Tiểu Hoa Nhài Lầm Nhập Cạm Bẫy

Chương 10



“Ân a……”

Mạnh mẽ tiến vào làm cho Viên Tiểu Nhi thoải mái mà dật ra yêu kiều, hai chân tuyết trắng gắt gao cuốn lấy thắt lưng của hắn, mông trắng cũng đung đưa theo, làm cho hắn đi vào càng sâu.

Chật hẹp trơn mịn gắt gao bao vây lấy nam tính của hắn, Tư Lập Thân thư sướng than nhẹ một tiếng, di động mông cường tráng, hơi hơi rút ra thô dài lửa nóng, lại đột nhiên xuyên vào một cái.

Yêu dịch ướt át trơn bóng của hắn ra vào, làm cho nóng thiết nhiều lần nhập vào chỗ sâu nhất, thông thuận ở vách tường chật hẹp

xỏ xuyên qua lại.

“A…… Sâu quá……” Ngón tay nhanh cắm vào hai bên cánh tay của hắn, Viên Tiểu Nhi nhíu mi, cắn cánh môi, hưởng thụ khoái cảm truyền đến.

Nàng nhiệt tình di động mông trắng, theo tiết tấu hắn ra vào mà trước sau di động, bụng dưới hưng phấn mà buộc chặt, vách tường hoa cũng đi theo co rút lại, hấp lấy nam tính sưng thô.

“n…… Vật nhỏ…… Nàng rất ẩm ướt rất nhanh a……”

Tư Lập Thân gầm nhẹ, cả người vì sự nhiệt tình của nàng mà bừng bừng phấn chấn, làm cho hắn rất nhanh di động mông cường tráng, ra sức tiến lên.

Nóng cháy mồ hôi theo luật động mà tiết ra, hỗn hợp với mồ hôi của nàng, làm cho thân thể hai người một mảnh ẩm ướtnh.

Mồ hôi tích tụ rơi xuống hạ phúc hai người, cùng hạ thể lửa nóng, hỗn hợp quấy ra yêu dịch, nhiệt tình chạm nhau, khi thì ma sát ra càng nhiều khoái ý.

Nam tính lửa nóng cuồng mạnh ra vào thủy huyệt, theo hướng của hắn, đầm nước yêu dịch cũng đi theo ken két bị vẩy ra, giao kích ra tiếng vang lãng mĩ.

“n a……” Thanh âm dụ tình kích thích tình dục của nàng, Viên Tiểu Nhi nhẹ thở gấp, thủy mâu sương mù buông xuống, lại vừa vặn nhìn đến lửa nóng của hắn là như thế nào ra vào thủy huyệt của nàng.

Vách tường chật hẹp bị thủy lượng thô dài tạo ra, không được phun ra nuốt vào nam tính nóng thiết tiến lên, hoa bối sớm đỏ bừng sưng, nơi riêng tư cũng một mảnh ẩm ướt.

Hình ảnh này làm cho nàng cảm thấy rất xấu hổ, nhưng lại cũng kích thích dục hỏa của nàng, nhất ba ba khoái cảm theo nơi riêng tư lan tràn, làm cho nàng run rẩy.

Ngực nhũ no đủ vì tình dục mà sưng lên, nhũ tiêm cũng thành màu đỏ tươi, giống như quả mâm xôi mê người,da thịt phiếm lên một chút hồng nhẹ, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ au, mĩ lệ giống như hoa hồng đang nở rộ.

Nàng hồn nhiên lại mang theo biểu tình quyến rũ cực kỳ mê người, làm cho Tư Lập Thân lui lại người, hắn thả chậm tốc độ tiến lên, cố ý làm cho nam tính thong thả rút ra, lại ngạo mạn tiến vào, ma sát thủy nộn vách tường hoa.

“Không……” Đột nhiên thả chậm tốc độ chính là tra tấn Viên Tiểu Nhi, nàng không kiên nhẫn than nhẹ, phát ra kháng nghị rất nhỏ.

