Tiểu Khả Ái Của Tôi

Chương 61-2



Tuế Tuế tức giận đến dậm chân, mắng bọn họ là lão cẩu.

—— Tuế Tuế không hổ là người thường xuyên chơi với Hà Thần, nháy mắt đã nắm được bí quyết thu phục Hà Thần rồi

—— nhiều người như vậy mà cũng cũng chỉ có Tuế Tuế là rành mạch trong lòng

—— ha ha ha ha ha ha ha, đau lòng lần một cho Tuế Tuế, hai người này đúng thật sự là cún mà

—— này là bệnh thiếu máu, sớm biết thế liền không nói cho hai bọn họ, để bọn họ bị Hà Thần bán hành hết gánh đi

—— Tuế Tuế của chúng ta đúng là tuổi trẻ chưa trải sự đời

Tống Dịch lúc này vừa lên Weibo share bài về bài quảng cáo phối âm nhân vật manga anime hợp tác với Mỗ Gia Xan Ẩm, nhìn thấy nhiều tuyển thủ PUBG tag mình như vậy, anh cũng không biết đã xảy ra chuyện gì, vì thế đi tìm ngọn nguồn của chuyện này, hơn nữa còn có bài share của Tuế Tuế tag.

Diễn viên Phối âm Tống Dịch: ⊙▽⊙ Để ngộ thử xem

Có Tống Dịch nói, Xích và Chỉ Kiếm yên tâm hơn nhiều, sôi nổi bình luận hỏi:

“Wechat của thầy Tống như nào vậy để tui cảm ơn một chút”

“Thầy Tống thêm bạn tốt cho tụi tui được không? Về sau còn phải nhờ anh chiếu cố nhiều hơn.”

Cứ như thế làm cho cồng đồng mạng ăn dưa ngồi cười không dừng được, gọi họ là nhân vật thầu gánh hài đêm nay, hoàn toàn chính là ngọn nguồn của sự vui sướng.

“Hà Thần! Xích và Chỉ Kiếm đang ngang nhiên thông đồng trên Weibo với thầy Tống nhà cậu đó.” Happy dù sao xem náo nhiệt không chê việc lớn, còn đưa điện thoại cho Tiêu Hà.

Tiêu Hà nhìn lướt qua điện thoại mà anh chàng đưa sau đó ném, là ném thật.

“Cậu làm gì thế, tớ đây năm nay mới đổi cái mới đó.” Happy luống cuống tay chân chộp được điện thoại của mình về.

“Hỏng rồi tớ mua.” Tiêu Hà không mang theo bất luận cảm tình nói với Happy, hơn nữa còn lấy di động mình ra lên Weibo, sau khi tìm thấy hai bình luận, còn bình luận bên dưới như sau: “?”

Nháy mắt quần chúng ăn dưa càng thêm tinh thần.

—— ha ha ha ha ha ha ha ha, tới rồi đoá! Đoán xem là ông nào cáo mật đi!

—— tui biết chờ lâu như vậy sẽ không sai mà, nơi nào có thầy Tống nơi đó có Hà Thần

—— đột nhiên cảm thấy Xích và Ngăn Kiếm đang luống cuống

—— Hà Thần: Nghe nói hai người muốn vợ tui thêm bạn tốt hả? Huấn luyện đợt này không làm hai người sợ à?

—— sợ là hai người lại trốn rồi

Không đợi Tiêu Hà đọc bình luận, bình luận của Xích và Ngăn Kiếm cứ như vậy bay hơi đâu mất.

—— ha ha ha ha ha ha ha, tốc độ tay siêu việt ghê, xoá bình luận trong 1 giây rất vi diệu!

