Tư Không Dịch vừa nói câu “Nếu tuôn chuyện này ra phỏng chừng sẽ lên top” xong, Khổng Triệu liền dùng ánh mắt vô cùng đau đớn nhìn cậu, làm cậu chột dạ, tưởng là đã bị bại lộ đến nơi.
Kết quả, Khổng Triệu mở miệng nói: “Cái tính bát quái này của cậu là học ai vậy hả? Mỗi ngày có thể lo đóng phim nhiều hơn, ít bát quái hơn được không? Anh đây đã thấy đủ loại sở thích của các minh tinh, nhưng đây đúng là lần đầu tiên thấy có sở thích mê bát quái như cậu, sau này anh giúp cậu tìm một vài kịch bản, công việc dễ kiếm tiền, cậu bớt bát quái lại có được không?”
Tư Không Dịch nghĩ bản thân là thanh niên tốt thành thật, không thể nói dối. Vì thế cậu thành thật lắc đầu, đại diện Khổng như lên tăng xông: “Cho dù đây là đại bát quái cũng không đến lượt cậu bạo liêu! Quay về trường đi học cho đàng hoàng đi! Lo chuẩn bị tiết mục giải trí cuối tháng này!”
Tư Không Dịch nhún vai, bày vẻ mặt anh cao hứng là được rồi. Yến Khôn bên cạnh nhìn vẻ mặt cậu liền biết, người kia chân trước vừa rời đi, sau lưng cậu chắc chắn sẽ phát Weibo chuyện này, nói không chừng còn não bổ thêm vài thứ, gây sóng to gió lớn trên mạng. Khác với lo lắng của Khổng Triệu, Yến Khôn tỏ vẻ, hắn rất chờ mong bài đăng này, không biết Tư Không Dịch sẽ biến chuyện này thành cái gì đây?
“Ngày mai và ngày mốt công ty sẽ tiến hành kiểm tra toàn bộ phim trường, phòng ngừa vạn nhất, coi như có câu trả lời cho Mạnh Thanh Thu. Quảng cáo của hai người có khả năng sẽ lùi hai, ba ngày, đến trường trước đi. Cho dù cậu là nghệ nhân cũng không thể vắng mặt quá nhiều, sẽ làm giáo viên chán ghét.”
Tư Không Dịch gật gật đầu: “Yên tâm đi. Tối nay tôi quay về trường, à, tôi đã tìm được một người viết kịch bản rất thú vị, để anh Khổng nói rõ với anh. Tôi cảm thấy kịch bản kia quay thành phim sẽ rất thú vị, vừa lúc có thể cho Đại Hoàng và Đại Hoa cùng tham gia.”
Yến Khôn nghe thế nhíu mày, hiếm khi thấy Tư Không Dịch dùng ba chữ “rất thú vị” nói về ai đó. Nói không chừng lại giống tên đậu bỉ Tạ Kỳ? Yến Khôn ghim cái tên viết kịch bản kia trong lòng, nhưng chuyện này còn phải xác định lại: “Nam hay nữ? Bao nhiêu tuổi? Diện mạo, dáng người thế nào? Cao không?”
*Đậu bỉ: ngu ngốc, bỉ bựa, hay làm mấy điều ngớ ngẩn, thích troll…
Tư Không Dịch đang ôm Đại Hoa a một tiếng: “Nam, lớn hơn tôi bốn, năm tuổi thì phải? Diện mạo thì tôi không chú ý lắm, đeo mắt kính chính là trang bị tiêu chẩn của trạch nam. Còn dáng người và chiều cao? Chậc chậc, hắn bị Chu Thế đánh mặt mũi bầm dập, tuyệt đối là một con gà ốm.”
Khổng Triệu bên cạnh đang làm tường hoa nhìn thấy Yến đại tổng tài lộ ra vẻ mặt cực kỳ hài lòng thỏa mãn, còn ngạo kiều cười nói: “Trạch nam gà giò à. Ha ha.”
Tư Không Dịch nghe thấy bốn chữ đó, theo bản năng nhìn dáng người của Yến Khôn, sau đó chậc một tiếng, không thể không thừa nhận, kim cương Vương lão ngũ Yến tổng được vô số thiếu nữ thiếu phụ, thậm chí là mấy bác gái yêu thích, không chỉ thân cao 1m9, mà tỉ lệ dáng người cũng hoàn mỹ như sách giáo khoa.