Hắn nghe được mà coi như chưa nghe, cắn răng, nhịn xuống dục hỏa mạnh mẽ, nam tính thô dài ngạo mạn luật động, thỉnh thoảng di động cái mông, vẽ vòng giống như nhẹ nhàng chậm chạp tiến vào.

Ngẫu nhiên, nam tính lửa nóng sẽ đảo qua một chỗ non mềm, hắn biết đó là chỗ nàng mẫn cảm nhất, đỉnh nam tính luôn cố ý cọ nhẹ chỗ mẫn cảm.

“A…… Không cần……” Nàng chịu không nổi lắc lắc đầu, muốn cầu hắn không nên đụng nơi đó, vừa vặn hắn vừa đụng chạm lại cảm thấy một trận khoái ý.

Kia gãi ngứa dường như khẽ chạm, còn có ngạo mạn ra vào, đều làm cho nàng cảm thấy khó nhịn không thôi, hoa huy*t không ngừng thấm ra hoa dịch, đem hạ thân hai người biến thành càng ẩm ướt càng nóng.

“Mau một chút a…… Cầu chàng……” không nổi, nhịn không được cầu xin,mông trắng cố gắng di động, hùa đón theo luật động của hắn, không tự chủ được tìm kiếm càng nhiều khoái cảm.

Nhiệt tình của nàng làm cho Tư Lập Thân rốt cuộc chịu không được, gia tăng tốc độ, mở rộng phạm vi luật động hoa huy*t ẩm ướt.

Hắn cuồng mạnh luật động, đem đùi phải của nàng nâng lên, làm cho nam tính có thể đi vào càng sâu, hơn nữa mỗi một lần tiến vào, cũng không ngừng cọ xát chỗ mẫn cảm nhuyễn nộn kia.

“n a……” Không ngừng hướng nàng bao phủ tình triều, làm cho Viên Tiểu Nhi lên tiếng yêu kiều, hoa dịch đại lượng trào ra, theo va chạm của hắn, giao kích ra thanh âm dâm lãng, người nghe cũng đỏ mặt.

Biết nàng nhanh đến đạt đỉnh, Tư Lập Thân lấy các loại góc độ xỏ xuyên qua thủy huyệt, thậm chí ngón tay đi vào trước thủy huyệt, nắm hoa châu sớm sưng do không chịu nổi.

“À không……” Nhụy châu mẫn cảm vừa bị đụng chạm, nam tính lửa nóng cũng đi theo thật sâu tiến vào, nháy mắt kích thích nàng.

Viên Tiểu Nhi khẽ kêu một tiếng, tình triều mãnh liệt làm cho cả người nàng căng thẳng, vách tường hoa chật hẹp bắt đầu rất nhanh co rút lại.

Nàng mẫn cảm co rút lại, chịu không được mà đè đẩy nam tính của hắn, làm cho Tư Lập Thân thưởng đến thực cốt mất hồn khoái cảm, hắn thô gào thét, dùng tốc độ nhanh hơn.

Ngón tay theo tiết tấu trừu đưa, không buông tay kéo làm hoa châu, hắn thậm chí cúi đầu xuống, ngậm lấy một cái nhũ nhụy đung đưa.

“n a……” Không ngừng tích lũy dư vị cao trào làm cho nàng chịu không nổi run rẩy, cảm thấy mau bị bao phủ.

Ngón tay nhẹ nhàng bấm vào trong da thịt của hắn, đầu ngón tay khống chế không được lực đạo, ở da thịt của hắn xuất hiện vết máu.

Đau đớn rất nhỏ kia càng kích thích hắn, tình dục càng thêm bừng bừng phấn chấn, tiến lên càng nhanh, dùng răng khẽ cắn nhũ lôi đỏ bừng.

“Không được…… Thân……” Khoái cảm lại đau, lại tê dại, vừa chua xót theo nơi riêng tư khuếch tán tới toàn thân, Viên Tiểu Nhi cảm thấy muốn hôn mê.

