Tại khoảng cách một dặm, Đế Nguyên Quân chỉ cần hít vào một hơi liền cảm nhận được ở trong không khí có một mùi huyết dịch tanh nồng rất đậm. Chỉ hít một hơi như vậy thôi nhưng cảm giác quả tim đang điên cuồng đập mạnh.
Mặc dù địa cấp bát phẩm linh quả nhưng hiệu quả của nó mang lại là cực kỳ to lớn. Chưa kể, nếu như mang linh quả này để luyện thành Huyết Linh Đan hoặc là Huyết Linh Tủy thì phẩm giai của nó còn cao hơn thế nữa.
Ít nhất cũng phải đạt tới cửu phẩm, thậm chí cửu phẩm đỉnh phong!
Chỉ cần có loại quả này, Đế Nguyên Quân có thể chắc chắn nhục thân sẽ có thêm một lần nữa biến chuyển, thậm chí có thể nhìn thấy đột phá vách ngăn.
Nhưng, rất nhanh. Mọi suy nghĩ trong đầu dần dần lắng xuống. Bởi vì trước mắt đó là một đầu ngũ cấp hung thú, mặc dù chỉ là sơ giai nhưng thực lực có thể đạt tới Tinh Cực cảnh tầng thấp rồi.
Để có thể giết chết nó đâu phải chuyện dễ dàng, thậm chí còn năm ăn năm thua với nó nữa.
Chưa kể, ba người của Nham gia này thực lực cũng không hề thấp, chỉ sợ mỗi người như vậy đã có thể khiến hắn có chút khó đối phó.
Khoảng cách tiến lại càng gần, mùi tanh nồng từ phía trước tản mát ra ngày càng rõ ràng. Trên gương mặt nhóm người lúc này củng đã hứng khởi khôn cùng, ba người Nham gia cũng vì thế mà nở một nụ cười nồng đậm.
Rống!
Ở phía xa, đầu ngũ cấp hung thú kia dường như củng đã cảm nhận được sự hiện diện của bọn họ mà ngẩng đầu lên cao rồi rống lớn một tiếng uy hiếp.
Dưới uy áp đầu hung thú này phát ra, bảy phần những người có mặt vô thức cảm nhận được sự nặng nề. Duy chỉ có Nham Sâm vẫn chung quy nở nụ cười. Dường như lần tranh đoạt này đối với hắn là cực kỳ chắc chắn.
Tại khoảng cách một trăm mét!
Đầu hung thú dữ tợn nhìn chằm chằm về phía bọn họ. Toàn thân nó toát ra một loại cảm giác hung hãn vô cùng.
Chỉ thấy, trên thân nó thả ra một đám huyết vụ bao bọc một khu vực rộng lớn.
“Đó là Huyết Vụ của Huyết Độc Thú”. Nham Sâm vẻ mặt vui mừng ngay tức khắc ngưng trệ lại, thanh âm dần dần hạ xuống nói. “Mọi người cẩn thận, ở bên trong huyết vụ có độc tê liệt”.
“Nhanh dùng chân nguyên để bảo vệ cơ thể”.
Đứng tại trung tâm huyết vụ, Huyết Độc Thú điên cuồng thải ra huyết sương từ trên bả vai của mình thông qua hai bông hoa có hình giống như hai cái miệng lớn mọc đầy hàm răng sắc nhọn.
Ẩn sâu trong huyết vụ, đó chính là một mùi khai khai giống như nước tiểu, đó là huyết độc. Mặc dù độc tính của nó không mạnh nhưng bị vây khốn trong thời gian dài, cơ thể củng sẽ gặp phải trở ngại cực kỳ to lớn. Thậm chí bất động, toàn thân bị độc tính xâm nhập khiến toàn bộ cơ bắp và huyết dịch đông kết lại, đến khi đó cho dù có muốn chạy trốn cũng không thể chạy được.
Ngay tức khắc, đám người ai ai cũng dốc sức đẩy chân nguyên ra bên ngoài, điên cuồng ngăn trở. Còn ba người Nham Sâm thì trông có vẻ thoải mái hơn hẳn. Chỉ thấy bọn họ đẩy ra một ít huyết khí ngăn trở ở bên ngoài.
Nhưng, rất nhanh. Đế Nguyên Quân liền cảm nhận được có chút khác biệt. Ở bên trong huyết khí kia lại có một loại dược liệu tản mát rất nhẹ.
Đây chắc hắn là giải dược mà bọn họ đã chuẩn bị từ đầu.
Còn những người còn lại không có giải dược nên trông cực kỳ chật vật. Dùng chân nguyên chèo chống cơ thể thì rất nhanh sẽ bị hao hụt hết toàn bộ. Đến khi đó họ chắc chắn sẽ chể không nghi ngờ.