Không hiểu sao cậu lại thấy hứng thú với nguồn góc dáng người của Yến Khôn: “Yến tổng, dáng anh rất chuẩn, làm sao được vậy? Tập gym hả? Mỗi ngày anh tập mấy giờ?”
Tư Không Dịch co rút khóe miệng, giọng điệu khinh bỉ này, rất rõ ràng là không phải tập gym có được dáng người này. “Không cần nói với tôi anh là trời sinh nha, mấy tổng tài như anh mỗi ngày ngồi suốt trong văn phòng, dù trời sinh mà ngồi một hai năm cũng sẽ thành béo phệ hoặc thành gà ốm.”
Yến Khôn cười khẽ một tiếng, chân dài lùi ra sau một bước dựa vào tường, cả người cũng dựa vào tường, có cảm giác rất bá đạo mà lại tùy ý, hắn nói một câu làm Tư Không Dịch xù lông: “Như cậu, tôi một mình đánh năm.”
Tư Không Dịch cảm thấy rèn luyện mỗi sáng và leo núi mỗi ngày mười tám năm ròng của bản thân bị khinh bỉ: “Yến tổng, không thể ăn nói tùy tiện như vậy nha, nếu không sẽ bị đánh sưng mặt đó.”
Yến Khôn xì cười một tiếng: “Thử không?”
Tư Không Dịch đẩy Đại Hoàng bên cạnh ra, buông Đại Hoa trên cổ xuống, móc Tiểu Bạch trong túi ra, bảo Tiểu Văn bay qua một bên, đứng thẳng người làm nóng hoạt động cơ thể: “Thử thì thử.”
Cậu vừa nói xong câu này, Yến Khôn vốn đang đứng dựa vào tường cũng chầm chậm thẳng người lại, ngược lại hắn không cởi quần áo gì nhiều, chỉ cởi áo vest ra. Trong lúc nhất thời, toàn bộ căn phòng đều tràn ngập không khí giằng co giương cung bạt kiếm.
Khổng Triệu: “…” Này… Có phải hai người quên tôi còn ở trong phòng không?!
Ngay lúc đại diện Khổng đang điên cuồng suy nghĩ xem phải giải quyết vấn đề “Đại boss ẩu đả với nghệ nhân hắn thích nhất” thế nào, Yến Khôn bỗng quay đầu nhìn hắn: “Anh ra ngoài trước đi. Không nên để bị thương.”
Khổng Triệu lập tức cảm thấy cực kỳ cảm động, dù tổng tài bận dạy bảo người khác cũng sẽ lo lắng đến hắn nha! Kết quả chờ sau khi Khổng Triệu cuống quít ra ngoài đóng cửa lại, còn thành thật làm vệ sĩ canh cửa, Yến Khôn mới nói một câu: “Bớt phí chữa bệnh cho hắn, còn có thể mời cậu một bữa ăn, đúng không?”
Tư Không Dịch cực kỳ nghiêm túc đồng ý: “Như anh Khổng tôi một mình đánh năm. Còn không bằng ăn lẩu.”
Yến Khôn đang muốn cười, bỗng nhiên Tư Không Dịch giống như linh miêu bay nhanh đánh tới, năm ngón tay cậu cong lại, trong lúc vung tay còn mang theo tiếng gió. Mà Yến Khôn đối với việc cậu đánh lén cũng không kinh ngạc chút nào, thậm chí trong mắt hắn còn dần dần hiện lên một tia sung sướng. Hắn hơi nghiêng người, linh hoạt mà lại đơn giản tránh thoát đòn tấn công của cậu, sau đó ra tay như chớp bắt lấy tay phải của cậu, mượn lực muốn giữ chặt Tư Không Dịch.
Cậu xoay người một cái, hướng đầu Yến Khôn đá tới, hắn vẫn không buông tay phải của cậu ra, còn kéo nó hướng về bên phải, đồng thời chân trái gạt đùi phải của cậu.
Đợi đến lúc Tư Không Dịch lấy lại tinh thần, cậu đã bị Yến Khôn đè chặt xuống sô pha. Toàn bộ quá trình còn không đến một phút đồng hồ.
Tư Không Dịch: “…” Chuyện này không khoa học. Đã nói cậu một mình đánh năm mà?! Sao từ trước đến giờ cậu không phát hiện cậu như con gà ốm vậy?! Trước đó cậu còn anh dũng cứu Địch Nam Trúc mà?! Lúc đó cậu còn một mình đánh bốn?! Bảo bảo hơi ngơ ngác.
