Tiểu Đội Bát Quái Siêu Đẳng

Chương 62



Fan trên Weibo của Tư Không Dịch tăng bùng nổ, làm người đại diện Khổng Triệu vui đến híp mắt. Mà dường như từ lúc này, vận số của cậu cũng tốt lên, lúc quay phim cũng không có nguy hiểm đột nhiên xuất hiện nữa, hoặc là mấy chuyện linh tinh làm cậu lên top Weibo. Ngày hai mươi bảy tháng tám, tiến trình quay Dong binh chi vươngcũng kết thúc.

Đương nhiên trong hai tháng này cũng không phải không có chuyện gì xảy ra.

Mặc dù bắt trọn ổ bọn Sa lão đại, cảnh sát không tốn công sức nhiều như Đại Hoàng, Đại Hoa, nhưng về phương diện tra hỏi, bọn họ đã làm hết sức mình. Cảnh sát nhanh chóng từ miệng bọn tội phạm moi ra được người ra giá một triệu bắt cóc Chung Nhạc Nhạc. Nói thật, lúc cảnh sát đến bắt diễn viên cường tráng đang quay phim kia, mọi người đều bất ngờ nhìn hắn, hoàn toàn không tin được, một người thường ngày thoạt nhìn vô cùng hiền hòa, tốt bụng, quan hệ với mọi người cũng tốt, thế nhưng sẽ phát điên như vậy muốn dùng Chung Nhạc Nhạc đến áp chế Chung Khôi.

Lập tức cư dân mạng ồ lên, Chung Khôi thậm chí phẫn nộ mà ngay lập tức chạy đến trước mặt diễn viên kia, chất vấn hắn tại sao phải làm như vậy.

Mà đáp án lại khiến mọi người trầm mặc.

“Vì sao tôi làm vậy à? Nếu không làm vậy thì khi nào tôi mới có thể nổi tiếng được?! Tôi và cậu là diễn viên có phong cách giống nhau! Đều là phong cách mạnh mẽ, diễn xuất cũng không phân cao thấp, tôi tự hỏi phương diện nào tôi cũng cố gắng hơn cậu, nhưng tại sao lần nào cậu cũng cướp được thông cáo của tôi?! Lần này thông cáo Dong binh chi vương cũng là tôi nhìn trúng trước! Thậm chí tôi đã sớm chuẩn bị tất cả, muốn làm người thử vai đầu tiên! Nhưng sao, kết quả là đạo diễn nói cho tôi biết đã quyết định trong nội bộ, diễn viên chính là cậu! Ha! Tại sao? Tại sao ngay cả một cơ hội cũng không cho tôi? Chỉ vì cậu anh tuấn hơn tôi một chút, cả nhà cậu ấm áp hòa thuận, có thể diễn đạt một người sắt đá mà nhu tình sao?!” Diễn viên kia đối mặt với Chung Khôi, hận đến nghiến răng nghiến lợi: “Rõ ràng là tôi nhìn trúng trước! Dựa vào cái gì cậu lại được! Nhân vật chính trong Dong binh chi vương tuyệt đối có thể cực hot trong ít nhất hai năm! Cậu đã thành công như vậy, tại sao còn đoạt với tôi?!”

Chung Khôi tức đến đỏ mắt: “Tôi đoạt của cậu? Cậu là cái tên tự cho là đúng! Cậu nghĩ toàn bộ thế giới này chỉ có mình cậu cố gắng thôi sao!? Cậu nghĩ là mỗi lần tôi nhận được vai diễn đều là do may mắn, nhờ vào người nhà của tôi?! A, tôi nói cho cậu biết, lúc kịch bản Dong binh chi vương còn đang viết dở dang, tôi đã tìm đến biên kịch và đạo diễn tỏ ý muốn tham gia bộ phim, sau đó bỏ một tháng cẩn thận nghiên cứu kịch bản! Mỗi ngày ít nhất hơn tám tiếng, không làm gì khác ngoài luyện tập và nghiên cứu vai diễn! Vì thế mà ngay cả sinh nhật con tôi, tôi cũng chưa tổ chức cho nó! Ngay cả vợ tôi bị bệnh cũng không ở bên cạnh chăm sóc. Một tháng sau khi cầm lấy kịch bản tôi đã diễn dịch đúng tình huống, cho nên bọn họ mới chọn tôi, mà không phải cậu! Cậu nói cậu cố gắng, vậy cậu có cố gắng như tôi không?!”

Diễn viên cường tráng kia không thể tin nhìn Chung Khôi, trong mắt đều là hoài nghi. Hắn tuyệt đối không được để bản thân tin lời của Chung Khôi, nếu không, từ đầu đến cuối, chẳng phải hắn chỉ là một tên tiểu nhân thất bại thôi sao?!