Trái lại với đám người đó, Đế Nguyên Quân đối mặt với loại độc này lại thoải mái vô cùng. Nhục thân vì ngũ hành, thuộc tính tương xung, tương khắc. Đế Nguyên Quân nhẹ nhàng vận chuyển thổ và kim thuộc tính một vòng, ngay lập tức, toàn bộ độc đã không thể xâm nhập được vào bên trong cơ thể.
Ở bên trong huyết vụ, đám người kia chỉ biết tiến lên mà bỏ qua một cái lợi ích, trên đường đi. Đế Nguyên Quân điên cuồng thúc dục huyết hải cắn nuốt huyết vụ không ngừng nghỉ.
Ngay khi huyết hải được thúc dục, Đế Nguyên Quân liền kinh hãi không thôi, chỉ cảm thấy trong lồng ngực, hai cỗ lực hút điên cuống cắn nuốt huyết vụ một cách nhanh chóng.
‘Kỳ lạ, tại sao huyết vụ đang dần vơi đi?’. Nham Sâm đã chuẩn bị rất kỹ càng nhưng không ngờ sự việc này lại xảy ra.
Đi ở phía sau cùng, Đế Nguyên Quân chẳng sợ bị đám người kia phát hiện, dưới năng lực khống chế của hắc tâm. Toàn bộ huyết vụ dường như nằm ở bên trong tầm kiểm soát của nó. Cho dù bị thôn phệ hết toàn bộ thì không có một ai phát hiện ra được.
Rống!
Nhận thấy huyết vụ đang bị thôn phệ nhanh chóng Huyết Độc Thú rống lớn một tiếng.
Tiếp đến, thân thể to lớn cao hơn hai mươi mét bắt đầu có dị động, thân thể cắm sâu xuống lòng đất từ từ rút ra. Chỉ thấy nó lắc nhẹ người một cái, toàn bộ khu vực xung quanh ba mươi mét đều trở thành bình địa.
Ẩn sâu sau lớp bụi mù, thân thể Huyết Độc Thú dần dần hiện ra. Phía bên dưới là những cái rễ cây màu đỏ tươi rất lớn và chiều dài của nó cũng phải đạt tới ba mươi mét. Trông nó hiện tại không khác gì một con bạch tuộc khổng lồ.
Toàn thân Huyết Độc Thú khoác lên một màu đỏ tươi pha tạp với một chút màu thâm tím chạy dọc xuống phía bên dưới, từ từ. Trên thân thể nó mọc ra từng sợi dây leo lay động một cách uyển chuyển trông không khác gì cánh tay. Chỉ trong tích tắc, mười sợi dây leo dài chắc nịch điên cuồng múa lượn ở bên trong huyết vụ.
Chưa hết, ở phía trước. Nó mọc ra một cái miệng lớn với từng hàng răng sắc nhọn cực kỳ sắc bén và có một chất nhầy màu tím kịch độc đang nhỏ giọt xuống phía bên dưới.
“Ahhhh”. Đám người có cảnh giới thấp một chút liều kêu lên một tiếng sợ hãi. Đối mặt với loại hung thú dữ tợn như thế này, trong đầu dần dần xuất hiện một cảm giác tử vong rất đáng sợ.
Chỉ cần bị một cái rễ cây hay sợi dây leo kia đánh trúng một cái thôi cũng là chí mệnh đối với bọn họ rồi.
“Mọi người cẩn thận, chú ý tấn công”. Nham Sâm cắn răng quát lớn một tiếng.
“Bọn ta sẽ ngăn chặn công kích của nó”.
“Các ngươi đồng loạt lao lên, chỉ cần chặt đứt được hai cái miệng lớn ở trên vai của nó là được".
Lần lượt Nham Hồng và Nham Nghê lên tiếng.
Mặc dù sợ hãi, nhưng đám người vẫn cố gắng nuốt xuống ngụm khí lạnh mà đồng loạt gật đầu.
“Tấn công”. Nham Sâm quát lớn.
Ngay lập tức, tám người đồng loạt thúc dục cảnh giới lên đến đỉnh điểm. Mạnh mẽ tới mức có thể xé toạc một phần huyết vụ.
Rống!
Huyết Độc Thú rống lớn một tiếng, cơ thể cao lớn từ từ tiến về phía trước, từng cái rễ cây uyển chuyển đẩy cơ thể nó lao lên. Cùng với đó là mười sợi dây leo liên tục quét mạnh về phía trước.
“Súc sinh”. Nham Sâm nộ hống.
“Nham Gia bí pháp – Phá Phong Giản”.
Nhâm Sâm dẫm mạnh chân xuống đất, cơ thể nổi lên từng múi cơ và từng sợi gân máu nổi lên. Cực tốc lao lên, Nham Sâm tung mạnh quyền hướng một sợi dây leo mà đánh.