Vách tường hoa non nớt khoái ý tới co rút lại, đại lượng yêu dịch tinh tế lưu tiết, bụng dưới va chạm mà phiếm hồng.

“Nhanh…… Tư Lập Thân thô gào thét, ở trong yêu dịch ẩm ướt nóng cuồng mạnh ra vào.

Thẳng đến cuối cùng xâm nhập thật sâu, hắn mới cam tâm thả lỏng thân mình, nam tính lửa nóng run rẩy, phun ra bạch dịch nóng rực, hỗn hợp yêu dịch, ở trong thủy huyệt ẩm ướt nóng……

*

Vài câu tâm tình, còn có kích tình thẹn người, làm cho Viên Tiểu Nhi tiếp tục ở lại Tư Minh sơn trang.

Nàng cảm thấy chính mình rất đáng xấu hổ, liền mấy câu nói kia, lòng của nàng liền toàn bộ trầm luân, nàng thật sự rất không có chí khí nga!

Nhưng là, hắn nói hắn yêu nàng nha!

Nâng lên cánh môi, Viên Tiểu Nhi cười đến rất xấu hổ rất ngọt, mặt mày trong lúc này tản ra loại thẹn thùng phong tình của loại nữ nhân.

Hắn nói, người hắn yêu không phải Túy Nguyệt tỉ, mà là nàng! Hắn muốn, chỉ có nàng……

Cho dù là lời âu yếm, cũng làm say lòng người, làm cho nàng hoàn toàn không thể phản kháng, tâm sớm rung động không thôi, toàn bộ đều luân hãm.

Ai bảo nàng cũng rất thích hắn……

Giấu ý cười, Viên Tiểu Nhi khẽ che mâu, nhưng lại dấu không được vẻ mặt ngọt ngào.

Khả nàng không hiểu là, nếu Tư Lập Thân không có cùng với Túy Nguyệt tỉ thành thân, vì sao Túy Nguyệt tỉ lại nói lên những lời nói kia? Chẳng lẽ bởi vì Túy Nguyệt tỉ cũng thích Tư Lập Thân, cho nên mới cố ý lừa nàng sao?

Cắn môi, nghĩ đến Tần Túy Nguyệt cũng có khả năng thích Tư Lập Thân, Viên Tiểu Nhi không khỏi có điểm bất an, cũng có chút chột dạ. Nàng…… Như vậy có phải hay không đoạt người trong lòng Túy Nguyệt tỉ nha?

Túy Nguyệt tỉ thương nàng như vậy, xem nàng như muội muội mà đối đãi, nàng cũng thực thích Túy Nguyệt tỉ, cũng xem nàng như tỷ tỷ, nếu là Túy Nguyệt tỉ cũng thích Tư Lập Thân, thật là làm sao bây giờ?

Nàng nhất định sẽ bị Túy Nguyệt tỉ chán ghét, nhưng là muốn nàng buông tha cho Tư Lập Thân……

Ngực truyền đến một chút đau đớn, thật lòng nói ra, là nàng -không muốn.

Ngọt ngào trên mặt Viên Tiểu Nhi biến mất, chuyển lại thành u sầu, nỗi lòng đơn thuần làm cho nàng không biết nên làm sao bây giờ bên cạnh lại không ai có thể hỏi.

Nếu là tỷ tỷ ở thì tốt rồi! Viên Tiểu Nhi nhịn không được than nhẹ, nếu là tỷ tỷ thông minh khôn khéo, nhất định có thể nói cho nàng nên làm cái gì bây giờ.

“Nghe nói Tần cô nương lại đến tìm trang chủ……”

Đột nhiên, thanh âm của mấy hạ nhân truyền đến, Viên Tiểu Nhi sửng sốt một chút, bóng dáng kiều nhỏ vừa vặn bị cây cối che khuất, làm cho người đi tới không phát hiện ra nàng.

“Phải a! Nàng cùng trang chủ đang ở trong thư phòng!” Một cái người khác hưởng ứng.