Nhưng hắn cũng không duy trì được suy nghĩ lừa mình dối người kia lâu, vì lúc đó Tư Không Dịch sợ Chung Khôi quá kích động mà làm gì đó không hay, cậu nhanh chóng nói trắng ra: “Thế giới này vốn là cạnh tranh sinh tồn, kẻ phù hợp hơn sẽ sống. Giới giải trí càng là cá lớn nuốt cá bé, tuy rằng trong giới giải trí có rất nhiều bất công, nhưng dù là cạnh tranh không công bằng, chẳng lẽ vì nó không công bằng anh liền không đi cạnh tranh? Đối phó với sự không công bằng như vậy, cách duy nhất chính là nỗ lực hơn gấp hàng trăm hàng ngàn lần so với đối thủ, không phải sao? Anh không thể vì chưa thành công mà phủ nhận một người càng nỗ lực hơn anh.”

Diễn viên cường tráng kia nghe vậy không mở miệng một lúc lâu. Cho đến khi bị áp giải lên xe cảnh sát, hắn mới khàn giọng nói với Chung Khôi: “… Tôi thật xin lỗi Nhạc Nhạc, hy vọng bé bình an vui vẻ.”

Chung Khôi đỏ mắt, anh và Tư Không Dịch đứng nhìn cho đến khi bóng dáng chiếc xe cảnh sát dần dần biến mất, sau đó anh vỗ mạnh lên vai Tư Không Dịch: “Tiểu Dịch, giới giải trí chính là một cái chảo nhuộm… Nó là một con ác ma có thể cắn nuốt nhân tâm, có thể làm người ta nảy sinh dục vọng tối tăm. Cậu… nhất định phải kiên cường.”

Rõ ràng mới vài năm trước thôi, người kia còn ôm Nhạc Nhạc đến khu trò chơi, rõ ràng trước kia hắn là một người rất phấn đấu, luôn có suy nghĩ tích cực.

Tư Không Dịch nghe vậy cũng biết trong lòng Chung Khôi rất khó chịu, cậu quay đầu nhìn ông chú to lớn này, lộ ra nụ cười tươi: “Anh Chung, cuộc sống tốt đẹp như vậy, có nhiều chuyện đáng giá để em phấn đấu, em làm gì có thời gian mà sa đọa đen tối chứ? Huống chi bên cạnh em còn có rất nhiều bạn bè quan tâm và ủng hộ, còn có người thân đáng yêu nữa.”

Chung Khôi nhìn nụ cười chói mắt của Tư Không Dịch, cảm xúc đau khổ trong lòng cũng tiêu tan bớt đi, anh cười lớn xoa đầu cậu: “Đúng đúng đúng, thằng nhóc cậu chính là người năng động có chí hướng, ngay cả đại học Bắc Kinh cũng nói cậu là thanh niên tốt đầy nhiệt huyết mà phải không? Khi nào thì báo danh? Thật không ngờ cậu còn là học bá. À mà lúc cậu báo danh, cha mẹ cậu có đến không? Có chỗ ở chưa? Nếu chưa thì cứ đến nhà anh, chị dâu và Nhạc Nhạc rất chào đón cậu.”

Tư Không Dịch nghe vậy cũng không thay đổi nụ cười: “À, ba mẹ em sang thế giới khác sống sung sướng rồi. Chỉ để lại cho em mấy miệng ăn thôi, lúc đó em tự đi báo danh là được. Hiện tại em có gần năm mươi vạn trong ngân hàng, gần đây cũng có rất nhiều quảng cáo tìm em trên Weibo, em định nhận ba quảng cáo thức ăn cho thú nuôi trước. Một cái cũng được ba mươi vạn đó, gộp lại củng đủ mua một căn nhà nhỏ.”

Đây là lần đầu tiên Chung Khôi nghe Tư Không Dịch kể về tình cảnh của cậu, anh thật sự không ngờ, thằng nhóc đẹp trai sáng sủa, có chí hướng như vậy lại là trẻ mồ côi. Tuy Tư Không Dịch nói chuyện rất nhẹ nhàng thoải mái, nhưng mấy lời này vào tai Chung Khôi lại thành – Thanh niên đáng thương không cha không mẹ chỉ có thú cưng bầu bạn. Vì thế trong lòng anh đã sớm xem cậu như em trai ruột thịt, người rắn rỏi nhưng dạt dào tình cảm như anh xót xa trong lòng. Anh lại vỗ bôm bốp vài phát lên vai cậu, cho đến khi Tư Không Dịch nhe răng trợn mắt mới nói: “Haiz! Thằng nhóc này, chuyện quan trọng như vậy sao không nói sớm? Cậu thật là! Không sao, đến lúc cậu đi báo danh, cả nhà anh sẽ cùng đi với cậu! Sau này cậu phải xem anh như anh trai, chúng ta là người một nhà, có chúng ta ở đây, không ai có thể bắt nạt được cậu!”