—— Xích & Chỉ Kiếm: Nào nào, xác nhận đã thấy thần rồi, đúng là không thể trêu vào

—— phụt, hơn nửa đêm rồi còn làm tui cười ra tiếng, Xích và Chỉ Kiếm à, hai anh vẫn nên cẩn thận hơn đi, ha ha ha ha ha ha

Tiêu Hà đang muốn lên WeChat tìm hai người bọn họ tính sổ, lúc này Tống Dịch lại gọi FaceTime đến như gãi đúng chỗ ngứa, làm Tiêu Hà không rảnh lo tìm hai người bọn họ nữa.

Tiêu Hà không ở phòng huấn luyện tiếp, mà ra khỏi phòng trở về phòng mình rồi mới ấn trả lời.

Tống Dịch có vẻ vẫn ở phòng làm việc, vừa bắt máy liền hỏi cậu, “Em đang làm gì thế? Sao nhận máy chậm vậy.”

“Vừa rồi ở phòng huấn luyện.” Tiêu Hà trả lời  ngăn gọn.

“Sao còn chưa về nhà?” Tiêu Hà nhìn giờ rồi hỏi.

“Bận mà, trong tay còn có chút việc phải xử lý, ngày mai sẽ không bận như vậy nữa.” Tống Dịch xoa xoa mày có vẻ có chút mỏi mệt.

Tiêu Hà thấy anh gầy hơn so với trước, sắc mặt cũng kém rất nhiều, có chút đau lòng, “Có muốn em đến không?”

Tống Dịch lắc đầu, “Không cần, phòng làm việc mới sắp ổn thỏa rồi, đợi cuối tuần là qua được.”

Tiêu Hà thật ra là không ngờ cuối tuần anh có thể qua, lại sợ anh vì muốn qua sớm nên bận bịu làm chính bản thân mệt mỏi, “Em có thể chờ, anh không cần tự làm mình mệt vậy đâu.”

Tống Dịch cười với cậu, “Nhìn thấy em anh liền không mệt nữa.”

Tiêu Hà biết anh đang dỗ mình, nhưng mình lại không thể làm chút gì cho anh, chỉ có thể nói, “Vậy cho anh xem nhiều một chút.”

Tống Dịch sửng sốt, ngay sau đó lại cười rộ lên, nổi tâm tư trêu ghẹo, “Anh đây muốn nhìn em cởi quần áo.”

Tiêu Hà đúng là lập tức đặt điện thoại xuống bàn bàn, sau đó cởi áo khoác ngoài mình ra, lộ ra chiếc áo len rộng thùng thình bên trong, cổ áo len là cổ nhắn hơi thấp, xương quai xanh quyến rũ của Tiêu Hà đều lộ ra bên ngoài, còn lộ cả một bên vai.

Tư thế ngồi trên ghế của cậu vừa có chút lười nhác lại có gì đó ngượng ngùng, tất cả hoàn toàn câu dẫn Tống Dịch.

Tiêu Hà lại hỏi anh, “Còn muốn cởi tiếp không?”

Tống Dịch thì thấy lỗ tai cậu đỏ lên, thế mà còn có thể dụ dỗ anh như vậy, nhìn dáng vẻ nghẹn một kiểu chết cũng không nhận thua, không hề giống với quán quân thế giới.

Nhưng nếu xét đến độ mặt dày, Tống Dịch khẳng định sẽ không thua.

“Đương nhiên muốn.”

Sau đó Tiêu Hà lại cởi áo len ra, hoàn toàn trần trụi thân trên, không hề tỏ ra là bị lạnh.

Cậu hỏi Tống Dịch, “Còn muốn nhìn không?”

Tay Tống Dịch đều đã toát mồ hôi, biết rõ đây là nhạ hỏa thượng thân, nhưng anh cũng không chịu lui.

“Xem.”

Tiêu Hà cười, đứng lên rời khỏi màn ảnh, Tống Dịch cho rằng cậu muốn nhận thua, kết quả nhìn thấy cậu trở về, trong tay cầm áo ngủ, trên người vẫn là bộ đồ cậu vừa mặc.

Sau đó cậu cầm di động nói với anh, “Vậy xem em tắm đi.”

Hoàn chương 61

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.