Yến Khôn cúi đầu nhìn vẻ mặt ngốc manh không thể tin của cậu, bỗng nhiên nhịn không được thấp giọng cười, tiếng cười làm lồng ngực hắn chấn động, Tư Không Dịch đang kề sát cũng cảm nhận được tâm trạng hắn lúc này. Lập tức cậu thẹn quá thành giận: “Cười cái lông á!”
Yến Khôn vẫn cười, sau đó hắn đột nhiên nghiêm túc nói: “Rất đáng yêu.”
Tư Không Dịch trợn to hai mắt: “Anh đang nói tôi đó hả?”
Yến tổng quay đầu nhìn ba nhóc Đại Hoàng, Đại Hoa và Tiểu Bạch đang ngồi xổm trong góc tường, phỏng chừng còn có Tiểu Văn: “Không, là nói thú cưng của cậu.”
Bốn nhóc: … Phiếu cơm rác rưởi, đừng tưởng tụi tui không biết anh đang nghĩ cái gì!
Tư Không Dịch: “…” Cứ cảm thấy IQ bị sỉ nhục. “Chậc, mau đứng lên đi, anh nặng quá. Mà anh từng học võ chiến đấu hả? Nhìn rất lợi hại, anh từng đánh thực chiến chưa? Mấy tổng tài giống anh cũng vậy sao?”
Yến Khôn vẫn không buông cậu ra, còn đè trên người cậu: “Tôi gặp nhiều, thấy nhiều, cũng đi nhiều.”
Không hiểu sao Tư Không Dịch lại nhớ đến truyền thuyết mà Hách Suất từng nói về Yến Khôn, cậu trợn mắt: “Anh thật sự dẫn người đi tiêu diệt xã hội đen quốc tế hả?”
Yến Khôn dừng một chút, sau đó nghiêm túc phủ nhận: “Không có, không phải xã hội đen.”
Tư Không Dịch nắm lấy trọng điểm, không phải xã hội đen, chẳng lẽ là mafia? Ha ha. Buồn cười quá. Nghĩ vậy cậu bắt đầu dùng sức giãy dụa: “Mau đi xuống mau đi xuống! Anh còn đè là tôi gọi Đại Hoàng đó!”
Thực lực cá nhân của Yến tổng hoàn toàn có thể đè Tư Không Dịch cả đời, nhưng cậu lại có mấy tên nhà mẹ đẻ ngăn cản hắn hành động. Mỗi lần thế này hắn liền chán ghét tất cả thú cưng trên thế giới. Lúc này Yến Khôn đặc biệt muốn không thèm để ý đến mấy nhóc kia, nhưng mà bốn nhóc nhìn một lúc đã bắt đầu đánh tới, từng đứa ngăn cản người nào đó đùa giỡn.
Yến Khôn không tình nguyện đứng lên, sau đó vẻ mặt hắn hơi thay đổi, không nói hai lời liền trực tiếp mở cửa bước ra ngoài, ngay cả chào tạm biệt cũng không thèm nói. Khổng Triệu canh ngoài cửa nhìn thấy tổng tài hùng hổ vọt ra, nháy mắt cho là tổng tài nhà hắn thiệt lớn, bị nghệ nhân do chính hắn quản lý đánh. Khổng Triệu kinh hoàng chạy vào phòng, chỉ thấy Tư Không Dịch đang thẹn thùng?! Còn bụm mặt?
“… Cậu làm cái mặt gì vậy? Thấy ớn quá.” Khổng Triệu mở miệng.
Tư Không Dịch mắt trợn trắng, buông tay nói: “Không có, em chỉ là… quá ngây thơ. Có lẽ cũng bị kinh sợ luôn rồi.”
Khổng Triệu:???
“Không có việc gì thì em đi đây, ngày mai còn phải lên lớp.” Tư Không Dịch nhanh chóng đứng dậy rời đi. Khổng Triệu nhìn theo bóng lưng của cậu, cảm thấy thằng nhóc này giống như đang chạy trối chết, vì thế hắn càng tò mò, không biết vừa rồi trong phòng xảy ra chuyện gì! Từ xưa đến nay bát quái đều rất thịnh hành, quả nhiên làm người ta dao động!
Tư Không Dịch đi về ký túc xá, cậu cần biên tập chuyện hôm nay rồi dùng Weibo Tiểu đội bát quái phát ra.
