Tiểu Gia Gánh Không Xuể A

Chương 22: thực sự chúng ta không thể câu thông sao ?



suốt buổi sáng náo loạn một hồi , sau đó gà mái mẹ rất có trách nhiệm mà đi làm điểm tâm sáng , đút cho mỗ đản đản ăn xong sau đó cậu cũng qua loa giải quyết bữa sáng luôn , không biết mỗ quỷ vương vì cái nhũ danh đản đản mà bị ảnh hưởng hay không hắn thực sự rất thích ăn trứng ")) , gà mái mẹ Lâm Y Thần híp mắt ý vị thâm trường nhìn đản đản nhà cậu . quả nhiên đản đản nhà cậu rất hợp với trứng mà !!! 


vừa lúc ăn xong thì cửa nhà liền có tiếng gõ , Lâm Y Thần đeo lại mặt nạ . đứng dậy mở cử , bên ngoài là Mark với khuôn mặt cười tươi như hoa cúc!


" Y Thần sớm hảo !!"


 gà mái mẹ lặp tức sượng mặt , bà mẹ ,có người nói sáng sớm nhìn phải cái vẻ mặt này thì cả ngày hôm đó sẽ bị táo bón đó biết không ? nhưng nghĩ thì nghĩ vậy thôi chứ thím Lâm  Y Thần vẫn rất thân sĩ mà cười chào một cái sau đó mời người ta vào nhà 


" sớm , vào nhà đi "


 Mark đồng học rất chân chó mà theo cậu vào nhà , rất ngoan ngoãn mà ngồi trên một cái ghế nhỏ cạnh một cái bàn nhỏ trong một căn phòng nhỏ của một căn nhà nhỏ tại một thôn làng nhỏ ... khụ khụ à chúng ta tiếp tục vấn đề ... đừng để ý đừng để ý .. hahaha...


" sáng sớm đến nhà ta có việc gì không ?" thấy Mark từ khi vào nhà chẳng nói câu nào mà cứ ngồi đó nhìn cậu cười ngu , thím Lâm Y Thần rất có súc động đá người ra khỏi cửa !!!


" ách ... à ... hôm nay tôi muốn lên rừng săn thú , nghĩ đến cậu sẽ có hứng thú nên đến hỏi thử xem "


" đi săn sao ? có nguy hiểm không ?" dù cậu muốn đi cũng không thể bỏ nhóc con ở nhà một mình được 


" à , không đâu , tuy rằng nói săn thú thế thôi chứ chủ yếu là vào rừng thu lại bẫy mấy hôm trước tôi đặt thôi " nhìn thấy cậu còn chút do dự hắn lặp tức nói thêm 


"trong rừng có rất nhiều thực vật có ích , có lẽ cậu sẽ thích , đem theo đản đản cũng không vấn đề gì " 


mỗ quỷ vương vốn đang cực kì khó chịu vì Mark lại đến quấn lấy mẫu thân nhà hắn mà cuốn mình trong chăn lăm le lườm Mark , khi nghe đến hắn gọi mình bằng nhũ danh mà chỉ mẫu thân nhà mình mới có quyền gọi thì không khỏi dựng lông lên . mọe nó !! thằng ranh con , mi gọi ai là đản đản hả ? mi mới là đản đản ! cả nhà mi đều là đản đản !! đậu xanh rau má mi!


đôi mắt mỗ quỷ vương trừng Mark đến độ muốn phun ra cả lửa , làm Mark một trận run rẩy không thôi , Lâm Y Thần nghe vậy thì âm thầm gật đầu hài lòng , từ khi đến đây cậu chỉ đi loanh quanh mỗi trong thôn , chưa có đi ra ngoài lần nào , hôm nay có cơ hội đi đây đó một chút cũng tốt 


" ừa , đi thì đi , bây giờ luôn sao ? " 


Mark nghe cậu đồng ý thì tâm hoa nộ phóng còn mỗ quỷ vương thì tức đến nghiến răng ken két ! móa ! dám dụ dỗ mẫu thân nhà ông trèo tường bỏ nhà theo trai ? ( Túy : đản đản , vấn đề ngươi quan tâm hình như do chính ngươi suy diễn a !) đệt ~ ông liều mạng với mi! ông cắn chết mi ! nhưng sau khi ước lượng khoảng cách từ giường đến cái ghế Mark đang ngồi thì mỗ quỷ vương rất bi thúc mà nhận ra rằng , khoảng cách của chúng ta quá xa ! thân ! lại rất đau thương mà ôm chăn lui vào một xó vẽ vòng tròn . ta hiện tại chỉ là tiểu kiều hoa mỏng manh yếu đuối ! ( có sao ?)


" không cần gấp đâu , Y Thần cứ từ từ chuẩn bị , tôi hiện tại cũng về nhà lấy ít dụng cụ " 


" ừa , vậy đi " tiễn chân Mark Lâm Y Thần quay trở lại cạnh giường , nhíu mày nhìn cục chăn bông u lên trong góc , gì đây ? lại làm rộn cái gì a ? không phải lúc nãy còn tốt sao ? hiện tại là đang giận dỗi ?aizzz trẻ con thời nay thiệt là ... cậu đưa tay kéo cục chăn bông ra  , ôn nhu hỏi 


" con lại làm sao ? ân ? "


" y y nha nha y nha nha " mẫu thân phải cách xa tên xài lang kia , tuyệt đối đừng bị hắn lừa ! hắn không phải là thứ gì tốt lành a!


" được rồi , không phải ta vừa mới cho con ăn xong hay sao ? hiện tại con vẫn còn đói hả ?" 


" nha nha y nha nha !!!" không phải ý đó ! mỗ quỷ vương vẻ mặt đau khổ cố gắng biểu đạt 


" sao ? không phải hả ? không lẽ con muốn đi ị ?" 


mỗ quỷ vương yên lặng vuốt mặt , hắn cùng cậu căn bản chính là không thể câu thông !!! 


vì thế hắn rất sáng suốt mà lựa chọn ngậm họng không nói nữa , ai biết nói một hồi ý tứ của hắn sẽ bị mẫu thân đại nhân xuyên tạc thành thứ phế thải gì !


" nha ! " không có gì nữa 


gà mái mẹ Lâm Y Thần vừa lòng gật gật đầu " tốt không có gì nữa thì hiện tại mặc quần áo tử tế vào " 


mỗ quỷ vương khóe miệng giật giật , nội tâm yếu đuối mong manh của hắn nghe đâu đó răn rắc một hồi sau đó vỡ thành từng mảnh từng mảnh , một cơn gió khẽ thổi qua mang theo một cái lá khô , khung cảnh phải nói cực kì  bia ai a~


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.