Tư Không Dịch bị tình cảm dào dạt của Chung Khôi làm dở khóc dở cười, thế nhưng trong lòng vẫn ấm áp. Cậu cười ha ha nói: “Không cần đưa em đi báo danh đâu. Thế nhưng nếu một ngày nào đó cả nhà em không kiếm được cơm, em sẽ đến nhà anh Chung cọ cơm, đến lúc đó anh cũng được ghét bỏ Đại Hoàng, Đại Hoa và Tiểu Bạch ăn nhiều nha!”

Chung Khôi cũng cười ha hả: “Ghét bỏ gì chứ? Cậu không biết đâu, gần đây thằng nhóc con Nhạc Nhạc kia, ngoại trừ học võ thì đam mê lớn nhất chính là tiết kiệm tiền tiêu vặt để mua thức ăn cho chó, mèo và hamster đó. Trong nhà sắp chứa không nổi nữa rồi, đang đợi mấy đứa nhà cậu qua ăn đây. Nói thật, mấy nhóc con nhà cậu đúng là cừ khôi. Anh cũng biết không thể nào mang chúng về nuôi, nhưng chúng nó có bạn đời chưa? Anh phụ trách tìm cho chúng, có con thì cho anh một đứa được không? Không cần biết là chó, mèo, hay là hamster, con gì cũng được.”

Đối với câu này Tư Không Dịch dứt khoát xem thường: “Vậy anh có thể sẽ bị Đại Hoàng cắn jj, bị Đại Hoa cào mặt. Em không tự quyết định chuyện của chúng, phải tự chúng nó vừa ý mới được.” Nói đến đây, cậu còn khoa trương thở dài: “Dù sao bây giờ người ta là đại minh tinh nha, còn nổi tiếng hơn cả em.”

Chung Khôi lại nhịn không được bật cười.

Trừ chuyện này, vụ án của Trương Đồng Đồng cũng có tiến triển. Nhưng vì chuyện này có liên quan rất lớn, có rất nhiều manh mối chưa điều tra rõ, nên dù đã trôi qua hai tháng rồi mà vẫn chưa công khai tin tức.

Nhưng Tư Không Dịch vẫn biết được chút tin tức từ Yến Khôn, hiện tại mấy người cục trưởng Triệu đã bắt được một đường dây, định lần theo manh mối này truy ra bọn cầm đầu, triệt phá hang ổ mua bán cơ quan nội tạng trái phép ở Bắc Kinh này. Vì chuyện của Trương Đồng Đồng mà đã đánh rắn động cỏ ít nhiều, nên vẫn chưa có đầu mối gì quan trọng, thế nhưng tên đạo diễn nổi tiếng muốn mua tim của Đồng Đồng thì đã bị bắt. Nhưng tội danh được công khai của ông ta chỉ là mua bán dâm mà thôi.

Tư Không Dịch tương đối quen thuộc đạo diễn này – Chính là đạo diễn Triệu Ly, rất am hiểu cách quay những bộ phim trinh thám kinh dị đen tối, có mấy bộ phim kinh dị cực kỳ ăn khách, được xem như là nhân tài kiệt xuất trong thể loại phim kinh dị. Sở dĩ Tư Không Dịch biết rõ về người này, nguyên nhân là vì Mạnh Thanh Thu phá lệ hợp tác quay phim với ông ta, còn thuê trường quay của Quang Diệu Tinh Quang.

Trước đó cậu còn hứa điều tra Mạnh Thanh Thu giúp Từ Đồ Chi, kết quả Mạnh Thanh Thu và đạo diễn Triệu Ly còn chưa kịp đến Quang Diệu Tinh Quang, ông ta đã bị bắt.

Cứ như vậy, bộ phim của Triệu Ly bị hoãn lại, nhà sản xuất cũng không lỗ gì, có lẽ sẽ đổi đạo diễn, nhưng như vậy phải trễ mất một hai tháng mới gặp được Mạnh Thanh Thu.

