Khi A Ân đang suy nghĩ xem nên trả lời Thượng Quan Sĩ Tín như thế nào thì Khương Tuyền và Giang Mãn đi tới. Khương Tuyền thở hồng hộc nói: “Cuối cùng cũng tìm được tỷ tỷ, Tuy Châu nhiều người quá cơ.” Dừng lại, nàng thấy lạ bèn hỏi: “Tỷ tỷ và thiếu đông gia sao lại đỏ mặt thế? Thời tiết cũng không phải là nóng mà?”
A Ân ho nhẹ, nói: “Muội đi đâu vậy?”
Khương Tuyền giận dỗi liếc mắt nhìn Giang Mãn, nói: “Giang đại ca nói mang muội đi xem hoa đăng, nói xem thả hoa đăng trên sông là đẹp nhất. Nhưng hôm nay Tuy Châu không biết óc vị quý nhân nào tới, bao hết thượng du, chỉ có thể từ xa nhìn.”
A Ân không để ý nói: “Hoa đăng sao vần còn trong tay muội?”
Bên kia, A Ân cùng Khương Tuyền đi đến bờ sông.
Bóng đêm dần sâu, người tới lui trên phố cũng ít đi nhiều.
Hoa đăng một đường đi thẳng trên sông, ánh lửa dịu dàng, chiếu sáng hơn nửa mặt sông. Hai người dọc theo bờ sông càng lúc càng xa, bất tri bất giác đã đi tới thượng du. Nhưng cũng không nhìn thấy thủ vệ lúc trước Khương Tuyền nói. Hai người cũng không để ý, tiếp tục đi về phía trước.
“Tỷ tỷ, thiếu đông gia đã nói gì với tỷ vậy?”
Nàng hỏi: “Tại sao hỏi vậy?”
Khương Tuyền chỉ nói: “Muội từ trước đã cảm thấy có gì đó không đúng, Giang đại ca đối với chúng ta tốt như vậy, rất nhiều chuyện nếu thiếu đông gia cho phép, hắn nhất định không thể làm chủ. Đến hôm nay, Giang đại ca tìm muội, muội mới ý thức được là ý tứ của ngài ấy. Sau lại cẩn thận suy nghĩ lại, thiếu đông gia đối với người ngoài luôn ôn hòa, nhưng đối với tỷ tỷ lại chính là ôn nhu, đối với người khác lại không giống vậy. Hôm nay lại đúng lúc là đêm thất tịch…”
Nàng nhìn A Ân, hỏi: “Tỷ tỷ thích thiếu đông gia ư?”
Muội muội nhà mình nhạy cảm như vậy, nàng không khỏi cười, nói: “Muội đã nhìn ra, sao không nói với ta?” Nếu là đã sớm biết, nói không chừng hôm nay đối mặt với Tử Diệp cũng không đến nỗi không biết phải làm sao.
Khương Tuyền một tay cầm hoa đăng, một tay kéo tay A Ân, cười tủm tỉm, nói: “Muội đã nhìn ra cũng vô dụng nha, tỷ tỷ nếu không thích thiếu đông gia, thiếu đông gia đối với tỷ tỷ dù có một mảnh si tình cũng vô dụng thôi. Tỷ tỷ tốt như vậy, thiếu đông gia thích tỷ không phải là chuyện đương nhiên ư?”
Nàng nghiêng đầu, nói: “Tỷ tỷ, thực ra muội nghĩ thiếu đông gia rất tốt đó, không chỉ có tinh thông hạch điêu, lại còn ôn văn nho nhã, quan trọng nhất là đối với tỷ tỷ là có lòng. Bây giờ tỷ ở Thượng Quan gia nhận Nguyên công làm thầy, đợi khi vào Hạch Học, trở thành một trong mười tám vị hạch điêu kỹ giả, trong Thượng Quan gia còn ai dám nói linh tinh về tỷ? Vả lại tỷ có tài điêu hạch, ở những dòng dõi không thíc tỷ thì chớ, nhưng ở Thượng Quan gia lại có thể trở thành chỗ dựa vững chắc nhất cho tỷ. Thì có ai còn dám nói tỷ không xứng với Thượng Quan gia?”
Từ khi bị Tạ gia tiểu lang phụ bạc, Khương Tuyền mỗi khi thấy một vị lang quân tốt đều âm thầm nghiền ngẫm một phen, từ trong ra ngoài, tỉ mỉ cân nhắc một lần. Nhìn lâu như vậy, cũng chỉ có vị thiếu đông gia nhà Thượng Quan này mới có thể xứng đôi với tỷ tỷ.
Mặt nàng đỏ len, ngược lại cũng không có giấy Khương Tuyền, đem lời hôm nay Thượng Quan Sĩ Tín nói với nàng nói cho Khương Tuyền.
Khương Tuyền đầu tiên là trợn to đôi mắt, sau đó cực kỳ cao hứng, nói: “Thiếu đông gia với tỷ rất xứng đôi, làm tỷ phu của Khương Tuyền cũng rất tốt’, như nghĩ đến điều gì, nàng nói: “So với Mục Dương hầu còn tốt hơn, Mục Dương hầu mặc dù có quyền thế, nhưng dòng dõi rất cao, tỷ tỷ gả qua đó sẽ rất khổ.”