Đại Hoàng lưng cõng Đại Hoa, đầu đội Tiểu Bạch đi theo sau cậu, dùng ý thức giao lưu: [Tiểu Bạch, vừa rồi cậu nói rất nhiều lời dư thừa, sau này không được nói nữa.]
Tiểu Bạch oan ức chít chít hai tiếng. [Tôi nói đúng sự thật mà, vừa rồi Yến phiếu cơm chính là động dục.]
Khóe miệng Tư Không Dịch giật giật, Đại Hoa giơ móng vuốt, meo meo! [Bảo cậu câm miệng lại! IQ của cậu cũng y như xương rồng bà vậy!]
Vo ve. [Nói nhiều tất lỡ lời. Còn nữa, mấy người tốt nhất cũng không cần nói, tiểu chủ nhân nghe thấy đó.]
Tư Không Dịch: “…”
Cỏ Nhỏ run rẩy thân mình: [Mấy người đang nói chuyện gì vậy? Ai động dục? Làm một cây cỏ, gia vẫn luôn không rõ vì sao động vật phải có thời kỳ động dục không hề ổn định này.]
Tư Không Dịch hung hăng bấm mở di động, đặc biệt muốn có một cái nút tai ngăn cản hết tất cả âm thanh và giao lưu bằng ý thức.
Cũng may cậu nhanh chóng bị tin tức trên Weibo dời đi cảm xúc xấu hổ này, tin tức này có liên quan đến Mạnh Thanh Thu, còn mang theo một tiểu thịt tươi đang hồng gần đây và một biên kịch nổi tiếng.
@Diễn viên Hoàng Nam Phong V: @Thanh Thu chi mộng V @Vu Thiên Tứ V, cực kỳ cám ơn Thiên Tứ đại đại đã tán thưởng, em vô cùng cao hứng có thể diễn cùng ảnh đế trong bộ phim điện ảnh Thú liệp tội ác này! Quả thực hưng phấn đến chịu không nổi! Em nhất định cố gắng học tập, rèn luyện kỹ năng diễn xuất!
@Vô góp vui: Ồ?! Nam thần Thanh Thu lại có phim mới à? Ôi chao, Thú liệp tội ácnghe là có cảm giác hay rồi! Chờ mong chờ mong! Vẫn là cùng biên kịch đại đại Vu Thiên Tứ. Quá tốt quá tốt!
@Mộng Thanh Thu: Nam thần quay Thú liệp tội ác là muốn giải thưởng nha!
@Lá phong từng mảnh: Tiểu Phong cố lên! Rất khó có được cơ hội hợp tác cùng ảnh đế! Cứ như vậy từng bước kiên định đi lên! Không cần học theo người nào đó, nổi tiếng chỉ bằng cái mặt là không tiến xa được đâu.
@Tôi xem mà không nói lời nào: Lầu trên, tôi cảm thấy cậu đang ám chỉ một idol tôi rất thích.
@Lá phong từng mảnh: Ha hả, ai chột dạ thì đúng người đó. Tôi cũng không nói là ai.
@Biên kịch Chu Nhiễm V: Ha hả, lần này không biết là lại ăn cắp ý tưởng của ai.
@Thiên Tứ tài năng: Chu Nhiễm, đừng không hồng được thì nói Thiên Tứ đại đại của chúng tôi sao chép! Mỗi lần Thiên Tứ đại đại xuất kịch bản, cô đều nói anh ấy sao chép! Quả thật muốn nổi tiếng đến điên rồi phải không? Ghen tị Thiên Tứ đại đại kịch bản nào cũng nổi chứ gì? Cô không thấy như vậy rất vô sỉ sao? Thay vì ở đây biểu lộ mình vô tri và đáng ghê tởm, còn không bằng đọc nhiều sách đi!
Thế là phía dưới bắt đầu một trận hỗn chiến.
Tư Không Dịch nhìn thấy thỉnh thoảng có fan của cậu gia nhập vào bên của Mạnh Thanh Thu và Vu Thiên Tứ, nhịn không được đau lòng thay cho fan nhà cậu. Nhưng so với trận hỗn chiến này, cậu càng để ý đến biên kịch Chu Nhiễm và câu nói sao chép kia.
“Vu Thiên Tứ này phỏng chừng có vấn đề.” Tư Không Dịch sờ sờ cằm: “Tuy không có bằng chứng, nhưng trực giác của tao nói, hắn thật sự sao chép kịch bản và ý tưởng.”
