Một trái một phải, hai cái bao cỡ trung, đồ vật trong túi không nhiều lắm,, thoạt nhìn bộ dáng thật khô quắt.
Mà con ngựa vẫn luôn lao khổ kia, sau khi hai bao túi được nam nhân dỡ xuống, thân mình tức khắc nhẹ như yến, vó ngựa đạp vang, trong miệng phát ra tiếng hí, quay đầu, lại bị Tư Trấn Khấu đánh cho mấy cái vào mông, liền đầu cũng không quay lại nữa, bốn chân chạy như bay, chỉ một lát liền không thấy bóng dáng.
Cảm giác quẫn bách cùng bất an của Yến Bạch Thu rốt cuộc cũng lui xuống, lúc này mới phục hồi tinh thần nhìn về phía Tư Trấn Khấu liền phát hiện con ngựa cả người đều là cơ bắp đã không thấy.
"Di, con ngựa kia đâu? Như thế nào không thấy?" Yến Bạch Thu nhìn xung quanh, liền thấy ở nơi xa có một cái chấm đen nhỏ.
Tư Trấn Khấu chỉnh sửa lại cái túi mang xuống từ trên lưng ngựa, cúi đầu nói:"Ta để nó đi tìm thức ăn, chờ thời điểm chúng ta cần, ta sẽ thổi còi."
Yến Bạch Thu nga một tiếng, lại nhìn về phía chấm đen kia, đã không còn bóng dáng.
Con ngựa bốn vó chạy như bay:"...."
Thật là đáng sợ!
Một đường này xuống dưới, chính là sắp đem eo lão mã làm gãy a, nếu chạy chậm thêm một chút nữa, thân thể nhỏ bé này làm sao mà chịu được.
Nó về sau sẽ không bao giờ khoe khoang trước mặt các con ngựa khác nữa, khoe khoang sẽ phải trả đại giới a.
Con ngựa đón gió rơi lệ chạy.
Yến Bạch Thu hiện tại đi theo phía sau Tư Trấn Khấu, theo phương hướng này Yến Bạch Thu đoán Tư Trấn Khấu muốn dẫn hắn đi vào rừng cây nhỏ cách đó không xa.
Không biết như thế nào, Yến Bạch Thu lại đột nhiên nghĩ tới thời điểm đọc sách trước kia, lúc ấy học sinh đanh yêu đương, thích nhất là chạy tới mấy cái rừng cây nhỏ, sờ sờ tay nhỏ a, nói nói những lời hoa bướm, thân thân cái miệng nhỏ (hôn), rừng cây chính là địa điểm tốt nhất.
Trong khoảng thời gian ngắn, trong lòng Yến Bạch Thu cảm thấy có chút quái quái, có có chút kích động cùng ý vị chờ mong.
Mắt thấy rừng cây nhỏ kia ngày càng gần, Yến Bạch Thu cũng bắt đầu có chút khẩn trương, Tư Trấn Khấu vẫn luôn không nói thêm lời gì, một tay xách theo hai cái túi, một tay nắm tay hắn, Yến Bạch Thu cảm thấy hắn vẫn là nên tìm một vài đề tài để tâm sự.
"Tư đại ca, ngươi hôm nay mang ta tới chỗ này chơi?" Đưa tới rừng cây nhỏ đi?
Nơi này núi rừng hoang dã, cũng không biết trong rừng nhỏ kia có cái gì, Tư Trấn Khấu cứ như vậy mang một người nam nhân là hắn đi vào đây, đây là muốn phát sinh chút tiết tấu gì đó sao?
Đều nói nam nhân có một vài thời điểm đều hành sự theo nửa người dưới, trong đầu Yến Bạch Thu lúc này bị một loạt các loại suy nghĩ trẻ em không nên nhìn bao phủ, càng nghĩ càng đáng sợ.
Cũng không biết nghĩ tới nơi nào, mặt Yến Bạch Thu hồng đỏ như huyết. Hắn lặng lẽ liếc mắt nhìn Tư Trấn Khấu ở một bên, vừa vặn, Tư Trấn Khấu cũng đang nhìn lại đây, khóe mắt mang theo một tia ý cười.
"Đúng vậy Cầu Cầu, ngươi đừng nghĩ nơi này hẻo lánh, hoang vu, nhưng vào rừng cây nhỏ trong kia lại khá là động trời, Cầu Cầu ngươi lần này tới đây khẳng định sẽ không hối hận." Tư Trấn Khấu nói tới chỗ này, biểu tình có chút thần bí.
"Hơn nữa, nơi này khúc kính thông u, chỉ có ta, Lăng Cửu cùng Thẩm Trác biết được, người bình thường rất khó tìm đến, chúng ta ở bên trong sẽ không có người ở bên ngoài quấy rầy, cho nên ta liền lựa chọn tới nơi này." Tư Trấn Khấu lôi kéo tay Yến Bạch Thu, bước chân đi nhanh hơn.
Lúc này đã là quấy thu, nơi nơi đều là cành cây, lá rụng khô héo, đường ruộng, đường nhỏ cũng không khó đi, không bao lâu hai người liền đến trước rừng cây nhỏ.
Tim Yến Bạch Thu đập như trống nổi.
Hắn có một cảm giác, thời điểm Tư đại ca nói với hắn những lời này, tựa hồ có chút ẩn ý như là đang ám chỉ cái gì.
Nhưng đây không phải là thứ hắn phải suy nghĩ nhiều đi.