“Trang chủ cùng Tần cô nương thật sự là trai tài gái sắc, thật sự xứng đôi, thật không hiểu sơn trang chúng ta khi nào thì mới có thể có hỉ sự đây?”

“Phải a…… Đúng rồi! Viên cô nương vừa đến sơn trang chúng ta hình như với trang chủ chúng ta có quan hệ rất tốt nha!”

“Viên cô nương?” Nghe được lời nói này, người nọ liền cười, “Không có khả năng! Viên cô nương mới mười sáu tuổi, một cái nữ oa nhi choai choai, trang chủ làm sao có hứng thú? So sánh với Tần cô nương vẫn đẹp hơn!”

“Nói sao cũng là……”

Thanh âm nói chuyện với nhau càng lúc càng xa, Viên Tiểu Nhi trắng mặt, lẳng lặng đứng tại chỗ.

Lời nói của những người kia làm nàng bất an, nàng cắn cánh môi, trong óc cũng lung tung nghĩ.

Túy Nguyệt tỉ tìm đến Tư Lập Thân, hai người ở thư phòng……

Bọn họ đang nói cái gì?

Biết rõ không nên loạn tưởng, nhưng là một nghĩ đến Túy Nguyệt tỉ cùng Tư Lập Thân ở chung với nhau, còn có lời nói ám chỉ, lòng của nàng liền càng rối loạn……

Cước bộ không tự chủ được hướng thư phòng mà đi……

*

“Thân ca ca, ta thật không hiểu có nên hay không bội phục ngươi?”

Ngồi ở trên ghế hồng đàn, Tần Túy Nguyệt nâng lên ly trà, nhấc lên cái nấp, lùi lùi lại vài cái, tư thái tao nhã, mới uống một ngụm.

Tư Lập Thân nhìn Tần Túy Nguyệt một cái, khuôn mặt anh tuấn hé ra tươi cười nhã , nhưng con ngươi đen cũng là một mảnh lạnh nhạt.

“Lời này là có ý tứ gì?”

“Đừng giả ngu!” Tần Túy Nguyệt hừ lạnh, tức giận nhìn hắn “Ta thật muốn biết Thân ca ca ngươi là như thế nào dỗ Tiểu Nhi, có thể làm cho nàng tiếp tục ngoan ngoãn ở lại Tư Minh sơn trang.”

Uổng phí lời nói châm ngòi kia củ nàng…

“Ta cũng muốn hỏi ngươi, không có việc gì làm tại sao đi đặt điều với Tiểu Nhi làm cái gì?” Tư Lập Thân cười đến ôn hòa, nhưng thanh âm lại mang theo lãnh ý.

“Đương nhiên là làm cho nàng rời ngươi đi.” Tần Túy Nguyệt nói thẳng, mắt đẹp không chút sợ hãi nhìn hắn “Thân ca ca lấy một cái tiểu cô nương mười sáu tuổi làm mồi, còn lừa gạt thể xác cùng tinh thần của người ta, loại sự việc thiếu đạo đức này ngươi cũng làm ra?”

Tư Lập Thân không nói, con mâu đen thâm thúy. Nhưng hắn không có lời biện minh nào, Tần Túy Nguyệt lại nói.

“Ngươi đừng tưởng là ta không biết ngươi đang có loại chủ ý gì, tin tức bảo tàng là do ngươi truyền đi, vì muốn đánh lạc hướng bọn người lấy ngọc bội, cho nên ngươi mới đặt mục đích trên người Tiểu Nhi, làm cho không còn người rình mò ở Tư Minh sơn trang, nên ngươi mới cố ý truyền tin tức giả ra, là muốn loại bỏ đi phiền phức, cắt đứt sự tham lam của những đám người kia, đúng không”

Nghe lời của nàng, Tư Lập Thân mâu quang trốn tránh cũng không nói nên lời

“Ngươi dám phủ nhận sao? n?” Tần Túy Nguyệt cũng không buông ép hỏi tha hắn.