Sở dĩ Triệu Ly tìm người bắt cóc Trương Đồng Đồng là vì con trai ông ta bị bệnh tim, ông ta luôn tìm kiếm trái tim thích hợp mà không thấy, sau đó ông đến thị trường chợ đen tìm. Kế tiếp có người dán thông tin về Trương Đồng Đồng, Triệu Ly liền trả giá cao mua trái tim của cậu bé, cuối cùng kết quả lại là xôi hỏng bỏng không. Cũng không phải Triệu Ly thương con, mà là từ khi vừa thành niên, ông ta đã bắt đầu quan hệ bừa bãi và không có tiết chế, thế nên hiện tại đến hơn năm mươi tuổi cũng chỉ có một đứa con trai này mà thôi, dù đứa bé này là con của một tiếp viên hầu rượu sinh cho ông, nhưng có đứa con trai này thì xem như ông không bị tuyệt hậu. Nếu đứa bé chết đi, với tình trạng cơ thể ông bây giờ tuyệt đối không thể sinh được nữa, Triệu gia sẽ thật sự bị tuyệt hậu.

Thế nên Triệu Ly mới cắn răng bỏ tiền.

Triệu Ly bị bắt tuyệt đối không đáng để thông cảm, điều làm Tư Không Dịch chú ý chính là tổ chức buôn bán nội tạng kia. Nghĩ sơ cũng biết tổ chức này rất nguy hiểm, Tư Không Dịch vốn nghĩ bản thân cậu và tổ chức này không có bao nhiêu khả năng cùng xuất hiện, thế nhưng cậu thật sự không ngờ, vì sao cậu sinh ra đã đối nghịch với thứ xấu xa này vậy chứ.

Ngày chín tháng chín, là một ngày đẹp trời đầy nắng.

Hôm nay là ngày báo danh của đại học Bắc Kinh.

Đại học Bắc Kinh là một trong những trường đại học đứng đầu cả nước, ngày báo danh luôn cực kỳ náo nhiệt.

Thế nhưng hôm nay hình như hơi khác, toàn bộ trường đại học đều nóng bức mang theo một tia yên tĩnh quỷ dị, dù là tân sinh viên đến báo danh hay là mấy anh chị khóa trên, bọn họ không thể nghiêm túc làm việc, cứ nhịn không được nhìn tới nhìn lui, tròng mắt chuyển động, làm như sẽ có một rương vàng đột nhiên rơi xuống, bọn họ phải nhanh chóng chụp lấy.

“Này, cậu chắc là hôm nay chứ? Có đến ba ngày báo danh, lỡ như không phải là hôm nay thì sao? Tôi chính là đứng trước mặt đám ăn thịt người kia lập quân lệnh, phải kéo người vào hội học sinh của chúng ta, nếu tìm không thấy người, tôi nghĩ hôm nay sẽ bị nuốt sống!” Một thanh niên tươi cười sáng sủa nói với một thanh niên đeo mắt kính.

Thanh niên đeo mắt kính cười ha hả: “Tôi làm thống kê tuyệt đối không sai. Câm miệng đi đồ sinh viên nghèo, có rảnh thì nhanh chóng nhìn xem người đang ở nơi nào. Hôm nay hắn không có khả năng dẫn theo thú nuôi đến báo danh, quả thật mục tiêu quá nhiều. Chúng ta cần chú ý đến những thanh niên đội mũ và đeo kính râm.”

“Chậc, thật đúng là, nghe nói chậc, nghe nói CLB kịch trường, CLB công ích, và cả CLB Noãn Nam Thiên đều để ý cậu ta, rốt cuộc cái CLB đó làm sao mà được phê duyệt?! Một đám đi đến đâu cũng gây ách tắc giao thông, chỉ biết khoe khoang cái ngu!”

*暖男: Noãn nam, chỉ những người ấm áp như ánh mặt trời, cho người khác có cảm giác ấm áp. Bình thường bọn họ sẽ cẩn thận săn sóc, chăm lo cho gia đình, sẽ nấu cơm, quan trọng là thấu hiểu tâm lý và thông cảm với người khác. Vẻ ngoài họ sạch sẽ thanh tú, ăn mặc thoải mái mà khéo léo. Họ còn được gọi là warm boy.

Thanh niên đeo kính lại thêm một câu: “Theo tôi được biết, CLB Không Giới Hạn cũng định chiêu mộ cậu ta.”

Thanh niên đẹp trai lập tức hét lên: “Vậy rốt cuộc cậu đứng bên nào?! Đồ phản bội này!!”

Thanh niên đeo kính chỉ cười ha ha mà không nói. Tóm lại, một trận gió tanh mưa máu ẩn giấu ngay trong đại học Bắc Kinh, chờ đợi bùng nổ bất cứ lúc nào.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.