Uỳnh!
Một quyền mạnh mẽ đánh ra, sợi dây leo giống như bị một cái cự lực mạnh mẽ nào đó đụng trúng mà văng ra ngoài. Chưa hết, uy lực một quyền kia mạnh tới mức có thể chế trụ đồng thời ba sợi dây leo cùng một lúc.
Một quyền đánh ra, Nham Sâm chưa kịp lùi lại thì đúng lúc này. Bảy sợi dây leo khác đồng loạt phát động, hướng về phía Nham Sâm mà đánh.
Đối mặt với nguy hiểm đang tới gần, Nham Sâm chỉ nở một nụ cười khinh miệt mà không hề để tâm đến.
“Đừng hòng”.
Ở phía sau, hai người Nham Hồng, Nham Nghê lớn tiếng. Rồi cực tốc lao lên, mặt đất nơi mà ba người dùng lực nay đã lỏm xuống một cái hố sâu. Chứng tỏ cự lực họ phát ra là lớn mạnh vô cùng.
“Nham Gia bí pháp – Oanh Tạc Quyền”.
Hai người đồng dạng thúc dục bí thuật, dưới tác dụng của bí thuật, khí tức trên người họ điên cuồng tăng mạnh. Chỉ trong chớp mắt, thực lực đã mạnh hơn gấp rưỡi.
Đối diện với bảy cái dây leo, cả hai người kết hợp đánh ra một quyền, chỉ thấy huyết vụ xung quanh bị khí lực của nắm quyền đánh ra xé nát.
Rầm!
Quyền kình va chạm. Bảy cái dây leo đồng loạt bị đẩy lùi. Chưa hết, cơ thể to lớn của nó cũng chịu ảnh hưởng mà lùi đi mấy bước.
Chứng kiến một màn này, những người khác trên mặt chợt nở một nụ cười, tảng đá nặng ở trong người đã bị thực lực của ba người này xua tan.
“Giết”.
Quá phấn kích, đám người đồng loạt hô hoán rồi lao lên. Nắm chặt trên tay là trường kiếm, là đại chùy, là trường đao đồng loạt hướng về phía trước mà đánh.
Nhìn thấy một màn này, nhóm ba người Nham Sâm chỉ biết khinh thường. Toàn bộ công kích bị ba người họ ngăn chặn hoàn toàn, còn việc tấn công còn lại là để cho những người còn lại.
Bị đám người tấn công không ngừng, Huyết Độc Thú dường như tức giận, ở phía bên dưới. Một cái rễ lớn từ từ xoắn tròn lại rạo thành một cái roi lớn quất mạnh một góc ba trăm độ về phía trước.
“Cẩn thận”. Nham Sâm cảm nhận được nguy hiểm, toàn thân thúc dục huyết hải ở trong cơ thể, thực lực mộ lần nữa bạo tăng. Cơ thể chống trụ chắc chắn xuống đất.
Ngay sau tiếng quát, bảy người còn lại đồng thời thúc dục cảnh giới lên đến cực điểm. Đối loạt hướng công kích hướng về phía cái roi xoắn đó mà đánh.
Vù vù!
Dưới tác dụng của việc vo xoắn lại, uy lực một roi này được tiếp thêm uy lực, nó cuốn phăn đi mọi thứ ngăn cản ở dưới đất.
Rầm rầm!
Roi lớn đánh trúng, cả tám người đồng loạt thổ huyết bị đánh văng ra ngoài. Duy chỉ có ba người Nham Sâm là vẫn có thể trụ vững được. Nhưng trên cánh tay họ đã hiện lên một vệt thâm tím trông rất đau rát.
“Đáng chết”. Nham Sâm tức giận quát.
“Nham Gia bí thuật – Nộ Thiên”.
Khí lực trên người một lần nữa bạo tăng, Nhâm Sâm cơ thể chợt lóe lên một cái liền nhanh chóng tiếp cận một bên. Cánh tay phải phát lực, nắm đấm thít chặt lại, cắn răng, toàn lực đánh ra một quyền.
Oanh!
Quyền kình mạnh mẽ đánh tới, toàn bộ cơ thể Huyết Độc Thú bị một quyền này mà chịu thương, một phần da thịt bên ngoài bị xé toạc, không ít huyết dịch ở miệng viết thương trào ra như suối.
Rống!
Huyết Độc Thú rống lên một tiếng đau đớn, nhưng ngay tức khắc, nó đã hoàn toàn bạo nộ rồi. Mười sợi dây leo đồng loạt đánh xuống.
Đám người ở phía xa nhìn thấy cảnh này mà rợn cả sống lưng.
Dưới uy lực mạnh mẽ như vậy, Nham Sâm còn có thể sống sao?!