…

“Tĩnh vương gia đến —”

Âm thanh truyền báo cắt đứt dòng suy tư của Bảo Bảo, nó ngẩng đầu lên, đem phần danh sách để vào trong tủ, đứng dậy nghênh đón Tĩnh vương.

” Quấy rầy… ” Tĩnh vương gia cười cười có lỗi, bất đắc dĩ nhìn hài đồng bên cạnh đang tung tăng như chim sẻ, “Huy nhi cứ đòi tới, ta bị nó nài nỉ đến đau cả đầu.”

“Ha ha, Huy nhi đáng yêu như thế, hoan nghênh còn không kịp nữa là.”

Bảo Bảo đi qua nhéo nhéo gò má thủy nộn của Huy nhi, mỉm cười chào đón.

“Còn phải đợi bao lâu tiểu bảo bảo mới có thể sinh ra vậy ạ?”

Ngồi ở bàn vừa uống trà vừa ăn điểm tâm, Huy nhi nhẹ nhàng sờ sờ bụng của Bảo Bảo, vừa chờ mong vừa lo lắng.

“Còn khoảng bốn tháng nữa là Huy nhi có thể nhìn thấy tiểu bảo bảo rồi.”

“Đến lúc đó, cháu liền có đệ đệ có thể yêu thương, cháu nhất định sẽ cố gắng bảo vệ nó!”

Huy nhi cười đến sáng lạn không thôi, nó thân là con trai độc nhất, rất hy vọng có thể có một đệ đệ đáng yêu để sủng trong tay.

Bảo Bảo sững sờ, nhìn về phía Tĩnh vương ở bên cạnh, mặc dù không nói gì nhưng Bảo Bảo lại biết lập trường của bọn họ, là đứng về phía nó.

Tĩnh vương gia là song bào với tiên hoàng, 34 tuổi, chẳng những có địa vị trong hoàng tộc, y còn nắm giữ một phần tư binh quyền của Thiên Thần hoàng triều, địa vị trong triều tự nhiên không cần nói cũng biết, mà y với Tuyệt tình cảm rất tốt, tính cách lại ôn hòa, có được ủng hộ của y, thời gian trong cung sau này sẽ tốt hơn nhiều.

Mà Huy nhi, mặc dù mới bảy tuổi, nhưng mà cực kỳ trầm ổn, lại có huyết thống hoàng tộc, tương lai nhất định là trọng thần trong triều, có thêm đứa nhỏ đó, đứa con sẽ an toàn hơn rất nhiều.

Thật sự là tin tức tốt, trong lúc vô tình lại thêm nhiều trợ lực hơn, kế tiếp chính là hai người kia.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.