“Qủa thật như lời nói của ngươi.” Ngay từ đầu hắn quả thật là tính như vậy, mấy năm qua, vẫn có người luôn quấy nhiễu Tư Minh sơn trang, vì nhất cữ lưỡng tiện, hắn liền nghĩ ra phương pháp này.

Đối với người muốn lấy ngọc bội, hắn tuyệt không chột dạ, đối với sống chết của họ, hắn cũng không để ý, hắn không phải là chính nhân quân tử, vì đạt tới mục đích, hắn không ngại dùng thủ đoạn.

Nhưng là một đụng tới Viên Tiểu Nhi, kế hoạch của hắn đã bị quấy rầy.

Khi nàng xuất hiện ở trước mặt hắn, kế hoạch liền trở nên rối loạn, sau khi đối với nàng động tâm, hắn liền hối hận vì đã suy nghĩ ra kế hoạch này, làm cho thân nàng hãm trong nguy hiểm.

Hiện tại người bên ngoài, ai cũng muốn bắt nàng, hắn chỉ có thể tăng mạnh đề phòng trong trang, không cho nàng ra ngoài, hiện cũng đang nghĩ biện pháp khác, làm cho tiêu điểm bảo tàng theo trên người nàng dời đi.

Hắn tuyệt không thể để nàng xảy ra chuyện gì!

Tư Lập Thân thừa nhận, chọc giận Tần Túy Nguyệt, nàng phẫn nộ buông bát trà, giận dữ trừng mắt hắn “Tư Lập Thân, ngươi muốn lợi dụng ai ta mặc kệ, nhưng nếu ngươi dám làm mất Tiểu Nhi một cọng lông tơ nào, ta sẽ không bỏ qua cho ngươi!”

Tư Lập Thân bình tĩnh nhìn Tần Túy Nguyệt, khi đang muốn mở miệng, lại nghe đến ngoài cửa truyền đến tiếng nức nở khóc nhỏ, thanh âm quen thuộc kia làm cho hắn cả kinh.

Hắn nhanh chóng đẩy cửa phòng ra, ngoài cửa không có một bóng người.

Thấy thế, tâm của hắn thu càng nhanh, nhanh chóng phi thân đuổi theo.

*

Nàng nghe được cái gì?

Viên Tiểu Nhi che miệng, liều mình chạy về phía trước, nước mắt không ngừng rơi xuống.

Nàng chính là con mồi, từ đầu tới đuôi, nàng chính là con mồi trong kế hoạch của hắn?

Vậy lời nói yêu thích kia thì sao? Chính là lừa gạt nàng sao? Như vậy trêu cợt nàng vui lắm sao?

Viên Tiểu Nhi nhắm mắt lại, thương tâm khóc, ngực rất đau rất đau, vừa mới nghe được lời nói của đám hạ nhân kia, còn có lời nói dối của hắn.

Kẻ lừa đảo! Hắn lừa nàng, mà nàng đứa ngốc này, lại tin lời của hắn, thể xác và tinh thần đều luân hãm, mới phát hiện chính mình chính là một cái mồi……

“Tiểu Nhi, muội như thế nào lại khóc?”

Đột nhiên, thanh âm quen thuộc từ phía trước vang lên, Viên Tiểu Nhi ngẩng đầu, giật mình nhìn người đang tới.

“Tỷ tỷ!” Vừa người tới, nàng lập tức kích động chạy về hướng nàng.

Nhưng vừa đụng vào Viên Nhật Sơ, nàng lập tức ngửi được một chút mùi không thuộc loại của tỷ tỷ, nàng sửng sốt, kinh hoảng muốn đẩy người kia ra.

“Không! Ngươi không phải tỉ……” Lời nói còn lại chưa thốt ra được, gáy sau tê rần, người nàng liền nhuyễn đặt ở dưới chân, ngất đ

Mà nữ nhân mang mặt nạ của Viên Nhật Sơ nở lên nụ cười âm hiểm……

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.