Tiểu Bạch bên cạnh đồng ý gật đầu.
Chít chít chít! [Qua lại với Mạnh Thanh Thu rác rưởi thì chắc chắn không phải là người tốt! Mạnh Thanh Thu đoạt kịch bản của trạch nam có thể là để đưa cho tên Vu Thiên Tứ này không nhỉ?]
Câu nói của Tiểu Bạch làm hai mắt Tư Không Dịch sáng lên, chắc chắn là vậy rồi. Nhưng chuyện này không có chứng cứ, hơn nữa cậu cũng không biết nội dung của Thú liệp tội ác, có phải giống nội dung kịch bản Nhân tính thú liệp của Địch Nam Trúc không, nếu giống thì đúng là có trò hay để chơi rồi.
Nhưng sớm nhất thì cũng phải sang năm mới khởi quay kịch bản này được, hiện tại thừa dịp Hoàng Nam Phong còn đứng top, cậu tin là lát nữa cũng có thể đưa Mạnh ảnh đế lên top.
Vì thế Tư Không Dịch bắt đầu bấm di động, mười lăm phút sau, cậu ấn vào nút đăng.
@Tiểu đội bát quái V: Hôm nay đi dạo trong công viên, vô tình nhìn thấy một màn rất kinh khủng, một câu tổng kết #Đàn em của ảnh đế nào đó ỷ thế hiếp người cường đoạt kịch bản của người khác, có thể được lên top không nhỉ?! @Thanh Thu chi mộng V, ảnh đế có muốn nói gì không? # video # video # video #
Bài vừa đăng đã được mấy triệu fan của Tiểu đội bát quái click mở, mấy phút sau, bình luận và share tăng bùng nổ.
@Tôi một đi không trở lại: Tôi một đi không trở lại đây! Mấy tên này có thể vô sự hơn nữa không?! Nếu không phải có đại hiệp che mặt hăng hái làm việc nghĩa, biên kịch đáng thương kia sẽ bị bọn chúng đánh chết sao?!
@Quả thực không cách nào tưởng tượng: Như tên Weibo! Bây giờ là năm nào rồi, vậy mà vẫn còn chuyện như vậy xảy ra?! Tên khốn đánh người xứng đáng bị bỏ tù! Mạnh miệng nói không sợ cảnh sát mà?!
@Chim nhỏ phẫn nộ: Tôi bị chọc giận muốn bay lên trời luôn! Tôi so sánh ba video, có thể chắc chắn tên mặt sẹo, người mà nói bọn chúng có ảnh đế chống lưng chính là một trong những tên vệ sĩ của Mạnh Thanh Thu! Không ngờ Mạnh Thanh Thu ngoài mặt ôn hòa thân thiện, sau lưng lại vô sỉ như vậy!
@Mộng thanh thu: Lầu trên, miệng mày sạch sẽ chút đi!! Video chỉ biểu hiện vệ sĩ của Thanh Thu làm chuyện xấu! Sao lại nói Thanh Thu của chúng tao? Anh ấy hiền lành lương thiện như vậy, chắc chắn không biết gì về chuyện này! Nếu không tuyệt đối sẽ không để nó xảy ra!
@Càng nghĩ càng thấy sợ: Ha hả, tôi không nói gì hết, chờ @Thanh Thu chi mộng V lên tiếng.
@Tôi nhìn xem mà không nói lời nào: Ha hả, chờ ảnh đế lên tiếng.
Một bài đăng Weibo nháy mắt kích phát lửa giận của mọi người, đồng thời trên mạng cũng nhanh chóng chia thành hai phe có suy nghĩ khác nhau, một bên cho rằng Mạnh Thanh Thu là tên dối trá đáng sợ, một bên lại kiên định cho là Mạnh Thanh Thu không hề hay biết gì, nhưng mặc kệ là suy nghĩ gì, cuối cùng mọi người đều đến Weibo của Mạnh Thanh Thu chờ hắn lên tiếng.
Trong biệt thự tư nhân của Từ Bạch và Mạnh Thanh Thu.
Mạnh ảnh đế ngày thường đối với ai đều tao nhã, hiện tại vẻ mặt vô cùng dữ tợn hung hăng đập nát di động trong tay.
“Thằng Chu Thế được việc thì ít, hỏng việc thì nhiều, đồ ngu!”