Thấp thỏm đi theo bên cạnh Tư Trấn Khấu, Yến Bạch Thu phát hiện, khi đứng ở xa nhìn nơi này giống như rừng cây nhỏ, nhưng khi đến gần nhìn lên, nơi này chính là một tòa núi nhỏ a, Tư Trấn Khấu một đường lôi kéo Yến Bạch Thu đi qua đường nhỏ gập ghềnh, thường thường sẽ gặp phải mấy cọc gỗ nhỏ, đi phá lệ cẩn thận, bởi vì chú ý dưới chân, Yến Bạch Thu cũng không có bị dẫm hay vấp phải đồ vật lung tung.
Đi vài phút trong đường núi, lại đi tới một chỗ có khá cao, cũng không biết Tư Trấn Khấu làm sao tìm được ra một con đường nhỏ, chỉ có thể một người đi một, sau một lúc Yến Bạch Thu không nhìn thấy Tư Trấn Khấu chỉ có thể nắm chặt tay y. (Chỗ này kiểu như là đi vào con đường đó thì tối om ấy, không nhìn thấy bàn tay năm ngón nên chỉ có thể nắm chặt tay nhau cho đỡ lạc.)
"Cầu Cầu, nắm chặt tay của ta, đừng buông ra, một lát liền đến rồi." Tựa hồ cảm nhận được sợ hãi cùng lo lắng cua Yến Bạch Thu, Tư Trấn Khấu liền dùng ngón cái xoa xoa lòng bàn tay của Yến Bạch Thu.
Yến Bạch Thu nghe xong tức khắc không còn thấy sợ hãi như thế nữa.
"Ân, ta nắm chặt." Tuy rằng nói là trong chốc lát, tuy chỉ là hai ba phút, nhưng đối Yến Bạch Thu mà nói thật sự là quá lâu.
Chờ hai người rốt cuộc đi ra khỏi bụi cỏ cao lớn, trước mắt liền rộng mở thông suốt.
Dường như nơi này là chốn đào nguyên không có bị ai phát hiện ra, bên ngoài hoang vu một mảnh, bên này đồng dạng như vậy, chỉ có bất đồng chính là, nơi này có một hồ nước xanh thăm thẳm, trong vắt thấy đáy, liếc mắt nhìn một cái, bên cạnh có không ít viên đá lớn lớn bé bé trắng tinh như ngọc, đá lớn to bằng quả bóng đá, đá nhỏ to bằng quả trứng chim cút, nhìn cực kỳ xinh đẹp, làm người mừng rỡ không thôi.
Liếc mắt một cái, Yến Bạch Thu cũng đã thích nơi này.
Thật là mỹ lệ.
Thuần túy thiên nhiên, không có bị ô nhiễm, hai bên đường đá trắng trải dài vài dặm, chôn sâu ở trong khe núi, chưa từng bị người phát hiện.
"Đẹo sao?" Bên tai là giọng nói nhẹ nhàng của Tư Trấn Khấu.
Yến Bạch Thu vui mừng gật đầu.
"Thực thích, nơi này thật là đẹp, bất quá Tư đại ca, hôm nay chúng ta tới nơi này làm gì a?" Hẳn không đơn giản là đi chơi đi.
Tư Trấn Khấu cười cười, giơ giơ hai cái túi trong tay nói:"Đương nhiên là tới bắt cá a, ăn cá nướng, trong chốc lát ta mang ngươi đi phụ cận, lấy quả hồng, nhặt hạt dẻ ăn, cái mùa này, còn có một ít ở trên cây, hương vị rất ngon."
Đôi mắt Yến Bạch Thu lấp lánh.
"Hảo a, vậy Tư đai ca, chúng ta liền đi thôi." Yến Bạch Thu có chút gấp không chờ được mà thúc giục.
Yến Bạch Thu tuy trước đây có ở nông thôn, nhưng đi vào bên trong núi, cùng các tiểu bằng hữu hái trái cây, bắt chim. Việc này đúng là hắn chưa từng được trải nghiệm qua, bởi vì lúc ấy hắn đối với cha mẹ là cực kỳ trân quý, dù sao cũng là nhặt được, sợ người bỏ trốn.
Tư Trấn Khấu không chút hoang mang nói:"Không vội, chúng ta trước đem đồ vật sửa sang lại, đi dạo một chút trong núi, khi trở về sẽ ăn cá, buổi chiều ta sẽ mang ngươi đi qua bên kia, ở nơi đó có một suối nước nóng, có thể ngâm mình, còn có thể đến suối nước nóng ăn trứng gà..."
Một chút quẫn bách cùng mất tự nhiên bị Yến Bạch Thu vứt ra sau đầu, hắn một bước lại một bước nhanh chân đến, bắt lấy tay Tư Trấn Khấu, truy vấn:"Tư đại ca, lời ngươi nói chính là sự thật, phụ cận nơi này còn có suối nước nóng?" Ngâm suối nước nóng a, kia thật sự là quá tốt.
Hắn trước đây đều chưa có ngâm qua, chỉ được nghe người ta nói, ngâm suối nước nóng rất là thoải mái. Khi đó một là không có tiền, một nguyên nhân nữa nơi đó là nơi công cộng, cảm thấy không quá vệ sinh, nhưng hiện tại nơi này không có người a, hoàn toàn là thuần thiên nhiên.
Yến Bạch Thu giống như là được tiêm máu gà.
"Tư đại ca, nếu không ngươi hiện tại liền mang ta đi đến Suối nước nóng đi."
Tư Trấn Khấu nhìn bộ dáng cấp bách của hắn, trong lòng rất là cao hứng, bất quá nếu tới, việc này cũng không cần nóng nảy.
"Đừng nóng vội, chúng ta trước lấp đầy bụng đã, ăn xong rồi, nghỉ ngơi một chút, rồi đi suối nước nóng." Không có một ngày bận lên bận xuống, mệt mỏi bất kham, lại ăn no uống đủ mơ màng đi vào giấc ngủ, nào có thời điểm mơ mơ màng màng ngâm mình trong suối nước nóng đâu.